So với Âu Dương một người thực sự chém giết ngoài chiến trường để có
được thực lực như ngày nay, thực lực của hắn có phần yếu hơn một chút.
Nếu chiến đấu vượt cấp, Âu Dương khó có thể thắng hắn. Nhưng nếu cùng
giai hắn nhất định không phải là đối thủ của Âu Dương. Đặc biệt là
phương diện tính cách. Âu Dương là loại người giết chóc rất quyết đoán.
Tiêu Vân Cận không thể sánh bằng.
Trước sau, Sở Tương Hợp vẫn cho rằng, người thủ hộ một quốc gia có thực lực là một mặt, tính cách cũng vô cùng quan trọng. Một người thủ hộ quốc gia không thể là một con cừu. Hắn phải là một con ác lang! Một con ác lang nuốt sống người khác. . .
Lăng Hoa biệt viện nằm tại khu vực trung tâm Đô Thành, rất gần với hoàng
thành. Nơi này tập trung tất cả thiên chi kiều tử của Đại Vận. Tuy nhiên nơi này còn có một cái tên, nơi thiên tài chôn xương. Bởi vì mỗi người
trước khi tới nơi này đều cảm giác mình là thiên tài. Nhưng người có thể chân chính từ nơi này đi ra nổi danh quá ít.
Một thiên tài trong một đám người bình thường được gọi là hạc giữa bầy gà. Nhưng một thiên
tài ở chung với một đám thiên tài vậy sẽ không lộ ra được điều gì. Lăng
Hoa biệt viện chính là nơi như thế.
Khi xe ngựa của Sở Tương Hợp
dừng ở trước cửa Lăng Hoa biệt viện, đã dẫn tới một trận rối loạn lớn.
Tuy rằng thỉnh thoảng Sở Tương Hợp sẽ xuất hiện ở đây, nhưng mỗi lần
Sở Tương Hợp xuất hiện đều giống như là cơn gió lốc, luôn khiến tất cả
Lăng Hoa biệt viện chấn động. Phải biết rằng, tại Đại Vận, có thể được
Sở Tương Hợp chỉ điểm, vậy quá trâu bò không khác gì nhận được truyền
thừa của thần trong tiểu thuyết.
Âu Dương nhìn đám học sinh đông
nghịt xuất hiện ở cửa, chăm chú nhìn xe ngựa đi vào Lăng Hoa biệt viện, trái lại hắn có vẻ rất bình tĩnh. So với những nụ hoa trong nhà kính
kia, hắn cảm giác mình đã gặp phải nhiều sóng to gió lớn. Chí ít khi Âu
Dương đối mặt với Sở Tương Hợp vẫn không có vấn đề gì.
- Quốc sư đại nhân! Đúng là quốc sư đại nhân tới!
Nhìn thấy Sở Tương Hợp từ trên xe ngựa đi xuống, những tiếng hoan hô lập tức vang lên. Đồng thời sự mơ hồ trong mắt những người kia đã biến thành
chờ mong. Bọn họ chờ mong có thể được Sở Tương Hợp chỉ điểm, chờ mong có thể tham dự hội võ tứ quốc!
Hội võ tứ quốc tổng cộng chỉ có
mười hai người. Không nghi ngờ chút nào, mười hai người này tuyệt đối
là những nhân vật tinh anh nhất trong tất cả thế hệ trẻ tuổi của Đại
Vận. Không cần nói tới Vương Phong Minh và Tiêu Vân Cận, nếu như hai
người bọn họ còn không thể trúng cử, vậy những người khác lại càng không có khả năng này.
Nhưng bọn họ mới chỉ là hai người. Nói cách
khác còn có mười vị trí có thể khiến người khác đi tranh đoạt. Cơ bản
mỗi người đạt tới tứ giai đều nhìn chằm chằm vào vị trí này. Trong Lăng
Hoa biệt viện, chỉ riêng tứ giai đã có tới hai mươi mấy người. Những
người này có người nào không muốn tham gia? Nhưng cuối cùng ai đi ai ở
còn phải chờ Sở Tương Hợp quyết định.
- Quốc sư đại nhân!
Lúc này một nam tử mặc áo bào, toàn thân đều tản ra kiếm khí mạnh mẽ từ
trong Lăng Hoa biệt viện tách đám học viên đi ra. Đây là phó viện trưởng Lăng Hoa biệt viện, cũng là người hàng ngày quản lý Lăng Hoa biệt viện.
Ngay khi nam tử này mở miệng, Âu Dương lại không nhanh không chậm từ trong
xe ngựa đi ra. Trong nháy mắt khi hắn đi ra, tất cả mọi người trong Lăng Hoa biệt viện kể cả nam tử này giống như bị định trụ. Tất cả mọi người
đều không nhúc nhích nhìn Âu Dương đột nhiên xuất hiện!
Trong Đại Vận, ngoại trừ đế vương Vương Văn Viễn ra, chỉ có Tiêu Vân Cận từng
được vinh hạnh ngồi cùng một xe ngựa với Sở Tương Hợp. Cho nên trong
Lăng Hoa biệt viện vẫn có lời đồn, Tiêu Vân Cận có thể được Sở Tương Hợp bồi dưỡng làm người nối nghiệp.
Mà ngày hôm nay, lại có một
người trẻ tuổi ngồi cùng một xe ngựa với Sở Tương Hợp. Có thể tưởng
tượng điều này khiến bọn họ chấn động lớn đến mức nào.
- Chuyện này. . .
Cuối cùng, vẫn là phó viện trưởng Mạch Thiên Nhai có phản ứng trước. Từ yêu
khí trên người Âu Dương hắn có thể phán đoán đây là một Yêu Chiến Sĩ.
Tuy nhiên Yêu Chiến Sĩ này không tản mát ra khí tức quá mạnh mẽ. So
với Vương Phong Minh và Tiêu Vân Cận vẫn còn kém xa. Quỷ dị nhất chính
là vũ khí sau lưng hắn!
Yêu Chiến Sĩ bình thường đều mang theo vũ khí của mình bên người. Nhưng không ngờ trên lưng Âu Dương lại là một
chiến cung! Yêu Chiến Sĩ lấy chiến cung làm vũ khí sao? Từ cổ chí kim có Yêu Chiến Sĩ từ bỏ ưu thế cận chiến lựa chọn viễn trình sao? Dường như
không có. . .
- Đây là Âu Dương, là tuyển thủ của hội võ tứ quốc lần này!
Sở Tương Hợp thoáng nhìn về phía Âu Dương. Hắn đi thẳng vào vấn đề, chỉ ra mục đích dẫn Âu Dương đến đây!
- A. . .
Những tiếng hít vào truyền ra. Đây là lần đâu tiên Sở Tương Hợp tuyên bố công khai trường hợp một người nào đó nhất định sẽ tham gia hội võ tứ quốc.
Trước kia, cho dù là Tiêu Vân Cận và Vương Phong Minh cũng không có tư
cách này. Mọi người bắt đầu thi nhau suy đoán. Rốt cuộc yêu cung thủ tứ
giai này có điểm nào xuất chúng, có thể khiến Sở Tương Hợp coi trọng như thế?
- Quốc sư đại nhân, không biết người này là lai lịch thế
nào? Dường như chúng ta chưa bao giờ nghe nói Đại Vận còn có một Yêu
Chiến Sĩ cường giả am hiểu sử dụng chiến cung!
Một người trẻ tuổi tách ra mọi người đi ra. Người này khoảng chừng hai mươi bảy, hai mươi
tám tuổi. Trời sinh hắn có bộ mặt bảnh bao đủ để mê hoặc các nữ tử
trong thiên hạ. Tuy nhiên Âu Dương nhìn người này, hắn lại cảm thấy được trên mặt người này có một sự kiêu ngạo trùng thiên!
Âu Dương
thấy, dường như mỗi giờ mỗi khắc hắn đều dùng mũi để nói chuyện với
người. Bộ dáng kia dường như đang nói cho mọi người biết, hắn mới thật
sự là thiên tài. Những người khác chỉ là vai diễn phụ!
- Âu Dương đến từ tiền tuyến, ta dẫn từ chiến trường ngoài tiền tuyến đến đây. Còn việc hắn có tư cách tham gia hội võ tứ quốc hay không, điều này các
ngươi có thể giao lưu một chút!
Sở Tương Hợp nói xong nhìn Âu Dương một chút. Ý tứ của hắn đã rất rõ ràng! Đây là thẳng thắn nói cho Âu Dương biết:
- Thấy được chưa? Có người không phục ngươi. Ngươi biết phải làm sao rồi đấy!
Âu Dương chắc chắn biết mình phải làm sao. Trước khi đến hắn đã chuẩn bị
tâm lý rất tốt. Nơi này không phải được gọi là nơi tập trung thiên tài
sao? Ngày hôm nay mình phải để cho những thiên tài này biết, chút cân
lượng như bọn họ chỉ có thể đi thanh lâu uống uống rượu hoa. Chiến đấu
chân chính là tàn khốc!
- Ngươi chính là Vương Phong Minh?
Âu Dương dùng một cánh tay chỉ vào Vương Phong Minh. Tuy rằng chưa
từng thấy qua vương tử được gọi là trâu bò bức người của Đại Vận, nhưng
từ thái độ cuồng ngạo và cách ăn mặc của hắn đã có thể phán đoán được
thân phận của người này.
- Hừ! Một người của giới bình dân nhìn
thấy người của hoàng thất dám gọi thẳng tên huý. Một chút lễ nghi cũng
không hiểu. Người như vậy nếu như tham gia hội võ tứ quốc, sợ sẽ làm
hỏng tên tuổi của Đại Vận ta! Có phải Quốc sư đại nhân