Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 20: Chương 20




Tử Uyên bất mãn nhìn anh.Cô không thèm quan tâm Dạ Thiên nữa mà lẳng lặng bỏ vào nhà.Dạ Thiên thấy kế hoạch làm người đẹp vui tan vỡ,không những thế lại còn phản tác dụng,anh đen mặt.Không khí có chút yên lặng thì tiếng chuông điện thoại reo lên.Dạ Thiên nhận điện thoại lập tức có giọng nói vui vẻ truyền đến

“ Dạ Thiên,Dạ Thiên,kế hoạch thế nào rồi? Tôi biết ngay cách của tôi sẽ thành công mà.Haa“.

Nghe thế,Dạ Thiên lại tức giận:

“ Thành công sao,ha,tháng này giáng hai cấp,cắt mọi tiền thưởng cuối năm,điều đi Châu Phi làm việc một tháng.”

Nói rồi anh ngắt điện thoại,xả giận xong khiến anh thoải mái một chút.Anh nghĩ nghĩ,làm thế nào cho Tử Uyên bớt giận đây.

Bên này đang suy nghĩ lấy lòng người đẹp,bên kia thì đang gào thét đến tận trời xanh.Trời ơi.Sao mọi việc lại thành thế này.Anh ta còn không biết vì sao Dạ Thiên lại giận dữ.Anh muốn khóc cũng không khóc nổi,ngậm đắng chuẩn bị hành lí đi công tác.Ông trời ghen tị vì anh sống tốt quá nên cho anh một cấp trên như này sao? Đi Châu Phi không lột của anh một lớp da thì không ra khỏi mà.

Dạ Thiên nghĩ cả buổi trời vẫn không tìm được cách.Đường đường là tổng giám đốc cao cao tại thượng bách chiến bách thắng trên thương trường mà không thể làm dịu nổi cơn giận của một thiếu nữ.Dạ Thiên nghĩ mình có thất bại quá không?

Theo thói quen,anh đưa tay lên nhìn đồng hồ.Giờ đã là 12 h trưa,lúc này anh mới chợt nhớ từ lúc về cô vẫn chưa ăn gì.Anh có thể nấu một bữa để làm cô nguôi giận.Nghĩ vậy,Dạ Thiên vô cùng vui mừng.Anh chạy vào bếp nhưng trong bếp đầy hoa, cử động cũng khó chứ đừng nói là nấu cơm.Dạ Thiên rút điện thoại trong túi gọi điện:

“Chuẩn bị một chiếc xe đa dụng“.

“ Vâng“.

Năm phút sau, bên ngoài có tiếng động cơ xe.Dạ Thiên bước ra ngoài,không suy nghĩ mở cửa bước vào.Hai người trên xe tự động rời khỏi để cho chủ tịch tự nhiên nấu nướng.

Bên trong,không gian xe vô cùng rộng,có bàn nhỏ,có bếp nấu ăn với đầy đủ dụng cụ cần thiết.

Dạ Thiên mở ngăn chứa đồ trong xe,bên trong không biết bao nhiêu là thực phẩm.Rau quả tươi xanh,thịt bò Úc chất đầy như núi,bên cạnh còn có một ngăn đựng hải sản.Anh với tay lấy quyển sách nấu ăn trên bàn mở ra nghiên cứu.Được rồi,hôm nay anh sẽ nấu bò sốt rượu vang,mì ý và salad rau quả.

Dạ Thiên bắt tay vào làm ngay.

Một lúc sau,anh bước xuống xe,vẻ mặt tự hào.Làm xong đồ ăn cho cô Dạ Thiên vui vẻ còn hơn kí được một hợp đồng lớn.Dạ Thiên tự tay mang đồ ăn vào nhà,dọn dẹp hoa trên bàn rồi đặt xuống.Anh liếc mắt nhìn đống hoa:

“ Dọn dẹp đi“.

“Dạ”

Hai người vệ sĩ ngoài cửa nhanh chóng bước vào,vận chuyển hoa ra khỏi nhà.Sau đó có chừng năm chiếc xe tải lớn chở đi.

Dạ Thiên hạnh phúc đến trước cửa phòng cô gõ cửa,anh ôn nhu nói vọng vào:

“ Ra ăn chút gì đó đi“.

Thấy cô không trả lời,anh lại gõ,bên trong vẫn không có động tĩnh.

“Anh dự định sẽ phá bỏ căn nhà này,em thích kiểu nào,anh sẽ xây cho em.”

Nghe thế,Tử Uyên mới mở cửa phòng bước ra,đầu đầy hắc tuyến nhìn anh.Có thể với người khác khi nghe anh nói sẽ khó tin,nhưng Tử Uyên là người thông minh,cô cũng biết anh có thể mua nhiều hoa như vậy thì anh hoàn toàn có khả năng phá nhà của cô xây lại.

Dạ Thiên ngả ngớn dựa vào tường,lúc này trông anh không còn dáng vẻ nguy hiểm,lạnh lùng mà chỉ toả ra một cảm giác ấm áp,hạnh phúc nhìn cô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.