Mà hồn Thần Sư gần như không thể trực tiếp kéo một người lên Thần Sư,
cho dù có cũng tuyệt đối không có khả năng tạo ra được chân chính Thần
Sư. Nhưng có một số việc đúng là trùng hợp như vậy, huyết sắc yêu đan
của Âu Dương lại một lần nữa trợ giúp hắn, người bình thường hấp thu
không được, nhưng hắn có huyết sắc yêu đan thì dựa vào nó nuốt hồn Thần
Sư, biến thành một phần của hắn.
Chân Thực Chi Nhãn của Âu Dương
không ngừng chớp lóe ánh sáng, từ màu đỏ biến thành xanh, từ xanh thành
lam, đến cuối cùng đôi mắt Âu Dương biến thành màu vàng, đôi mắt vàng là Thần Sư Chi Nhãn chân chính!
Nếu như nói Chân Thực Chi Nhãn là
vì nhìn thấu tất cả hư ảo mà xuất hiện, vậy thì Thần Sư Chi Nhãn chính
là vì nhìn thấu sinh tử. Nhìn thấu sinh tử, ở trước mặt Thần Sư Chi Nhãn không có chân chính sinh tử, nhưng phải cần trả một cái giá khá đắt mới hồi phục được.
Âu Dương mơ hồ nhìn từng điểm sức sống trên Thứ
Kiêu cung của mình, vươn tay túm các mảnh vụn lại, huyết sắc yêu khí bắt đầu tỏa ra từ người hắn, những yêu khí này kích thích sức sống.
- Thì ra trong mắt Thần Sư Chi Nhãn tất cả đều có sinh mệnh.
Âu Dương rốt cuộc hiểu cái gì là Thần Sư. Nếu như nói Tu Phục Tông Sư tu
phục yêu binh chỉ là đem những yêu binh vỡ vụn dán lại với nhau thì Thần Sư chính là lại đốt lên ngọn lửa sự sống.
Đây là phân biệt từ
căn nguyên, vào khoảnh khắc này Âu Dương coi như đã hiểu. Hèn chi vô số
tông sư vĩnh viễn không thể đặt chân vào Thần Sư. Thì ra Thần Sư giống
như phi tiên, từ viễn cổ đã tuyệt tích, Thần Sư xuất hiện trong Chân
Linh Giới đều giống như hắn, là được hồn Thần Sư từ viễn cổ điểm nhiên
mới tiến vào hàng ngũ Thần Sư.
Ngẫm nghĩ đến Thần Sư của Vân Đỉnh thiên cung, Âu Dương nở nụ cười, bây giờ hắn xem như hiểu Thần Sư đó
giống như hắn, là người may mắn, chẳng qua gã không bằng hắn.
Gã
không có huyết sắc yêu đan như Âu Dương, tuy rằng gã miễn cưỡng hấp thu
hồn Thần Sư, nhưng đó không phải là Thần Sư chân chính. Gã có thể nghịch thiên cải mệnh cho người nhưng không cách nào nghịch thiên cải mệnh cho chính mình, nói chính xác hơn thì gã chỉ là một chuẩn Thần Sư.
Từng đoạn ký ức lóe qua trong đầu Âu Dương, từng bóng người xuất hiện trong
óc hắn. Âu Dương biết chắc là những người này từng hấp thu hồn Thần Sư
của ông lão áo lam, chẳng qua không thể được đến hồn Thần Sư chân chính. Dù là có lực Thần Sư thì cuối cùng vẫn phải chết. Mà mỗi một người chết đi, ông lão áo lam hồn Thần Sư sẽ quay về đây chờ đợi người tiếp theo,
mãi đến khi có một ngày thật sự có người hấp thu hồn Thần Sư của lão,
tiến giai vô thượng Thần Sư!
*Ầm!*
Sấm sét chớp giật, Thứ
Kiêu cung ở trong tay Âu Dương không ngừng được chữa lành, từng khối
mảnh vụn lại được dính liền. Bầu trời dường như không cho phép có chuyện nghịch hành như vậy, giáng xuống sấm sét trừng phạt, muốn lại chém Thứ
Kiêu cung thành mảnh vụn, muốn đưa người nghịch thiên cải mệnh này vào
luân hồi.
Nhưng Âu Dương đã hoàn toàn hấp thu hồn Thần Sư là sẽ
dễ dàng bị đánh chết sao? Vô số lôi điện tẩy lễ thân thể, Âu Dương giống như những người từng hấp thu hồn Thần Sư của ông lão áo lam hồn Thần
Sư, cũng nhận sấm sét tẩy lễ.
Nhưng Âu Dương khác với họ, hắn là
cường giả pháp thân, cho dù sấm sét đánh yêu khí của hắn tán loạn thì
thể pháp thân đâu dễ bị đánh tan.
- Con đường Thần Sư vốn là đi nghịch thiên, trời cũng không thể thu đi hồn Thần Sư của ta!
Đôi mắt vàng của Âu Dương nhìn thấu thiên cơ, nguyên bầu trời vô số lôi vân biến đổi thế nào đều bị hắn nhìn rõ ràng. Âu Dương chậm rãi di chuyển
trên trời, tốc độ tuy chậm lại mỗi lần vừa đúng lướt qua thần lôi từ
trên trời giáng xuống.
Sấm sét kéo dài một canh giờ, mọi người
nguyên Thiên Hà tiểu thế giới đều nghe thấy tiếng sấm, người ở trong Mễ
Nhĩ càng thấy được sấm sét điên cuồng chớp lóe trên bầu trời.
Tình cảnh giống như tận thế khiến nhiều người sợ hãi, họ không biết rằng
trong sấm chớp bủa giăng kia có một Thần Sư mới! Một Thần Sư chân chính
rốt cuộc sinh ra.
…
Chân Linh Giới.
Trong một năm
nay Chân Linh Giới xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất, thiên cung chỉ mất một năm đã lực áp quần hùng thành công lấy danh đứng đầu bát đại
tông phái. Làm xong những điều này thiên cung không bỏ qua, cường giả
thiên cung tụ tập ở Trung Châu, muốn đánh chiếm Trung Châu, chia một
chén canh với Vạn Tiên sơn.
Vạn Tiên sơn có thể từ bỏ vị trí đứng đầu bát đại tông phái nhưng không thể nhường ra Trung Châu, cái này
không khác gì khiến Vạn Tiên sơn dời chỗ. Vậy nên bây giờ toàn Vạn Tiên
sơn tiến vào trạng thái cảnh giác căng thẳng, tùy thời sẵn sàng quyết tử chiến với thiên cung, bảo vệ địa vị bá chủ Trung Châu.
Trên Âm
Vân phong, trước mặt Bạch Hủ Minh đứng tông chủ Vạn Tiên sơn, Lỗ Tu. Một năm qua Lỗ Tu rốt cuộc bước vào đỉnh Đại Đế, nhưng gã biết đỉnh Đại Đế
không thể bảo vệ đại vị bá chủ Trung Châu của Vạn Tiên sơn, tất cả phải
nhờ vào Bạch Hủ Minh.
Nhưng hiện tại tu vi của Bạch Hủ Minh còn
sót lại năm phần, tu vi năm phần làm sao kêu lão bảo vệ Vạn Tiên sơn,
bảo vệ danh tiếng thiên hạ đệ nhất của lão?
- Sư huynh, nếu thật sự không được thì chúng ta...
Lỗ Tu biết bây giờ sư huynh căn bản không phải đối thủ của thiên cung lão
tổ đó. Nếu là ở trạng thái bình thường, Bạch Hủ Minh đối mặt thiên cung
lão tổ tất nhiên thắng được, nhưng hiện tại chỉ còn năm phần tu vi căn
bản không là đối thủ của bất cứ cường giả lĩnh ngộ ý chí viễn cổ nào.
Bạch Hủ Minh nói:
- Thiên cung không phải đáng sợ nhất, hai năm trước ta làm Đạm Đài Kha
trọng thương năm, e rằng hai năm nay Đạm Đài Kha đã dựa vào ý chí vĩnh
sinh hồi phục lực lượng, không chừng lần này thiên cung dám khiêu khích
Vạn Tiên sơn như vậy là do Đạm Đài Kha đứng sau lưng giở trò.
Bạch Hủ Minh chỉ cần dùng đầu óc một chút liền biết chỉ dựa vào thiên cung lão tổ thì chắc chắn không dám làm liều như vậy.
Nhưng thiên cung lão tổ cộng thêm Đạm Đài Kha, hai cường giả ý chí viễn cổ
đều xuất hiện, nếu lúc Bạch Hủ Minh ở trạng thái đỉnh cao lấy một chọi
hai dù không dám nói chiến thắng, cũng không phải không thể đấu hòa.
Nhưng bây giờ Bạch Hủ Minh làm sao tranh hùng với hai người này?
- Sư huynh, nếu không được thì chúng ta nhường ra...
Lỗ Tu chưa dứt lời đã bị Bạch Hủ Minh tức giận gầm lên lấn át:
- Nói nhảm! Từ lúc Vạn Tiên sơn thành lập đã hùng bá Trung Châu, các đời
tổ tiên Vạn Tiên sơn chưa từng lùi bước, bây giờ kêu Bạch Hủ Minh ta gặp chiến liền lùi thì ta không xứng dưng là đệ tử Vạn Tiên sơn!
- Sư huynh...
Lỗ Tu nói không nên lời. Ai đều biết tạm lánh mũi nhọn tốt hơn là cứng
chọi cứng, nhưng nếu bây giờ Vạn Tiên sơn từ bỏ Trung Châu thì sau này
muốn lấy lại là rất khó.
Bạch Hủ Minh hừ nói:
- Hừ! Bọn họ cho rằng có thể đánh xuống Trung Châu sao? Cho dù hôm nay Vạn Tiên sơn
bị trục xuất khỏi Trung Châu, cho dù Bạch Hủ Minh chết ở Vạn Tiên sơn,
không lâu sau sẽ có người lấy lại tất cả cho ta!