Lục Sâm tự mình lái xe đưa người đến trường quay, một đường bay nhanh đáp vững, thế nhưng khi đến nơi, lại muốn Quý Thức cho người ta một ấn tượng lớn.
Sau khi đỗ xe xong, Lục Sâm theo Quý Thức vào studio, Quý Thức quay đầu nhìn anh một cái nhưng không hỏi lý do.
Trợ lý đã tới, thấy Quý Thức bước vào liền vội vàng qua chào hỏi: “Ca, anh đến rồi“.
Tiện đà nhìn Lục Sâm phía sau, hỏi: “Đây là?”
Lục Sâm ngước mắt nhìn về phía Quý Thức, trên mặt vẫn duy trì vẻ mặt không biểu tình gì như cũ, một bên tay hơi hơi nắm chặt.
Anh có chút khẩn trương không rõ lý do.
Quý Thức sẽ giới thiệu thế nào về mối quan hệ giữa bọn họ đây? Kỳ thật chính bản thân Lục Sâm cũng không biết giữa họ rốt cuộc là mối quan hệ gì? Chưa nói tới tình cũ khó quên, càng không phải là tro tàn lại cháy. Nhiều nhất chỉ là hai người trưởng thành khó nhịn được tịch mịch mà kéo nhau lên giường thôi.
Nếu muốn dùng một chữ rõ ràng để định nghĩa mối quan hệ giữa anh và Quý Thức, đại khái chỉ có thể dùng từ “bạn giường” hoặc “pháo hữu” mà hình dung thôi.
Có lẽ từ này cũng không đến, có thể xưng là “bạn” hoặc “hữu” tốt xấu gì cũng có mối quan hệ liên kết ổn định lâu dài, mà anh và Quý Thức có lẽ chỉ là tình một đêm, cơ hội lần thứ hai cũng không biết là có hay không.
Lục Sâm cảm thấy châm chọc đến cực điểm, liền nghe câu trả lời của Quý Thức: “Lục tổng mới nhậm chức của Lục Thị, vừa mới về nước, hôm hay dẫn đến gặp cậu“.
“Lục thị?” Trợ lý đương nhiên nghe qua cái tên này nhiều đến muốn thuộc lòng, đối với người đàn ông trước mắt vô cùng tò mò, lại không dám quá phận đánh giá, cẩn thận nói: “Chào Lục tổng“.
Lục Sâm gật gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi người Quý Thức, đến khi Quý Thức được chuyên viên trang điểm gọi đi hóa trang, mới châm chước nhìn qua trợ lý một cái.
“Cậu đã đi theo em ấy bao lâu?”
Trợ lý đột nhiên bị gọi liền hoảng sợ: “Tôi làm việc với Quý ca hai năm“.
“Hai năm...” Lục Sâm không biết suy nghĩ cái gì, một lát sau mới tiếp tục hỏi: “Em ấy từng có người bên người không?”
“A?” Trợ lý không biết Lục Sâm hỏi việc này là có ý tứ gì, có người... Là bạn gái sao? Nhưng chuyện này rốt cuộc cũng là đề cập đến vấn đề riêng tư của Quý ca nhà hắn, Lục Sâm có ý đồ gì không, chỉ có thể hàm hồ trả lời “.... Ngày tôi không rõ lắm“.
Nói xong trợ lý thật cẩn thận mà lén nhìn Lục Sâm một cái, đối diện với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của anh ta, khẩn trương không nghe được Lục Sâm nói cái gì nữa.
Loại áp bức làm người ta hít thở không thông này mãi cho đến khi Quý Thức từ phòng hóa trang ra mới bị đánh vỡ.
Lục Sâm không biết Quý Thức muốn chụp quảng cáo gì, cho rằng chỉ là tạo hình bình thường hằng ngày, cho nên lúc Quý Thức bước ra đột nhiên không kịp phòng ngừa mà ngốc lăng tại chỗ.
Trên đầu Quý Thức có phun một chút bọt nước, hai bên thái dương có chút ướt át, rũ ở trên má càng có vẻ da thịt trắng nõn. Cậu ăn mặc một kiện trường bào bằng lụa màu đen, trường bào che đến mắt cá chân, lộ ra một đoạn cổ chân trắng nõn.
Giống như là ánh sáng thánh quang trong đêm chiếu xuống, trắng đen lẫn lộn xen kẽ, ngược lại tạo ra một mỹ cảm dây dưa cực hạn.
Trong lòng Lục Sâm hung hăng nhảy dựng, bất động thanh sắc mà hít sâu một hơi, lúc này mới miễn cưỡng duy trì được vẻ mặt bình tĩnh.
Nhưng quá trình quay chụp kế tiếp Lục Sâm một chút đều không nhớ rõ.
Hắn vốn định ở studio chờ Quý Thức quay xong, nhưng giữa chừng nhận được điện thoại của thư ký, cần phải trở về công ty ký một phần văn kiện. Lúc Quý Thức đang nghỉ ngơi giữa chừng, Lục Sâm liền đi qua nói một tiếng: “Tôi về công ty trước một chuyến, tối nay sẽ đến đón em“.
Quý Thức cuốn tay áo lên, nghe vậy ngẩng đầu nhìn anh một cái, cười hỏi: “Đón tôi làm gì?”
“Em không muốn?”
Quý Thức ngửa đầu nhìn Lục Sâm, ngậm cười không trả lời.
Lục Sâm vốn dĩ cũng chưa tính toán rằng muốn Quý Thức làm gì, trong lòng anh chỉ là một cuộn chỉ rối. Vốn dĩ không hiểu tối hôm qua phát sinh những chuyện như vậy là vì cái gì, chỉ là theo bản năng muốn giữ người trước mắt này, nhưng cự tuyệt của Quý Thức và thái độ ái muội không rõ làm anh cảm thấy bất an.
Vì thế Lục Sâm không muốn cho Quý Thức bất kỳ cơ hội cự tuyệt gì, cúi đầu bên tai cậu nói: “Chỗ nào cũng không cho đi, chờ tôi ở đây“.
Quý Thức không gật đầu cũng không lắc đầu, vẫn là biểu tình như cũ, lười biếng, tùy ý, trước nay nhìn không thấu.
Lục Sâm nhìn Quý Thức thật sâu một cái, xoay người đi ra studio.
Trợ lý một bên chứng kiến hành động của hai người, trực giác thấy Quý ca nhà mình và Lục tổng quan hệ không bình thường, do dự mở miệng: “Quý ca, anh và Lục tổng...”
“Sao?”
“Hai người... là quan hệ gì?”
“Có thể có quan hệ gì?” Quý Thức duỗi tay vỗ đầu trợ lý một cái. Bên kia đạo diễn đã chuẩn bị tiếp tục quay, Quý Thức đứng lên sửa sang lại vạt áo.
Trợ lý nhẹ nhàng thở ra, còn không kịp nói gì liền nghe Quý Thức đang đi ngang qua bồi thêm một câu: “... quan hệ trên giường“.
“Tạm thời“.
Trợ lý trừng lớn đôi mắt nhìn qua, hoài nghi là mình đang nghe lầm.
#Hết chương 3