Vù!
Hai người Mộc Tiểu Yêu và Mộc Tiểu Đao còn chưa đi ra khỏi truyền tống trận, truyền tống trận bên cạnh đã sáng lên. Nhưng ánh mắt hai người Mộc Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu vẫn nhìn thẳng, chậm rãi đi ra ngoài.
Tính cách hai huynh muội bọn họ dường như đã trở nên giống nhau, hoàn toàn không để ý tới những chuyện bình thường.
- Oa, đó là tỷ tỷ Tiểu Yêu sao?
Một giọng nói rất khoa trương từ trong truyền tống trận kia vang lên. Hào quang truyền tống vừa yếu đi, một tiểu cô nương mặc y phục màu phấn hồng lập tức lao nhanh ra ngoài, phóng về phía Mộc Tiểu Yêu.
Đám hộ vệ phía sau tiểu cô nương này sợ hết hồn. Những hộ vệ của gia tộc Thần Khải đều đã cảnh giới. Cho dù không người nào dám động thủ ở bên trong Nhàn Đế Thành, nhưng mọi chuyện không có bất ngờ gì sao?
Mộc Tiểu Yêu hơi kinh ngạc quay đầu nhìn lại. Trong cặp mắt linh động loé lên một ý cười. Nàng khoát tay áo ra hiệu hộ vệ không cần khẩn trương. Nàng hờ hững mở miệng nói:
- Thì ra là tiểu công chúa Âu Dương gia. Chào muội, ta là Mộc Tiểu Yêu!
- Oa, tỷ tỷ Tiểu Yêu thật xinh đẹp, rõ ràng còn đẹp hơn trên chân dung gấp mười lần. Không, gấp trăm lần!
Tiểu cô nương đã trưởng thành hơn một chút, chỉ có điều xem ra vẫn nhỏ nhắn linh hoạt, rất khả ái. Đặc biệt là cặp mắt to long lanh ánh nước, có thể làm cho bất kỳ người nào nhìn thấy trong lòng đều cảm thấy trìu mến.
Nàng mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Mộc Tiểu Yêu một lúc, đột nhiên con mắt cong thành một vầng trăng nhỏ, cười ngọt ngào nói:
- Tỷ tỷ Tiểu Yêu, tỷ tỷ nói Ấu Trĩ trưởng thành có thể xinh đẹp như tỷ tỷ không?
- Ha ha, Tiểu Ấu Trĩ, muội lại nghịch ngợm rồi!
Mộc Tiểu Yêu còn chưa nói, phía sau Âu Dương Ấu Trĩ đã có một bóng người cao lớn bước nhanh tới. Giọng nói dội tràn ngập nam tính, khuôn mặt lại cực kỳ anh tuấn, trên người mặc áo bào trắng, phong độ nhanh nhẹn hổ bước long hành, tự mang theo khí phách và hào hùng của một công tử đại gia tộc. Nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười khiến người ta cảm thấy giống như gió xuân ấm áp. Người này khí độ vượt xa so với loại công tử gia tộc nhỏ như Hắc Kỳ.
Hắn nhanh chân đi đến, đầu tiên là cưng chiều xoa xoa đầu Âu Dương Ấu Trĩ, sau đó chắp tay hướng về phía Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu, cười nhạt nói:
- Đao công tử, tiểu thư Tiểu Yêu. Mấy tháng trước từ biệt, hôm nay vừa đến Nhàn Đế Thành đã có thể được nhìn thấy hai vị. Âu Dương Tà cảm thấy cô cùng vinh hạnh?
Âu Dương Tà, đệ nhất công tử Âu Dương gia, đứng thứ hai trong bảng thập đại công tử Thiên Châu!
Trên quảng trường, vô số người dùng ánh mắt sáng rực nhìn Âu Dương Tà. Nhiều nữ tử trên mặt đỏ bừng, mắt mang hoa đào, bị thân phận cùng khí độ của Âu Dương Tà làm chấn động đến mức tâm thần dao động.
- Tà công tử, chào công tử!
Mộc Tiểu Yêu cúi người hành lễ mở miệng chào hỏi. Tiểu Đao lại chỉ thản nhiên gật đầu, không nói gì.
Sau khi Mộc Tiểu Yêu chào hỏi xong, ánh mắt lại nhìn về phía Tiểu Ấu Trĩ, nở nụ cười dịu dàng nói:
- Tiểu Ấu Trĩ còn nhỏ đã xinh đẹp như vậy, trưởng thành nhất định là một đại mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành, nam tử trong thiên hạ sẽ bị ngươi mê hoặc điên đảo!
- Thật sự sao?
Âu Dương Ấu Trĩ cười càng ngọt hơn, vô cùng hài lòng. Sau đó nàng đột nhiên nghĩ đến điều gì, sắc mặt trở nên buồn bã, ánh mắt lộ ra một chút đau khổ, nhỏ giọng nói thầm:
- Ấu Trĩ không cần nam tử trong thiên hạ mê mẩn điên đảo. Ấu Trĩ chỉ muốn đại ca ca Tiêu Lãng yêu thương. Nhưng đáng tiếc đại ca ca Tiêu Lãng đã chết...
- Đại ca ca Tiêu Lãng?
Nghe thấy cái tên này, thân thể Mộc Tiểu Yêu và Mộc Tiểu Đao đồng thời chấn động. Ánh mắt Mộc Tiểu Yêu lộ ra một chút tiếc nuối. Trong mắt Tiểu Đao lại loé lên một sự ngạc nhiên. Trên khuôn mặt lãnh khốc vô tình lại tự động lộ ra một nụ cười ngây ngô. Sau đó ánh mắt hắn bỗng nhiên nhìn về phía Mộc Tiểu Yêu mở miệng nói:
- Tiểu Yêu, Tiêu Lãng là ai? Vì sao... ta nghe thấy cái tên này, trong lòng rung động? Trước đây ta có quen biết sao?
Mộc Tiểu Yêu cả kinh, nhưng lập tức liền hồi phục lại bộ dạng nhẹ như mây gió, quay đầu cười một tiếng nói:
- Dường như là một võ giả từ vực diện đến? Có người nói hắn có một chiếc chiến xa chí tôn? Cuối cùng rơi vào trong vực sâu tử vong. Ha ha, chỉ một võ giả bình thường... Ca, chắc cảm giác của ca sai rồi!
Tiểu Đao lặng lẽ. Tiểu Ấu Trĩ dường như đang chìm trong ký ức, cái đầu nhỏ cúi xuống không nói gì nữa. Mộc Tiểu Yêu không dám tiếp tục nói nhiều về câu chuyện này. Nàng chắp tay hướng về phía Âu Dương Tà cười nói:
- Tà công tử, chúng ta đi trước tìm chỗ dừng chân. Cáo từ!
Âu Dương Tà một tay để phía sau, một tay làm một động tác mời, cười nhạt nói:
- Tiểu thư Tiểu Yêu, Đao công tử mời cứ tùy ý. Sau này, Âu Dương Tà sẽ mời mọi người uống rượu, lại thoải mái nói chuyện một hồi!
Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu dẫn theo một nhóm người lướt đi. Âu Dương Tà vẫn nhìn chăm chú theo bóng lưng tuyệt mỹ của Mộc Tiểu Yêu. Mãi đến khi nàng biến mất không thấy nữa, hắn mới thu hồi ánh mắt. Hắn tỏ ra cưng chiều xoa đầu Tiểu Ấu Trĩ, cười nói:
- Được rồi. Tiểu Ấu Trĩ, đừng nghĩ tới những chuyện không vui nữa. Còn nửa tháng nữa là tới buổi đấu giá. Đến lúc đó muội coi trọng bảo vật gì, cứ việc nói với đường ca. Đường ca nhất định sẽ mua giúp muội!
- Thật sao?
Dù sao Âu Dương Ấu Trĩ vẫn là tiểu hài tử. Nghe Âu Dương Tà nói vậy, nàng lập tức mặt mày hớn hở, giơ quả đấm nhỏ lên, thấp giọng nói:
- Nếu như đường ca gạt ta, ta sẽ nói những chuyện xấu của ca tại Hồng Đế Thành nói cho tỷ tỷ Tiểu Yêu biết. Khà khà, đường ca cho rằng Ấu Trĩ không biết đường ca thích tỷ tỷ Tiểu Yêu sao?
- A...
Trên mặt Âu Dương Tà xuất hiện một chút xấu hổ. Hắn đột nhiên phát hiện lần này dẫn theo tiểu ma tinh đến Nhàn Đế Thành, dường như là một quyết định hết sức ngu xuẩn.
- Tà huynh!
- Tà công tử!
Phía xa truyền đến vài tiếng kêu có chút kinh ngạc vui mừng, khiến Âu Dương Tà giật mình tỉnh lại. Ánh mắt hắn quét qua, khóe miệng lập tức lộ ra ý cười, khôi phục lại khí chất tự tin trầm tĩnh. Một tay để phía đằng sau, nhìn một nhóm người đang nhanh chân đi đến.
- Dật Hiên huynh, tiểu thư Tô Ngôn, tiểu thư Tô Tiểu Bảo. Mấy tháng không gặp, phong thái vẫn như trước!
Đám người đi tới. Lúc này Âu Dương Tà mới gật đầu với từng người, mỉm cười chào hỏi. Ngay lập tức, hắn lại chế nhạo vị công tử đi đầu một chút, lại nhìn một tiểu thư kiều mị như hoa bên cạnh một chút, trêu ghẹo nói:
- Trên mặt Dật Hiên huynh đầy hồng quang, xem ra đã thành công ôm được mỹ nhân? Chúc mừng chúc mừng.
- Khà khà khà khà!
Công tử Dật Hiên phía trước không che giấu được vẻ vui sướng. Tiểu thư Tô Ngôn lại e thẹn. Nhìn thấy ánh mắt trêu đùa của mọi người, nàng ác hung hăng trợn mắt nhìn công tử Dật Hiên một chút. Hắn lập tức không dám cười nữa.
Bên cạnh có một nữ tử có dáng vẻ nóng bỏng có chút giống với tiểu thư Tô Ngôn, lại đột nhiên nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tà nói:
- Tà công tử, buổi tối có rảnh không? Muội muội bỏ mặc ta. Bản tiểu thư không có người làm bạn, Tà công tử cùng bản tiểu thư dạo chơi Nhàn Thành Đế này một chút được không?
Sắc mặt Âu Dương Tà cứng đờ. Hai tỷ muội Tô gia là tỷ muội sinh đôi, đồng thời đều có tên trên bảng thập đại mỹ nhân. Nhưng tính cách lại khác hẳn nhau. Một người nóng bỏng, một người nội tâm. Tiểu thư Tô Tiểu Bảo này ở trước mặt mọi người hẹn hắn như vậy, mức độ nóng bỏng này làm hắn không biết phải nói thế nào.
- Ta thay mặt đường ca ta đồng ý!
Âu Dương Tà còn chưa mở miệng, Tiểu Ấu Trĩ ở phía sau đột nhiên thò đầu ra, đồng thời đưa cho Âu Dương Tà một ánh mắt uy hiếp, lặng lẽ truyền âm nói:
- Đường ca, ta thấy vị tiểu thư Tiểu Bảo này rất thích hợp với đường ca. Tiểu thư Tiểu Yêu đơn thuần thiện lương như vậy, đường ca đừng đi gây họa cho người ta...
- Cực kỳ vinh hạnh!
Âu Dương Tà tiêu sái nhún vai, trong lòng lại dở khóc dở cười, âm thầm trừng mắt với Tiểu Ấu Trĩ đang dương dương đắc ý một cái. Hắn lại cảm giác hành trình tới Nhàn Đế Thành lần này đúng là một quyết định sai lầm. Có tiểu ma tinh này ở đây, hội giao dịch dị bảo này muốn không xảy ra chuyện gì cũng khó.