Hồ Thượng Sơn sinh ra ở một quật tiên thế gia, trời sinh tinh thông cách tìm long tìm huyệt, nói trắng ra là trộm mộ, thuộc loại đào mồ tổ tiên
người ta để làm giàu.
Tiên Đế đứng cạnh Hồ Thượng Sơn cũng là
người mới lên tiếng, tên gọi là Trình Chu, là đồng nghiệp của lão. Đừng
nhìn Trình Chu có khuôn có dạng, trong bụng gã đầy suy ý nghĩ xấu, không tốt hơn Hồ Thượng Sơn là bao nhiêu.
Hai người tuy là Tiên Đế nhưng làm chuyện trộm cắp. Giờ thấy Lý Uyển Như và Âu Dương lập tức nổi lên ý đồ xấu.
Hồ Thượng Sơn cười gian nói:
- Hai tiểu tử này đi khắp nơi như vậy, xem ra không dạy cho chúng một bài học không được!
Nếu đã là người đại thế gia chắc hẳn trên người có không ít thứ tốt. Hơn nữa hai long mã kia khiến họ rất động lòng.
Long mã trời sinh thông linh, nếu lấy được máu long mã mang trên người sẽ dễ dàng tiến vào tuyệt địa hơn. Trong phút chốc hai người đều tính kế Âu
Dương, Lý Uyển Như.
- Dạy dỗ bọn họ thì không được. Người như thế nếu đã ra tay phải giết chết. Nếu như không giết chết, sẽ có ngày thế
lực sau lưng họ phát hiện ra dấu vết, túm cổ ngươi và ta.
Bộ dạng Trình Chu giống như thế ngoại cao nhân nhưng trong lòng lại cực kỳ độc ác, nói ra những lời như thế.
- Đó là đương nhiên.
Hai người bụng đen như mực nói xong lập tức biến mất ngay tại chỗ.
- Hí!!!
Long mã từ trên không trung vững vàng đáp xuống trước cửa khách điếm lớn nhất trong Bất Lão thành. Chưởng quầy đã đứng chờ sẵn.
Người có thể cưỡi long mã từ trên trời đi xuống như vậy, dù là người bình
thường chắc hẳn thân phận cũng không bình thường. Người như vậy tất
nhiên chưởng quầy không dám đắc tội.
- Hai vị tới ở trọ hay...
Chưởng quầy chưa dứt lời đã bị Âu Dương chen ngang:
- Ở trọ. Cho chúng ta một phòng tốt nhất. Hơn nữa lấy bản đồ ngàn dặm xung quanh Bất Lão thành đến đây.
Dù Âu Dương đã mất đi thần lực nhưng từ khi hắn xuyên qua đến giờ luôn cao cao tại thượng như thần linh. Lời hắn thốt ra mang theo khí thế quân
lâm thiên hạ, khiến chưởng quầy nghe thấy, toàn thân run rẩy.
Mặc dù người này là người bình thường nhưng cách ăn nói, tới hành động nhỏ
nhặt đều khiến chưởng quầy hiểu người này tuyệt đối không phải hạng xuất thân thấp kém, rất có khí chất. Chưởng quầy càng thêm khẳng định hai
người xuất thân từ đại thế gia. Hắn không dám đắc tội, vội dẫn đường cho hai người.
Lý Uyển Như ở bên cạnh nghe Âu Dương nói chỉ cần một
gian phòng, mặt nàng liền ửng đỏ. Lý Uyển Như tỏ ra xấu hổ như vậy khiến chưởng quầy theo bản bản năng bỏ qua nàng. Ai có thể ngờ được một đại
Tiên Tôn mà có hành động ngại ngùng như thế?
Âu Dương muốn một
gian phòng thật ra không có ý xấu gì. Lúc hai người ở trong ổ chó kia
cũng là sống chung. Nếu đã làm chuyện gì thì đã sớm làm. Mà nếu có làm
gì chắc hẳn Lý Uyển Như sẽ không kháng cự. Nàng ở trước mặt người khác
là Tiên Tôn, ở trước mặt Âu Dương chỉ là cô gái si tình.
Đi theo
sự hướng dẫn của chưởng quầy, hai người leo lên tầng trên cùng của Vân
Tường lâu. Chưởng quầy mở cửa một gian phòng xa hoa nhất cho hai người,
sau đó vẻ mặt tươi tắn hỏi bọn họ có cần gì nữa không.
Âu Dương nói:
- Không có. Nhanh đưa bản đồ ngàn dặm xung quanh Bất Lão thành đến đây.
Âu Dương mở ra vòng tay không gian của mình ra muốn thưởng cho chưởng quầy vài thứ. Nhưng hắn mở ra mới phát hiện không có gì có thể ban thưởng
được.
Hoặc là một số thứ quá thấp kém, hoặc là một số thứ quá cao cấp lấy ra đủ khiến người Tiên Giới giành giật đổ máu. Âu Dương lật
xem, phát hiện hắn không có gì cho được.
- Cầm đi.
Lý Uyển Như phát hiện Âu Dương lúng túng, nàng tùy tay lấy từ trong vòng tay
của mình ra một số bình đan dược có giúp ích rất lớn cho Kim Tiên, ném
cho chưởng quầy.
Chưởng quầy nhận lấy mở ra hít hà, sau đó mừng
như điên. Gã không phải là đệ tử đại tông gì, tất nhiên không có thứ tốt giống như Lý Uyển Như. Đan dược loại này đối với chưởng quầy còn quan
trọng hơn cả báu vật gì đó.
Chưởng quầy liên tục nói hai tiếng cảm ơn:
- Đa tạ đa tạ.
Sau đó chưởng quầy nhìn xung quanh, cẩn thận hỏi:
- Không lẽ hai...hai vị nghe tin Bất Lão Thảo xuất thế nên đến giành?
Dù chưởng quầy không cảm thấy hai người bình thường này có thể cướp được
Bất Lão Thảo nhưng nghe Âu Dương nói cần bản đồ, gã thuận miệng hỏi.
Âu Dương ngây ra, hỏi lại:
- Bất Lão thảo?
Bất Lão thảo là cái gì? Âu Dương chưa từng nghe nói tới, mà hắn cũng không có hứng thú với nó.
Âu Dương không có hứng thú nhưng Lý Uyển Như nghe được lại ngây người.
Nàng thẫn thờ trong một giây. Làm Tiên Tôn, vì một tin tức ngây ngẩn như vậy thật sự rất hiếm hoi. Xem ra Bất Lão thảo này tuyệt đối không bình
thường.
Lý Uyển Như hồi phục lại bình thường, nói với chưởng quầy:
- Nếu có tin tức về Bất Lão thảoì ngươi hãy cho hai chúng ta biết. Lúc đó sẽ có thứ tốt cho ngươi.
- Vâng vâng...hiểu hiểu.
Chưởng quầy thưa dạ xong đóng cửa phòng cho hai người. Tiếp đó hai người lập
tức khởi động trận pháp phong ấn, phong ấn căn phòng. Trận pháp phong ấn đã mở ra, trừ khi mạnh mẽ phá giải, nếu không chỉ có thể mở được từ bên trong. Người bên ngoài dù có dán sát lỗ tai cũng không thể nghe được
đối thoại.
Âu Dương hỏi:
- Sao vậy? Nàng thích Bất Lão
thảo đó sao? Ta không có Bất Lão thảo nhưng có khá nhiều Viêm Ma Hoa để
luyện chế Nghịch Thiên Hoàn. Nếu nàng thích có thể dùng Viêm Ma Hoa đổi
Bất Lão thảo.
Âu Dương từ trong vòng tay không gian ra bốn, năm gốc Viêm Ma Hoa.
Thấy nhiều Viêm Ma Hoa như vậy, Lý Uyển Như suýt ngất xỉu.
Một gốc Viêm Ma Hoa nếu thành công luyện chế có thể được hai viên Nghịch
Thiên Hoàn. Bây giờ Âu Dương lấy ra một hơi năm gốc. Nếu thành công hết
chính là mười viên Nghịch Thiên Hoàn. Đây chính là chí bảo có thể tạo ra mười Tiên Tôn. Nếu thứ này hiện thế chắc hẳn lão quái vật ẩn thế trong
toàn thiên hạ đều chui ra tranh giành Viêm Ma Hoa. Sợ là Bất Lão thành
sẽ bị hủy diệt.
- Mau cất đi. Thứ này đối với ta vô dụng!
Lý Uyển Như vội giật lấy Viêm Ma Hoa cất vào vòng tay. Nàng làm vậy không
phải vì ham muốn Viêm Ma Hoa. Giờ phút này hai người đã đi cùng nhau,
tuy hai mà một. Nàng đã quyết định sẽ đi cùng Âu Dương đến giây phút
cuối cùng, nên nàng hành động như vậy chỉ vì sợ khí tức cua rViêm Ma Hoa lộ ra ngoài.
- Sao vậy?
Âu Dương thật tình không biết Bất Lão thảo là cái gì.
- Mặc kệ có khó khăn cỡ nào ta nhất định phải có được Bất Lão thảo!
Lý Uyển Như chưa từng căng thẳng như lúc này. Bất Lão thảo, cỏ này chính là vật sinh ra trong Bất Lão tuyền.
Theo truyền thuyết, mười vạn năm Bất Lão tuyền mới có một gốc Bất Lão thảo
mọc lên. Bất Lão thảo là phối liệu có thể tạo ra rất nhiều đan dược
tuyệt thế. Bất Lão thảo còn có một tác dụng quan trọng là kéo dài tuổi
thọ vạn năm!
Đúng vậy, kéo dài tuổi thọ vạn năm không có tác dụng gì với tu luyện giả. Dù sao bất cứ ai phi tiên gần như đã bất tử. Tuổi
thọ vạn năm đối với họ là vô dụng.
Nhưng hiện tại Bất Lão thảo
đối với Âu Dương lại có tác dụng nghịch thiên. Lần này Lý Uyển Như nhất
quyết phải cướp đoạt Bất Lão thảo, tục mệnh cho hắn.