Y Đạo Quan Đồ

Chương 1056: Chương 1056: Thái tử tụ hội (2)




Trương Dương lúc này mới nhớ tới một chuyện, hôm nay Cố Dưỡng Dưỡng ngay cả một tiếng anh rể cũng không chịu gọi, mà ngay cả là anh Trương cũng không gọi, chỉ gọi thẳng tên hắn. Trương Dương nói: Em sao trực tiếp gọi tên của anh vậy?

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Về sau em sẽ luôn gọi anh như vậy.

Không có chút lễ phép nào cả!

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Anh đã đính hôn với Sở Yên Nhiên rồi, không còn là anh rể của em nữa, gọi anh là anh Trương thì luôn cảm thấy không hay bằng trực tiếp gọi tên của anh, tránh để cả ngày anh coi em là trẻ con, sau này cũng tránh tạo thêm phiền phức cho anh.

Trương Dương nói: Đây cũng gọi là lý do à?

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu.

Trương Dương dẫn Cố Dưỡng Dưỡng tới KFC ăn đồ ăn nhanh, đây là yêu cầu của Cố Dưỡng Dưỡng, lễ hội hôm nay bắt đầu vào bảy giờ rưỡi, mà chắc loại tụ hội này là ăn đồ lạnh, không có gì ngon cả.

Trương đại quan nhân đối với tụ hội hôm ấy vẫn rất coi trọng, hắn tới khách sạn kinh đô Kỳ Nguyên mới đặt một phòng, cái này là để tiện cho Cố Dưỡng Dưỡng thay quần áo, tuy rằng ban trú kinh Bình Hải có chỗ, nhưng Trương Dương không muốn chuyện này để ban trú kinh biết, bọn họ nếu, biết chỉ sợ không tới một ngày, cả Bình Hải đều sẽ biết.

Cố Dưỡng Dưỡng đổi sang bộ quần áo dạ hội màu đỏ, khoác thêm một chiếc áo mỏng, mặc lễ phục dạ hội cũng phải xem thời tiết, hơn nữa hiện tại đã là tháng mười một, buổi tối đã bắt đầu lạnh.

Khi Trương đại quan nhân lái chiếc Lamborghini màu tím tới cửa khách sạn kỷ nguyên mới, lúc này mới ý thức được chiếc xe này không phải quá bắt mắt, bãi đỗ xe của kỷ nguyên mới tối hôm đó quả thực thành hội chợ của xe sang thế giới, Ferrari, Lamborghini, Porche, Bentley, BMW, bình thường trên đường cơ hồ không thấy được một chiếc đều xuất hiện ở đây, Trương Dương không ngờ còn nhìn thấy một chiếc Lamborghini giống của mình, có điều là xe màu cam.

Cố Dưỡng Dưỡng nói khẽ: Tới tham gia tụ hội đều là loại người nào vậy?

Trương Dương nói: Thái tử có quyền thế nhất kinh thành, đều là nhân vật như Kiều Bằng Cử ấy.

Trước khi Trương Dương xuống xe nhận được điện thoại của Phùng Cảnh Lượng, y cũng đã đến bãi đỗ xe, Trương Dương nói vị trí của hắn, sau đó mở cửa xe, Cố Dưỡng Dưỡng nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, động tác này khiến bộ ngực thanh xuân của cô ta rõ ràng nhô lên trước. Trương đại quan nhân lúc này mới phát hiện dáng người của Cố Dưỡng Dưỡng thì ra phát dục lại đẹp như vậy, thằng ôn này lập tức ý thức được mình đã nảy sinh ý niệm xấu trong đầu, người ở trước mặt này vẫn là em vợ của mình, nói sao cũng không được có những ý nghĩ không an phận với cô ta.

Cố Dưỡng Dưỡng cởi áo khoác, Trương Dương rất thân sĩ mở cửa cho cô ta, cái váy đỏ này của Cố Dưỡng Dưỡng để lộ phần lưng, vai thơm và phần lưng có đường cong dụ người lộ ra ngoài, bước xuống xe, Trương đại quan nhân trước tiên nhìn tới ngây ngốc, tuy hắn đã nhìn ở cửa hàng, nhưng hiện tại tiếp xúc gần, Cố Dưỡng Dưỡng thật sự là đẹp tới mức khiến cho người ta ngưng thở.

Xe thể thao của Trương đại quan nhân tuy rằng không được tính là sang nhất, nhưng bạn gái tuyệt đối là một trong những người xinh đẹp nhất.

Phùng Cảnh Lượng từ trong một chiếc xe thể thao Porche đi tới, bại gái mà y dẫn tới không phải là Tiền Dĩnh mà là vợ y, con gái của một bộ trưởng bộ nào đó.

Phùng Cảnh Lượng cười ha ha đi tới trước mặt Trương Dương, y liếc qua Cố Dưỡng Dưỡng, chậc chậc khen: Xe sang người đẹp, chủ nhiệm Trương, ngài vừa ra tay đã muốn lật tung cả hội Thái tử kinh thành à!

Trương đại quan nhân cười nói: Tôi cũng muốn vậy lắm, nhưng rất tiếc là tôi không có năng lực đó.

Phùng Cảnh Lượng rất lịch sự giới thiệu vợ hắn với Trương Dương, Trương Dương cũng giới thiệu Cố Dưỡng Dưỡng cho bọn họ, có điều không giới thiệu xuất thân của Cố Dưỡng Dưỡng.

Vợ chồng Phùng Cảnh Lượng liếc một cái là nhìn ra Cố Dưỡng Dưỡng khẳng định xuất thân danh môn, con gái gia đình bình thường tuyệt đối không có loại khí chất này của cô ta.

Bọn họ đi thang máy lên của khách sạn kỷ nguyên mới.

trong sảnh hội nghị của tầng cao nhất, tất cả đều đã được bao, người ngoài tuyệt đối miễn vào, Trương Dương là nhờ được Phùng Cảnh Lượng đặc biệt mời mới có cơ hội tới địa phương này.

Cố Dưỡng Dưỡng khoác tay Trương Dương, hai người vừa tiến vào hiện trường tiệc rượu đã hấp dẫn được sự chú ý của mọi người, Trương Dương lúc này mới hiểu được vì sao Phùng Cảnh Lượng đã đặc biệt dặn dò hắn phải dẫn bạn gái theo cùng, có một bạn gái xinh đẹp trong trường hợp xã giao như thế này là cực kỳ quan trọng, không cần tiêu phí quá nhiều tinh lực cũng có thể hấp dẫn được sự chú ý của mọi người.

Trương Dương từ trong đám người tìm được mấy khuôn mặt quen thuộc, Vương Học Hải dẫn một vị mỹ nữ đang nói chuyện phiếm với mấy người, cách đó không xa còn có người trẻ tuổi đang có chút kinh ngạc nhìn hắn, chính là Lương Khangmà một trong Tam công tử của kinh thành, cùng đi với hắn là Cơ Nhược Nhạn, quản lí với Thái Hồng.

Lương Khang rất kỳ lạ vì Trương Dương xuất hiện ở đây, trong mắt hắn Trương Dương vốn không thuộc giới này.

Phùng Cảnh Lượng mời Trương Dương tới cũng không cần phải có sự đồng ý của mọi người, người khởi xướng tụ hội này sớm nhất là Chu Hưng Quốc, gã cũng là một trong Tam công tử của kinh thành, tuổi trong đám Thái tử kinh thành này cũng là lớn nhất, năm nay đã ba mươi lăm tuổi, làm sinh ý than đá, ở nội mông Sơn Tây có rất nhiều mỏ quặng, cha gã là một trong các thường ủy, Chu Hưng Quốc làm người lão luyện thành thục, trong giới này cũng rất có uy vọng, là lão đại hoàn toàn xứng đáng trong cảm nhận của mọi người.

Phùng Cảnh Lượng giới thiệu Trương Dương cho Chu Hưng Quốc quen, Chu Hưng Quốc dáng người không cao, nhưng lộ ra vẻ vô cùng săn chắc, hai mắt sáng ngời hữu thần, gã cười cười bắt tay với Trương Dương: Trương Dương, tôi nghe Cảnh Lượng nhắc tới anh rất nhiều lần rồi,!

Trương Dương cười nói: Chu tiên sinh đối với tôi mà nói mới là như sấm bên tai, từ lâu đã muốn kết bạn với anh, đáng tiếc là không cơ hội thích hợp. Hắn đang chuẩn bị giới thiệu Cố Dưỡng Dưỡng với Chu Hưng Quốc thì nghe thấy Cố Dưỡng Dưỡng nói khẽ: Anh Hưng Quốc! Không ngờ Chu Hưng Quốc và Cố Dưỡng Dưỡng lại quen nhau rồi.

Chu Hưng Quốc cười nói: Dưỡng Dưỡng cũng tới à, sức khỏe của chú Cố thế nào rồi?

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu nói: Rất tốt.

Trương Dương đoán quan hệ của Cố Doãn Tri và cha của Chu Hưng Quốc không tồi, trước đây hắn lại không có nghĩ tới chuyện này, Cố Doãn Tri đảm nhiệm chức bí thư tỉnh ủy Bình Hải nhiều năm, ông ta trong cao tầng khẳng định có không ít quan hệ.

Chu Hưng Quốc lại dẫn kiến Trương Dương với mấy bằng hữu chung quanh, một trong Tam công tử của kinh thành Từ Kiến Cơ, hiện tại đang làm nhà đất, là tổng tài tập đoàn Kiến Cơ, về phần Lương Khang, Trương Dương đã biết từ trước rồi.

Lương Khang dẫn Cơ Nhược Nhạn đi tới, hắn cười nói: Dây không phải là chủ nhiệm Trương ư! Tới kinh thành lúc nào vậy, sao không nói với tôi một tiếng.

Trương Dương cười nói: Lương tổng bận quá, tôi không dám quấy rầy ngài!

Cơ Nhược Nhạn cười cười thân mật với Trương Dương, là bạn gái của Lương Khang, cô ta hôm nay cũng không thích hợp nói quá nhiều.

Tam công tử của Kinh thành tề tụ ở một nơi, ba người bọn họ là người nổi tiếng nhất trong cái giới này, Tam công tử cũng chỉ là ngoại giới đặt cho họ, bản thân bọn họ cũng không ủng hộ.

Chu Hưng Quốc đi tới đài chủ tịch nói vài câu, Phùng Cảnh Lượng nói khẽ với Trương Dương: Đợi lát nữa sẽ an bài cho anh lên phát biểu, anh giới thiệu tình huống của nội thành Đông Giang mới nhé.

Trương Dương gật đầu.

Sau khi Chu Hưng Quốc phát biểu ngắn gọi, liền mỉm cười nói với mọi người: Tối nay chúng tôi đặc biệt mời tới một vị khách quý, tổng chỉ huy của bộ chỉ huy xây dựng nội thành mới, chủ nhiệm hội quản ủy nội thành mới Đông Giang - Trương Dương, tiếp theo chúng tôi hoan nghênh anh lên giới thiệu một chút về nội thành mới của Đông Giang, tin rằng đây sẽ là một cơ hội hiếm có. Chu Hưng Quốc đương nhiên biết Trương Dương chỉ là phó chức, mục đích gã giới thiệu như vậy là để khiến mọi người coi trọng Trương Dương hơn.

Mục đích mà đám Thái tử gia này ở cùng một chỗ cũng không phải đơn thuần là để đấu xe sang, so mỹ nữ, ý nghĩa chân chính của loại tụ hội này là để trao đổi tin tức với nhau, thông qua sự trao đổi và tham thảo của bọn họ, có thể thấy rõ được tình thế phát triển trong nước, cùng với tình trạng kinh tế nước ngoài, có điểm đầu tư tốt, mọi người sẽ cùng tham dự đầu tư, Phùng Cảnh Lượng lần này coi như đã dẫn Trương Dương tới đúng chỗ.

Trương Dương đi lên bục chủ tịch, phía dưới vang lên tiếng vỗ tay lịch sự, Trương Dương mỉm cười chào hỏi mọi người: Các vị tiên sinh, thưa quí ông quí bà, rất vinh hạnh có thể có được cơ hội trao đổi trực tiếp với mọi người, tôi đầu tiên xin được giới thiệu một chút về mình, tôi tên là Trương Dương, nam, hai mươi bảy tuổi, cán bộ quốc gia, cho nên bài phát biểu của tôi có thể sẽ mang theo một số nguyên tố của báo cáo công tác chính phủ theo thói quen, xin mọi người hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Phía dưới vang lên tiếng cười thiện ý.

Trương Dương nói: Chư vị ở đây đều là hành gia làm kinh tế, làm buôn bán và đầu tư, cho nên tôi cũng không cần làm tổng thuật quá nhiều, tôi chỉ đơn giản giới thiệu tình huống của nội thành mới Đông Giang một chút với mọi người.

Nhìn Trương Dương phát biểu trên bục, Lương Khang bĩu môi khinh thường, hắn nhìn nhìn Cơ Nhược Nhạn bên cạnh, phát hiện đôi mắt đẹp của Cơ Nhược Nhạn đang rất chuyên chú nhìn chằm chằm vào Trương Dương, tản mát ra thần thái khác thường, giống như đang nhìn tình nhân trong lòng của cô ta vậy, Lương Khang trong lòng rất không thoải mái, tuy rằng hắn cảm thấy Cơ Nhược Nhạn có thể là đang cố ý giả vờ, cố ý khơi mào sự phẫn nộ trong lòng mình, nhưng hắn vẫn rất khó chịu. Tay hắn đặt lên lưng Cơ Nhược Nhạn nói khẽ: Hắn cũng biết nghĩ biện pháp nhỉ, không ngờ lại chạy đến đây lôi kéo đầu tư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.