Y Tiên Thiểu

Chương 1051: Chương 1051: Rèn luyện độc nang.




Tùy Qua lấy lông tơ của đóa hóa làm ngòi bút, tước cành làm cán bút, rất nhanh đã tạo ra một cây thần bút.

Nhưng tạm thời còn chưa lấy được Mộc Nghiễn Quả, nhưng không sao, chỉ cần mượn dùng Mộc Nghiễn thần bút Tùy Qua cũng có thể đem tinh thần lực ngưng làm thực thể.

Sau khi chế thành Mộc Nghiễn thần bút, Tùy Qua đang định thử xem một lần, đột nhiên tâm niệm vừa động, nhìn Trúc Vấn Quân cười hỏi:

- Vấn Quân, ngươi chính là chuyên gia trong phương diện trận pháp, nên biết có loại trận pháp nào có thể tăng cường tinh thần lực đi?

- Tinh thần lực luôn phi thường không ổn định, bởi vậy có rất ít trận pháp có thể dùng tăng cường tinh thần lực, tuyệt đại bộ phận trận pháp đều dùng tăng cường linh lực, công kích, lực phòng ngự. Nhưng cũng có chút ít trận pháp tăng cường tinh thần lực. Nhưng mà tiên sinh, bút lông của ngươi chỉ là tiểu vật, đương nhiên không khả năng bày trận, nhiều lắm chỉ có thể khắc ra vài phù văn trận pháp đơn giản, dùng vật này phụ trợ gia tăng tinh thần lực chỉ là như vậy mà thôi.

Trúc Vấn Quân phân tích nói.

Tùy Qua khẽ gật đầu:

- Việc này ta biết, ta cũng không kỳ vọng có thể tăng mạnh bao nhiêu, dù sao được chút nào hay chút đó.

- A…ta hiểu được ý của tiên sinh.

Trúc Vấn Quân nghĩ nghĩ, nói:

- Có địa phương đại khái có thể bố trí đại trận, hoặc có thể bố trí tiểu trận, tuy bút lông nhỏ nhưng cũng có thể bố trí một loại Càn Khôn Ngưng Thần trận pháp thật nhỏ. Nếu như tiên sinh yên tâm, để cho ta khắc phù văn trận pháp đi.

- Ta đương nhiên yên tâm, ngươi cứ việc khắc là được, cho dù bị phế thì làm một cây bút khác thôi.

Tùy Qua nói, tận lực làm cho Trúc Vấn Quân giảm bớt áp lực.

Trúc Vấn Quân tiếp nhận Mộc Nghiễn thần bút, suy nghĩ một chút mới bắt đầu dùng ngón tay tản ra kiếm khí khắc phù văn trận pháp.

Bởi vì cần khắc trận pháp cho “pháp bảo” của Tùy Qua, cho nên Trúc Vấn Quân vô cùng cẩn thận, nhưng không hề có chút bối rối, nàng chẳng những có thiên phú trận pháp hơn nữa trình độ rất cao, theo thủ pháp của nàng Tùy Qua có thể cảm giác được trận pháp lực lưu động trên đầu ngón tay nàng, khi nàng khắc trận giống như người đang vẽ tranh, bày biện ra mỹ cảm lưu loát đến cực điểm.

Theo Tùy Qua xem ra, tu vi cảnh giới của nàng tuy không cao, nhưng trình độ trận pháp đã cao minh. Có thể nói không chút nào khoa trương, Trúc Vấn Quân đã được xem là một trận pháp đại sư. Đương nhiên còn cách trận pháp tông sư rất lớn khoảng cách, nhưng Tùy Qua tin tưởng ngày sau nàng nhất định sẽ trở thành trận pháp tông sư, linh dược tông sư.

Vì sao là linh dược tông sư, bởi vì Tùy Qua đồng học vẫn còn có chút tự phụ, hắn tự nhận mình đã bắt đầu tiến lên vị trí linh dược tông sư, như vậy Trúc Vấn Quân làm đệ tử của hắn, đương nhiên cũng sẽ trở thành linh dược tông sư. Nếu không mà nói, người làm sư phụ như hắn còn mặt mũi nào?

Khi Tùy Qua dùng tinh thần lực cảm thụ trận pháp trong thần bút, đã phát hiện tia tinh thần lực từ ngòi bút phóng thích đi ra, biến thành một sợi “tơ” chân chính, một sợi tơ màu trắng, hơn nữa hắn phát hiện mình có thể dùng thần niệm thao tác sợi tơ, khiến cho nó biến dạng theo ý nghĩ của chính mình.

Tuy rằng chỉ là sợi tơ không chớp mắt, nhưng làm trong lòng Tùy Qua không khỏi vui vẻ.

Bởi vì điều này mang ý nghĩa, thông qua Mộc Nghiễn thần bút tinh thần lực của hắn rốt cục có thể ngưng thành thực thể.

- Chúc mừng chủ nhân!

Nhìn thấy tinh thần lực của Tùy Qua có thể ngưng tụ thành thực thể, Ảnh Phong mừng rỡ. Nàng vốn tưởng rằng phải chờ đợi Tùy Qua tiến thêm một bước mới có thể làm được trình độ này, sau đó giúp rèn luyện thích châm của nàng tăng lên uy lực, nhưng thật không ngờ Tùy Qua lợi hại như vậy, lại có thể thông qua việc mượn dùng linh thảo thực hiện một bước này.

Sau khi luyện tập một lát, Tùy Qua rất nhanh đã vận dụng thần bút thuần thục, thần bút lúc này thật sự có thể gia tăng cùng ngưng tụ tinh thần lực, bởi vậy có thể giúp Tùy Qua ngưng tụ tinh thần lực thành thực thể, nhưng tiêu hao cũng phi thường lớn, bởi vậy hắn lập tức hiểu được vì sao đạo sĩ nguyên anh kỳ tuy có thể ngưng tụ thực thể nhưng chỉ dùng tinh thần lực tăng cường uy áp mà không tấn công.

Sau khi luyện tập cùng nghiền ngẫm thuần thục, Tùy Qua bắt đầu rèn luyện thích châm.

Từ sau khi Ảnh Phong kết thành yêu đan, tầm quan trọng của nàng đã bắt đầu rõ ràng, bởi vì Hồng Mông Thạch có thể hoàn toàn ngăn cách khí tức của nàng, cho nên chỉ cần nàng không ra khỏi Hồng Mông Thạch thì đối phương không thể cảm giác được, huống chi Ảnh Phong am hiểu đánh lén, bởi vậy trong thời khắc mấu chốt có thể giúp Tùy Qua nhanh chóng thắng lợi, trọng yếu hơn có thể giúp hắn tập trung chiến lợi phẩm.

Trúc Vấn Quân cũng không nghĩ tới Tùy Qua nhanh như vậy đã giải quyết vấn đề, vì vậy đem trận đồ vài trận pháp phụ trợ cùng phù văn nói cho Tùy Qua. Tùy Qua cầm thần bút thật cẩn thận hoàn thành xong việc bố trí mấy trận pháp.

Mấy giờ sau đã khắc xong toàn bộ phù văn trận pháp.

Mặc dù với tu vi của Tùy Qua cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.

Ảnh Phong cầm thích châm dung nhập vào trong thân thể, cảm nhận biến hóa huyền diệu bên trong, mừng rỡ:

- Đa tạ chủ nhân! Không gian độc nang thích châm đã tăng lên gấp mười lần, muốn bỏ tù một đàn tâm ma khẳng định không thành vấn đề!

- Tốt lắm.

Ý niệm vừa động, Tùy Qua đã triệu ra một đàn tâm ma đến trước mặt:

- Thử đem nhóm ma đầu này thu vào đi thôi.

- Dạ.

Ảnh Phong gật đầu, khẽ quát một tiếng:

- Thu!

Thật nhẹ nhàng đã đem nhóm tâm ma không chút phản kháng hay chạy trốn thu vào bên trong thích châm.

- Như thế nào?

Tùy Qua hỏi.

- Tốt lắm.

Ảnh Phong đáp.

- Vẫn không được tốt lắm.

Tùy Qua mỉm cười, lộ ra vẻ khiêm tốn:

- Vẫn không thể nào đem uy lực trận pháp của Vấn Quân đã nói phát huy ra, xem ra “bút lực” của ta vẫn không đủ ah!

- Không gian độc nang trong thích châm của ta đã tăng lên gấp mười lần, ta cảm thấy thật thỏa mãn.

Ảnh Phong cười nói.

- Nguyên bản có thể tăng lên gấp hai mươi.

Tùy Qua khẳng định nói:

- Trận pháp do Vấn Quân bố trí thật thần diệu, nhưng người động thủ bày trận như ta vẫn không đủ thành thạo, không thể đem uy lực trận pháp phát huy đến mức lớn nhất như nàng.

- Chủ nhân, ngươi thật ít có khi khiêm nhường như thế đâu.

Ảnh Phong lại cười cười.

- Ta chỉ nói tình hình thực tế.

Tùy Qua nghiêm túc nói:

- Ở phương diện linh thảo cùng linh dược, ta tự hỏi mình không kém hơn bất luận kẻ nào. Nhưng ở phương diện trận pháp, trình độ còn kém hơn Vấn Quân một mảng lớn, nàng hoàn toàn có thể làm lão sư của ta.

- Tiên sinh quá khiêm nhượng.

Trúc Vấn Quân nói:

- Tiên sinh rất ít bày trận, kỳ thật lần đầu bày trận đã đạt tới hiệu quả như vậy, đã là rất khá. Huống chi dùng tinh thần lực vẽ phù văn trận pháp, vốn là chuyện thật hao phí tâm thần.

- Nói như vậy ta vẫn có chút ít thiên phú bày trận sao?

Tùy Qua cười hỏi.

- Hẳn là.

Trúc Vấn Quân lộ ra nụ cười hiếm có.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.