Y Đạo Quan Đồ

Chương 778: Chương 778: Nhập vai cùng xuất vai (2)




Ngả Tây Ngõa Á có chút rõ ràng, nàng nhẹ giọng nói: Nhưng mà từ sau khi em bị thụ cũng không có tu luyện qua yô-ga.

Trương Dương nói: Từ nhỏ em đã bắt đầu luyện tập yô-ga, rất nhiều thứ đã dung nhập vào trong thể nội của em, khi em bị thương, thuật yô-ga sẽ bảo vệ một bộ phận thân thể em, trì hoãn héo rút, tuy rằng em không sử dụng thuật yô-ga, thế nhưng thân thể của em sẽ không tự chủ được tự phát sinh phản ứng bản năng.

Ngả Tây Ngõa Á cắn cắn môi anh đào nói: Em nên làm cái gì bây giờ?

Trương Dương nói: Muốn giải quyết vấn đề này, anh nhất định phải hiểu rõ thuật yô-ga của em, võ học Trung Hoa cùng võ học Ấn Độ là hai cái khái niệm hoàn toàn bất đồng, anh không dám tùy tiện tiến hành trị liệu.

Ngả Tây Ngõa Á nói: Anh muốn giải thuật yô ga em tu luyện?

Trương Dương cuống quít giải thích nói: Anh không có ý coi lén. Trương Dương biết các phái võ lâm Trung Quốc rất nghiêm mật đối với võ công bản môn, tuyệt không dễ dàng hướng ra phía người ngoài tiết lộ điều quan trọng trong đó, không biết Ấn Độ có phải như vậy hay không.

Ngả Tây Ngõa Á cười nói: Đừng nói là thuật yô-ga, anh bảo em làm chuyện gì em cũng sẽ không cự tuyệt!

Trương đại quan nhân nao nao, những lời này của Ngả Tây Ngõa Á làm cho hắn có chút hiểu lầm.

Ngả Tây Ngõa Á từ vẻ mặt của Trương Dương liền ý thức được điểm này, khuôn mặt bất giác có chút đỏ lên nói: Em là nói nếu em có thể làm được, trở lại em sẽ đem bản kinh Phật kia đưa cho anh.

Trương Dương cười khổ nói: Cho dù em đưa cho anh, anh cũng xem không hiểu, tới Ấn Độ anh chính là một kẻ mù chữ. Trương đại quan nhân bỗng nhiên cảm thấy sự quan trọng của việc thống nhất ngôn ngữ giữa các quốc gia, rõ ràng đều là nhân loại, có nhiều loại ngôn ngữ như vậy để làm gì, giao lưu nhiều lên sẽ không tiện, có điều là phải nói ngôn ngữ thông dụng nhất thế giới phải kể tới ngôn ngữ tứ chi, Trương đại quan nhân nghĩ nghĩ liền nghĩ tới trên tà đạo.

Ngả Tây Ngõa Á nói: Trên cuốn kinh Phật có tranh vẽ, khi có được phương pháp tu niệm, em đọc cho anh nghe.

Trương Dương nói: Anh phải hiểu được cách giải phương thức tu luyện thuật yô-ga, mới có thể từ đó tìm ra phương pháp giải quyết việc đối kháng trị liệu trong cơ thể em.

Thời gian của các vị đại sứ hình tượng đều rất quý giá, hiệu suất của bọn họ cũng tương đối cao, trong vòng một ngày đã quay xong toàn bộ các cảnh trong phim tuyên truyền, sau khi Trâu Đức Long cùng Hứa Di quay xong ngay tức khắc liền rời khỏi Nam Tích, bọn họ còn có các chuyện khác, tuy rằng phía Nam Tích đã an bài việc du lãm, nhưng là bọn họ căn bản không có thời gian. Quan Chỉ Tình là một trong những người kết thúc quay muộn nhất, nàng tại bên trong sân vận động mới khánh thành quay vài động tác trượt băng nghệ thuật, tuy rằng thiết bị của Trung tâm thể dục Nam Tích là hạng nhất, nhưng là bọn hắn không có sân thi đấu thể thao trên băng, Quan Chỉ Tình chỉ có thể dùng giày trượt patin làm ra mấy cái động tác đơn giản, cũng may là quay phim tuyên truyền, không phải phát sóng trực tiếp từ hiện trường, yêu cầu tự nhiên không nghiêm ngặt như thế, trải qua các loại chế tác cắt nối biên tập phía sau, đã không còn nhìn cái lỗi gì.

Lúc Trương Dương tới, liền nhìn thấy Quan Chỉ Tình hoàn thành một động tác xoay người trên không trung, cũng không kìm được vỗ tay vì biểu hiện đặc sắc của nàng.

Vương Chuẩn thấy hắn tới, vội vã hướng hắn ngoắc ngoắc, Trương Dương đi tới bên cạnh Vương Chuẩn: Đạo diễn Vương, có cái gì cần phân phó?

Vương Chuẩn nhìn chằm chằm vào camera đang quay lại động tác vừa quay, Quan Chỉ Tình cũng phủ thêm cái áo ba-đờ-xuy đi tới cạnh bọn họ, Trương Dương đưa cho nàng một chai nước khoáng, Quan Chỉ Tình uống một ngụm, thì nghe được Vương Chuẩn nói: Cô Quan, có thể làm ra động tác nâng người kinh điển của cô hay không?Dù sao đi giày trượt patin cũng ảnh hưởng tới hiệu quả, Vương Chuẩn còn có chút không hài lòng đối với đoạn quay hiện nay.

Quan Chỉ Tình nhíu nhíu mày đầu nói: Đó là động tác của hai người, anh bảo một mình tôi làm là sao?

Vương Chuẩn nói: Chỉ là làm ra hình dạng rồi tôi đem màn ảnh chia cắt đi một chút thôi, chỉ cần làm ra động tác nâng người là được.Quan Chỉ Tình nói: Anh thật đúng là được voi đòi Hai Bà Trưng=)), đi chỗ nào tìm vận động viên trượt băng chứ?

Ánh mắt của Vương Chuẩn hướng qua Trương Dương nói: Chủ nhiệm Trương, có lẽ ngài phải đích thân lên rồi!

Trương Dương cuống quít xua tay nói: Tôi không biết, tôi không được.

Vương Chuẩn nói: Anh nhảy tốt như vậy, khí lực lớn như vậy, tuyệt đối là không thành vấn đề, chỉ cần làm động tác nâng người, anh căn bản không cần cử động, camera của chúng tôi sẽ quay dọc di động theo một quỹ đạo, cái động tác nào cũng đều có.Gã rất có chút ý niệm không trâu bắt chó đi cày trong đầu.

Trương Dương còn muốn ngăn lại, Quan Chỉ Tình nói: Được rồi, đừng chối nữa, tối nay tôi còn phải chuyển máy bay đi Mát-xcơ-va, Trương Dương, để tôi dạy cho anh!

Trương đại quan nhân có chút nhức đầu, mình cũng không muốn xuất ra danh tiếng gì, hắn ho khan một tiếng nói: Tôi mặc như này được sao?

Vương Chuẩn nói: Có trang phục diễn xuất, thể hình anh tốt như vậy, chỉ cần cởi áo ra, tôi tuyệt đối sẽ quay anh đến hoàn mỹ!

Lông tóc Trương đại quan nhân dựng thẳng đứng lên, khốn kiếp, thói nghiện phim cấp ba của tên đạo diễn này lại tái phát, gã muốn quay mình lỏa thân sao? Trương Dương nói: Không thích hợp thì phải ?

Vương Chuẩn nói: Sợ cái gì, cũng không quay khuôn mặt của anh, nếu có hiệu quả thì dùng, không tốt thì chúng tôi xóa đi thôi! Anh là chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, phải làm gương tốt!Nói đến loại tình trạng này, Trương đại quan nhân chỉ có thể kiên trì đi lên.

Động tác này cũng không phức tạp, chỉ cần giữ tay cho Quan Chỉ Tình nâng người lên là được, Trương đại quan nhân thay đổi một cái quần múa diễn viên, thật chặt, sát. Mỗi bộ phận của thân thể đều bị kéo căng quá chặt chẽ, đột nổi lên một khối to, Trương đại quan nhân nhìn cái gương một chút liền có chút muốn rút lui có trật tự, lúc đầu muốn mặc áo lên thì Vương Chuẩn chết sống kiên trì bắt hắn nửa thân trần ra trận, lời nói của gã phấn khởi ầm ầm: thân thể khỏe đẹp như thế mà không biểu diễn thật sự là quá đáng tiếc. Vương Chuẩn nói: Anh ra đứng trước màn ảnh trước như vậy, anh chính là tượng trung cho sức mạnh cùng cái đẹp.

Trương đại quan nhân có chút chột dạ nói: Không quay khuôn mặt đó!

Vương Chuẩn nói: Nói không quay sẽ không quay, anh cứ tự mình xem lại, nếu như có mặt anh liền xóa đi.

Trương đại quan nhân nghe lời này thế nào cũng không thích hợp, Vương mập mạp khốn kiếp, nếu như ngươi dám chơi ta, ta sẽ lột hết đồ của ngươi rồi triển lãm trên đường cái.

Vì vậy Trương đại quan nhân đi tới chỗ trung tâm của sân, nhân viên công tác kéo tới một cái xe đẩy nhỏ, để cho Trương Dương đứng ở phía trên, Băng công chúa Quan Chỉ Tình thấy bộ dạng của Trương Dương, mặt có chút ửng đỏ, phải thừa nhận là hình thể của thằng nhãi này thật đúng là luyện tập không tồi, còn hơn cả đám vận động viên chuyên nghiệp kiêu ngạo kia nhiều.

Vương Chuẩn nói: Anh giữ cho Quan tiểu thư nâng người lên, nhân viên công tác sẽ ở phía dưới di chuyển xe đẩy, đồng thời chúng ta tiến hành quay chụp, chủ nhiệm Trương, anh tưởng tượng một chút, hai người là một đôi tình nhân thân mật, hai người bây giờ không phải đứng ở trong sân vận động, hai người là đang đứng ở băng thiên tuyết địa của miền Bắc Trung Quốc, tuyết bay tán loạn, tuyết trắng xóa trời, toàn bộ trong thiên địa chỉ còn lại có anh cùng cô ấy, hai người đang yêu nhau, tâm hồn hai người theo mộng tưởng tung bay. . . Phải nói là Vương mập mạp tại trên mặt đạo diễn cũng rất chuyên nghiệp. Có điều là trong cái nhìn của Trương đại quan nhân, thằng nhãi này giống như là một gã dẫn mối hơn.

Quan Chỉ Tình rất dễ tiến vào trạng thái, nhưng Trương đại quan nhân rõ ràng kém hơn rất nhiều, bên này nâng Quan Chỉ Tình lên, lấy thể lực của hắn thì dù nâng cả người mềm mại của Quan Chỉ Tình lên cũng chỉ là một bữa ăn sáng, nhưng khi nắm được cái đùi đẹp dài trắng nõn của Quan Chỉ Tình, một tay bắt lấy hông nâng nàng lên thì cảnh xuân dưới cái vày ngắn hiện ra, tuy rằng không thấy rõ lắm, nhưng Trương đại quan nhân là một người có rất nhiều sức tưởng tượng, nhất thời quên sạch các thứ Vương Chuẩn dẫn dắt hắn vào, trong đầu trong nháy mắt bị một chút cảnh tượng xuân ý dạt dào lập tức thay thế.

Vương Chuẩn tức giận đến quát to, một khi tiến vào trạng thái đạo diễn, Vương mập mạp rõ ràng chính là một con gà mái già, mở to hai mắt ra nhìn Trương Dương nói:

Chủ nhiệm Trương, anh có biết phải làm cái gì không, tôi bảo anh là đóng vai thâm tình, không phải bảo anh đóng vai tình dục! Anh nhìn lại bộ dạng của anh bây giờ xem, căn bản là một tên cuồng tình dục phải không?

Mặt Trương đại quan nhân đỏ bừng, Vương mập mạp khốn kiếp, ngươi có biết đang nói ai hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.