Ỷ Thiên Chi Nhất Tần Nhất Tiếu

Chương 53: Chương 53: Đến làm khách ở Băng Sơn




--- Môn chủ minh giám:

Ma giáo giáo chủ Dương Đỉnh Thiên cùng tam tăng Thiếu Lâm tự giao chiến một trận, đệ tử ra sức tra xét thêm chứng thực. Chúng tăng Thiếu Lâm kín tiếng thủ khẩu như bình (giữ chặt miệng không nói), ắt hẳn đã ăn không ít khổ. Tình huống kĩ càng xin cho đệ tử tinh tế điều tra.

Mặt khác, tin tức từ phòng tạp dịch Thiếu Lâm, trước Dương Đỉnh Thiên, ‘Song sát’ Hà Nam cũng từng cùng Độ Ách Đạt Ma đường giao thủ. Không biết việc này có liên quan đến việc Thiếu Lâm bị thua ở trên không.

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử số 6 báo tin từ Tung Châu

Ngày năm tháng chín năm Tân Dậu

Bạch Lộc Tử hồi âm:

Tiếp tục thăm dò. Mặt khác tra thêm chi tiết của ‘Song sát’

Mười bảy tháng mười năm Tân Dậu

Giáo chủ minh giám:

Về chuyện ‘Song Sát’, đệ tử hổ thẹn, hai người này đi lại vô tung tích. Xin giáo chủ tha lỗi.

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử số 6 báo tin từ Tung Châu

Ngày chín tháng mười một năm Tân Dậu

Bạch Lộc Tử hồi âm:

Phế vật

Ngày bảy tháng giêng năm Nhâm Tuất

Giáo chủ minh giám:

Song Sát năm trước có nhắc đến, ngày gần đây từng xuất hiện tại phủ Tùng Giang, nghi ngờ có liên quan đến việc chưởng môn phái Tiêu Dao. Đệ tử đang truy tra.

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử số 6 báo tin từ Giang Âm

Mười bốn tháng sáu năm Nhâm Tuất

Bạch Lộc Tử hồi âm:

Tốt.

Ngày mười tháng bảy năm Nhâm Tuất

Giáo chủ minh giáo:

Phái Tiêu Dao Mã Cảnh chết, Bách Lý Phi mất tích, Pháp lão hòa thượng nhận chức chưởng môn, nhiều người không phục đang nội loạn. Song Sát hôm qua vừa rời đi Vô Vi hướng đến Dương Châu.

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử báo tin từ Vô Vi

Ngày mười tháng bảy năm Nhâm Tuất

Giáo chủ minh giám:

Song Sát hôm qua rời đi Dương Châu, hướng phủ Phượng Vũ.

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử báo tin từ Dương Châu

Mồng một tháng tám năm Nhâm Tuất

Giáo chủ minh giám:

Song Sát hôm qua rời đi phủ Phượng Vũ, hướng về phủ Lâm Thao

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử báo tin từ phủ Phượng Vũ

Ngày sáu tháng tám năm Nhâm Tuất

Bạch Lộc Tử hồi âm:

Rốt cục có mấy cái Song Sát? Ngày mười ở Dương Châu cùng mồng năm ở phủ Phượng Vũ là cùng một người sao? Dù khinh công cũng không nhanh như vậy.

Tra cho tường tận! Tra sai cẩn thận ta lột da các ngươi

Mồng mười tháng tám năm Nhâm Tuất

Giáo chủ minh giám:

Song Sát hôm qua rời phủ Lâm Thao, hướng đến Lan Châu

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử báo tin từ phủ Lâm Thao

Giáo chủ minh giám:

Đã tra xét rõ. Mùng mười ở phủ Lâm Thao, mồng năm ở phủ Phượng Vũ, mùng mười tháng bảy ở Dương châu, mồng chín ở Vô Vi cùng năm trước đại náo Thiếu Lâm tự thật là Song Sát – một đôi nam nữ. Nam tử khinh công tuyệt thế, xuất quỷ nhập thần. Nữ tử nhìn như bình thường, không có võ công, nhưng nam tử đối với nàng nói gì nghe nấy, ắt phải có điểm lợi hại. Từ tình báo của các sư huynh khác, Song Sát đi ngang qua kia mấy ngày, người buôn bán nhỏ đều nghe thấy âm thanh kì dị, hình dạng huyền ảo, không biết có liên quan gì đến kì vật hay không. Các đệ tử đang tra tường tận để dâng lên giáo chủ.

Vạn mong

Thỉnh an

Chúng đệ tử Giáp, Ất, Bính, Đinh báo tin từ Lan Châu

Mười bốn tháng tám năm Nhâm Tuất

Bạch Lộc Tử hồi âm:

Tình hình khả nghi. Tiếp tục tham dò. Mệnh cho đệ tử môn phái xuống núi hiệp trợ. Lục đầu xà tụ tập, lại tra không ra căn nguyên, cái ngươi toàn bộ chờ chết đi.

Giáo chủ minh giám:

Song Sát nấn ná Lân Châu mấy ngày chưa đi. Chúng đệ tử cho rằng dọc đường đi người ở rất thưa thớt, thành trì phân tán, quyết định Ất, Bính, Đinh ba vị sư đệ phân phó Võ Uy, Trương Dịch, Tửu Tuyền ôm cây đợi thỏ, chờ thời cơ tiếp cận tra xét, đệ tử chạy tới Ngọc Môn Quan cung Vô, Minh hai vị sư đệ hội hợp bàn chuyện.

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử Giáp, Ất, Bính, Đinh báo tin từ Lan Châu

Hai mươi tháng tám năm Nhâm Tuất

Giáo chủ cùng chư vị sư huynh minh giám:

Cái gọi là trời ban ân đức, liền là hạnh phúc của toàn giáo. Song Sát ngày trước trọ tại Đôn Hoàng, đệ tử liều chết thăm dò bí mật này. Song Sát có một tòa bảo bối, hình cao mà vuông, thể dài mà rộng, Song Sát cứ ở trong đó mà sử dụng.

Tòa bảo bối này có trục xe bốn bánh, cao bên hông, dày rộng, có gương có đèn, sáng ngời bóng loáng. Khi chuyển động như dị thú rít gào, trục bánh lăn chuyển, khi yên tĩnh như thỏ khôn thấp phục, vắng lặng không tiếng động, khi di chuyển, dũng mãnh như ngựa đen phóng vó. Quả thật là một kiện bảo vật. Có được bảo bối này, nề hà chi các môn phái khác, nhất thống thiên hạ chỉ gần trong gang tấc!

Vạn mong

Thỉnh an

Đệ tử báo tin từ Đôn Hoàng

Mười hai tháng tám năm Nhâm Tuất

Bạch Lộc Tử hồi âm:

…Các ngươi cho là các ngươi đang đi thi Trạng Nguyên sao? Không văn vẻ sẽ chết a! Dáng ba hoa hoa hòe hoa sói trước mặt lão nương!

Tra hành vi lộ tuyến của Song Sát, tìm cách lưu khách, tùy thời sử dụng Bi Tô Thanh Phong, vô sắc vô vị cho người công lực mất hết. Chờ thời cơ cho phép sử dụng.

Bổn tọa ngay hôm đó sẽ xuống núi, tất phải có được dị bảo này.

Song Sát này hành động biến hóa kì lạ nhanh chóng, mệnh các ngươi nhanh chóng hạ thủ. Để bảo bối chạy mất, lão nương lột da các ngươi cho diều hâu ăn!

Mười ba tháng tám năm Nhâm Tuất

Thức ăn, túi nước rơi xuống đất, từ biển cát thoát ra hơn mười mấy người.

“Chạy! ! !”

Giống hệt như trên núi Thiếu Thất, Lâm Nhất Tần cũng chỉ nói một chữ.

Vi Nhất Tiếu lảo đảo một mình chạy thoát.

Chỉ liếc mắt một cái, hắn liền hiểu ý nàng:

Chàng trốn trước, như vậy chúng ta mới có cơ hội còn sống, cùng nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.