Edit: ThienDa
Nghe thấy Bạch Chỉ kích động nói, Lý công công chỉ mỉm cười, cũng không có giải thích.
Lần này, hắn chẳng những phải tới Bạch gia truyền chỉ, sau đó còn phải tới Lam gia và Thương Vương phủ...
Dù sao, ý chỉ của Hoàng hậu nương nương ở đây, Thương Vương cũng không dám to gan kháng chỉ bất tuân!
“Bạch cô nương, ta còn có việc phải làm, nên rời đi trước.”
“Người tới,“ Bạch Chấn Tường cũng tỉnh táo lại, phân phó, “Tiễn công công ra ngoài.”
Trong đầu Bạch Chỉ chỉ nghĩ tới nội dung trong ý chỉ, đương nhiên sẽ không để ý tới Lý công công, cho nên khi quản gia đưa Lý công công ra ngoài, khuôn mặt nhỏ của nàng mới ngượng ngùng nói: “Cha, ta rất muốn đi nói cho cả thiên hạ biết, ta chính là thê tử của Thương Vương! Để những nữ nhân kia không đánh chủ ý lên vị hôn phu của ta.”
Nhất là tiện nhân Bạch Nhan!
Cho dù nàng được Thương Vương để ý bảo hộ thì như thế nào? Bất quá chỉ là một nữ nhân mất đi trong sạch, Thương Vương chỉ là nhất thời hiếu kỳ đối với nàng, vĩnh viễn không có khả năng cưới nàng làm thê!
“Được, ngươi đi đi.”
Bạch Chấn Tường bỏ đi sắc mặt u ám, gương mặt anh tuấn hiện lên ý cười: “Ngươi cũng đi tới Lam gia một chuyến, để lúc bọn họ tham gia đại hôn của ngươi, làm cho đám người Lam gia biết rõ, nữ nhi của Bạch Chấn Tường mãi mãi là ưu tú nhất!”
Về phần Bạch Nhan...
Chỉ là một nghịch nữ bị đuổi khỏi gia tộc mà thôi, không xứng làm nữ nhi của hắn!
“Vâng, cha.”
Bạch Chỉ cười lè lưỡi, nàng cầm ý chỉ chứng minh thân phận của nàng, quay người chạy về phía đại môn.
Cho dù Bạch Chấn Tường không nói, nàng cũng sẽ tới chỗ Lam gia khoe khoang!
...
Thương Vương phủ, uy vũ hùng tráng.
Trước cửa đặt hai kim sư tử tựa như muốn sống dậy, làm cho Lý công công phát run.
“Ngươi đi một chuyến tới Lam gia,“ Lý công công quay đầu hướng tiểu thái giám phía sau nói, “Trực tiếp truyền lời của Hoàng hậu, hạ lệnh cho Bạch Nhan làm thiếp.”
Hắn đã lấy lòng chính phi của Thương Vương, đương nhiên không cần đem một tiểu thiếp đặt vào mắt.
Chỉ là thiếp hầu, không có tư cách để hắn tự mình truyền chỉ.
Tiểu thái giám hành lễ, lĩnh mệnh lui xuống.
Khi tiểu thái giám đã rời đi, Lý công công mới nâng chân bước về phía Thương Vương phủ.
“Đứng lại!”
Cửa phủ, hai tên thị vệ ngăn lại bước chân của Lý công công.
“Vương gia có lệnh, không có mệnh lệnh của ngài không ai được phép bước chân vào Thương Vương phủ.”
Lý công công vừa đến đã bị chặn ở cửa, lông mày hắn khẽ nhíu lại: “Bản công công là tới truyền ý chỉ của Hoàng hậu, mời Thương Vương ra tiếp chỉ.”
Ý chỉ của Hoàng hậu?
Hai tên thị vệ nhìn nhau, trên trán đã toát ra mồ hôi lạnh.
“Thương Vương có lệnh, chúng ta phải tuân theo, bất kỳ ai đến cũng như thế.”
Lông mày Lý công công càng thêm nhíu chặt, hắn đi về phía trước, ngữ khí sắc bén: “Hoàng hậu truyền ý chỉ đến, mời Thương Vương ra tiếp chỉ!”
Trong không gian, âm thanh sắc bén này vang vọng một hồi lâu vẫn không tan...
Lý công công thấy trong phủ không có phản ứng gì, cổ họng lại muốn hét to, đúng lúc này, một âm thanh bá đạo truyền ra.
“Cút!”
Cút?
Lý công công ngạc nhiên, hai mắt mở to.
Thương Vương này lại không nể mặt mũi? Hắn đến truyền ý chỉ của Hoàng hậu, vậy mà lại dám nói hắn cút?
Trên trán hai tên thị vệ liên tục chảy ra mồ hôi lạnh, bọn hắn có thể nghe được từ giọng nói của Vương gia là đang tức giận, vội vàng tiến lên đè lấy bả vai của Lý công công, muốn ném hắn ra ngoài.
Lý công công gấp, lớn tiếng nói: “Thương Vương, chúng ta có tin tức tốt phải nói cho ngươi! Hoàng hậu nương nương muốn tứ hôn cho ngươi cùng cô nương Bạch gia, đây là chuyện tốt!”