Yêu Cung

Chương 1044: Chương 1044: Tự đạo diễn (1)




Đây là tâm niệm của Âu Dương, hiện tại Thanh Nhi tựa hồ cũng có tâm niệm này.

- Vù...

Lại một mũi tên xuất thủ, khi mũi tên này bay ra, đồng thời tung bay uốn lượn như một con rồng, cả mũi tên vừa xoay tròn vừa tung bay, nhìn qua vô cùng hoa lệ, nhưng Âu Dương lại biết, trong mũi tên hoa lệ này lại chứa sát khí, nếu hôm nay người ở chỗ này chính là Ngụy Bỉnh Dập, không dùng bất cứ lực lượng gì, hoàn toàn dựa vào nhãn lực, sợ rằng cũng rất khó né tránh mũi tên này.

Mũi tên này hầu như đạt được trình độ khi mình rong ruổi sa trường trước kia, nhưng loại trình độ này vẫn còn kém Âu Dương hiện tại rất xa.

Âu Dương khẽ mỉm cười, toàn bộ thế giới phảng phất như chỉ còn lại Thanh Nhi và hắn. Âu Dương cứ đứng ở đó, sau đó toàn thân hắn nhẹ nhàng nhảy lên độ cao khoảng chừng nửa thước.

Trong nháy mắt nhìn thấy Âu Dương nhảy lên. Thanh Nhi sửng sốt, nàng thật sự không ngờ ngay cả sát cơ của mũi tên này ở đâu, Âu Dương cũng có thể nhìn thấy.

- Chơi cái gì đây!

Ngụy Bỉnh Dập thấy Âu Dương nhảy lên như vậy có chút cổ quái, nhưng không cần người khác lý giải, bởi vì khi Âu Dương nhảy dựng lên, mũi tên của Thanh nhi lấy một hình thái đường pa-ra-bôn lướt qua dưới chân Âu Dương.

Trong nháy mắt mũi tên xuất hiện dưới chân Âu Dương, Âu Dương vừa vặn từ phía trên hạ xuống dẫm lên phía trên. Lại là loại tình huống này, mũi tên Thanh nhi bắn ra mang tới cho người ta cảm giác giống như nàng và Âu Dương đang diễn trò, hai người phảng phất như đã diễn luyện trò này nghìn vạn lần. Lúc nào nhảy, lúc nào bắn tên, tất cả đều phảng phất như được thiết kế. Trên thực tế Thanh nhi cũng hiểu được, bọn họ tuyệt đối không có bất cứ diễn luyện gì, trong nháy mắt mình xuất thủ Âu Dương đã biết tất cả.

Khi mũi tên của mình xuất thủ, hắn đã có thể tính toán chính xác quỹ tích phi hành của mũi tên, đồng thời tìm được chỗ yếu nhất của mũi tên, dùng phương thức không thể tưởng tượng hóa giải! Lúc này Thanh nhi mới minh bạch cái gì là núi cao còn có núi cao hơn.

Kỳ thực khi Âu Dương búng tay phá giải mũi tên thứ nhất của nàng, Thanh nhi đã biết đây tuyệt đối là một chuyên gia tiễn thuật!

Nếu lý giải đối với tiễn thuật không đạt đến trình độ lên đến cực điểm, như vậy người đó tuyệt đối không có khả năng không sử dụng bất cứ lực lượng gì vẫn có thể bắn bay mũi tên giống như Âu Dương!

- Còn mũi tên thứ ba!

Âu Dương nhìn Thanh nhi, lúc này trong thôn đã không còn ai lên tiếng, nếu như nói mũi tên thứ nhất còn có người hoài nghi Âu Dương sử dụng tiên thuật, như vậy mũi tên vừa rồi nhìn thấy vô cùng rõ ràng, Âu Dương có phải sử dụng tiên thuật hay không, trên cơ bản mọi người đều có thể nhìn ra.

- Được! Mũi tên thứ ba của ta tên là Nhị Long Hí Châu, ngươi tiếp đi!

Trên cây cung của Thanh nhi đồng thời mắc lên hai mũi tên, khi nhìn thấy động tác của Thanh nhi, người trong thôn đều trầm trồ kêu hay. Nhị Long Hí Châu của Thanh nhi từ trước đến giờ chưa bao giờ thất thủ. Khi thôn trang này đánh nhau với thôn bên cạnh, một cung hai tên này của Thanh nhi từng khiến hai cao thủ bức lui.

Hơn nữa mặc dù vừa rồi Âu Dương có thể khắc chế một mũi tên, nhưng không ai cho rằng hắn có thể đồng thời khắc chế hai mũi tên, dù sao mũi tên của Thanh nhi cực mạnh, có thể từ hai phương hướng khác nhau cùng bắn trúng một vị trí, hơn nữa thậm chí có thể khống chế tốc độ trước sau.

- Tiểu cô nương, ngươi rất chấp nhất!

Âu Dương khẽ gật đầu, với thực lực hiện giờ của Âu Dương, cho dù không sử dụng bất cứ lực lượng gì, mười mũi tên đồng thời bay tới Âu Dương vẫn có cách đánh rơi toàn bộ.

Đương nhiên, cũng không phải nói Âu Dương không thể đánh rơi nhiều hơn, chủ yếu là vì tốc độ phi hành của mũi tên quá nhanh.

Nếu như không sử dụng lực lượng, tốc độ cực hạn Âu Dương có thể đạt được chính là đồng thời đánh rơi mười mũi tên.

Có thể mười mũi tên không tính là nhiều, trên thực tế nếu như mười mũi tên đồng thời bay đến, trong nháy mắt tốc độ của Âu Dương hầu như có thể lưu lại tàn ảnh trong mắt người bình thường, đó vẫn là không sử dụng bất cứ lực lượng nào, hoàn toàn dựa vào thân thể làm được.

- Tránh thoát mũi tên thứ ba của ta trước rồi hay nói!

Trên trán Thanh Nhi đã toát mồ hôi, đây là lần đầu tiên nàng đụng phải một người tinh thông tiễn thuật như vậy, mặc dù Thanh Nhi rất không chịu thua, nhưng nàng cũng phải thừa nhận, Âu Dương có lẽ siêu việt hơn nàng rất nhiều.

- Không hay rồi... Không hay rồi...

Bỗng nhiên, một trận tiếng vang từ đầu thôn truyền đến, sau đó Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập đều nhướng mày. Trong nháy mắt hai mũi tên quấn vào nhau giống như hai con độc xà bay về phía bên trái và bên phải Âu Dương. Trong thoáng chốc Âu Dương thất thần cũng là lúc mũi tên bay đến, không thể không nói Thanh nhi rất biết nắm chặt thời cơ. Nếu là Âu Dương trước đây, đối mặt với mũi tên này cũng chỉ có thể bất lực, nhưng lúc này Âu Dương không giống lúc trước, cho dù trong lúc hấp tấp cũng không thể nào bối rối trước hai mũi tên trước mặt.

Âu Dương vẫn như trước, dùng tay trái và tay phải đồng thời phân kích hai mũi tên, mũi tên thậm chí còn chưa kịp sản sinh biến hóa vị trí đã bị Âu Dương đánh rơi khỏi không trung!

- Làm sao có thể!

Thanh Nhi thật sự không ngờ, trong lúc Âu Dương thất thần, mình bắn tên vẫn không thể nào khiến người này rối loạn. Khi mình xuất thủ, người này tuyệt đối không thể nhìn thấy quỷ kế phi hành của mũi tên, nhưng khi mũi tên bay đến trước mặt Âu Dương, trước sau chỉ cách nhau vài giây, nhưng trong vài giây này Âu Dương lại có thể phán đoán ra quỹ tích phi hành của mũi tên. Người này thật sự đáng sợ, tiễn thuật của hắn đã thông thần sao?

Có thể nói như vậy, tiễn thuật của Âu Dương tuyệt đối đã thông thần, hắn chính là đại diện thành tựu cao nhất của tiễn thuật, lúc này cho dù Âu Dương đứng ra nói, tiễn thuật của ta chính là không thể vượt qua, bởi vì tiễn thuật của ta là tối cao nhất, từ nay về sau không có người nào có thể đi tiếp, có lẽ cũng có không ít người tin tưởng.

Đồng dạng là tiễn thuật, vị trí của Âu Dương chính là cao nhất, chính là không thể bị vượt qua, thậm chí ngay cả mô phỏng theo cũng không có khả năng.

Đương nhiên, Âu Dương không thể ngu ngốc nói như vậy, con đường tu luyện vĩnh viễn không có chừng mực, bất luận cảnh giới của ngươi rất cao, ngươi vẫn có thể phát hiện phía trước của ngươi vẫn có con đường tiến lên, tiễn thuật cũng chính là như vậy.

- Làm sao vậy!

Nghe thấy có người kêu lên không tốt, tráng hán răng nanh nghiêm mặt hỏi.

- Người của Lưu gia thôn….

Người thanh niên thất sắc nhìn tráng hán răng nanh vội vã mở miệng nói, xem ra tráng hán răng nanh này có địa vị không thấp trong thôn.

- Người của Lưu gia thôn đến thì cứ đến, có gì mà hay với không hay!

Tráng hán răng nanh thực sự không rõ, không phải chỉ là người của Lưu gia thôn sao, có cái gì mà ngạc nhiên ?

- Nhưng... Nhưng Lưu gia thôn ngoại trừ Lưu nhị chạy thoát, những người khác đều chết cả rồi!

Dáng vẻ hoảng hốt lo sợ của người thanh niên và lời nói trong miệng hắn đều khiến mọi người ở đây hít một ngụm lãnh khí, Lưu gia thôn không nhỏ hơn Liên gia thôn của bọn họ bao nhiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.