Linh sơn là nơi có ít tiên sơn(tiên nhân tu luyện trên núi), là nơi tiên khí ngưng tụ cũng là một nơi thuận lợi cho việc tu tiên. mà bên trong núi lại là nơi trú ngụ của một người xinh đẹp như tiên nữ tên Lưu Li Hồ, nghe nói nếu cùng nàng nhìn nhau trong lòng sẽ âm thầm hứa hẹn không phải nàng sẽ không cưới.
Giờ phút này nàng chính là đã bị ông trời tặng cho mấy tia sét chuyển kiếp. Nàng từ ngàn vạn năm đến đây chứng kiến đủ loại sinh linh đều có thể lên trời làm tiên, ngay cả những cây cỏ không biết tên cũng có thể lên trời làm tiên tì (giống như nô tỳ) duy nhất chỉ có hồ ly là không thể phi thăng(lên trời) được.
trên trời đột nhiên nổi lên một trận bão táp, sấm sét vang dội, các loại động vật nhỏ bé đều trốn vào trong hang động của chính mình, chậm chạp không dám đi ra, lúc này vạn xuyến thiên lôi (ngàn tia sấm sét) đánh tới một thân nữ tử đang đứng trên núi, nhưng thật ra là nữ tử ấy đang vận sức tích lũy nguồn điện. làm nguồn điện càng ngày càng lớn. khiến người ta nhìn thấy mà sợ.
Trên núi các cành cây khô hay non đều trộn lẫn với nhau,mặc cho các trận cuồng phong điều khiển, các cây cỏ vô tội còn xanh đều bị nhổ tận gốc, mà dưới chân núi là nơi chiếm giữ của các loài sinh linh giới. Cũng là để xem yêu tinh bạch ngọc lưu ly hồ có thể chuyển kiếp thành tiên không.
Lại không biết, bởi vì bị thiên giới độc ác ra tay vào lúc hồ ly đang phát công độ kiếp khiến hồ ly bị tẩu hỏa nhập ma. từ đó nguyên thần (linh hồn) xuyên qua đến một thế giới khác, không thể lại trở lại cơ thể của mình được, hồ ly bất đắc dĩ phải dùng thuật lừa dối, cố gắng kéo một linh hồn khác vào trong cơ thể nàng tu thân dưỡng tính, chờ ma tính trong người biến mất lại đổi trở về, nhân tiện đi thử nghiệm một chút cảm giác làm người là như thế nào.
Cuồng phong tập trung càn quét trên thân thể gầy yếu và khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, Lâm Lãnh Vũ cả người mệt mỏi không chống đỡ nổi toàn thân đau đớn, xung quanh không khí tràn ngập sự nguy hiểm làm cái đầu nhỏ của nàng thanh tỉnh không ít, một tiếng sấm nổ vang làm lòng người hoảng sợ một đạo xấm sét không chút lưu tình nào bổ xuống dưới.
Nháy mắt, khiến cho bụi đất vốn nằm trên mặt đất bị hất lên không trung, không ít bùn đất còn bay đến dính trên người nàng.
nàng sợ tới mức hóa đá giống một tòa pho tượng ở nơi nào vẫn không nhúc nhích!
Đây là cái tình huống gì, ai có thể nói cho ta biết?
Trên bầu trời, lôi thần vừa nhìn xuống phía dưới, nguyên bản hắn chém hơi quá khiến hồ ly tiện đà ngã xuống đất không dậy nổi , chỉ cần lại thêm một kích nữa liền có thể làm cho nàng hồn tiêu phách tán như thế nào đột nhiên nàng lại ngồi dậy? lại nhìn bên trong bếp lò nhiên hương cũng sắp cháy hết, nói cách khác thời gian độ kiếp trôi qua rất mau.
Lôi thần trong mắt hiện lên một tia âm ngoan, nhất thời sát khí nổi lên bốn phía, trong lòng hạ quyết tâm, vô luận như thế nào cũng sẽ không cho hồ ly có thể thăng thiên thành công, nếu nàng có thể thành công lên trời hắn sẽ trở thành người bị thiên giới chê cười.
Nắm chặt chấn thiên chùy trong tay, cho đến khi đôi tay trỡ nên trắng bệch cũng chưa từng thả lỏng, bế khí dưỡng thần âm thầm đem công lực cả đời ngưng tụ lên trên chấn thiên chùy, muốn dùng một búa này chấm dứt sinh mệnh của nàng.
Một trận ám lôi vô tư bổ trúng lưng của nàng. lúc này nàng đã không còn được viên nguyên châu bảo vệ, lập tức Lâm Lãnh Vũ cảm thấy phía sau lưng truyền đến một càm giác bỏng rát. toàn thân đau đớn giống như bị điện giật lập tức nhảy dựng lên tại chỗ!
rầm một tiếng, nàng bị đánh quay về nguyên hình!
Nhìn sự vật chung quanh thoáng cái đã nhỏ đi, nàng liền nhẹ nàng vươn tay dụi mắt một cái để xác nhận có phải hay không đang nằm mơ.
Ánh vào tầm mắt là một cái "Móng vuốt" trắng như tuyết , rồi sau đó sau lưng truyền đến một cảm giác Cay nóng nói cho nàng biết, đây là thật.
Nói cách khác, nàng không phải đang nằm mơ, nàng thật sự cùng Quỷ Trời Lạnh trao đổi thân thể , mà cái thân thể lông lá đến tột cùng là cái động vật gì ?
a! Đổi liền đổi, nhưng cũng không cần thỉnh nàng ăn lôi tiên a, này còn có thiên lý sao?
Lâm Lãnh Vũ ngửa mặt lên trời thở dài mắng, lại phát ra tiềng kêu của hồ ly!
Kinh ngạc, như thế này còn khiến cho người ta sống sao? thanh âm đều bị tước đoạt, không có người nói chuyện phiếm, sẽ khiến nàng trở thành người buồn bực đến chết. . . . . .
Chén cụ a! Có thể hay không để sống vẫn là một vấn đề!
Lúc này lôi thần đã bố trí ổn thoả, thấp mắt nhìn xuống hạ giới, thấy một con hồ ly tuyết trắng ở nơi nào dậm tay dậm chân !
Sinh lòng không đành, không khỏi nghi ngờ là hối hận sao? vậy hà cớ gì lúc trước muốn chọn cách tu tiên, nhưng số trời đã định, hồ ly cam chịu số phận nhận đi!
Tay nâng lên chấn thiên chùy, nhắm vào cái đầu bạch ngọc ngàn năm lưu ly hồ dưới trần, dùng sức đập một đập, nháy mắt phóng ra một nguồn năng lượng thật lớn, phát ra hàng vạn tia lửa điện, như mũi tên ngắm thẳng hướng vào hồ ly.