Truyền thừa tiễn thuật không giống với truyền thừa những công pháp khác, những công pháp khác cho dù khó khăn vẫn có thể tìm được một người thừa kế trong trăm vạn người.
Nhưng tiễn thuật của Âu Dương thì sao?
Đạo tiễn thuật này Âu Dương rõ hơn bất cứ kẻ nào khác, không phải nói
ngươi bắn chuẩn là ngươi có thể thành Thần Tiễn, then chốt nhất của đạo
tiễn thuật vĩnh viễn chỉ có một, đó chính là tầm nhìn, nếu như không có
tầm nhìn tuyệt đối, như vậy bất luận tiễn thuật của ngươi kinh người cỡ
nào cũng đều uổng phí.
Giống như Âu Dương trước kia, một mũi tên
ngoài tám mươi vạn dặm có thể tru sát Hàn Sa. Đây chính là dựa vào tầm
nhìn tuyệt đối tạo thành, nếu như tiễn thuật giống như vậy, ngươi kêu
một người không có tầm nhìn xa như vậy xuất thủ, vậy nếu mũi tên đó có
thể giết chết Hàn Sa thì thật sự quái quỷ.
Nói trắng ra là, tiễn
thuật vĩnh viễn đều là vũ khí, then chốt nằm ở con mắt. Âu Dương vẫn
muốn tìm một người có con mắt đặc biệt như vậy, nhưng vẫn không tìm
được. Hôm nay rốt cuộc đã tìm thấy, mặc dù Thanh nhi sở hữu con mắt
không biến thái bằng Chân Thực Chi Nhãn của mình trước kia, nhưng Âu
Dương cũng không cưỡng cầu, dù sao theo tu vi đề cao, con mắt cũng sẽ đề cao, khi tu vi đạt được một tầng thứ, con mắt cũng sẽ tăng mạnh đến một trình độ không thể tưởng tượng.
Hiện giờ Quan Tâm Chiến Ý của Âu Dương chính là hai mắt thiên hạ chí cường, hai mắt của Âu Dương có thể
nhìn thấy tất cả mọi thứ ngoài trăm vạn dặm như ở trước mắt. Nếu tu
luyện Chân Thực Chi Nhãn đến hôm nay, sợ rằng cũng chỉ có thể nhìn thấy
tất cả ngoài tám mươi vạn dặm, con mắt của Thanh nhi không bằng Chân
Thực Chi Nhãn nhưng cũng là một loại không tồi, cho nên nhìn qua năm
mươi vạn dặm vẫn vô cùng bình thường.
Cự ly bốn năm mươi vạn dặm
này, cho dù là Âu Dương muốn nhìn thấy trong nháy mắt cũng không có khả
năng, cự ly này xuất tiễn đủ khiến trong nháy mắt xuất thủ trăm mũi tên. Nếu địch nhân là cường giả có cùng đẳng cấp với mình, sợ rằng còn chưa
kịp tới gần đã bị tiêu hao rất nhiều lực lượng, thậm chí là bị bắn chết.
Cũng chính vì thấy được loại thiên phú này của Thanh nhi, Âu Dương cuối cùng mới động tâm muốn thu nhận đồ đệ, đem tiễn thuật của mình hoàn toàn
truyền thừa lại, tạo ra một tiểu Thần Tiễn. Bất kể tiểu Thần Tiễn này là nữ , nhưng Âu Dương cũng không phải một người trọng nam khinh nữ, cho
nên cũng không để ý.
- Ngươi không cần rút mũi tên, nếu ngươi có thể làm ta bị thương, vậy cây cung này tặng cho ngươi!
Tay Âu Dương khẽ động, Thứ Kiêu Cung đã xuất hiện trong tay hắn, chỉ có
điều lúc này Thứ Kiêu Cung cũng không có hỏa diễm thiêu đốt, nhưng ngoại hình khí phách không gì sánh được của Thứ Kiêu Cung vẫn khiến Thanh nhi sửng sốt, Thanh nhi sinh ra trong thôn trang nhỏ bé này, cho dù tiễn
thuật tốt, cũng không có tiền mua được thần cung như vậy!
- Được! Hôm nay ta nhất định lấy được nó!
Thanh nhi cũng không để ý gì nữa, nàng bỗng nhiên kéo cung, tâm thần hợp
nhất, toàn thân thoáng cái lãnh tĩnh, lúc này trong mắt nàng Âu Dương đã hoàn toàn biến thành một địch nhân, một địch nhân phải giết chết bằng
một mũi tên.
- Đứa trẻ này có sát khí mạnh thật!
Ngụy Bỉnh Dập cũng phát hiện, đôi thầy trò tương lai này thật sự xứng đôi, mỗi
lần Âu Dương cầm cung tiễn đều như vậy, hiện tại tiểu quái vật Thanh nhi cũng như vậy!
- Thanh nhi muốn động thủ thật!
Tráng hán
răng nanh nhìn đến đây cũng có chút lo lắng, đừng thấy hắn vừa rồi kiêu
ngạo, trên thực tế hán tử này vẫn rất chất phác. Nếu như thực sự thấy
máu, thậm chí là giết người hắn vẫn sợ hãi.
- Vù...
Một
mũi tên từ trên săn cung của Thanh nhi bay ra, mũi tên tên này bay giống như mây trên trời, khiến cho người ta rất khó nắm bắt được phương thức
tiến lên của nó, nhưng mũi tên bay như vậy, trong mắt Âu Dương lại có
thể thấy rõ tất cả quỹ tích phi hành của nó.
Âu Dương chìa ra một ngón tay, ngón tay này phảng phất như thiểm điện, gập đầu ngón tay về
phía bên trái, động tác này giống như một người cầm điếu thuốc lá đang
tùy ý gạt tàn thuốc, nhưng lần này sắc mặt Thanh nhi lại thay đổi!
Bởi vì trong nháy mắt ngón tay Âu Dương bắn ra, mũi tên lại thay đổi quỹ
tích, giống như ngón tay của Âu Dương chớp mắt đánh vào mặt trên của mũi tên!
- Tiên nhân!
Đám thôn dân đều kêu lên, bọn họ đương
nhiên không có nhãn lực của Thanh nhi, cho nên theo bọn họ thấy, Âu
Dương có lẽ là một tiên nhân. Hắn dùng tiên lực của mình kéo xa mũi tên
của Thanh nhi, sau đó phá hủy mũi tên của Thanh nhi!
- Thì ra là tiên nhân, hừ, tiên nhân này chỉ muốn trêu đùa đám phàm nhân chúng ta, Thanh nhi, chúng ta không thể so!
Tráng hán răng nanh tức giận nói.
Theo hắn thấy, Âu Dương căn bản chỉ dùng tiên thuật thắng được.
Nhưng khi tráng hán răng nanh nói ra những lời này, Thanh nhi lại lắc đầu nói:
- Các ngươi sai rồi, hắn có phải là tiên nhân hay không, ta không biết,
nhưng vừa rồi hắn tuyệt đối không sử dụng bất cứ tiên thuật nào cả. Đó
chính là quỹ tích phi hành mũi tên vốn có của ta.
Sắc mặt Thanh nhi cực kỳ khó coi.
Mũi tên nửa đường thay đổi phương hương là tuyệt kỹ của nàng, nhưng nàng
thật không ngờ, trong nháy mắt mũi tên của nàng bay ra, nam tử này lại
có thể nhìn thấu tất cả. Mũi tên thay đổi vị trí của nàng chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới, vừa rồi ngón tay của Âu Dương thậm chí cũng không dùng sức, bởi vì chỗ hắn vừa điểm vừa vặn là chỗ yếu nhất của mũi tên,
cho nên khi ngón tay của hắn chạm vào mũi tên, mũi tên trực tiếp mất đi
khống chế, rơi xuống mặt đất, toàn bộ quá trình chính là đơn giản như
vậy.
Nhưng nó cũng lại phức tạp, đơn giản là vì trong mắt Âu
Dương, mũi tên thay đổi phương hướng này quá đơn giản. Trước ki hắn có
thể đồng thời bắn ra hai mũi tên, đồng thời thay đổi vị trí, sau đó phân biệt đâm vào vai phải và vai trái của Lăng Túc, mũi tên của Thanh nhi
còn kém hơn hai mũi tên đồng thời bắn ra của mình trước kia rất nhiều.
Nhưng trong mắt người không biết, bất luận là Âu Dương bấm tay bắn ra, hay
mũi tên nửa đường thay đổi phương hướng của Thanh nhi đều có vẻ quỷ dị
như nhau, không thể nắm bắt!
- Ngươi còn hai mũi tên!
Âu Dương nhìn Thanh nhi, hắn đang chờ đợi Thanh nhi đáp trả.
- Được! Ta còn hai mũi tên đây!
Thanh nhi lần thứ hai khai cung. Nhưng lần này nàng không dám bắn tên đơn
giản như vậy nữa. Động tác này của nàng lại khiến Âu Dương mỉm cười.
Âu Dương rất thoả mãn trả lời của Thanh nhi, kỳ thực Thanh nhi và Âu Dương đều minh bạch, chênh lệch giữa hai người hầu như chính là chênh lệch
giữa trời và đất, lúc này dựa theo suy nghĩ của người bình thường, quả
đoán chịu thua cũng không có gì, nhưng Thanh nhi không chịu thua, nàng
còn muốn đọ sức. Đây chính là chỗ của Thanh nhi khiến cho Âu Dương thoả
mãn.
Điều Âu Dương muốn chính là loại sức mạnh không chịu thua
này của Thanh nhi. Khi ta đối mặt với địch nhân cường đại hơn ta, ta có
thể cúi thấp đầu, nhưng ta không thể để tiễn thuật của ta cúi đầu, bởi
vì tiễn thuật của ta còn trân quý hơn sinh mệnh của ta!