Tùy Qua làm một động tác lau miệng, sau đó bình thản nói:
- Còn có người muốn bị ta nuốt trọn hay sao? Nói ra, nuốt ma tâm pháp này thật sự không tệ, các ngươi muốn chủ động nguyện ý bị ta nuốt trọn hay sao?
Dĩ nhiên không có tâm ma nào nguyện ý bị Tùy Qua cắn nuốt sạch.
Tùy Qua hài lòng nhìn quanh một vòng đám ma đầu, lúc này mới tiếp tục nói:
- Triệu tập các ngươi tới đây, không phải làm “bữa ăn ngon” lấp đầy bụng của ta, mà là vì cho các ngươi một cơ hội. Một cơ hội có thể chạy trốn thăng thiên, có thân thể. Ta biết, trong các ngươi, có không ít ma đầu đã ở thế giới này rất lâu, biết rất nhiều thứ. Hiện tại, ta muốn biết chuyện ở thời vũ tu viễn cổ, nếu như kẻ nào có thể làm cho ta hài lòng, hắn có thể rời khỏi nơi này, hơn nữa còn nhận được thân thể.
Để tăng sức thuyết phục, Tùy Qua đặt thân thể của Kinh Nguyên Phượng trước mặt các ma đầu.
Đám ma đầu nhất thời nhốn nháo, tựa hồ cũng muốn lấy được một thể xác hoàn hảo như vậy.
Về phần thân thể nam hay nữ, không có ma đầu nào quan tâm, bởi vì tâm ma vốn không phân biệt giới tính.
Tùy Qua thấy những ma đầu này đã ngo ngoe muốn thử, hơn nữa nhiều ma mà ít xác, cục diện cũng không dễ khống chế, cho nên hắn lại nói một câu:
- Hiện tại cơ hội chỉ có một, ta cũng không muốn lãng phí thời gian. Nếu như, ai dám lãng phí thời gian của ta, như vậy nó sẽ trở thành điểm tâm của ta!
Tùy Qua vừa nói lời này, rất nhiều tâm ma muốn đục nước béo cò, nhất thời không hẹn mà cùng cúi đầu.
Thần niệm Tùy Qua đảo qua, hoàn hảo không thất vọng, có hai con tâm ma, tựa hồ biết tin tức về cổ võ.
Thần niệm lại động, đám tâm ma còn lại lại bị đày đến chỗ sâu trong không gian Hồng Mông thạch. Nhưng, những tâm ma này vốn chính là vật vô hình, Tùy Qua cũng không cần lo lắng bọn họ bị chết đói.
Hơn nữa, những tâm ma này cũng rất kỳ quái, bọn họ tôn trọng pháp tắc mạnh được yếu thua, cho dù Tùy Qua làm trò cắn nuốt đồng loại trước mặt bọn họ, đối với bọn họ mà nói, cũng chỉ là sợ hãi mà thôi, sẽ không sinh ra oán hận.
Tùy Qua nhìn hai con tâm ma còn lại, nhàn nhạt nói:
- Các ngươi cũng thấy đấy, cơ hội chỉ có một. Cho nên, các ngươi phải tận lực cung cấp tin tức ta muốn biết, mới có thể có quyền ưu tiên thu hoạch thân thể. Nhưng nếu người còn lại cũng cung cấp tin tức rất hữu dụng, ta cũng sẽ đồng ý, nhanh chóng cho hắn một thân thể.
Muốn cho người khác nghe lời có hai loại thủ đoạn, một loại là uy hiếp; một loại là dụ dỗ. Đối với tâm ma mà nói, cũng áp dụng như vậy. Hai ma đầu vừa nghe Tùy Qua nói như vậy, tựa hồ cũng tỏ vẻ tích cực phối hợp.
- Vấn đề thứ nhất, niên đại cổ võ xuất hiện.
Tùy Qua hỏi.
- Cái này. . . Nói không rõ ràng, là rất xa xưa.
Một tâm ma nói:
- Dù sao, so sánh với nhân loại hiện tại, lịch sử xa xưa hơn rất nhiều.
- Đúng vậy.
Tâm ma kia nói tiếp:
- Ta tới nơi này đã hơn ba nghìn năm, có biết ít nhiều một chút tin tức về cổ võ.
- Hơn ba nghìn năm rồi?
Tùy Qua hơi kinh ngạc:
- Lâu như vậy, ngươi cũng không đoạt xá thành công sao? Vận khí của ngươi cũng quá kém.
- Không phải là vấn đề vận khí, mà là muốn có thể đoạt xá thành công, vốn vô cùng khó khăn.
Tâm ma kia nói:
- Mỗi một lần đi tranh đoạt thân thể, ít thì mấy trăm tâm ma, nhiều thì mấy ngàn tâm ma đồng loạt đi tranh đoạt một thân thể, chưa nói đến chuyện có thể chiến thắng chủ nhân của thân thể hay không, cho dù là tiến vào trong thân thể, cuối cùng vậy phải tranh đoạt quyền khống chế thân thể với tâm ma khác, cho nên nói cơ hội thành công rất thấp, một phần ngàn cũng coi là cao. Cho nên, là một tâm ma dày dặn kinh nghiệm, ta luôn ở một bên theo dõi cơ hội, chờ đợi thời cơ. Giống như loài người các ngươi đã nói, cứ lưu lại núi xanh, không sợ thiếu củi đốt. Ài, không ngờ, lần này chẳng qua là xem náo nhiệt, đã bị ngươi thu đến nơi này.
- Hừ! Đây là ngươi sợ chết!
Ma đầu kia hừ lạnh nói:
- Nhưng, ta cũng tới nơi này hơn hai nghìn năm rồi, cũng không cướp được một khối thân thể. Vấn đề mấu chốt nhất, là hiện tại người tu hành loài người quá ít.
- Hai vị không cần giao lưu kinh nghiệm.
Tùy Qua nói:
- Vấn đề niên đại cổ võ tồn tại, các ngươi căn bản đã chính xác rồi. Hiện tại vấn đề thứ hai, nguyên lý tu hành cổ võ, các ngươi ai biết?
- Nguyên lý? Ta không tu luyện qua cổ võ, làm sao biết nguyên lý.
Một ma đầu nói.
- Ta dĩ nhiên cũng chưa từng tu luyện.
Một ma đầu khác nói.
Tùy Qua suy nghĩ một lát, hỏi ma đầu “lưu lại núi xanh”:
- Ngươi đã luôn là kẻ bàng quan chờ cơ hội, như vậy có từng nhìn thấy tình cảnh người tu hành cổ võ đột phá hay không?
- Thôi đi. Nó nhát gan như vậy, nào dám đi xem tràng diện người tu hành cổ võ đột phá, lại càng không nói đến chuyện đục nước béo cò gì đó.
Ma đầu còn lại nói.
- Vì sao?
Tùy Qua hỏi.
- Nhưng phàm là tu sĩ tu luyện cổ võ, đều là người có tâm chí cực kỳ bền bỉ. Ý chí của bọn họ còn cứng rắn hơn thân thể, trừ phi luyện công tẩu hỏa nhập ma, nếu không, hoàn toàn không có cơ hội!
Ma đầu kia nói.
- Hừ! Ai nói ta chưa từng nhìn thấy.
Ma đầu nhát gan nói:
- Mấy ngàn năm trước, cũng từng có người tu hành cổ võ tồn tại, chẳng qua là rất ít mà thôi, nhưng nó nói không sai, tâm chí của người tu hành cổ võ còn cứng rắn hơn sắt thép, cho nên căn bản không có cơ hội cướp đoạt thân xác của bọn họ. Người tu hành cổ võ, cũng có đột phá cảnh giới dẫn phát thiên kiếp, nhưng bọn họ đều là dùng thân thể đối kháng, những người tu luyện cổ võ này đều là kẻ điên.
Tùy Qua nói:
- Nói cách khác, thân thể của bọn họ vô cùng cường hãn?
- Đúng vậy.
Hai tâm ma đồng loạt nhất trí, đây chắc chắn là chứng minh suy đoán của Tùy Qua. Người tu hành cổ võ, quả nhiên chú trọng rèn luyện thân thể, chú trọng lực lượng bên trong, chứ không phải bên ngoài.
- Các ngươi rút cuộc đã gặp qua bao nhiêu người tu hành cổ võ rồi?
Tùy Qua hỏi.
- Hai.
Tâm ma nhát gan nói.
- Ba.
Tâm ma còn lại đáp, hiển nhiên người tu hành cổ võ đích xác là rất ít.
Trong ba ngàn năm, bọn họ từng gặp qua rất ít người. Nhưng điều này ít nhất chứng minh một điểm, phương thức tu luyện cổ võ, vẫn lưu truyền cho tới nay, chẳng qua rất ít mà thôi, nhưng cũng không phải giống như Tùy Qua từng nghĩ, đã sớm hoàn toàn tuyệt tích.
- Hiện tại, vấn đề thứ ba.
Tùy Qua nói:
- Các ngươi ai biết công pháp cổ võ, cho dù là công pháp của từng chiêu từng thức, cũng có thể nhận được ban thưởng của ta, có một thân thể.
Hai ma đầu đều trầm mặc.
Một lát sau, một ma đầu mới nói:
- Mạo muội hỏi một chút, ngươi đại khái không biết cổ võ là cái gì sao?
- Nói nhảm, nếu ta biết cổ võ là cái gì, cần gì phải hỏi hai người các ngươi!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
Ma đầu gan lớn lúc này mới lên tiếng:
- Người tu hành cổ võ cũng giống như chúng ta, đều là ma đầu thật sự! Bởi vì bọn họ ăn thịt người!