Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
Cách kì hạn một năm còn hai ngày.
” Ta nghĩ có lẽ Túy Diệu sẽ tìm ta vào đêm nay hoặc đêm mai — ” Lãnh nói.
” Rốt cuộc cha đang nghĩ cái gì vậy — tại sao không nói cho chúng ta biết Thiên Niên ở đâu — ” Túy Thần trách móc.
” — Hoàng Phủ Túy Thần, ngươi cho rằng — Thiên Niên là bách thí bách linh sao? ” Túy Diệu than thở.
” Thiên Niên chỉ là một món cược, có một nửa cơ hội thành công, cũng có một nửa cơ hội thất bại. ” Túy Diệu nói.
” Có lẽ là người không muốn sau khi kì vọng quá lâu lại phải thất vọng chăng. ”
” Một nửa — ” Cũng nên cược một phen —
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
” Lãnh — ta nghĩ có lẽ ngươi đã hiểu ý của ta, hẹn ước một năm — ” Túy Nguyệt cắn môi.
” Ta sẽ mang tất cả sự thật — bao gồm cả chuyện của Thiên Niên nói cho ngươi biết. ”
” Thiên Niên vốn là hoàng thất chí bảo của Lam quốc, trong chiến tranh đã thua cho Hồng Hi. ” Túy Nguyệt dừng chút rồi tiếp tục:
” Hồng Hi nội loạn của ba trăm năm trước — là do Lam quốc tạo thành. ” Nhìn thấy sự nghi hoặc của Lãnh, Túy Nguyệt giải thích:
” Túy Thần cũng chỉ biết rằng vị quốc sư đó là người của Lam quốc, nhưng hắn không biết rằng, vị quốc sư đó là người yêu của Lam quốc hoàng đế đương thời, tự nguyện đến Hồng Hi quốc làm gián điệp để giúp Lam quốc lấy lại Thiên Niên — đợi sau khi quốc sư xác định đã lấy được Thiên Niên, hoàng đế đương thời của Lam quốc trong một đêm đã giết sạch tám vị hoàng tử của Hồng Hi quốc — một trong các vị hoàng tử đó là bằng hữu có giao tình cực tốt với vị hoàng đế đó, họ quen biết nhau khi ngài đi ngao du giang hồ — vị quốc sư kia không thể nào chấp nhận được sự lạnh nhạt của vị hoàng đế nên đã để lại Thiên Niên ở Lam quốc, trong tay một vị quý tộc suy tàn của đương thời rồi tự tử. ” Hóa ra còn có nội tình —
” Vị quý tộc suy tàn đó chính là gia tộc tổ tiên của quý phi của hoàng đế đời trước của Hồng Hi quốc, vị quý phi đó mang theo Thiên Niên được gia tộc truyền lại, do đó ta liền mượn cớ giúp đỡ Hồng Nhược Dương mà tìm lại Thiên Niên ở nơi vị quý phi đó. ” Túy Diệu hơi dừng lại.
” — Vĩ giới của ta — còn không? ” Túy Nguyệt hỏi Lãnh.
” Vĩ giới —? Đúng rồi! Ngăn thứ ba của tủ thứ bảy trong thư viện! Vĩ giới cơ quan! ” Rốt cuộc Lãnh cũng nghĩ ra rồi.
” Phía sau cơ quan đó có một cánh cửa ngầm — có lẽ ngươi đã nhìn thấy, mở cánh cửa ngầm ấy ra ngươi có thể vào trong một cái mật thất, đó là ta xây sau khi đăng cơ, những người thợ xây đều bị ta giết hết rồi, cho nên chỉ có ta biết cái mật thất đó. ” Túy Nguyệt nhìn ta.
” Thiên Niên ta để ở trong đó, Thiên Niên là một hạt châu — trong hoàng cung của nước ta có hình vẽ của nó, cho nên hoàng đế nước ta đều biết hình dáng của nó, ân — ngươi phải nhỏ giọt máu của ngươi lên Thiên Niên, sau đó nói ra vận mệnh mà ngươi muốn thay đổi. ”
Giỏi quá — Vậy là có thể thay đổi vận mệnh —
” Tin rằng Túy Diệu cũng đã nói rồi, cơ hội chỉ có một nửa. ”
” Ân — phải làm sao để đổi? ” Lãnh hỏi.
” — Cái này ta không thể chỉ định, ngươi phải dựa vào trái tim của mình mà suy nghĩ. ” Túy Nguyệt nắm lấy tay ta.
” Xin lỗi — cũng cảm tạ ngươi. “