Yêu Giả Vi Vương

Chương 147: Q.2 - Chương 147: Chiến đấu vì đạo nghĩa trong lòng.




Không ngờ Kinh Lệ chính là Lệ thân vương, còn là một trong những người cạnh tranh vương vị nặng ký nhất. Bây giờ Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều kêu Tiêu Lãng giết chết Kinh Lệ, nhi tử của Tông chủ của Huyết tông, Huyết Hồng Nguyệt!

Tiêu Lãng ngây ngẩn, lòng mừng như điên. Thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu. Thế nên Tiêu Lãng bất chấp trong người đau nhức, mắt bắn ra tia căm thù.

Tiêu Lãng tức giận quát:

- Nhật điện hạ đừng nói nhiều, xin ngươi hãy sắp xếp đi. Tuy Kinh Lệ không phải thủ phạm nhưng cũng là kẻ thù của ta, hơn nữa hắn dám tranh hoàng vị với điện hạ, vậy càng đáng giết. Nếu để hắn lên ngôi thì Huyết Vương triều còn chỗ đứng nào cho Tiêu ta!

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều không bất ngờ, vốn Tiêu Lãng không cách nào từ chối chuyện này. Nếu Lệ thân vương Kinh Lệ đăng cơ thì người thứ nhất bị giết chính là Tiêu Lãng. Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều hơi bất ngờ là Tiêu Lãng đã đứt gân mạch rồi có thể giết người được không?

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều đầy nghi ngờ hỏi:

- Ngươi có thể đánh nhau được sao? Tuy Lệ thân vương sử dụng Huyết Độn đại pháp, tu vi bị phế nhưng sau khi trở về được Tông chủ sử dụng đại thần thông, giờ phút này đã hồi phục thực lực đến sơ giai Chiến Suất cảnh. Khoảng năm, ba tháng nữa là Lệ thân vương sẽ hồi phục đến đỉnh Chiến Hoàng cảnh. Ngươi xác định có thể giết chết Lệ thân vương không?

Tiêu Lãng chớp mắt, hắn đã quên một việc, gân mạch bị phế thì không thể vận chuyển Huyền khí. Chiến kỹ thần hồn có liên quan đến Huyền khí, không có Huyền khí thì không thể phát ra chiến kỹ thần hồn. Huyền khí thiếu chiến kỹ thần hồn thì lực công kích sẽ yếu đi. Ví dụ như cùng là chiến kỹ thần hồn nhưng uy lực giữa Chiến Tôn cảnh và Chiến Vương cảnh cách biệt rất lớn, cho nên Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều mới hỏi như vậy.

Đương nhiên là Tiêu Lãng có năng lực xử lý Lệ thân vương Kinh Lệ. Đừng nói là lúc này Lệ thân vương Kinh Lệ hồi phục đến sơ giai Chiến Suất cảnh, dù có đạt tới Chiến Tôn cảnh, Chiến Vương cảnh thì cho Tiêu Lãng cơ hội tập kích, cuối cùng Lệ thân vương Kinh Lệ sẽ chết. Năng lực cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu tím không liên quan gì đến cảnh giới của Tiêu Lãng, chỉ cần Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sắp xếp cho hắn gặp Lệ thân vương Kinh Lệ là hắn có thể giết gã ngay.

Còn về Huyền khí thì càng đơn giản. Thảo đằng thần hồn màu đỏ của Tiêu Lãng có thần thông Tinh Hoa Thảo Mộc, nếu hắn muốn thì tùy thời tùy lúc chữa lành vết thương gân mạch trong người.

Thế là lúc này Tiêu Lãng sốt ruột muốn được Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sắp xếp đi ám sát Lệ thân vương Kinh Lệ.

Tiêu Lãng lộ vẻ mặt kiên quyết, thề thốt nói:

- Điện hạ, chỉ cần ngươi sắp xếp cho ta đến gần Lệ thân vương, hơn nữa không có cường giả bảo hộ là ta bảo đảm có thể giết hắn! Đừng nói là sơ giai Chiến Suất cảnh, dù là Chiến Tôn cảnh, bị ta tập kích thì chỉ có đường chết. Nhưng loại chiến kỹ đó của ta không tốt cho thân thể, nếu sử dụng thì ta sẽ bị phản phệ không thể nhúc nhích được. Nhật điện hạ xác định có thể bảo vệ sinh mạng của ta không?

Người Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều run lên, mắt Huyết Khôi sáng ngời. Không ngờ gân mạch Tiêu Lãng bị phế rồi mà hắn vẫn có thể xử lý một võ giả Chiến Suất cảnh? Mắt Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều chớp lóe.

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều gặn hỏi:

- Ngươi bị thương nặng như vậy, gân mạch bị phế, lại không có Huyền khí duy trì, bản thân hành động khó khăn, ngươi xác định có thể làm được? Việc này cực kỳ quan trọng, không thể có sai sót gì!

Tiêu Lãng vươn tay định vỗ ngực, kết quả động đến vết thương, đau nhe răng nhếch miệng.

Tiêu Lãng vẫn giữ vẻ mặt kiên quyết nói:

- Chuyện lớn như vậy làm sao Tiêu ta dám nói lung tung? Tiêu ta biết rõ sự việc nghiêm trọng. Nếu Lệ thân vương đăng cơ thì Tiêu Lãng ta chết chắc, nên dù phải liều mạng ta cũng sẽ giết chết hắn. Chỉ cầu điện hạ đừng gạt ta, xong xuôi việc phải bảo vệ ta!

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều mừng rỡ, thề thốt nói:

- Chuyện này thì Tiêu tướng quân không cần hỏi, có ta và nguyên soái đại nhân đồng loạt ra tay, ai dám tổn thương ngươi?

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều và Huyết Khôi liếc nhau, khóe môi hai người cong lên nụ cười ta. Chỉ cần giết được Lệ thân vương Kinh Lệ rồi bọn họ không cần biết Tiêu Lãng như thế nào. Sai, Tiêu Lãng phải chết, nếu không thì ai cõng tiếng xấu này?

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều dặn đi dặn lại Huyết Khôi phải chăm sóc Tiêu Lãng cho tốt, gã nhanh chóng rời đi. Giờ phút này, Huyết Khôi thật sự xem Tiêu Lãng nha phụ thân ruột, ngày đêm không ngừng chăm sóc hắn. Các thứ tốt để hồi phục thân thể chuyển đến nườm nợp cho Tiêu Lãng dùng. Tiêu Lãng có yêu cầu gì đều thỏa mãn vô điều kiện.

Đan dược của Huyết Vương triều quá kem, Tiêu Lãng không dám lấy Đan dược thượng hảo ra dùng, bởi vậy vết thương lành rất chậm. Nếu Tiêu Lãng muốn chữa lành thì tùy thời sử dụng năng lực trị thương biến thái của thảo đằng thần hồn màu đỏ là được, thế nên hắn không quan tâm.

Tiêu Lãng ngồi trên giường rất chán. Gân mạch bị tổn hại không thể tu luyện Huyền khí, cũng không thể tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể. Vết thương trên người rất nặng càng không thể xuống giường đi lại. Tiêu Lãng rảnh rỗi quá ngồi nói chuyện với Huyết Khôi, nhân đó dụ gã nói ra thông tin.

- Huyết Khôi đại nhân, ta hơi khó hiểu ra chẳng phải ban đầu ngươi nói Huyết Hồng Nguyệt điện hạ có khả năng đăng cơ rất lớn sao? Tại sao bây giờ chỉ đối phó một mình Lệ thân vương?

Huyết Khôi biết rõ vị tiểu gia này sẽ trở thành nhân vật mấu chốt trong cuộc giành hoàng vì vào ngày Thần Hồn tiết, hôm đó hắn sẽ chết, bởi vậy gã không giấu giếm gì.

- Tông chủ tuyên bố Huyết Hồng Nguyệt điện hạ sẽ không cạnh tranh hoàng vị. Thế nên chỉ cần gạt bỏ Lệ thân vương là Nhật điện hạ tuyệt đối có thể đăng cơ ! Chúc mừng Tiêu tướng quân, điện hạ đăng cơ thì ngươi chính là đệ nhất công thần, ngày sau tuyệt đối có thể phong vương bái tướng!

Tiêu Lãng miễn cưỡng cười nói:

- Cùng vui cùng vui!

Tiêu Lãng lại nghi hoặc hỏi:

- Tại sao Lệ thân vương có thể cạnh tranh hoàng vị với Nhật điện hạ? Lệ thân vương có tư cách gì? Tại sao sáu đại gia tộc ủng hộ Lệ thân vương?

Huyết Khôi cười khổ nói:

- Tiêu tướng quân không hiểu, vốn ba mươi năm trước Lệ thân vương có cơ hội đăng cơ nhưng cạnh tranh với Huyết Đế đời trước thất bại. Sáu đại gia tộc luôn ủng hộ Lệ thân vương.

Tiêu Lãng hiểu ra. Có một điều Huyết Khôi không nói chính là Lệ thân vương Kinh Lệ giết Quân Thần Độc Cô Hành. Quân Thần Độc Cô Hành tựa như chiến thần vô địch đối với Huyết Vương triều, vĩnh viễn không có khả năng chiến thắng. Giờ phút này Quân Thần Độc Cô Hành lại chết trong tay Lệ thân vương Kinh Lệ, tương đương với gã lập công không thể với tới. Lệ thân vương Kinh Lệ có uy vọng cao thượng ở trong chốn dân gian và các đại gia tộc. Tông chủ của Huyết tông trị lành thân thể giúp Lệ thân vương Kinh Lệ. Rất nhiều người thầm suy đoán Tông chủ của Huyết tông ủng hộ Lệ thân vương Kinh Lệ, cho nên gã trở thành địch thủ mạnh mẽ của Tông chủ của Huyết tông.

Huyết Khôi thấy Tiêu Lãng im lặng thì hơi lo lắng hỏi:

- Tiêu tướng quân, ngươi xác định có nắm chắc đánh chết Lệ thân vương sao?

Tuy kết tuyệt hậu này rất độc nhưng phải xác định Tiêu Lãng có làm được không đã. Nếu không thì giết người thất bại sẽ ảnh hưởng chút ít đến danh vọng của Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều.

Tiêu Lãng lại khẳng định nói:

- Nếu như bên cạnh Lệ thân vương không có cường giả bảo hộ thì ta nắm chắc trăm phần trăm.

Tiêu Lãng hơi lo lắng hỏi:

- Huyết Khôi đại nhân nói xem Nhật điện hạ thật sự có thể bảo vệ ta sao? Ta hơi lo.

Huyết Khôi vỗ ngực bảo đảm nói:

- Yên tâm đi, Huyết Y có ấn tượng rất tốt với ngươi. Chỉ cần nguyên soái đại nhân và điện hạ bảo vệ thì không người nào dám động vào ngươi! Cộng với Lệ thân vương đã chết, điện hạ tuyệt đối có thể đăng cơ, ai lại đi đối đầu với Huyết Đế tương lai vì một người chết? Ngươi nói đúng không?

Tiêu Lãng xoa tay:

- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.

Tiêu Lãng, Huyết Khôi nhìn nhau, cùng cười.

Huyết Khôi đi ra. Một mình Tiêu Lãng thẫn thờ ở trong phòng. Bây giờ đã xác định vụ việc, lúc Thần Hồn tiết Tiêu Lãng sẽ ra tay giết Lệ thân vương Kinh Lệ. Mắt thấy sắp báo thù được, lòng Tiêu Lãng kích động. Còn về sau khi giết người xong có thể trốn thoát hay không thì Tiêu Lãng không cần biết.

Nếu Tiêu Lãng có thể phản quốc một mình tha hương trong Huyết Vương triều thì đã sớm gạt bỏ chuyện sống chết. Tiêu Lãng không để ý người đời nhìn mình như thế nào, đánh giá, nhục mạ hắn ra sao. Tiêu Lãng chỉ chiến đấu vì đạo nghĩa trong lòng, chết không hối hận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.