- Lấy uy lực của thái thượng trưởng lão, có lẽ chỉ cần một mũi tên duy nhất là đủ diệt thiên cung rồi.
Đệ tử thủ môn ban đầu phản bác, là người hâm mộ trung thành của Âu Dương:
- Ngươi biết thái thượng trưởng lão là đẳng cấp gì không? Những dư nghiệt này cũng đáng giá cho thái thượng trưởng lão ra tay? Lúc các ngươi còn ở trong bụng mẹ thì thái thượng trưởng lão đã oai phong một cõi Chân Linh Giới!
- Thật ra bốn chữ thiên hạ đệ nhất là Âu Dương trưởng lão
một tay giành về. Hai mươi năm nay các ngươi thấy bình tĩnh, sự thật là
bên ngoài vẫn có gió thổi cỏ lay, dù gì đã rất lâu Âu Dương trưởng lão
không xuất hiện, đám hề đó lại muốn đi tìm chết!
Khi đám người trò chuyện thì bỗng một tên có thị giác tốt chỉ vào phía xa, kêu lên:
- Ngươi nhìn kia, hình như bên kia có người!
- Có người? Cẩn thận chút, xem coi là ai!
Một đám đệ tử thủ môn Vạn Tiên sơn không dám lơ là, năm người lần mò tới
trước, siết lệnh bài trong tay. Mặc dù họ không tin có người dám xông
Vạn Tiên sơn nhưng có chức trách trong người, phải cẩn thận chút.
Phía xa một bóng đen đi trên trên đường núi uốn lượn, người này mặc đồ đen
nhưng từ ánh sáng vàng bốn chữ thiên hạ đệ nhất chiếu ra khuôn mặt khá
trẻ của người đó.
Người áo đen giống như u linh trong đêm, từ thân thể toát ra khí thế quái dị không gì sánh được.
Người áo đen từ xa thấy năm đệ tử thủ môn Vạn Tiên sơn sơn môn tiến đến,
nhưng ánh mắt không ngừng lại ở năm người mà xa xa nhìn năm chữ ý chí
hủy diệt.
Người áo đen nói:
- Hơn hai mươi năm, ta đến hoàn thành lời hứa!
Nươc mắt lăn khỏi khóe mắt y, nếu có cường giả nào ở tại đây sẽ cực kỳ giật mình.
Người áo đen này là Hắc Đế Dạ Thiên, gần hai mươi năm nay nổi danh như cồn!
Hắc Đế Dạ Thiên không đi con đường bình thường, dựa vào công pháp mình
sáng tạo một đường vượt qua mọi chông gai bước vào hàng Đại Đế.
Trong Thiên Hồn y lấy lực lượng cường đại đoạt danh Thiên Hồn chí tôn sát thủ.
Dạ Thiên giống như là đêm tối, y sẽ không ra tay vào ban ngày, bởi vì y là u hồn trong bóng đêm. Bất cứ nhiệm vụ nào Dạ Thiên nhận đều chưa từng
thất bại. Hơn hai mươi năm nay có đủ các phương cường giả chết trong tay Dạ Thiên.
Khiến Dạ Thiên nổi tiếng nhất là nửa năm trước Vạn
Tiên sơn ra lệnh truy sát, muốn đấu với thiên cung tông chủ Lý Minh Thu. Lý Minh Thu bản thân là đỉnh Đại Đế, Dạ Thiên vào ban đêm ứng chiến
cùng Lý Minh Thu đỉnh Đại Đế, trận chiến ấy từ mặt trăng mới lên đánh
đến bình minh. Dạ Thiên thật sự dựa vào buổi tối minh có sức chiến đấu
gấp mười lần chém chết đỉnh Đại Đế Lý Minh Thu nổi danh lâu năm.
Bắt đầu từ giây phút đó, danh tiếng Dạ Thiên bắt đầu vang dội.
Nhưng mọi người chỉ thấy phút huy hoàng của Dạ Thiên nhưng ít có ai biết y
một đường chặt bụi gai, hơn hai mươi năm trước chỉ là một phế vật thiên
phú kém cỏi, ngay cả tông môn cũng khó thể gia nhập.
- Thiên phú không đại biểu tất cả!
Dạ Thiên lúc nào cũng nói câu này, hơn hai mươi năm trước tại Trung Châu
nếu không có Âu Dương tặng cho Hóa Yêu quyết thì không có Dạ Chi Đại Đế
ngày nay.
Hôm nay y rốt cuộc hoàn thành mọi thứ, bước chân vào hàng Đại Đế, hôm nay y đến hoàn thành lời từng hứa.
- Có ngày ta sẽ hai tay đưa chúng nó đi Vạn Tiên sơn!
Đây là lời Dạ Thiên từng hứa hẹn, y đã dùng năng lực của mình chứng minh đó không phải là câu nói suông, bây giờ y thật sự đi đến Vạn Tiên sơn.
Bóng người áo đen dần đến gần sơn môn Vạn Tiên sơn. Mấy đệ tử Vạn Tiên sơn thấy người đối diện, lòng hồi hộp.
Trong năm đệ tử Vạn Tiên sơn tiến lên có người tuổi lớn nhất mở miệng nói:
- Người đến là ai? Chỗ này là Vạn Tiên sơn thiên hạ đệ nhất tông, kẻ xông vào, chết!
Mặc dù gã cảm nhận từ người áo đen phát ra áp lực kinh tâm động phách, nhưng đệ tử Vạn Tiên sơn không làm mất mặt Vạn Tiên sơn.
Đệ tử thiên hạ đệ nhất tông là phải có ngạo khí như vậy, nếu không thể làm được cả gặp nguy không sợ thì không có khả năng gia nhập Vạn Tiên sơn.
Nghe lời đó, Dạ Thiên đi tới mười bước rồi ngừng lại. Khi Dạ Thiên dừng
bước, đệ tử Vạn Tiên sơn lúc trước mở miệng lập tức nhận ra Tử Thần lệnh bài giắt ở thắt lưng Dạ Chi Đại Đế, Dạ Thiên Huyền Quế.
Hai mươi năm nay cái tên Dạ Thiên truyền khắp thiên hạ, Tử Thần lệnh bài mọi
người chấn kinh, bây giờ Dạ Chi Đại Đế bỗng nhiên xuất hiện ở Vạn Tiên
sơn, đám đệ tử cực kỳ kinh ngạc.
Không lẽ Dạ Thiên định đến Vạn
Tiên sơn giết người? Chuyện này là không thể nào. Dạ Thiên có tu vi cao, buổi tối Dạ Thiên có tu vi đỉnh Đại Đế, nhưng trên Vạn Tiên sơn đừng
nói là đỉnh Đại Đế, dù là cường giả ý chí bình thường cũng dư sức, vậy
nên dù Dạ Chi Đại Đế đi đến Vạn Tiên sơn cũng không dám giết người ở
đây.
Khi năm đệ tử kinh ngạc, thắc mắc ại sao Dạ Chi Đại Đế xuất
hiện tại đây thì Dạ Thiên bùm một tiếng, quỳ trước sơn môn Vạn Tiên sơn!
Nhìn thấy tình hình này, tất cả đệ tử thủ vệ giật mình há hốc mồm. Không ai
không biết Dạ Chi Đại Đế cuồng vọng, ngạo khí của Dạ Chi Đại Đế, thế mà
bây giờ y quỳ trước sơn môn Vạn Tiên sơn? Đngs là chuyện khiến người khó tin nó là thật sự.
- Trung Châu Dạ Thiên tiến đến trả lại ân hai mươi lăm năm trước của Thần Tiễn Âu Dương!
Dạ Thiên không thèm để ý người khác, nói xong câu đó thì dập đầu, quỳ bò tới sơn môn Vạn Tiên sơn.
Nhìn Dạ Chi Đại Đế quỳ mà đi, mỗi một dặm là ở đường núi gập ghềnh lặp lại một câu:
- Trung Châu Dạ Thiên tiến đến trả lại ân hai mươi lăm năm trước của Thần Tiễn Âu Dương!
Giờ phút này, không có bất cứ đệ tử Vạn Tiên sơn nào ngăn cản Dạ Thiên, quỳ mà đi, chân thành như thế đủ rung động lòng người.
Trên Thông Thiên phong, Lỗ Tu nhận được tin Dạ Chi Đại Đế quỳ đi Vạn Tiên sơn, cả Vạn Tiên sơn bị tin tức chấn động.
Một Dạ Chi Đại Đế nổi danh thiên hạ mà lại quỳ trước sơn môn Vạn Tiên sơn
tạ ơn, một đường quỳ đi, có thể tưởng tượng cần ân tình to lớn cỡ nào.
Vô số đệ tử Vạn Tiên sơn suy đoán Âu Dương trưởng lão rốt cuộc làm cái gì
mà khiến Dạ Chi Đại Đế nổi danh thiên hạ quỳ đi đường núi Vạn Tiên sơn.
- Trung Châu Dạ Thiên tiến đến trả lại ân hai mươi lăm năm trước của Thần Tiễn Âu Dương!
Dạ Thiên vẫn nói một câu như vậy, mỗi quỳ đi một dặm là lại mở miệng một lần.
Dạ Thiên là người rất hiểu tri ân, Đại Đế tôn sư không tính cái gì. Nếu
như năm đó không có Trung Châu Âu Dương tặng cho Hóa Yêu quyết và những
diều thay đổi vận mệnh của y, có lẽ bây giờ Dạ Thiên còn ở trong tiểu
tửu quán nào đó tại Trung Châu nhưỡng rượu mà sống.
Âu Dương thay đổi vận mệnh của y, phần ân tình này giống như tái sinh, Dạ Thiên từ
lâu đã muốn làm chút gì đó cho hắn nhưng y không làm được. Mặc dù Dạ
Thiên vô cùng cố gắng, nhưng so với Âu Dương huy hoàng tựa mặt trời ban
trưa thì gã tối đa chỉ xem như một con đom đóm nhỏ.