Y Đạo Quan Đồ

Chương 966: Chương 966: Chuyện tốt hay là chuyện xấu. (3)




Cung Kỳ Vĩ nói: Tên nhóc cậu có phải là dự cảm tới cái gì không? Tới phòng ngừa chu đáo?

Trương Dương nói: Chuyện tình vẫn là nói rõ ràng trước tiên, đỡ phải sau này lỡ như xảy ra chuyện gì, những lãnh đạo các người tất cả đều truy cứu đến trên người của tôi, kinh nghiệm lịch sử chứng minh, càng là người vùi đầu làm việc càng không được gì, nhưng lúc gặp chuyện không may, đi chịu tội đầu tiên khẳng định là cái người vùi đầu làm việc kia.

Lý Trường Vũ cười nói: Nhìn kìa, nhìn kìa, tên nhóc này coi chúng ta là người nào, chúng tôi bạc đãi cậu lúc nào? Bỏ qua nỗ lực của cậu lúc nào? Trương Dương à, tên nhóc cậu nói lời này cần phải sờ sờ lương tâm của mình.

Trương Dương nói: Tôi không phải nói hai vị đại nhân, cho dù cho tôi mượn thêm một lá gan tôi cũng không dám, tôi nói là, nếu như thật sự phát sinh chuyện bọn họ liên hợp chống lại đại hội tỉnh, trách nhiệm không ở trên người một mình tôi, các người tuy rằng không nói, nhưng tôi cũng biết các người cũng quý trọng mặt mũi của Nam Tích chuyện, từ bỏ nguyên tắc các người khẳng định sẽ không làm, hiện tại đem chuyện này đổ lên trên người tôi, là bởi vì các ngươi muốn làm người tốt, để cho tôi làm kẻ xấu, trong lòng tôi rõ ràng rất, trên thực tế tôi bị các người bán đứng.

Lý Trường Vũ và Cung Kỳ Vĩ lại liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tên nhóc này rõ ràng lắm, Lý Trường Vũ nói: Trương Dương aà chúng tôi cũng không muốn bán cậu, chỉ là có chút chuyện chúng tôi thật sự không tiện nói, do cậu nói, người khác càng dễ tiếp thu, tôi biết trong chuyện này cậu chịu ủy khuất.

Trương Dương nói: Không phải chịu ủy khuất mà là rất ủy khuất, tôi rất phiền muộn, vì sao chịu tội luôn luôn là tôi?

Cung Kỳ Vĩ cười nói: Cái này cậu cũng gọi là chịu tội? Lúc trước cậu sớm hô lên khẩu hiệu, muốn đoạt hạng nhất của cả hai bảng huy chương và bảng thành tích, cơn gió này quá lớn, Bình Hải không biết có bao nhiêu mọi người chờ nhìn cậu bị chê cười, chúng tôi cũng nghĩ đến, sao giúp cậu đây, mục tiêu định rất cao, cho dù cậu đem đại hội tỉnh làm, nếu như mục tiêu thực hiện không được, người khác vẫn sẽ bỏ qua tất cả nỗ lực trước đó của cậu. Lần này viêm phổi loại R cho cậu một cơ hội, vận động viên chủ lực của bọn họ cũng không dám tới Nam Tích, cho nên mới làm cho cơ hội thực hiện khẩu hiệu của cậu trở thành hiện thực hơn nhiều, nếu như chúng tôi không ủng hộ cậu, sẽ yêu cầu cậu đồng ý một lần nữa điều chỉnh danh sách vận động viên dự thi, như vậy . . .

Trương Dương nói: Các người nếu như thật làm như vậy, tôi khẳng định sẽ từ chức, mặc kệ tất cả, tôi vùi đầu khổ làm lâu như vậy, phút cuối cùng còn bị người ta bán đứng, tôi còn không đến mức ngốc đến như vậy đâu!

Lý Trường Vũ và Cung Kỳ Vĩ đồng thời nở nụ cười.

Lý Trường Vũ nói: Tôi cũng không gạt cậu, ủy ban thể dục tỉnh Cừ chủ nhiệm cho tôi gọi điện thoại, ông kêu tôi để ý một chút trong chuyện này, nói trắng ra cũng là muốn cho tôi nhượng bộ, muốn cho tôi lên tiếng một lần nữa điều chỉnh danh sách dự thi, tôi đem chuyện giao cho cậu, cái này cũng không phải tôi trốn tránh trách nhiệm, thân là bí thư thị ủy Nam Tích, tôi không có khả năng từ chối người ta không lưu tình, mọi việc đều phải chú ý một ít sách lược, thật ra trong lòng mọi người đều rõ ràng, là tôi không đồng ý, cậu yên tâm, người khác đã đem cái món nợ này tính lên trên đầu của tôi.

Cung Kỳ Vĩ nói: Vị trí khác biệt quyết định phương pháp xử lý khác biệt, Trương Dương, cậu dám nói chúng tôi không ủng hộ cậu sao?

Trương đại quan nhân trong lòng rõ ràng, nhưng này lần này được tiện nghi nên thích khoe mã, hắn nói: Hai vị đại nhân, lần này các thành phố anh em có ý kiến với tôi. . . À không nên nói đúng là ý kiến với Nam Tích rất lớn, tôi đã nghe nói một ít tiếng tin đồn, có người nói bọn họ đã bắt đầu giở trò, muốn liên hợp chống lại đại hội tỉnh lần này, tôi mặc kệ bọn họ làm sao, quy tắc định ra sẽ không bởi vì bọn họ mà thay đổi.

Lý Trường Vũ nói: Nếu cứ làm theo cậu nói, tôi sẽ ủng hộ cậu vô điều kiện.

Cung Kỳ Vĩ nói: Tôi cũng vậy.

Trương Dương nói: Nghe các ngươi nói như vậy tôi an tâm, tôi hy vọng bọn họ liên hợp chống lại, tốt nhất tất cả thành phố không tới tham gia, tới lúc đó, vận động viên Nam Tích chúng ta có thể ôm huy chương vàng bạc đồng của tất cả dự thi hạng mục, giành hạng nhất hai bảng không phải dễ như trở bàn tay sao?

Lý Trường Vũ nói: Tôi ủng hộ cậu cũng không ý nghĩa nhất định phải làm ầm ĩ với thành phố anh em, mọi việc đều phải chú ý sách lược, bây giờ còn có thời gian, xuất hiện vấn đề, nếu như có thể giải quyết thì nên tận lực giải quyết, tốt nhất là nên câu thông với các thành phố anh em một chút, dùng tình lý để nói. Bọn họ rõ ràng làm khó xử công tác tổ chức của chúng ta lần này, cũng muốn để cho bọn họ lý giải thành ý của Nam Tích chúng ta, đại hội tỉnh dù sao không phải đại hội thể dục thể thao của mình Nam Tích chúng ta, tuy rằng đạo lý ở bên chúng ta, nhưng mà đối với mặt mũi của chúng ta cũng sẽ không đẹp, Trương Dương, tôi đối với cậu cho tới bây giờ đều rất tự tin, đầu óc của cậu linh hoạt như thế, hẳn là có thể giải quyết tốt chuyện này.

Trương Dương nói: Chuyện này ngài thật sự không thể đổ lên trên người của một mình tôi được, tôi cho một kiến nghị, hai vị đại nhân, cùng với các vị thường ủy của thành phố Nam Tích chúng ta, có phải là đều phải phát huy một chút tinh thần dân chủ, đầy đủ phát huy lực ảnh hưởng của bản thân, đi chủ động nói chuyện với các lãnh đạo của các thành phố một chút, ủy ban thể dục muốn chống lại, nhưng vẫn phải nghe lời bí thư thị ủy, chỉ cần bí thư thị ủy lên tiếng, ủy ban thể dục không dám không nghe, tôi cũng là một ví dụ, Bình Hải có nhiều chủ nhiệm ủy ban thể dục như vậy, mà tôi ở lại ở thế khó nhất, nhưng tôi đối với lãnh đạo cho tới bây giờ đều là phục tùng mệnh lệnh nghe chỉ huy, nếu không các người cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho tôi đến bây giờ, hai vị đại nhân nói đúng không?

Cung Kỳ Vĩ nói: Cái miệng nhỏ rất ngọt!

Trương Dương nói: Lam Sơn và Giang thành giao cho tôi, tôi có thể đối phó, về phần các thành phố khác thì tôi xin nhờ các vị lãnh đạo.

Lý Trường Vũ cười nói: Tên nhóc cậu, còn nói chúng tôi trốn tránh trách nhiệm, có chuyện gì đều đẩy lên trên người cậu, cậu thật biết chọn, Giang thành và Lam Sơn, cậu đương nhiên không thành vấn đề!

Trương Dương nói: Dù sao cũng phải có người nhượng bộ, Nam Tích chúng ta kiên trì nguyên tắc, phải khuyên các thành phố khác nhượng bộ, tôi chọn Giang thành và Lam Sơn, là bởi vì quan hệ của tôi với bí thư thị ủy của hai thành phố này còn thông qua được, có thể nói được bọn họ, lãnh đạo của thành phố khác, tôi thật không có giao tình gì, bí thư Lý, thị trưởng Cung, với nhân mạch của các người, chỉ cần lên tiếng, ai dám không nể tình?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.