Đa Âm đến từ viễn cổ hóa thân thành thanh đăng, đi trên một
chiếc thuyền. Đối với người hữu duyên sẽ mang đến hy vọng sáng rọi, sẽ
cấp cho người hữu duyên đó ba loại ý chí hy vọng, giúp cho người hữu
duyên có thể xua tan mọi chết chóc. Âu Dương là một người rất trung
thành. Khi có được ba loại ý chí kia, Âu Dương cũng không lưu lại trên
người mà trực tiếp phóng ra toàn bộ. Bằng không, với ba loại ý chí này
trên người, Âu Dương đủ để quét ngang thiên hạ.
Bước xuống một
thông đạo phía dưới, Âu Dương lại đi về phía trước khoảng năm sáu mươi
mét, rốt cuộc dựa vào tấm kim bài đi vào khu tư liệu bí mật của Thiên
Hồn.
- Đa Âm chỉ có cái tên, muốn thông qua cái tên này tìm được hậu bối của hắn để an táng thì thật không dễ dàng.
Âu Dương biết tại Chân Linh Giới, gia tộc truyền thừa từ viễn cổ đến nay
có tứ đại gia tộc. Mà tiểu thế giới có phải là truyền thừa từ viễn cổ
hay không cũng không ai biết.
- Nếu như không tìm được hậu nhân, vậy ta chỉ có thể tìm một chỗ để an táng ngươi.
Âu Dương mỉm cười, đi tới khu vực tư liệu viễn cổ, từ trong tư liệu tìm
kiếm cường giả viễn cổ. Âu Dương tự hỏi khi mình tìm được tư liệu về Đa
Âm, muốn trở lại tiểu thế giới cũng phải có sự trợ giúp của Đại đế cấp
cường giả.
Nếu như vậy, nếu Âu Dương ở Vạn Tiên Sơn, tùy tiện để cho Bạch Hủ Minh phất tay đưa mình trở lại Chân Linh Giới đương nhiên
là không có vấn đề. Nhưng bây giờ thì khác.
Hiện tại mình nên đi đâu để tìm người đưa mình trở lại tiểu thế giới?
Hơn nữa, nếu có cơ hội trở về tiểu thế giới, mình muốn trở lại tiểu thế
giới hay là đi an táng Đa Âm? Đây là điều mà Âu Dương suy nghĩ.
Chí nguyện to lớn của Âu Dương khi tới Chân Linh Giới, là một ngày nào đó
khi trở về tiểu thế giới, sẽ một lần nữa tiến nhập Sinh Tử Cảnh, phá
giải bí mật của Sinh Tử Cảnh, lấy hài cốt của huynh đệ ở trong Sinh Tử
Cảnh, vì bọn họ mà lập mộ bia trường sinh. Cho nên, Âu Dương tự hỏi khi
trở về tiểu thế giới, có nên một lần nữa tiến nhập Sinh Tử Cảnh.
- Không được!
Rất nhanh Âu Dương phủ định chuyện tiến nhập Sinh Tử Cảnh. Không phải Âu
Dương không muốn đi mà là bởi vì Âu Dương biết Sinh Tử Cảnh chỉ sợ là
điểm chung kết của toàn bộ viễn cổ chi mê. Mỗi khi nghĩ tới đó là một
thế giới có lực phong tỏa nghịch thiên, toàn thân Âu Dương đã đổ mồ hôi
lạnh.
Như vậy, Sinh Tử Cảnh hiện tại căn bản không phải là nơi
mà hắn có thể đụng vào. Tiến vào Sinh Tử Cảnh không khó, dù sao với thể
chất đặc biệt của mình, Sinh Tử Cảnh sẽ không vây khốn được mình, mình
có thể thong dong rời đi. Nhưng muốn mang ra cái gì đó từ bên trong thì
thật sự không có khả năng.
Nếu như lúc trước thực sự có thể dẫn
người ra, như vậy Trịnh Khôn chỉ sợ không cần phải chết trong Sinh Tử
Cảnh. Muốn lấy thi thể từ trong Sinh Tử Cảnh đi ra, đầu tiên ngươi phải
có năng lực để mở Sinh Tử Cảnh.
Âu Dương tự hỏi một chút. Hắn
nghĩ đừng nói tới mình bây giờ, ngay cả Bạch Hủ Minh khi đi vào cũng
chưa chắc có khả năng phá giải được bí mật của Sinh Tử Cảnh.
- Hay chỉ ngộ đạo hai loại loại ý chí viễn cổ thì mới có khả năng?
Âu Dương lại lóe lên một suy nghĩ khác.
Trong lúc Âu Dương tự hỏi mình, hắn rốt cuộc cũng tìm được nhiều tư liệu liên quan đến tiểu thế giới.
- Đa Văn tiểu thế giới!
Âu Dương nhìn cái tên này. Hắn biết tiểu thế giới của Đa Âm không có khả
năng là Đa Văn tiểu thế giới. Bởi vì Đa Văn tiểu thế giới là thế giới mà hắn đã đi ra. Ở thế giới này chưa bao giờ nghe nói có người họ Đa tồn
tại.
Âu Dương tiện tay lật ra đằng sau. Khi vừa nhìn thấy, Âu
Dương vui mừng quá đỗi, bởi vì trong đoạn giới thiệu của Đa Văn tiểu thế giới có một đoạn viết như thế này.
- Số lượng dự trữ ngọc lưu
ly trong Đa Văn tiểu thế giới rất nhiều. Điều kiện để tiến vào, phải đạt được một nghìn kim bài để tích điểm.
Chỉ một câu đơn giản như
vậy nhưng lại khiến cho Âu Dương mừng rỡ vô cùng. Không vì cái gì khác
mà chính là một nghìn kim bài tích điểm.
Tích điểm kỳ thực chính là một chế độ giao dịch trong Thiên Hồn. Trong Thiên Hồn, ngươi dùng
linh đan hay tiền đều không mua được. Ở chỗ này, giao dịch duy nhất
chính là dùng tích điểm.
Âu Dương nhớ rõ, thạch bài tích điểm
của mình vẫn chưa sử dụng qua. Hiện nay số lượng kim bài đã tích lũy hơn một nghìn hai trăm cái. Nói cách khác, hiện tại mình có thể tiến vào
trong Đa Văn tiểu thế giới.
- Đa…đa…đa!
Âu Dương không ngừng tìm kiếm xuống dưới. Hắn hiện tại bức thiết muốn tìm Đa Âm tiểu thế giới.
- Thiên Hà tiểu thế giới, tiểu thế giới trung đẳng, tứ đại gia tộc cùng
tồn tại. Tứ đại gia tộc đều là gia tộc truyền thừa từ viễn cổ, phân biệt bốn họ Đa, Mễ, Kha, Tuần.
Âu Dương rốt cuộc đã tìm được họ Đa.
Điều mà khiến Âu Dương càng thêm vui vẻ chính là, họ Đa là truyền thừa
viễn cổ. Nói như vậy, gia tộc họ Đa này khả năng có liên quan đến Đa Âm.
- Đa Âm!
Từ trong gia tộc họ Đa Âu Dương tìm được tên
người này. Khi hai chữ này xuất hiện, Âu Dương còn vui mừng hơn lúc
thăng chức Đại Đế.
- Viễn cổ cường giả Đa Âm, cường giả với ba
loại ý chí vĩnh sinh, hủy diệt, bất khuất. Viễn cổ mất đi là lúc Mê Hồn
Hải xuất hiện. Đa Âm một mình đi thuyền tiến Mê Hồn Hải, từ đó về sau
bặt vô âm tín.
Đây chính là một số ghi chép về Đa Âm. Những ghi
chép này nếu là người khác xem thì cũng cho rằng đây là một viễn cổ
cường giả may mắn còn tồn tại tới bây giờ, rồi lại biến mất trong Mê Hồn Hải. Nhưng trong mắt Âu Dương thì lại khác.
Lúc này, Âu Dương
đã trăm phần trăm khẳng định Đa Âm này chính là Đa Âm hóa thân thanh
đăng ở trong Mê Hồn Hải, cũng chính là Đa Âm người đã yêu cầu mình đưa
hắn về nhà an táng.
- Thiên Hà tiểu thế giới thiên cơ thượng tồn. Điều kiện tiến vào: Tích điểm một nghìn mốt.
Đọc những dòng chữ này, Âu Dương đứng lên, lấy từ trong vòng tay ra một khối ngọc, ở trên có khắc văn tự rồi ấn xuống dưới.
- Xem ra mình phải đến tiểu thế giới một chuyến.
Âu Dương mỉm cười. Sau khi tìm được tin tức của Đa Âm, Âu Dương cảm giác
mục đích của mình đã đạt được dễ dàng. Không vì cái gì khác, đơn giản Âu Dương cảm thấy mình có chút chịu ơn của Đa Âm. Hiện tại rốt cuộc đã có
cơ hội hoàn lại. Âu Dương bất luận thế nào cũng phải hoàn lại.
Dọc theo cầu thang xoay quanh, Âu Dương một lần nữa trở lại thành phố dưới
lòng đất. Không chút dừng lại, Âu Dương đi tới ngôi chợ giao dịch.
Bỗng nhiên, một tiếng động từ sau lưng Âu Dương truyền đến. Âu Dương nheo
mắt. Thanh âm này Âu Dương rất quen thuộc, là bạn hợp tác Diệp Thần của
hắn.
- Sao vậy?
Âu Dương quay đầu nhìn Diệp Thần. Lúc này Diệp Thần đang mang một chiếc mặt nạ quỷ, che giấu hình dạng của mình.
Một tấm kim bài được đeo bên hông Diệp Thần. Đây là kim bài để làm nhiệm vụ giống như Âu Dương, đồng thời cũng là kim bài phân định cấp bậc sát
thủ.
- Ngươi phải đi?
Diệp Thần cũng không biết nghĩ cái gì, bỗng nhiên quay đầu hỏi Âu Dương.
- Đi!
Âu Dương cũng không muốn dây dưa với Diệp Thần, xoay người đi đến ngôi chợ.
Nhìn Âu Dương rời khỏi, gương mặt phía sau tấm mặt nạ nở một nụ cười:
- Ngươi vốn không thích hợp làm một sát thủ, bởi vì tâm của ngươi còn chưa đủ lạnh.
Diệp Thần cười lắc đầu, sau đó xoay người bước xuống cầu thang, đi tới chỗ tư liệu.