Y Tiên Thiểu

Chương 970: Chương 970: Linh quả trúng độc. (2)




Đúng vậy a, người hiện đại mỗi ngày ăn thịt heo bò, đều có thể sống trăm tám mươi tuổi, mà Cốc Ngạn Tuyết thời đại đó ăn thịt hồng hoang dị chủng, chất dinh dưỡng hai bên là "Cách biệt một trời ", hơn nữa thịt của hồng hoang dị chủng không có chất kích thích sinh trưởng, tuyệt đối là sản phẩm sạch vô hại, cho nên sống trên ba năm trăm năm đúng là không kỳ lạ.

Cũng chính vì thế người thời đại của Cốc Ngạn Tuyết bản chất thân thể mạnh hơn người hiện nay quá nhiều, chỉ hoàn cảnh và đồ ăn khác nhau, bởi vậy thọ nguyên cũng sinh ra cách biệt quá lớn. Mặt khác bởi vì dưới áp lực hoang thú tiến công, chiến sĩ nhân loại trở nên phi thường cường đại, cũng hoàn toàn ăn khớp với nhau cả, có thể thấy được Cốc Ngạn Tuyết nói thời đại đó không phải vũ trụ thời không song song, mà chỉ là thời gian giữa thời đó và hiện tại quá xa mà thôi.

Mà thời gian dài là có thể cải biến tất cả, cũng có thể tiêu trừ tất cả.

Lịch sử của nhân loại chỉ miễn cưỡng mò mẫn được tới năm ngàn năm trước, đối với chuyện xảy ra trước thời kỳ đó, xuất hiện qua biến cố gì thì không thể nào khảo chứng, mà các nhà khoa học hiện tại phỏng đoán, mặc dù là dùng văn minh khoa họ kỹ thuật hiện tại, nếu nhân loại diệt vong trong vòng một đêm, cái gọi là "Văn Minh" sẽ bị tiêu diệt trong một ngàn năm, biến mất hai ngàn năm sẽ chỉ còn di tích, năm ngàn năm thì cơ bản "Văn minh hiện đại" chẳng còn sót lại thứ gì.

Cốc Ngạn Tuyết có lẽ rất có thể là người của thời đại trước cả năm ngàn năm trước.

Đương nhiên, đây chỉ là Tùy Qua phỏng đoán, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Tùy Qua cũng không thể nào biết được. Trừ phi hắn có thể gặp được tu sĩ sống lâu như thế, nói cho hắn biết thế giới này đã xảy ra chuyện gì.

- Tiên sinh, kỳ thật tôi chết như thế nào đã không trọng yếu.

Cốc Ngạn Tuyết nói.

- Dù sao tôi chỉ là một hồn phách, có thể ở chỗ này cũng là nơi cư trú không tệ. Về phần thi thể của tôi nếu có chỗ nào hữu dụng, anh cứ cầm là được.

- Cái này... Cái này không thể được.

Cốc Ngạn Tuyết càng hùng hồn thì Tùy Qua càng xấu hổ.

- Người chết không thể sống lại. Giữ lại thân xác thối tha này, mỗi ngày nhìn nó chỉ là ràng buộc mà thôi.

Cốc Ngạn Tuyết nói:

- Hơn nữa, người Thần Mộc Thành của chúng tôi cũng tôn trọng nhập thổ vi an, không bằng biến nó thành bùn đất đi.

- Tốt.

Tiểu Ngân Trùng không biết từ đâu chui ra.

- Dứt khoát để cho ta nuốt, trực tiếp biến thành linh nhưỡng.

- Ăn hàng!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói:

- Thi thể Nhâm Thông Vũ đường đường là Kim Đan kỳ, đều bị ngươi ăn rồi, cũng không thấy ngươi tăng tu vị lên! Tiểu Ngân Trùng, ngươi có thể cố gắng một chút không?

- Lão đại, Nhâm Thông Vũ cái thân xác thối tha đó bị ngươi đập thành thịt vụn, hơn nữa tinh hoa đều dung nhập vào trong kim đan, kim đan tôi tiêu hóa không được, tuy tôi ăn rất nhiều huyết nhục của hắn, cũng không bao nhiêu tu vị, nhiều lắm chỉ biến thành phân mà thôi.

Tiểu Ngân Trùng phàn nàn nói.

Cốc Ngạn Tuyết nghe xong nhịn không được cười rộ lên, tiểu Ngân Trùng cái tên này nói chuyện đúng là không ngại miệng..

- Thi thể mỹ nữ cho ngươi ăn, biến thành uế vật, chẳng phải là phá hư phong cảnh.

Tùy Qua hừ một tiếng, nói:

- Việc này ngươi cũng đừng nghĩ. Nhưng mà thi thể Cốc cô nương bản thân hấp thu nguyên khí của Cùng Kỳ là hoang thú lợi hại, nhất là cuối cùng dung hòa trái cây đan mộc, đó là đan thủy của đan mộc, phi thường thần kỳ, có thể mang linh tính rèn luyện thành đan dược. Mà ngươi trực tiếp ăn trái cây đan mộc, tuy bất hạnh chết bệnh nhưng trải qua ngàn vạn năm rèn luyện, trái cây đan mộc hóa thân thể của ngươi thành cực phẩm nguyên đan. Nếu như xuống mồ bình thường cũng rất khó biến thành bùn đất, hơn nữa cũng cực kỳ lãng phí. Trái lại, nếu như rèn luyện thân thể của ngươi lại một lần, chưa hẳn không thể phản hồn.

- Cái gì!

Cốc Ngạn Tuyết rất kinh ngạc nhìn qua Tùy Qua.

Tiểu Ngân Trùng cũng kinh sợ, nói ra:

- Lão đại... Cái này, làm sao có thể chứ? Nghịch chuyển sinh tử, chỉ sợ là Chân Tiên mới làm được a.

- Nghịch chuyển sinh tử, xác thực là rất khó làm được.

Tùy Qua nghiêm mặt nói:

- Sinh tử luân hồi liên quan đến trật tự thiên địa, xác thực là rất khó đánh vỡ. Nhưng mà con đường tu hành vốn chính là nghịch thiên mà đi. Tu hành quá trình, cũng chính là lục lọi, lợi dụng thiên địa chi trật tự quý trình quy tắc gì đó chính là để đánh vỡ. Nghịch chuyển sinh tử, khẳng định không dễ dàng, nhưng mà tình huống của Cốc Ngạn Tuyết có chút đặc thù. Đầu tiên hồn phách của nàng không bị đưa vào Minh giới luân hồi, có khả năng phản hồn; tiếp theo cũng là mấu chốt nhất, thân thể của nàng hoàn hảo không tổn hại gì.

- Hoàn hảo không tổn hao gì cũng vô dụng ah.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Nghịch chuyển sinh tử, mấu chốt là thân thể nàng phải có một chút sinh cơ. Một thi thể lạnh như băng là không thể nào chứa hồn phách được.

- Đúng vậy a, sinh cơ, mấu chốt nhất là sinh cơ.

Tùy Qua khẽ cười nói:

- Ta không phải nói rồi sao, thân thể Cốc cô nương hôm nay bị trái cây đan mộc rèn luyện ngàn vạn năm, bản thân đã thành một hạt ‘ đan dược ’, một hạt đan dược hình người, hơn nữa phẩm cấp còn cao hơn cả nguyên đan. Mà đan dược, ngươi biết đan dược chính thức là gì không? Một thế giới, đan dược tốt chính thức là một thế giới, có thể trường kỳ tồn tại, thậm chí sinh ra linh tính, có được bản lĩnh thổ nạp tu hành, còn có đan dược tu luyện thành đan tiên đấy.

- Lão đại, ngươi cuối cùng có ý gì?

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Ta vì sao không hiểu. Ta biết ngay thân thể Cốc cô nương là đan dược, hoặc là nói là đan dược khá tốt, ăn khẳng định có thể tăng tu vị lên.

- Đúng vậy, ăn là có thể tăng tu vị lên.

Tùy Qua nghiêm mặt nói:

- Nhưng nếu chúng ta ăn chính là con người, chẳng phải là thành ma đầu, hoặc là đám gia hỏa chỉ biết tu luyện mà không còn nhân tính? Ta sở dĩ nói thân thể Cốc cô nương kỳ thật xem như một quả Nhân Nguyên Đan, chỉ cần thông qua phương thức thích hợp, nghĩ biện pháp giúp nàng phản hồn.

- Lão đại, ngươi điên sao?

Tiểu Ngân Trùng hoảng sợ nói:

- Ngươi gần đây có phải bị hồ đồ hay dầu óc choáng váng rồi không? Nghĩ chuyện gì thế, tất cả đều là tư tưởng điên cuồng cả? Chuyện phản hồn đứng nói Kim Đan kỳ, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không dám làm.

- Tiểu Ngân Trùng, đó là bởi vì ngươi không hiểu nguyên lý trong đó.

Tùy Qua nói ra.

- Nếu như không có vài phần nắm chắc, ta cũng sẽ không nói ra. Huống hồ, ta nói phản hồn cũng không phải phản hồn như ngươi nghĩ. Tính toán, ta không giải thích với gia hỏa ngu xuẩn chỉ biết ăn như ngươi. Tóm lại, kỳ thật cả quá trình vô cùng đơn giản, thân thể của nàng hiện tại chính là Nhân Nguyên Đan, ta sẽ tiến thêm một bước rèn luyện lại, rèn luyện cho mượn mà hơn, giúp thân thể của nàng trở thành Nhân Nguyên Đan có linh tính. Mà hồn phách của nàng trở thành đan linh, vĩnh viễn trú trong đó.

- Đan linh... Lão đại! Ngươi thật sự là thủ đoạn kỳ diệu a! Nhưng mà, suy nghĩ của ngươi thật không tệ, quả thực là thủ đoạn thay trắng đổi đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.