Ngụy Bỉnh Dập thu chiến nhận của mình lại, mặc dù một khắc trước hắn mới giết một nhân vật cả đời kiêu hùng, nhưng Ngụy Bỉnh Dập cũng không hề
vui vẻ. Cái chết của Nghi Quân và sự tỉnh ngộ của hắn trước khi chết
phảng phất khiến Ngụy Bỉnh Dập nghĩ tới cái gì đó, Ngụy Bỉnh Dập có thể
tưởng tượng đến, nếu như một ngày kia mình cũng...
Lôi điện bi ca vẫn đang tiến hành, toàn bộ tiên giới đều đang tiễn đưa thời khắc cuối
cùng của Nghi Quân, kỳ thực với lực lượng của Nghi Quân hoàn toàn không
thể dẫn động bi ca lớn như vậy, tất cả điều này đều là vì một khắc trước khi chết hắn đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Trong nháy mắt tâm tính của hắn đạt được một loại bàng quan, trong thời khắc đó Nghi Quân chính là tột bậc
chân chính, mặc dù chỉ là linh hồn cao cả, nhưng trong nháy mắt giữa
sống và chết, hắn vẫn dẫn động toàn bộ thế giới, khiến thế giới này phải ngân lên khúc bi ca tiễn đưa hắn!
Trên thiên đình, Khâu Vân Bình nhìn linh hồn Nghi Quân bi vỡ vụn, nghe lôi điện bi ca tấu lên bên
ngoài, trong lòng hắn có chút trống rỗng, Khâu Vân Bình đương nhiên
biết, muốn dẫn động lôi điện bi ca lớn như vậy cần lực lượng như thế
nào!
- Không ngờ, Nghi Quân lại bỏ mạng!
Khâu Vân Bình thở dài, bên cạnh hắn chính là Trịnh Tú Nhi.
- Con người Nghi Quân không chỉ có thực lực cường đại, trí tuệ của hắn có rất nhiều người đều không thể so sánh được, nhưng không ngờ cuối cùng
hắn lại rơi vào kết cục như vậy!
Trịnh Tú Nhi dù sao cũng đã từng sánh vai chiến đấu với Nghi Quân, hiện giờ Nghi Quân chết đi, trong
lòng nàng không chỉ có lo lắng, đồng dạng còn có một loại đau buồn mơ
hồ!
- Hiện giờ cửu đại cường giả của thiên đình chỉ còn lại năm, năm chúng ta...
Trong mắt Lý Thu Linh cũng mang theo vẻ buồn bã, con người Âu Dương càng ở
lâu với hắn, ngươi lại càng phát hiện hắn thâm sâu khó lường, ngươi lại
càng cảm thấy không thể nào chiến thắng hắn.
- Ta và hắn bắt đầu
tranh đấu từ tiểu thế giới, lần đầu tiên khi ta nhìn thấy hắn trên chiến trường, hắn chỉ là một Thần Xạ Thủ mà thôi, còn là loại bán yêu có
thiên phú thấp nhất! Nhưng ai có thể ngờ được, đảo mắt vạn năm, hắn đã
đạt được cao độ không ai có thể vươn tới.
Lúc này trong mắt Trịnh Tú Nhi mang theo một tia kiêu ngạo.
Sự kiêu ngạo của nàng chính là vì Âu Dương! Không sai, Trịnh Tú Nhi và Âu
Dương thật sự là địch nhân, nhưng đồng dạng, bọn họ cùng xuất phát từ
một tiểu thế giới. Vô số năm qua, trong mắt tiên nhân tiên giới, tiểu
thế giới chỉ là một con kiến hôi, duy nhất một người có thể xuất thủ
chính là Mã Thanh Hà, nhưng Mã Thanh Hà cũng chỉ có thể lưu manh trong
thời đại hòa bình, trong đại thời đại chân chính hắn vẫn chỉ là con kiến hôi.
Nhưng, hôm nay có một nam nhân rống giận với toàn bộ thế
giới! Hắn muốn tuyên cáo với toàn bộ thế giới, hắn đến từ tiểu thế giới, hắn đến từ thế giới kiến hôi trong mắt tiên nhân, những người xem hắn
là con kiến hôi chỉ có thể phủ phục dưới chân hắn!
- Hắn thật sự là một kỳ tích, một kỳ tích hầu như không thể nào được phục chế!
Kim Chung Đồng Tử cũng gật đầu, mặc dù hắn và Âu Dương chỉ giao thủ ngắn
ngủi, nhưng loại cảm giác không thể chiến thắng Âu Dương vẫn khắc sâu
trong đáy lòng hắn.
- Tiếp theo chúng ta nên làm gì? Chờ chết sao?
Trịnh Tú Nhi biết, lúc này còn chưa đến thời khắc bọn họ đau thương, Nghi
Quân đã chết, nhưng Âu Dương vẫn đang ở trên Liên Thiên Giang, nếu như
tiếp tục truy đuổi Âu Dương, như vậy không bao lâu nữa Âu Dương sẽ đến
phương bắc, lúc đó tiên giới liên quân sẽ khởi xướng đợt tổng tiến công
cuối cùng, chỉ sợ lúc đó thiên đình sẽ hoàn toàn bị hủy hoại trong chốc
lát.
- Chúng ta không có lựa chọn nào khác, chúng ta chỉ có thể liều mạng!
Khâu Vân Bình cũng minh bạch, bọn họ đã tới thời khắc cuối cùng, nếu như
không liều mạng, bọn họ hầu như chỉ có thể ở nơi này chờ chết, việc bọn
họ có thể làm cũng chỉ có thể là liều mạng với Âu Dương!
- Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả cường giả trên Tôn cấp xuất phát, ngăn chặn Âu Dương trên Liên Thiên Giang, không chết không về!
Khâu Vân Bình nói xong, nhìn mấy người phía sau mình, trong mắt bọn họ đều đã có dự định không chết không về.
- Đừng bi quan như vậy, Âu Dương tuyệt đối có thương tích trong người,
cái chết của Nghi Quân chính là sợi dây thừng khởi động chiến dịch cuối
cùng, chúng ta quyết không thể mặc kệ Âu Dương rời khỏi Liên Thiên
Giang!
Trong tay Trịnh Tú Nhi nắm Vu Tổ thần châu của nàng, trên mặt mang theo một vẻ kiên định.
Bên bờ Liên Thiên Giang, Âu Dương nói với Thanh Nhi:
- Không ai biết tồn tại của ngươi, việc ngươi cần phải làm là giống như một người bình thường chạy về hướng bắc, hiểu chưa?
- Nhưng sư phụ... Các ngươi...
Thanh Nhi đã biết kế hoạch điên cuồng tiếp theo của Âu Dương, chỉ dựa vào Âu
Dương và Ngụy Bỉnh Dập phải dây dưa với thiên đình một tháng! Đây là kế
hoạch điên cuồng thế nào chứ.
- Không sao, nếu như ta chết, hãy
đi tìm sư huynh ngươi, ta đã lưu lại một phần tâm đắc tiễn thuật của ta ở chỗ sư huynh ngươi, mặc dù không bằng ta tự mình chỉ dạy ngươi,
nhưng...
Câu nói của Âu Dương có chút bi quan.
- Sư phụ ngươi nói bậy bạ gì vậy! Ta sẽ ở phương bắc chờ ngươi!
Thanh Nhi cũng rất phiền muộn, sau khi bái sư, đầu tiên là Nghi Quân bị giết
chết, hiện giờ Âu Dương lại muốn tiến hành kế hoạch điên cuồng của mình, nàng thật sự không biết mình đã bái sư phụ gì vậy chứ...
- Yên
tâm đi, thiên đình không giữ chân được Âu Dương ta đâu, hiện giờ người
duy nhất có thể chiến đấu với vi sư chỉ có một mình Thiên Vương!
Trong lòng Âu Dương hào khí vạn trượng, ngay từ đầu hắn đã ấn định mục tiêu
cuối cùng trên người Thiên Vương, hiện nay mặc dù thiên đình cường đại,
nhưng tuyệt đối không thể khiến Âu Dương lùi bước.
- Vậy được! Sư phụ, ta ở phương bắc chờ các ngươi!
Thanh Nhi nói xong, toàn thân giống như một con báo nhỏ, lao vút vào trong rừng cây biến mất!
- Ngươi thực sự yên tâm để nàng ta một mình tới phương bắc sao?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Âu Dương hỏi.
- Chuyện này không phải ta muốn hay không muốn, Thanh Nhi không phải
người đoản mệnh, hơn nữa muốn trở thành cường giả chân chính cần phải
trải qua tôi luyện vô tận, ta cũng chính là trưởng thành từ trong tôi
luyện. Số phận của Thanh Nhi cũng đã định trước sẽ như vậy, mặc dù hiện
giờ chạy đến phương bắc vô cùng nguy hiểm, nhưng đối với nàng đồng dạng
cũng là một loại tôi luyện! Hơn nữa ngươi không cảm thấy nàng đi theo
chúng ta còn nguy hiểm hơn nhiều sao?
Âu Dương cười ha ha, kỳ
thực hắn đã sớm tính toán, vốn hắn dự định nếu Nghi Quân một mực không
giác ngộ, trước khi chết sẽ nói hư thực của mình cho thiên đình, như vậy tiếp theo thiên đình sẽ điên cuồng đuổi giết bọn hắn.
Nhưng ai
ngờ nhân vật một đời kiêu hùng Nghi Quân vào thời khắc cuối cùng của
cuộc đời lại giác ngộ, nhưng điều này cũng không thể bảo đảm thiên đình
sẽ không đuổi giết bọn hắn. Phải biết rằng, thiên đình đã không còn
đường nào có thể đi, nếu bỏ mặc bọn hắn rời khỏi, như vậy chính là đường chết, lúc này đối phương chỉ cần động một chút đầu óc nhất định sẽ dốc
toàn lực truy sát Âu Dương.