Y Đạo Quan Đồ

Chương 1420: Chương 1420: Cùng hưởng tài nguyên (2)




Nhìn Hồ Nhân Như ngủ say, Trương đại quan nhân mỉm cười lắc đầu, hắn mặc quần áo, đi lên sân phơi, xuân hàn se lạnh, nước hồ Nam từ trên núi chảy xuống đã tiến nhập vào cảnh trong mơ, phóng mắt nhìn lại, trong phạm vi nhìn đã không tìm được một tia sáng. Ngẩng đầu ngưỡng vọng bầu trời đêm, vầng trăng sáng kia chẳng biết giấu tới nơi nào? Toàn bộ bầu trời đêm đen nặng nề, không có trăng cũng nhìn không thấy một ngôi sao, có lẽ là trên đời này người có thể tin tưởng chính mình là người Tùy triều chỉ có Văn Linh, trong lòng Trương Dương bỗng nhiên hiện ra một khuôn mặt khác, một khuôn mặt đẹp như tranh với đôi mắt đẹp như băng sương, Trần Tuyết, chẳng biết vì sao, Trương Dương đột nhiên nghĩ đến nàng, được rồi, còn có Trần Tuyết, Trần Tuyết nhất định sẽ tin tưởng mình.

Trương Dương lập tức lại nghĩ lại, các nàng có tin hay không thì có cái ý nghĩa gì? Nếu thật sự là các nàng đều biết mình là một lão yêu ngàn năm, có lẽ là sẽ có người bị dọa sinh bệnh, Trương đại quan nhân nở nụ cười.

Trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng sấm nặng nề, Trương Dương nhíu nhíu mày, hắn đối với thời tiết dông tố vẫn là có chút phát hiện, chung quy cảm thấy trong loại khí trời này dễ phát sinh ra một số chuyện tình quái dị.

Trương đại quan nhân về tới bên trong phòng, đi tới bên người Hồ Nhân Như, một đạo thiểm điện chiếu sáng bên trong phòng, lập tức một trận âm thanh sấm sét đinh tai nhức óc của mùa xuân nối gót đánh tới, Hồ Nhân Như bị tiếng sấm làm cho giật mình tỉnh giấc, có chút kinh khủng vui đầu vào trong lòng của Trương Dương.

Trương Dương ôm lấy thân thể mềm mại ấm áp của nàng, mỉm cười nói: Đừng sợ, có anh ở đây!

Hồ Nhân Như ngại ngùng nở nụ cười: Tôi từ nhỏ đã sợ sét đánh!

Trương Dương nói: Bây giờ còn sợ không?

Hồ Nhân Như lắc đầu nói: Không sợ, cho dù là sét đánh xuống tới cũng có anh chịu!

Trương đại quan nhân ngạc nhiên nói: Em thật độc !

Mưa xuân quý như vàng, trận mưa xuân trên biên độ rất lớn này đã làm giảm bớt khô hạn ở Xuân Dương, Trương đại quan nhân vốn định sáng sớm hôm sau đi tới Xuân Dương thăm mẹ, nhưng gọi điện thoại mới biết được, mẹ đã đi tới Đông Giang chăm soc Triệu Tĩnh, nhà máy của Hồ Nhân Như cũng có rất nhiều chuyện phải làm, đương nhiên không có khả năng mọi thời khắc ở bên Trương Dương.

Trương Dương bớt thời gian đi tới xưởng rượu Giang Thành một chuyến, hôm nay xưởng rượu Giang Thành đã khởi công xây dựng cơ sở mới ở khu Khai Phát Giang Thành, Trương Dương cũng là lần đầu tiên đến nơi đây, Lưu Kim Thành biết được Trương Dương muốn tới tham quan, đã sớm chờ tại cửa xưởng, lúc này vừa vặn là lúc trời mưa to nhất, Trương Dương đi tới cửa xưởng, thấy Lưu Kim Thành cẩm cây dù qua đón, Trương Dương cười cười mở cửa xe, Lưu Kim Thành thu hồi cây dù chui vào, quần áo trên người đã bị xối ướt không ít.

Trương Dương nói: Lão Lưu, anh chờ tại phòng làm việc là được, còn đặc biệt ra tới làm gì?

Lưu Kim Thành nói: Bí thư Trương, ngài là quý khách của tôi, coi như là bí thư Trung Ương tới tôi cũng không nhất định cho hắn đãi ngộ này, thế nhưng ngài đến thì tôi nhất định ra đón ngài.

Trương Dương cười nói: Xin anh đó, nếu như bí thư Trung Ương tới, không chừng anh đã xách cây dù nghênh đón ba vòng quanh thành phố rồi đó.

Lưu Kim Thành vui tươi hớn hở nói: Nếu như bí thư Trung Ương tới thật, sao có thể để cho tôi đi nghênh tiếp, người xách cây dù nghênh đón ba vòng quanh thành phố sẽ là bí thư Thành ủy Giang Thành chúng ta mới đúng.

Hai người đồng thanh nở nụ cười.

Lưu Kim Thành nói: Bí thư Trương, ngày hôm nay anh qua là muốn tham quan nhà xưởng mới của chúng tôi đi?

Trương Dương gật đầu.

Lưu Kim Thành mang theo Trương Dương đi tới xem thành quả khoa học kỹ thuật mới nhất của bọ họ, đây là một cái ao Diếu Trì (ao rượu) Minh triều, Trương Dương đi đến bên cạnh ao nhìn một chút, có chút không tin nói: Diếu Trì này là giả ?

Lưu Kim Thành nói: Làm sao là giả chứ? Tuyệt đối là thật, là từ Đại Minh Vạn Lịch truyền xuống tới đó.

Trương Dương nói: Nếu như anh nói Diếu Trì từ thời chế độ cũ tôi còn tin tưởng, xưởng rượu này mới bắt đầu được bao lâu chứ, anh nói với tôi đây là Diếu Trì từ thời Vạn Lịch triều Mình, anh muốn gạt tôi sao?

Lưu Kim Thành cười khổ nói: Bí thư Trương, tôi gạt ai cũng sẽ không lừa anh, Diếu Trì này là chúng tôi bỏ năm trăm vạn đồng mua được từ Phong Trạch Bát Lý Câu, quá khứ Bát Lý Câu có một xưởng làm rượu, Diếu Trì của bọn họ chính là từ thời Vạn Lịch triều Minh truyền xuống tới, đáng tiếc bọn họ kinh doanh không tốt, cho nên nhà máy bị chúng tôi thu mua, tôi vốn dự định xây xưởng ở nơi đó, thế nhưng lo lắng đến vấn đề vận tải thành phẩm, sau cùng chính là quyết định đem Diếu Trì của họ đưa đến đây, để dời Diếu Trì này chúng ta đã tốn hơn một trăm vạn đó, anh nhìn thấy hiện tại thấy chính là Diếu Trì được dời từ xưởng rượu Bát Lý Câu tới.

Lưu Kim Thành suy nghĩ một chút nói: Tôi chính là muốn hướng ra toàn bộ thế giới tiêu thụ, có phải tôi hẳn là tìm Tổng thư ký Kiêm Hợp Quốc để viết lưu niệm? Nhưng ông ta không tiếng Trung đâu. Lưu Kim Thành đột nhiên trầm mặc, Trương đại quan nhân liền vui vẻ cười ha ha.

Lưu Kim Thành cười nói: Chỉ đùa một chút thôi, bí thư Trương, nếu không ngài giúp tôi tìm Chủ tịch nước viết lưu niệm đi! Lưu Kim Thành nói rất chăm chú, tại trong mắt y thì Trương đại quan nhân không gì không làm được, nhớ tới Kiều lão đi tới sân bay mới Giang Thành viết lưu niệm chính là Trương Dương đi qua quan hệ mời tới.

Trương Dương nói: Tôi thật ra cũng muốn giúp anh viết lưu niệm, nhưng tôi chưa có mặt mũi như thế, hơn nữa, chỗ anh cũng không phải cái công trình gì của chính phủ, chỉ là vì bán rượu, anh nghĩ xem có người lãnh đạo quốc gia nào nguyện ý viết lưu niệm cho anh chứ, thật sự nghĩ anh là rượu Mao Đài Ngũ Lương sao?

Lưu Kim Thành kêu khổ không thôi nói: Tôi vốn cũng biết thế, nhưng ngài lại không muốn hỗ trợ viết.

Trương Dương nói: Rượu này của anh dự định lúc nào đưa ra thị trường?

Lưu Kim Thành nói: Trước ngày thành lập Đảng cộng sản Trung Quốc, nghênh đón Hồng Kông trở về, làm lễ vật tặng cho Hồng Kông trở về.

Trương đại quan nhân cười nói: Tôi rốt cuộc đã nhìn ra, hiện tại cái gì cũng đều muốn đi nhờ xe Hồng Kông trở về.

Nếu là ngày thành lập Đảng cộng sản Trung Quốc mới đưa ra thị trường thì cũng không cần nóng lòng nhất thời, như vậy đi, tôi gần đây có chuyện tới kinh thành, chuyện của anh, tôi nhớ ở trong lòng, khi gặp được cơ hội thích hợp, tôi sẽ tìm một đại nhân vật viết lưu niệm cho anh.

Lưu Kim Thành nghe được Trương Dương nói như vậy, nhất thời mặt mày rạng rỡ, y gật đầu nói: Bí thư Trương, quay lại tôi chuẩn bị cho ngài chút rượu cho ngài nếm thử, so với rượu Mao Đài Ngũ Lương cũng không kém hơn chỗ nào .

Trương Dương gật đầu nói: Được! Được!

Lưu Kim Thành liền dẫn hắn tham quan phân xưởng ủ rượu và phân xưởng đóng chai, xưởng rượu Giang Thành hai năm này phát triển quả thực không tồi, tại trong nước cũng được cho là xưởng rượu hạng nhất. Trương Dương không khỏi nhắc tới chuyện xưởng bia Tân Hải, từ lần trước sau khi Lưu Kim Thành dẫn người đi khảo sát, hắn còn chưa hỏi qua tình huống tiến triển

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.