Lý Trường Vũ nói: Tôi nói ông ta, ông ta chưa chắc chịu nghe, lúc trước ông ta ở ủy ban kỷ luật tỉnh tôi nghe nói ông ta làm việc chú ý nguyên tắc, nhìn nhận chuyện, một đường đi thẳng đến. Tôi thấy ông ta không tra ra vấn đề của Liêu Vĩ Trung, là không chịu dừng tay.
Cung Kỳ Vĩ nói: Bí thư Lý, ông có nghĩ tới hay không, giả như Liêu Vĩ Trung không có vấn đề?
Lý Trường Vũ nói: Vô luận hắn có vấn đề không, đều không nên tra như vậy, đội ngũ cán bộ của Nam Tích đã không chịu nổi sóng gió như thế.
Hai người đang trò chuyện, thư ký của Lý Trường Vũ tiến đến thông báo nói Trương Dương tới.
Lý Trường Vũ nói: Để cho hắn vào đi.
Trương Dương đi tới phòng làm việc của Lý Trường Vũ, thấy Cung Kỳ Vĩ, lập tức cợt nhả nói: Vừa vặn hai vị lãnh đạo đại nhân đều có mặt, lần này tôi tới là vì hướng bí thư Lý báo cáo chuyện tình, vốn đang muốn đi chỗ của thị trưởng Cung, lúc này được rồi, nhất tiễn song điêu, đỡ phải cho tôi chạy qua chạy lại.”
Lý Trường Vũ và Cung Kỳ Vĩ đương nhiên có thể nghe ra thằng nhãi này nói chính là vui đùa, bất quá loại này cũng chỉ có hắn dám nói ra ở trước mặt bọn họ, Lý Trường Vũ cười trách mắng: Làm càn, cái gì gọi là nhất tiễn song điêu? Đem tôi và thị trưởng Cung đều trở thành bia ngắm sống sao? Cậu hận chúng tôi như thế?
Cung Kỳ Vĩ cũng nói: Tên nhóc này ba ngày không đánh là ngứa miệng, có vẻ như cái đuôi đang vểnh cao lên.
Lý Trường Vũ nói: Cũng đúng, cho rằng công tác mình làm ra một chút thành tích, bắt đầu vểnh đuôi tị có phải không?
Trương Dương chắp tay cầu xin tha thứ nói: Hai vị đại nhân, tôi cũng chỉ đùa một chút, không cần phải chụp mũ cho tôi, gần đây ủy ban kỷ luật đang nổi danh tiếng, nghe nói Mã bí thư bắt người không tha, nếu như để cho ông ta nghe được, nói không chừng sẽ đem mục tiêu tập trung trên người tôi, coi tôi là một tội phạm, đến lúc đó tôi khẳng định sẽ chịu không nổi.
Lý Trường Vũ và Cung Kỳ Vĩ đều nở nụ cười, Lý Trường Vũ nói: Nói bậy, Mã bí thư cái gì? Đừng ở chỗ này nói bậy.
Cung Kỳ Vĩ nói: Cậu muốn tìm chúng ta báo cáo chuyện gì? Nhanh chóng nói đi, thời gian của bí thư Lý rất quý giá.
Trương Dương tiêu: Thời gian của lãnh đạo đều quý giá, tôi cũng không làm lỡ thời gian của các người, tôi tới là vì hai chuyện, một cái là chuyện tốt, một cái là chuyện xấu, các người muốn nghe cái nào trước?
Lý Trường Vũ và Cung Kỳ Vĩ hầu như đồng thời nói: Chuyện tốt! Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều nở nụ cười, trong khoảng thời gian này trên cơ bản đều là chuyện xấu, bọn họ đều muốn nghe chút chuyện tốt.
Trương Dương nói: Vậy tôi trước hết nói chuyện tốt, tỉnh ủy Kiều bí thư, Tống tỉnh trưởng, thường vụ phó tỉnh trưởng Tiêu Nãi Vượng, đều đã đáp ứng muốn tới tham gia nghi thức khai mạc của đại hội tỉnh.
Lý Trường Vũ nói: Cái này không phải chuyện đã sớm định ra sao? Không có gì đáng kinh ngạc.
Trương Dương nói: Lúc trước chỉ là định ra mời tới, người ta cũng không đáp ứng, vì thuyết phục mấy đại lão trong tỉnh đến đây, tôi đào mòn cả tâm tư, nói đến mỏi miệng, bí thư Lý, câu nói đầu tiên của ngài đem công lao của tôi tất cả đều phủ định, tôi cũng không chịu được như vậy đâu.
Lý Trường Vũ cười nói: Được, coi như là một chuyện tốt.
Trương Dương nói: Cái gì mà coi như, lúc đầu vốn là vậy, nếu như ngài cảm thấy thiếu lực, tôi còn có một chuyện tốt, Văn phó tổng lý đã xác định tham gia kinh mậu mùa thu của chúng ta, chuyện này trước đó vẫn chưa xác định, vừa rồi mới định ra.
Lý Trường Vũ nghe được tin tức này, biểu tình trên mặt vô cùng vui vẻ, chỉ là trong đã có chút phức tạp, Trương Dương đem Văn Quốc Quyền mời tới có thể nói là tiền trảm hậu tấu, Lý Trường Vũ vốn dự định mời bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương, chuyện kỳ diệu trên chính trị thật sự nhiều lắm, ông có nghe thấy đối với chuyện giữa Văn Quốc Quyền và Kiều lão, Văn Quốc Quyền đến đây cắt băng mở màn vì kinh mậu, như vậy cho dù Kiều Chấn Lương tới cũng phải đứng sau, thân là bí thư tỉnh uỷ Bình Hải, Kiều Chấn Lương chưa chắc vui vẻ với an bài của Nam Tích, Lý Trường Vũ sợ bởi vì sự kiện này mà đắc tội bí thư tỉnh uỷ, Trương Dương lần này có chút hảo tâm làm chuyện xấu, đem mình đặt vào một hoàn cảnh tương đối xấu hổ.
Nhưng những cái suy nghĩ này trong lòng Lý Trường Vũ không thể nói với Trương Dương, dù sao Văn Quốc Quyền tới Nam Tích đã trở thành sự thật, Lý Trường Vũ cũng không dám nói hay là ngài đừng tới, không tiện, sẽ làm tôi rất khó xử. Cho nên Lý Trường Vũ vẫn biểu hiện cười rất hài lòng: Đây mới là một chuyện tốt.
Cung Kỳ Vĩ ở một bên nhìn, ông có thể thông cảm tâm tình phức tạp hiện tại của Lý Trường Vũ, thật ra cái này cũng không khó, chỉ cần đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, đổi thành ai cũng đều cảm thấy chuyện này rất vướng tay chân. Nhưng mà Trương Dương lại không cảm thấy, tên nhóc này vẫn quá trẻ tuổi, hắn cho rằng mời tới lãnh đạo càng lớn, Nam Tích càng có mặt mũi, hắn đương nhiên là có lòng tốt, nhưng chuyện này xác thực thiếu lo lắng.
Lý Trường Vũ nói: Chuyện tốt nói xong, như vậy hiện tại có thể nói cái gọi là chuyện xấu.
Trương đại quan nhân nhếch miệng nói: Chuyện xấu, cũng là đại hội tỉnh.
Lý Trường Vũ nói: Đại hội tỉnh làm sao? Không phải đã trù bị không khác biệt sao?
Trương Dương nói: Trù bị không khác biệt, nhưng hiện tại quan hệ của tôi và ủy ban thể dục các thành phố đang rất căng thẳng, bao quát ủy ban thể dục tỉnh ở bên trong, yêu cầu của bọn họ không chiếm được sự trả lời thỏa mãn, đã có người uy hiếp tôi muốn chống lại đại hội tỉnh lần này.
Lý Trường Vũ lắc đầu, ông đã sớm dự đoán tới điểm này, thái độ kiên quyết của Nam Tích trong chuyện báo danh khiến cho các thành phố anh em khác có chút căm tức, ủy ban thể dục tỉnh lần này cũng không có đứng ở bên bọn họ, chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh Cừ Thánh Minh cho rằng Nam Tích không cho mình mặt mũi, oán niệm đối với bọn họ cũng rất lớn. Lý Trường Vũ vẫn đều kiên quyết đứng ở bên này của Trương Dương, dù sao ông coi trọng cũng không phải chuyện thi đấu của đại hội tỉnh, Lý Trường Vũ nói: Bản thân cậu nghĩ như thế nào? Nếu tôi đem chuyện của đại hội tỉnh giao cho cậu thì tôi sẽ không dự định nhúng tay, tôi tôn trọng quyết định của ủy ban thể dục các người.
Cung Kỳ Vĩ cười nói: Có phải là cảm giác có chút đâm lao phải theo lao, lần này cậu đắc tội chính là tất cả ủy ban thể dục của các thành phố anh em toàn bộ tỉnh, bọn họ nếu liên hợp chống lại, chỉ sợ đại hội tỉnh lần này của cậu phải vắng lạnh.
Trương Dương nói: Vẫn là câu nói kia, cơ hội không phải không cho bọn họ, lúc trước chúng ta cho bọn họ cơ hội, là chính bọn họ không muốn, hiện tại lại không để ý quy tắc trò chơi uy hiếp lại chúng tôi, để cho bọn họ lên rừng chơi với dế đi, xin lỗi, tôi thật sự là không nhịn được mới nói ra lời thô tục.
Lý Trường Vũ nói: Từ lúc tôi quen biết cậu, cậu đã nói ít lời thô tục.
Trương Dương nói: Tôi tìm hai vị đại nhân mục đích là muốn thông báo cho các người trước, chuyện của đại hội tỉnh lần này tôi khẳng định sẽ kiên trì làm, danh sách vận động viên đã xác định, không có đạo lý thay đổi, lịch sử của đại hội tỉnh chúng ta cũng không có tiền lệ như vậy, nếu như tôi thoái nhượng chẳng khác nào Nam Tích chúng ta từ bỏ nguyên tắc, quốc có quốc cách, thành phố cũng có thành phố cách đúng không? Chúng ta nhượng bộ sẽ không nhậ được tôn trọng của người khác, chỉ có thể làm cho người ta khinh thường chúng ta, cho rằng chúng ta sợ bọn họ không có bọn họ đại hội tỉnh làm không nổi.