Ai ngờ, nữ tử vẻ mặt thật hưng phấn liền bắt lấy tay nàng, khí lực thật lớn như muốn đem tay nàng đè dẹpTrời lạnh cũng rất hân hạnh được biết ngươi."
May không nàng cũng quên tên của nàng là quỷ trời lạnh, lâm lãnh vũ nở nụ cười xấu hổ."Ta cũng vậy, vậy thì bây giờ ngươi có thể đưa ta thoát khỏi cái nơi quái quỷ này được chưa?"
"Đương nhiên là được, " dù cho nàng đang đứng rất gần như vẫn không thể thấy được biểu tình cứng ngắt của Quỷ Trời Lạnh. nàng ta cố gắng nặn ra một nụ cưới cứng ngắt cầm lấy tay Lâm Lãnh Vũ thật lâu không chịu buông ra, điều này làm cho Lâm Lãnh Vũ cảm thấy sợ hãi.
Trong lòng đột nhiên nãy lên một cỗ dự cảm không lành, Lâm Lãnh Vũ vội vàng dùng sức rút tay nàng ra lại không thể ngờ rằng Quỷ Trời Lạnh lại dùng móng tay đâm vào lớp da non mền của nàng, điều này làm cho nàng lập tức choáng váng, lắp bắp hỏi, "Ngươi làm cái gì vậy? Mau buông tay, buông a!"
Nói đến câu cuối cùng vì nàng quá sợ hãi nên hét lên thật to, quá hoảng hốt Lâm Lãnh Vũ liền nhấc chân lên hướng nàng ta đá một cước, Quỷ Trời Lạnh thân thể rắn chắt giống như vách tường dù bị đá nhưng cũng không di chuyển dù chỉ một chút,đem đôi tay bị thương của nàng và nàng ta nhập làm một,cánh môi anh đào ngậm lại, bắt đầu niệm chú làm người ta nghe nhưng không hiểu đó là loại từ ngữ gì.
"Quỷ Trời Lạnh, ngươi không phải là muốn nguyền rủa ta đó chứ? ngươi nói đi,đến cuối cùng là ta đã đắc tội gì với ngươi mà ngươi muốn hại ta thành cái dạng này?, cho dù ngươi muốn tìm kẻ chết thay cũng không cần tìm ta. ngươi xem xem, ta không có tiền, mặt mũi cũng không xinh đẹp, cũng không có dáng người, cho dù ngươi muốn lấy cũng vô dụng, mau thả ta ra." Dù nàng có kêu đến vỡ cổ họng, Quỷ Trời Lạnh vẫn đứng ở một bên nắm chặt tay nàng như trước, cái trán trơn loáng liền toát ra một tầng mồ hôi hột.
Bốn phía sương mù dần dần trở nên dày đặc ngăn cách tầm mắt hai người, thân thể Lâm Lãnh Vũ lập tức trở nên bay bỗng, chậm rãi tiến về phía trước, đầu óc vốn là rất thanh tỉnh nhưng cũng bị sự mệt mỏi vây khốn. mí mắt nặng nề chậm rãi khép lại.
Bên tai cứ lặp đi lặp lại âm thanh mị hoặc của nàng ta, "Chúng ta đổi thân thể cho nhau đi, chỉ cần 3 năm, chờ 3 năm nữa. nếu lúc đó ta không chết ngươi không chết thì thân thể của chúng ta liền đổi trở về."
Trời ạ! nàng ta hoàn toàn không thèm nghe ý kiến của mình.
Một luồng sáng phá tan sương mù xuyên qua đỉnh đầu nàng, vô hình trung, nàng cố gắng thét dài một tiếng, dần dần cả người theo thanh âm bị hút vào trong một cái lốc xoáy vô hình,cảm giác như trời đất quay cuồng khiến nàng toàn thân từ trên xuống dưới giống như bị nghiền nát.
Mãi đến khi không còn nghe được tiếng của Lâm Lãnh Vũ thân hình Quỷ Trời Lạnh liền mềm nhũn, suy yếu ngã trên mặt đất, hơi thở lo lắng đần tan biến. khóe miệng phun ra một tia máu rơi xuống nền đường tối thui. trên mặt đất nháy mắt nở ra một đóa hoa đỏ thẩm như máu.tất cả dường như là một giấc mơ.
Từ trong người nàng hiện ra một viên nguyên châu nho nhỏ mượt mà lại êm dịu tản ra một vầng sáng ảm đạm xoay xung quanh nàng, cho dù bị sương mù vây quanh, nàng cũng có thể cảm nhận được viên nguyên châu tồn tại, cánh tay nhỏ bé vô lực nâng lên, lại không tiếng động rơi xuống mặt đất.
dựa vào chút sức lực cuối cùng nàng cố gắng chống đỡ thân hình đứng đậy ngồi xếp bằng bắt đầu tụ khí ngưng thần, nàng cần phải lập tức đem viên nguyên châu nhập vào trong cơ thể nếu không cả hai sẽ hồn phi phách tán.
Sắc mặt nàng tái nhợt, đã sớm mất đi những nét xinh đẹp trước kia, trong mắt lộ vẻ trống rỗng mờ mịt.
Tiên nhân ca ca, xin tha thứ Trời Lạnh tùy hứng, nếu còn có một lần lựa chọn, ta nhất định sẽ nhận lời ngươi! Chính là lần này từ biệt, không biết khi nào mới có thể gặp lại, nguyện thượng đế phù hộ cho Lâm Lãnh Vũ, hy vọng nàng có thể vượt qua kiếp nạn này.
viên nguyên châu vốn ảm đạm, u ám đột nhiên bật ra ra một tia sáng rực rỡ,lóng lánh. không gian bốn phía bắt đầu như con quay bắt đầu xoay vòng thật nhanh , Quỷ Trời Lạnh cũng đi theo Lâm Lãnh Vũ cước bộ quăng vào bên trong cơ thể mới của nàng.