Cha mẹ của Thiên Vương hẳn vẫn còn tồn tại. Bởi vì hắn tuyệt đối không
thể nào là yêu ma quỷ quái từ trong tảng đá khe nứt ra. Chỉ có điều bản
thân Thiên Vương là một cô nhi. Trong lòng hắn muốn quên đi tất cả những điều này.
Cho nên lúc này mới có một Thiên Vương chôn vùi tất cả trí nhớ của mình, khiến mình vĩnh viễn tin tưởng mình là do thiên địa
sinh ra thôi.
- Mỗi người thật ra đều từng có chí cao vô thượng
lực lượng. Nhưng mỗi người đều giốn nhau. Thời điểm bọn họ vẫn không thể nào hiểu được pháp tắc, pháp tắc đã che mắt hai mắt của bọn họ, khiến
bọn họ không có cách nào lại tìm đến chí cao vô thượng...
Âu
Dương chỉ tay về phía trước liền nhìn thấy vô số những thứ màu xám bắt
đầu tiến vào trong thân thể của tiểu tử, sau đó tụ tập trong thân thể
của tiểu tử kia. Quá trình này cũng không nhanh. Có lẽ cần thời gian mấy tháng.
- Thiên Vương, ngươi nhìn con mắt của ta đi!
Âu Dương chỉ vào ba con mắt của mình sau đó lại chỉ vào con mắt của đứa trẻ kia nói:
- Ngươi nhìn con mắt của chúng ta và con mắt của ngươi có chỗ nào tương đồng không?
Âu Dương nói xong, trên mặt Thiên Vương thoáng hiện vẻ ngẩn ngơ. Nhưng sau đó hắn cũng hiểu rõ tình huống.
- Con mắt của chúng ta chỉ có hai màu đen trắng, đại biểu cho trời và
đất. Đại biểu cho chính nghĩa và tà ác. Đại biểu cho tồn tại và hủy
diệt. Đại biểu cho sống và chết!
Thiên Vương nói xong liền nhìn
thấy ngón tay của Âu Dương chỉ vào trong phòng hộ sinh. Một nữ y tá vô
cùng đẹp đẽ nữ liền cảm giác mình bị lực lượng nào cho trói lại. Nàng
thậm chí không kịp phát ra tiếng kêu gào đã bị mạnh mẽ kéo vào trong
phòng, Sau khi nữ y tá đi vào phòng, nàng liền thấy được hai nam tử ăn
mặc cổ quái đang đứng trong phòng.
Nhất thời sắc mặt nữ y tá run
rẩy trắng bệch. Nguyên nhân rất đơn giản. Gần như trong mỗi bệnh viện
đều truyền lưu hoặc nhiều hoặc ít những chuyện quỷ quái. Nữ y tá này lại mới tới. Thời điểm một vài người đồng nghiệp cũ hù dọa người mới đều
thích nói những này. Đặc biệt là tiểu nha đầu này vẫn hết sức xinh đẹp.
Trong bệnh viện có một vài đồng nghiệp nam ái mộ càng thích lấy những
chuyện đấu trí quỷ quái để thu hút sự chú ý của tiểu cô nương!
- Lẽ nào ta gặp phải Quỷ hồn... A...
Nữ y tá phát hiện mình đã không có cách nào phát ra âm thanh. Thân thể của mình đã hoàn toàn bị trói lại. Nàng muốn động cũng không thể động được.
- Không cần sợ hãi, chúng ta không phải là ma quỷ. Hơn nữa ta có thể nói
cho ngươi biết, nhìn thấy hai người chúng ta là may mắn lớn nhất trong
đời ngươi. Bắt đầu từ giờ phút này trên người của ngươi có khí thức của
hai người chúng ta. Cho dù ngươi đụng phải Quỷ hồn hung ác nhất cũng
phải đi vòng tránh ngươi!
Âu Dương nói vậy cũng không phải là
đang nói đùa. Bất kỳ thế giới nào khẳng định cũng có quỷ hồn. Tuy nhiên
trong miệng tu luyện giả bọn họ chẳng qua chỉ là một vài người cường đại sau khi chết linh hồn bất diệt mà thôi. Người bình thường như vậy đều
là đối tượng thích hợp để lựa chọn sống lại. Cho nên mặc dù quỷ hồn tồn
tại cũng sẽ không tồn tại được bao lâu. Giống như lúc trước Mặc Phong
tìm tới Bì Vân Liệt vậy.
Còn lần này đối với cô y tá nhỏ này mà
nói tuyệt đối không phải là kỳ ngộ tầm thường. Hai vị thần chí cao vô
thượng, một người là Thiên Vương đã hoàn thành hóa đạo, thành tựu thiên
đạo này. Một tồn tại duy nhất trên đời có thể với tranh cao thấp một
trận với thiên đạo. Với vị trí của hai vị thần này, đừng nói là quỷ, cho dù là thần cũng nhất định phải tránh né.
- Ta buông ngươi ra, không cho phép kêu loạn...
Âu Dương không hề muốn tổn thương một cô ý tá nhỏ như vậy. Thiên Vương
cũng không có dự định này. Bởi vì hắn còn khinh thường chuyện ra tay đối với một phàm nhân.
- A...
Ngay khi Âu Dương vừa thả cô y
tá nhỏ này ra, cô hộ sĩ nhỏ liền kêu lên một tiếng. Tuy nhiên nàng có
kêu cũng vô ích. Âu Dương đã đóng kín tất cả các cánh cửa kính xung
quanh từ lâu.
- Quỷ...
Cô y tá nhỏ kêu gào. Nàng hi vọng
vào lúc này có thể có một người đồng nghiệp nam nào đó sẽ tới cứu mình.
Cho dù hiện tại người đó có bảo mình lấy thân báo đáp cũng không có vấn
đề!
- Lá gan của phàm nhân thật nhỏ. Quỷ? Ngươi từng nhìn thấy quỷ thật sao? Đây mới là quỷ!
Thiên Vương phất tay một cái. Hắn cứng rắn lôi mấy con dã quỷ đang làm ác trong thành phố vào trong phòng.
Ba thân thể tiểu quỷ có chút không trọn vẹn bị lôi kéo từ trong thông đạo
thời không đi ra, đảo mắt liền thấy hai người Âu Dương và Thiên Vương.
Mà khi ba người bọn họ nhìn thấy hai người này, liền cảm giác mình giống như thấy được tất cả thiên địa. Ba tiểu quỷ này biết, đây chắc chắn là
nhân vật siêu cấp không tầm thường!
Cũng không cần cân nhắc, ba tiểu quỷ đã té quỵ trên đất.
- Thấy được? Đây mới là tiểu quỷ! Nếu như theo cách nói của phàm nhân, chúng ta hẳn phải được gọi là thần linh!
Âu Dương nói xong, sau lưng của hắn chợt có một đạo pháp tắc tạo thành
vầng sáng bảy màu chớp động. Hào quang bảy màu lóe lên dưới lớp áo bào
trên người Âu Dương có vẻ như thần thánh vậy. Cô y tá nhìn thấy nam tử
này trực tiếp liền ngây dại...
- Đi...
Âu Dương cũng không hề dự định làm gì với ba tiểu quỷ này. Hắn vung tay lên. Ba tiểu quỷ
liền nhìn thấy trước mặt mình xuất hiện một lớp sương mù. Sau đó ba
người bọn họ đã bị trả lại vị trí của mình lúc trước... Tất cả những
điều này trước sau không vượt quá mười giây. Nhưng đối với ba tiểu quỷ
mà nói chỉ sợ cho dù có chuyển thế cũng suốt đời khó quên.
Đây là kiểu tồn tại gì vậy! Phất tay liền bổ ra thời không kéo bọn họ từ phía
xa tới. Thậm chí khiến bọn họ không có cách nào cảm nhận được một tia
chấn động trong không gian. Động tác này đơn giản giống như ở trong nhà
mình đưa tay lấy chén trà trên bàn trà của mình vậy.
- Được rồi. Ngươi không cần sợ hãi nữa!
Âu Dương cười ha ha. Thiên Vương lại tỏ ra khinh bỉ. Thiên Vương thực sự
không rõ. Vì sao Âu Dương đạt được tới độ cao như vậy còn đối với phàm
nhân như vậy? Hắn rốt cuộc muốn làm gì?
- Đến Thiên Vương. Cô
nương này ở thế giới này cũng được xem là một cô nương khá thuần khiết.
Hiện tại ngươi xem một chút đi. Ngươi nhìn con mắt của nàng có gì khác
với chúng ta hyay không!
Âu Dương chỉ vào đứa trẻ được hắn gọi là nhân vật chính và hai người bọn họ, sau đó lại chỉ vào cô ý tá nhỏ kia mỉm cười nói.
- Được!
Thiên Vương cũng không ôn hòa như Âu Dương. Ngón tay của hắn mở ra, cô y tá
nhỏ đang run rẩy, chợt phát hiện thân thể mình không nghe theo sự sai
khiến của mình nữa, trực tiếp bị Thiên Vương nắm trong tay. Sau đó nàng
cảm giác có vật gì đó khiến mắt của mình mở rộng. Sau đó mình đối diện
với gương mặt mình cười của nam tử kia. Nam tử kia cứ như vậy mà nhìn
con mắt của mình...
- Thật ra dung mạo của hắn rất đẹp trai...
Giờ phút này cô y tá nhỏ không ngờ lại nảy sinh ra một cảm giác như thế...
Thiên Vương cũng không bởi vì một câu tán thưởng của cô y tá kia đối với mình mà có ảnh hưởng gì. Hắn vẫn tiếp tục quan sát mắt của cô nương này.