Trong nháy mắt Kha Minh Quân đã biết, ngày hôm nay Từ Mậu Đình đã xong
rồi! Không riêng gì Từ Mậu Đình, chỉ sợ phụ thân của Từ Mậu Đình, Từ
Thành Công cũng xong rồi!
Ai nấy đều thấy được, thời điểm Âu
Dương ném hoàng kim, trên mặt còn có chút tức giận. Theo những người
khác thấy, sự tức giận của Âu Dương còn kém rất rất xa lực hấp dẫn của
hoàng kim.
Nhưng Kha Minh Quân lại biết, tuy rằng số lượng hoàng
kim này trân quý, nhưng đối với một quốc gia thật không tính là cái gì.
Một quốc gia không phải nói ngươi có tiền là hữu dụng.
Căn bản
của một quốc gia chính là cường giả! Là cường giả như hắn vậy! Tại sao
Đa La từng cường thế như vậy? Bởi vì Đa La có sáu đại cường giảđỉnh
phong hoành hành không lo ngại! Tại sao Đa La có thể bị hủy hoại trong
chốc lát? Bởi vì sáu đại cường bị người ta giết chết. Mất đi sáu đại
cường giả, cho dù đa la có quân đội cường đại tới mức nào, bất luận quốc gia giàu mạnh tới mức nào cuối cùng cũng chỉ có một con đường vong
quốc.
Kha Minh Quân căn bản không quan tâm Âu Dương có thể ném ra bao nhiêu hoàng kim. Điều Kha Minh Quân quan tâm chính là Âu Dương có
thể lấy thêm ra một ít tiên đan cho bọn họ hay không! Nếu như có thể,
Kha Minh Quân thậm chí nguyện ý dùng tất cả tài sản của đế quốc Kha Gia
đổi lấy tiên đan của Âu Dương!
Tài sản không còn quan trọng nếu
như đế quốc Kha Gia có thể xuất hiện sáu cường giảđỉnh phong. Như vậy
tuyệt đối có thể lấy lại tất cả những gì đã mất.
- Bệ hạ! Đó chính là Âu Dương!
Kha Minh Quân lôi kéo Kha Truyền Hùng đang đứng bên cạnh. Hắn biết vào lúc này quốc quân Kha Truyền Hùng đang chấn động.
Quốc quân tự mình từ trong hoàng cung đi ra chỉ vì bái kiến Âu Dương! Theo
Kha Minh Quân thấy, chỉ cần Kha Truyền Hùng chịu bỏ thân phận nhún
nhường một chút, như vậy bọn họ tuyệt đối có thể có được rất nhiều cái
lợi!
- Được!
Kha Truyền Hùng gật đầu một cái, sau đó hất mũ che trên người xuống, trực tiếp đi vào giữa quảng trường!
Kha Truyền Hùng kêu lớn một tiếng! Tất cả mọi người bị hoàng kim mê hoặc
đều chăm chú vào người hắn. Trong thoáng chốc, những người này đã nhận
ra Kha Truyền Hùng. Bọn họ đều có cảm giác giống như đang nằm mơ.
- Bệ. . . Bệ hạ!
- Không ngờ là bệ hạ!
- Đúng là bệ hạ! Tham kiến bệ hạ!
Nhìn thấy Kha Truyền Hùng xuất hiện, vô số người ngã quỵ ở mặt đất. Trong số những người này tất nhiên cũng có cả Từ Mậu Đình vẫn đang chờ bậc
thang để bước xuống!
Ầm một tiếng, Từ Mậu Đình liền ngã quỵ trên mặt đất, quay về phía Kha Truyền Hùng thực hiện lễ tiết của một thần tử!
Âu Dương quay đầu nhìn về Kha Truyền Hùng. Lúc này đứng phía sau Kha
Truyền Hùng chính là Kha Minh Quân. Thời điểm nhìn thấy Kha Minh Quân đi đến, Âu Dương gần như đã hiểu tất cả.
Khi Âu Dương nhìn phía Kha Minh Quân, Kha Minh Quân quay về phía Âu Dương khẽ gật đầu một cái. Ý
tứ của hắn rất đơn giản! Yên tâm đi, tất cảđều sẽ được giải quyết!
Âu Dương khẽ mỉm cười, quay đầu nhìn về Kha Truyền Hùng. Hắn cũng muốn xem thử Kha Truyền Hùng muốn xử lý Từ Mậu Đình như thế nào. Âu Dương không
tin con trai của Thừa tướng làm xằng làm bậy như vậy, hoàng đế lại có
thể không biết gì.
- Từ Mậu Đình!
Kha Truyền Hùng gầm lên giận dữ, một ngón tay chỉ vào Từ Mậu Đình nói:
- Ngươi có biết tội của ngươi không?
- Bệ hạ! Thần biết tội!
Từ trong giọng nói của Mậu Đình không hề nghe thấy bất kỳ sự sợ hãi nào, thậm chí còn có cảm giác có chút vui mừng nho nhỏ.
- Hừ! Biết tội là tốt. Kể từ hôm nay, ta phạt ngươi cấm ra ngoài một năm! Trong thời gian không cho phép bước ra khỏi Phủ Thừa tướng nửa bước!
Kha Truyền Hùng hừ lạnh một tiếng nói ra một sự trừng phạt như vậy.
Tuy nhiên trừng phạt này vừa được nói ra, Âu Dương liền nhìn thấy xung
quanh có vô số người đều xuất hiện vẻ mặt kỳ quái! Chuyện Từ Mậu Đình
với Tiểu công chúa đính hôn, mọi người đều biết. Nhưng Từ Mậu Đình hoành hành ngang ngược không chuyện ác nào không làm, tất cả vương thành
cũng không người nào không biết.
Mà bây giờ Từ Mậu Đình nói dối
quốc khố bị trộm là tội danh cực lớn. Như vậy với tội danh như vậy lại
thêm những tội ác Từ Mậu Đình đã phạm phải trong quá khứ, giết hắn mười
lần cũng không tính là gì. Nhưng bây giờ Kha Truyền Hùng lại chỉ phạt
hắn một năm cấm ra ngoài. Điều này khiến mọi người thực sự khó có thể
tiếp thu.
- Ha ha ha ha ha.
Âu Dương ngửa mặt lên trời
cười to. Vừa cười Âu Dương vừa nhìn Kha Truyền Hùng cười to! Sự trừng
phạt này gần giống với sự trừng phạt của Lỗ Tu dành cho mình khi mình
đại náo Thông Thiên Phong lần trước.
Tuy nhiên mình không giống
với tên Từ Mậu Đình này! Từ Mậu Đình là một kẻ ác không chuyện ác nào
không làm! Còn mình lần đó lại là vì báo thù cho huynh đệ! Khi đó đại
náo Thông Thiên Phong cũng không còn biện pháp nào khác.
Nhưng Từ Mậu Đình thì sao? Từ Mậu Đình hoàn toàn chính là gia hỏa cố ý làm ác,
cho rằng làm ác để mua vui. Không ngờ hắn chỉ bị phạt cấm ra ngoài một
năm. Lúc này Âu Dương cảm thấy vô cùng thất vọng đối với vị quốc quân
của đế quốc Kha Gia này! Cực kỳ thất vọng.
Nghe thấy Âu Dương nở
nụ cười trào phúng như vậy, tất cả mọi người trong quảng trường dường
như tìm được người đồng cảm. Tuy nhiên đối mặt với quốc quân đế quốc Kha Gia bọn họ vẫn không có cách nào cười nhạo giống như Âu Dương!
- Ôi, dù sao cũng là công tử của Thừa tướng,.
- Nhưng người này cười nhạo quốc quân như vậy, sợ là. . .
Lúc này mọi người đều cảm thấy tiếc cho Âu Dương. Đắc tội với Thừa tướng
ngươi còn có một con đường sống. Nhưng đắc tội với quốc quân đế quốc Kha Gia vậy còn chờ chết.
Đừng nói là những dân chúng bình thường
này, khi Kha Truyền Hùng vừa nói ra câu này, cho dù là Kha Minh Quân
cũng muốn xông tới cho Kha Truyền Hùng một bạt tai!
Khi Kha Minh
Quân nghe Kha Truyền Hùng nói và tiếng cười của Âu Dương, hắn đã biết
mình không nên dẫn theo Kha Truyền Hùng đến đây! Nếu như mình đến một
mình, lúc này có lẽ Từ Mậu Đình đã chết rồi!
Nhưng Kha Truyền
Hùng vì Kha Truyền Nhã con gái của mình không ngờ ánh mắt lại trở nên
thiển cận như vậy. Điều này khiến Kha Minh Quân bỗng nhiên có cảm giác
bi ai.
Kha Minh Quân nghĩ tới những điều này, hắn biết,
ngày hôm nay bất kể nói thế nào Từ Mậu Đình nhất định phải chết. Bằng
không Âu Dương nhất định sẽ vô cùng thất vọng đối với đế quốc Kha Gia.
- A. . .
Không chờ Kha Minh Quân ra tay, một bóng người bên cạnh Kha Minh Quân đã xông ra ngoài. Người này phát ra yêu khí đầy người. Yêu khí như liệt hỏa
cháy hừng hực. Chỉ chớp động một cái, bóng đen này đã tới bên cạnh Từ
Mậu Đình. Sau đó một đao quang chợt hiện lên. Đầu Từ Mậu Đình bay trong
không trung rơi xuống.
Đột nhiên biến hóa như vậy , ngoại từ Âu
Dương ra, tất cả mọi người trong quảng trường đều kinh hãi. Khi bọn họ
thấy rõ diện mạo của người đã giết chết Từ Mậu Đình, một nhóm người mới
trở lại yên tĩnh.
- Là nguyên soái, là nguyên soái Thanh Hà.
Nhìn Kha Thanh Hà một đao giết chết Từ Mậu Đình, vô số người không ngờ liền
hoan hô. Có thể thấy những tiếng hoan hô này đều xuất phát từ nội tâm.
Kha Thanh Hà giết Từ Mậu Đình quyết đoán như vậy, có lực hơn nhiều so
với sự trừng phạt của Kha Truyền Hùng.