Trương Hâm không biết Trương Dương là có ý gì, ngơ ra một hồi, không có nói tiếp.
Trương Dương nói: Bệnh viện bị bao giữa những nhà cao tầng, đã không có bao nhiêu không gian phát triển, muốn thu được đề thăng các mặt, phải thấy xa một ít, ông về viết bảng kế hoạch cho tôi xem, cũng cho tôi dễ lý giải các người có ý muốn gì.
Trương Dương rời đi bệnh viện nhân dân huyện, trực tiếp đi nhà khách huyện ủy, thấy Viên Ba, Lương Thành Long đám người đã trở về, tuy rằng đã tới buổi trưa, đám người này đều trốn ở trong phòng ngủ, xem ra tối hôm qua đều có chút làm lụng vất vả quá độ.
Trương Dương hỏi qua tài xế của Lương Thành Long mới biết được, bọn họ sáng sớm tám giờ mới trở về, cả đám trở về thì ngủ, dù sao tinh lực của người đều cũng có hạn, phương diện nào đó cũng xói mòn nhiều lắm, cần nghỉ ngơi lấy lại sức, điều chỉnh nguyên khí.
Hai người đang nói chuyện, Lương Thành Long ngáp từ trong phòng đi ra, hắn đặt đồng hồ báo thức, buổi chiều ngày hôm nay sẽ trở về Đông Giang, thấy Trương Dương, mặt hắn mang sắc thái vui mừng tiêu sái vu tới, đem Trương Dương kéo đến trong phòng của hắn, Lương Thành Long châm một điếu thuốc lá hút một ngụm, thằng nhãi này có một căn bệnh, nghiện thuốc lá khá lớn, sau khi rời giường không đợi rửa mặt, trước tiên làm một điếu thuốc cho đã nghiền, phun ra nuốt vào hai ngụm khói rồi nói: Cậu đi quá đáng tiếc, đám gái nước ngoài kia đều là cực phẩm, quá đáng giá.
Trương Dương nói: Xem ra Lam Sắc Mị Lực cũng là một ổ mại dâm, hôm nào tôi cử báo cho bị đánh.
Lương Thành Long nói: Có thể ở địa giới Bắc Cảng mở một hộp đêm quy mô đẳng cấp như thế, khẳng định không phải nhân vật bình thường, Trương Dương, cậu có thể tin tưởng sao? Bọn họ nói chỉ cần bỏ tiền, bao nhiêu ngôi sao cũng có thể mời tới.
Trương Dương nói: Tôi đối với những cái này không có hứng thú, các người cũng cẩn thận một chút, hiện ở bên ngoài cũng không vệ sinh, cẩn thận nhiễm bệnh.
Lương Thành Long nở nụ cười ha ha: Yên tâm đi, tôi rất cẩn thận, áo mưa lúc nào cũng trong túi.
Trương Dương thở dài nói: Loại sự tình này sau này vẫn là ít đụng vào, không có cái gì hay. Thằng nhãi này là tự đáy lòng mà phát, cũng không hư tình giả ý, Trương đại quan nhân cũng là có nguyên tắc và điểm mấu chốt của mình.
Lương Thành Long nói: Tôi coi như đã nhìn ra, cậu là một lòng một dạ đi đường lớn, sợ loại sự tình này ảnh hưởng đến tiền đồ của mình, yên tâm đi, sau này trường hợp như vậy, mấy người chúng tôi tận lực không rủ cậu.
Trương Dương nói: Giận tôi? Thật ra ngẫm lại tối hôm qua đi không từ giã, Trương đại quan nhân quả thật là có chút áy náy.
Lương Thành Long nói: Không tức giận, tôi nói chính là lời thật, cậu không giống với chúng tôi, loại sự tình này là phải cố kỵ.
Trương Dương mỉm cười nói: Lý giải muôn năm.
Lương Thành Long nói: Cậu nói thật đi, lúc con nhỏ nước Nga đó khiêu khích cậu, cậu không động tâm sao?”
Trương Dương nói: Là đàn ông bình thường tóm lại sẽ có chút phản ứng, thế nhưng tôi đối với loại giao dịch thân thể thành lập trên cơ sở tiền tài này không có hứng thú.”
Lương Thành Long nói: Tối hôm qua một trăm ngàn tiêu hết phân nửa, tên nhóc Trần Thiệu Bân thật không phải thứ tốt, cậu vừa đi, hắn bên kia liền đem con nhỏ người Nga đó qua, buổi tối làm song phi, mẹ nó, sao không mệt chết tên khốn này.
Trương Dương không nhịn được nở nụ cười: Với thân thể của hắn cũng dám làm như thế?
Lương Thành Long nói: Tôi hoài nghi thằng nhãi này cắn thuốc!
Lúc nói, Trần Thiệu Bân tóc rối tung đi đến, sắc mặt hắn có chút vàng như nến, sờ soạng điếu thuốc lá.
Lương Thành Long nói: Cậu còn sống hả?
Trần Thiệu Bân gật đầu, hút vài hơi thuốc nói: Trương Dương, cậu phải cảm ơn tôi, may mà tôi giúp cậu chống đỡ con nhỏ người Nga đó, mẹ nó quá mạnh, bạn thân cả một đêm bị làm cho tróc da.
Trương đại quan nhân vừa uống một ngụm nước đến trong miệng thì phun ra
Lương thành ôm bụng cười.
Trần Thiệu Bân vẻ mặt phiền muộn nói: Các người không biết, mặt ngoài nhìn trắng noản, đều mẹ nó là bề ngoài, lông thô như giấy vậy, hiện tại đùi tôi đang rát muốn chết, máu đều chảy ra.
Lương Thành Long cười đến nổi sắp khóc, nói: Trần Thiệu Bân, cho cái tội ham hố. . . cậu muốn tôi cười chết à”
Trần Thiệu Bân nói: Tôi nói thật có sai sao? Bạn thân xin thề, sau này không bao giờ đụng vào gái nước ngoài nữa, máy bay của tôi quá nhỏ, sân bay người ta quá lớn.
Trương Dương nói: Đừng ở chỗ này nói càn nói bậy, làm hoạt động nam trộm nữ xướng, cũng đừng nói ra bên ngoài.
Trần Thiệu Bân nói: Không nói, nói ra đi mất mặt! Tôi đi tắm! Thằng nhãi này bước đi quả thật có chút bất lợi, rõ ràng biến thành chân vòng kiềng, chỉ có cái tư thế này bước đi, đùi mới có thể tận lực giảm thiểu ma sát.
Buổi trưa cùng ngày Trương Dương an bài tại nhà khách huyện ủy cho cái đám bạn bè tổn hại ăn cơm, đem bọn họ lên ô tô, lúc gần đi, trong ánh mắt của Thường Hải Tâm toát ra không muốn rõ ràng, bất quá cô ấy rất sợ bị những người khác nhìn ra, che giấu rất tốt, chỉ có lúc chạm mắt với Trương Dương, mới không cẩn thận để lộ ra.
Trương Dương cho bọn họ một ít đặc sản Tân Hải, đi tới trước mặt Thường Hải Tâm, cười nói: Hải Tâm, có thời gian trở lại Tân Hải chơi.
Thường Hải Tâm gật đầu, trong lòng bởi vì chia ly mà buồn vô cớ, cô ấy bỗng nhiên cảm giác được, công tác bên cạnh Trương Dương mới là thời gian mình an tâm nhất hạnh phúc nhất, thế nhưng hiện tại không thể không đối mặt với sự thật, bất quá còn hơn Tần Thanh, mình hiển nhiên vẫn may mắn, ít nhất có thể tùy thời tưởng niệm, tùy thời tới đây thăm hắn.
Chiếc xe chậm rãi rời đi, Trương đại quan nhân đứng ở ngoài cửa lớn nhà khách huyện ủy, phất tay hướng bọn họ nói lời từ biệt.
Trần Thiệu Bân mở cửa sổ xe ra, hướng về phía Trương Dương lớn tiếng nói: Bạn thân, không cần bao lâu, chúng tôi sẽ trở về!
Trương Dương cười nói: Cậu chừng nào tới tôi đều hoan nghênh! Lúc nói, ánh mắt nhìn Thường Hải Tâm.
Thường Hải Tâm thản nhiên cười, lặng lẽ đem lông mi buông xuống phía dưới.
Cao Liêm Minh đứng ở bên cạnh của Trương Dương, cùng hắn tiễn người, đợi ô tô đi xa, Trương Dương nói: Tôi cũng trở lại nghỉ một lát.”
Cao Liêm Minh nói: Tôi cùng đi với anh.
Trương Dương nói: Cậu theo tôi làm gì? Không phải an bài cho cậu ở tại nhà khách huyện ủy trước sao?
Huyện ủy sao có thể so với biệt thự hải cảnh? Trương ca, biệt thự lớn như vậy, anh ở cũng quá trống, tôi đi qua ở, nếu như anh buồn chán cũng có thể tìm được một người bạn nói chuyện phiếm, chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau thật tốt.
Trương Dương nói: Đừng khách khí, một mình tôi có thể chiếu cố, hai ta tình cảm thì tình cảm, nhưng tôi thật không quen ở cùng người khác.
Sợ cái gì, tôi là đàn ông mà!
Trương Dương nói: Đầu năm nay giữa đồng tính cũng không bảo hiểm, lỡ như truyền ra cái gì, tôi không chịu nổi đâu. Trương đại quan nhân chủ yếu vẫn là muốn chừa cho mình chút không gian. Hơn nữa tên nhóc Cao Liêm Minh này có thể đặc biệt lải nhải, nếu như đem hắn tới, bên tai của Trương Dương tử cũng đừng mông thanh tịnh, nhận thức của Trương đại quan nhân đối với hắn vẫn là tương đối thấu đáo.
Thứ hai khi đi làm, huyện trưởng Hứa Song Kỳ nhận được thông báo của Trương Dương, vốn dĩ cuộc họp thường uỷ định tại buổi chiều ngày hôm nay bị thủ tiêu, Hứa Song Kỳ chân chính có chút buồn bực, ông thật sự nhìn không thấu vị bí thư huyện uỷ mới tới, tới một tuần rồi, cả đám thường ủy còn không có cùng nhau mở họp hội ý, Trương Dương rốt cục là muốn lừa dối qua ngày, hay là đang chuẩn bị hành động lớn? Hứa Song Kỳ nói: Trương bí thư, tuần này xảy ra không ít chuyện tình, còn dự định bắt được cuộc họp thường uỷ thảo luận một chút. Ông uyển chuyển nhắc nhở Trương Dương, hẳn là nên mở cuộc họp thường uỷ.
Trương Dương nói: Chờ tôi từ Bắc Cảng trở về rồi nói.
Trương Dương nếu nói như vậy, Hứa Song Kỳ cũng không phản đối được cái gì, ông nhẹ giọng nói: Trương bí thư, lần này ngài đi Bắc Cảng bao nhiêu ngày?
Trương Dương nói: Ngày mai buổi chiều đi trường đảng báo cáo, trước đó tôi không làm qua loại sự tình này, nói tiếp thật đúng là có chút khẩn trương.
Hứa Song Kỳ cười nói: Có gì khẩn trương, ngài đem hành động vĩ đại cứu người ngày đó nói một lần từ đầu tới đuôi là được.
Trương Dương nói: Tính là hành động vĩ đại cái gì, một việc rất đơn giản, kết quả bị tin tức làm cho ầm ĩ, đã lệch khỏi quỹ đạo mà tôi cứu người.
Hứa Song Kỳ nói: Trương bí thư, tôi biết ngài làm chuyện tốt không muốn lưu danh, thế nhưng ngài hẳn là nên từ một góc độ khác tới nhìn vấn đề, thành phố cho ngài đi làm báo cáo, cũng không phải vì vinh dự cá nhân, mà là đi qua sự tích lần này cảm động đồng chí khác, muốn đồng chí triệu đảng hướng ngài học tập, đối với đề thăng cảnh giới tư tưởng có tác dụng xúc tiến không nhỏ.
Trương Dương cười nói: Nghe ông vừa nói như thế, thật đúng là có chút ý nghĩa.
Hứa Song Kỳ nói: Đâu chỉ là có chút, quả thật là ý nghĩa quá lớn.
Trương Dương nói: Tôi ngày mai đi qua, dự định ở tại Bắc Cảng hai ngày, nương cơ hội này, thấy mặt mấy vị lãnh đạo chủ yếu thành phố, giao lưu một chút. Chuyện của Trương Dương nói ra cũng rất bình thường.
Hứa Song Kỳ trong lòng nói tên nhóc cậu đi tới Tân Hải mặc kệ chính sự, cả ngày lừa dối sống qua ngày, đường đi cấp trên thật ra lại không quên, trong lòng ông đối với Trương Dương càng có chút khinh thường, cho rằng Trương Dương là một tên nhóc không học vấn không nghề nghiệp, sở dĩ có thể có cấp bậc và địa vị của ngày hôm nay, tất cả đều là bởi vì bối cảnh phía sau hắn. Ngoài miệng lại nói: Đương nhiên rồi, giao lưu nhiều với lãnh đạo mới có thể tăng tiến lý giải, mới có thể lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo.
Trương Dương cười nói: Tôi đi Bắc Cảng hai ngày, bên Tân Hải này ông cần để ý nhiều hơn.
Hứa Song Kỳ hư tình giả ý nói: Trương bí thư, ngài yên tâm đi, tôi nhất định quán triệt chấp hành tốt quyết sách của ngài.
Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới buổi tối thứ bảy tại Lam Sắc Mị Lực thấy Hứa Song Kỳ, không biết vị huyện trưởng này có thể bớt thời giờ tới chiếu cố cho Lam Sắc Mị Lực hay không lực, mình ở tại Bắc Cảng hai ngày có thể gặp mặt ông ấy lần thứ hai hay không?
Trương Dương buông điện thoại, phó chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Phó Trường Chinh gõ cửa đi đến, hắn đem diễn văn đã chuẩn bị tốt, đưa cho Trương Dương xem qua.
Trương Dương xem lướt qua một chút, đối với cách hành văn của Phó Trường Chinh hắn vẫn tương đối tin tưởng, thật ra đối với Trương Dương mà nói diễn thuyết hiện trường, ngẫu hứng phát huy là điểm mạnh của hắn, thế nhưng nếu như hắn hưng phấn quá dễ lệch khỏi quỹ đạo chủ yếu, cho nên đối với đại thế và phương hướng muốn nắm chắc còn phải dựa vào Phó Trường Chinh, có bài diễn văn của Phó Trường Chinh, Trương đại quan nhân coi như là định liệu trước.