Nội dung vở kịch của phong thần từ sau khi Khương Tử Nha chết đã không
thể trở về được nữa, sập đổ đến rối tinh rối mù, Quảng Thành Tử chết,
Kim Linh Thánh Mẫu chết, Quy Linh Thánh Mẫu chết, Triệu Công Minh chết,
Tam Tiêu chết, Thân Công Báo chết, Thập Thiên Quân chết, Kim Ngao
chết…..
Bọn họ là nhân hoặc yêu đã chết của Xiển giáo và Tiệt giáo.
Bên nhân tộc thì càng nhiều hơn, Lí Tĩnh, Kim Trá, Mộc Trá, Tỷ Can, Ân
Hồng, Ân Giao, Hoàng Phi Hổ, Hoàng Thiên Hóa, Văn Thái Sư, Tây Bá Hầu,
Lôi Chấn Tử, Tán Nghi Sinh,…… Ngay cả Cơ Xương cũng chết, tiếng kêu than khóc của nhân tộc dậy khắp bầu trời nhà Thương.
Hai bên chiến
đến gần cuối, Cơ Phát – con của Cơ Xương trong tay đã không còn người để dùng, còn trung thần bên Triều Ca lại một lưới bắt hết, trong triều chỉ sót lại vài tên tiểu nhân.
Những người còn sống sót, chỉ có Ngọc Đỉnh và đệ tử của mình – Dương Tiển, Thái Ất và đệ tử của hắn Na Trá,
còn có Đa Bảo đạo nhân bên Tiệt giáo nữa.
Còn yêu tộc bên này,
ngọc thạch tỳ bà tinh và trĩ kê tinh đều đã tử vong, sau khi Thường Hi
hỏi ý nguyện của các nàng hắn liền đưa bọn họ lên Phong Thần bảng, chỉ
còn lại hồ ly tinh Ðát Kỷ vẫn còn ở lại Triều Ca tác uy tác phúc, ngay
cả Trụ Vương cũng bị nàng tìm đường chết.
Không còn cách nào,
ngày ngày hoan hảo, cho dù thân thể nàng không muốn làm, nhưng cơ chế
thải dương bổ âm vẫn cứ tự vận chuyển, chỉ trong mười năm, cơ thể Trụ
Vương đã khô kiệt, sắp gần đất xa trời.
Thông Thiên tức giận
không thể kìm chế được, lại không biết phải làm gì, lão tử chỉ có duy
nhất một đồ đệ, cũng không cho đi xuống nhân gian lịch kiếp, tất nhiên
sẽ không xảy ra chuyện, bên Xiển giáo kia có mặt mũi của Hồng Vân, vì
vậy nên để lại một mạng cho Dương Tiển, Thái Ất còn sống cũng là vì Na
Trá, nếu không có một người cực kỳ bao che khuyết điểm bảo vệ gắt gao
bên cạnh, sớm hay muộn Na Trá cũng bị chính bản thân mình tìm đường
chết.
Thường Hi muốn để Na Trá còn sống thật lâu thật dài nữa cơ.
Phong thần đã phong đến loại tình trạng hiện tại, sắc mặt của Tam Thanh và Nữ Oa tái nhợt, hiện giờ trong giang sơn Thành Thang (vị vua đầu tiên thời Thương) riêng mình Trụ Vương còn sót lại một ít long khí, nếu phần long khí này đứt đoạn, giang sơn Thành Thang lập tức sụp đổ.
Dù sao
các con của Trụ Vương đều bị chính tay hắn giết, không chỉ thế, tử tử
tôn tôn của Vương thúc Vương bá nào của hắn cũng bị Trụ Vương một lưới
bắt hết, cả hoàng tộc chỉ còn một mình Trụ Vương.
Nhưng nếu Trụ
Vương còn chưa chết, nói cách khác, hồ ly tinh chỉ còn cách tiếp tục,
thiên tử mệnh định Chu Vũ Vương sắp bị nàng tìm đường chết, đến lúc đó,
chỉ cần Trụ Vương đánh rắm thôi cũng chắc chắn đủ khiến nhân tộc đại
loạn.
Nữ Oa dẫn đầu, chịu thua, đến ngoài cửa Yêu giới cầu cứu
Thường Hi và Đế Tuấn, lại bị cự tuyệt, đứng một tháng vẫn không có một
air a mặt.
Lão Tử xui xẻo đánh trật một con cờ, vẫn đang thở dài, Nguyên Thủy của Xiển giáo bây giờ vẫn cho mình là con của Lí Tĩnh đang
muốn đi báo thù cho phụ thân đâu, Thông Thiên hận không thể giết hết yêu tộc, sao có thể đi gặp Thường Hi và Đế Tuấn, cuối cùng chỉ có Nữ Oa
đứng chờ bên ngoài Yêu giới một tháng, đến khi nàng không thể chờ nổi
nữa đi Tử Tiêu Cung cầu kiến Đạo Tổ.
Hiện tại, Hồng Quân kỳ thật cũng đã chết lặng.
Hắn sớm nên biết, quả thật, hắn sớm nên biết, tất cả mọi chuyện liên quan
tới Thường Hi chắn chắn sẽ có việc, hắn sao có thể ngu ngốc đưa việc
phong thần giao cho Thường Hi thế cơ chứ, hắn còn tưởng sẽ có chổ khác
đâu.
Hắn quả thực quá ngây thơ rồi.
Nhìn mệnh tuyến trong
Tạo Hóa Ngọc Điệp loạn thành một đoàn, Hồng Quân thở dài, vừa mở miệng
còn chưa kịp phát ra tiếng, Tạo Hóa Ngọc Điệp vèo một cái tránh hắn thật xa, vừa bay vừa kêu: “Ta biết ta vô dụng! Ta vô dụng! Van cầu ngươi
đừng mắng ta!”
Khóe miệng Hồng Quân run rẩy, được rồi, hắn còn chưa mở miệng, Tạo Hóa Ngọc Điệp đã biết hắn muốn làm gì.
Bất quá Hồng Quân vẫn hừ lạnh một tiếng, triệu hồi Tạo Hóa Ngọc Điệp trở
về, tiếp tục nói: “Ngươi dùng để làm gì! Ngươi nói ta nghe ngươi có gì
hữu dụng?”
Tạo Hóa Ngọc Điệp:………………. QAQ Đạo Tổ, cầu buông tha.
Hồng Quân ở trong Tử Tiêu Cung tra tấn Tạo Hóa Ngọc Bàn, nhìn Hồng Hoang
đang loạn thành một đống bùi nhùi, bây giờ không chỉ số mệnh Thành Thang bị đùa chết, nếu Thường Hi còn chơi tiếp nữa khéo nhân tộc cũng bị đùa xong, vì vậy khi thấy Nữ Oa cầu kiến ngoài Tử Tiêu Cung, Đạo Tổ đuổi
nàng về.
Đồng thời gọi Thường Hi đến.
Thường Hi đi vào Tử
Tiêu Cung, trong tay cầm Phong Thần bảng mới ra lò còn nóng hôi hổi,
miệng cười tươi lộ hàm răng trắng bóc, nụ cười trên mặt cực kỳ chói lóa, thi lễ với Đạo Tổ, ngoài ý muốn phát hiện con lớn của hắn cư nhiên
không có mặt.
Thường Hi nhíu mày, Hồng Quân khụ khụ hai tiếng, Thường Hi hiểu ý, sắc mặt nghiêm túc, ngồi nghiêm chỉnh trên bồ đoàn.
“Việc phong thần chấm dứt ở đây là được, nhân thủ thiên đình đã đủ, ngươi có thể thu tay lại.”
Thường Hi nhớ tới Nữ Oa cầu kiến bên ngoài Yêu giới, ánh mắt mị mị, vẫn gật đầu.
Cho dù Đạo Tổ không nói, chuyện phong thần hắn đã an bài xong hết, chỉ chờ
Na Trá trả thù xong, chờ Trụ Vương, hồ ly tinh và Na Trá chết luôn một
lần.
Nhân gian không thể giữ lại hậu hoạn (tai hoạ về sau).
Đạo Tổ thấy Thường Hi đã có an bài, cũng thả tâm: “Ngươi đã có an bài thì tốt, ta muốn nói với ngươi một chuyện khác.”
Thường Hi cúi đầu: “Đạo Tổ, mời nói.”
“Nguyên Thủy mất mạng luân hồi, nhân tộc thế yếu, thiên địa sát khí hiên giờ
trong trời đất không có chốn về, đều dũng mãnh tràn vào phương Tây. Lục
Áp đã trở lại nơi đó trấn áp hung thần, độ hóa ma vật. Nhân tộc trong
Hồng Hoang giờ đây đã mất đi phương pháp tu luyện, chỉ còn lại có yêu
tộc, người truyền dạy của phương Tây đang thiếu, chỉ có Lục Áp và những
sinh linh của phương Tây, lực khó bằng, trong Hồng Hoang chỉ còn lại yêu tộc, có muốn độ nhập phương Tây hay không?”
Thường Hi nhíu mày,
là con của hắn hắn tất nhiên sẽ không có ý kiến, hơn nữa đều là yêu tộc, đi phương Tây cũng không sao, nhưng mà…. “Tất cả tiểu yêu trên Hồng
Hoang… có thể sử dụng?”
Hồng Quân cười khổ: “Có còn hơn không,
Lục Áp đã tọa trấn phương Tây khoảng ngàn năm, lại chỉ có thể độ hóa một phần trăm trong số đó, đã vậy ma vật lại tăng thêm.”
Phương Tây
chỉ có duy nhất một Thánh nhân, trong giờ khắc này cuối cũng đã lòi ra
những ảnh hưởng xấu, lúc trước thiện ác trong thiên địa cân bằng, thiện
một ngày không diệt, ác một ngày không dừng, ma vật lại càng nhiều, khi
xưa, Lục Áp phát hạ đại hoành nguyện, mà lần này của phương Tây đã bùng
nổ, nguy cơ mọi mặt, Lục Áp không thể không tọa trấn để ức chế, nếu
không thiên hạ sẽ đại loạn, hoàng nguyện của hắn chưa thành, có khả năng đánh mất Thánh vị.
Cho dù Hồng Quân cho hắn rất nhiều bảo vật,
thậm chí đạo hạnh của hắn nhờ vào ký ức kiếp trước phụ trợ tiến triển
cực nhanh, nhưng chung quy vẫn như muối bỏ biển.
“Được.” Thường Hi gật đầu “Ta để Đế Tuấn đi giúp hắn, về phần những yêu tộc trên Hồng Hoang, còn phải chờ một đoạn thời gian.”
Lần chờ này, lại trôi thêm một ngàn năm trăm năm.
Trong một ngàn năm trăm này, rốt cục hồ ly tinh đã đồng quy vu tận với Đế Tân và Na Trá, hồ ly tinh bởi vì phá hủy phong thuỷ nhân gian, can thiệp sự thay đổi của một vương triều, vốn nên chịu khổ dưới mười tám tầng địa
ngục, nhưng lại được Thường Hi giữ gìn, nói đây là việc nhà yêu tộc, sau đó mang nàng về Yêu giới, còn việc trừng phạt cái gì, không một ai biết rõ.
Ngay lúc Na Trá thân vẫn, kí ức của Nguyên Thủy ùa về,
Nguyên Thủy tỉnh lại bi phẫn không thôi, thẳng thừng cởi ra thể xác Na
Trá trở về, còn cơ thể Na Trá lại trở thành thiện thi của Nguyên Thủy,
để trả hết nợ nhân quả một đời này, thành một bài vị trên bảng Phong
Thần.
Sau khi Trụ Vương mất, nhân gian đại loạn, Cơ Phát dùng cả
đời để tranh đoạt thiên hạ, cho đến năm hắn bảy mươi tuổi mới có thể
thống nhất thiên hạ, bắt đầu triều đại Đại Chu, nhưng tại vị chưa tới
một năm liền băng hà, giao ngôi vị hoàng đế cho con mình,
Đồng
thời, bởi vì hận Nữ Oa phái hồ ly tinh xuống nhân gian, trong thời gian
Cơ Phát tại vị, tất cả các bức họa của Nữ Oa đều bị đốt hủy, từ nay về
sau nhân gian không còn cung phụng Nữ Oa nữa, mà bắt đầu thờ cúng Tam
Thanh đạo giáo, tất nhiên còn lại đều bái lạy Ngọc Hoàng đại đế và Vương mẫu nương nương.
Đương nhiên, cách gọi Vương mẫu nương nương đều do phán đoán của phàm nhân, bọn họ sẽ không biết và cũng không ai nói
cho bọn họ, người gọi ‘Vương mẫu nương nương’ lại là một người nam nhân.
Sau đó, triều đại cứ luân phiên thay đổi, Thường Hi nhìn nhân tộc một lần
lại một lần lâm vào chiến tranh, tiêu xài số mệnh bất tận, nhìn kết giới ở Cửu Châu từ từ sụp đổ, cho đến hoàn toàn vỡ nát, trong thời kì không
có tiên pháp, nhân tộc chỉ còn cách mở mắt nhìn đại lục bên cạnh từng
chút biến mất trong hư không.
Có lẽ ngay cả những việc này, họ cũng chưa thể phát hiện ra.
Cuối cùng Thường Hi ra tay, đem khối đại lục biến mất kia hóa thành một ngôi sao hình cầu trên trời, đặt vào tâm Hồng Hoang một quả cầu nam châm, từ đó về sau, những đá vụn vỡ ra từ lục địa đều phụ thuộc vào tâm trái
đất, Thánh nhân không bao giờ lo lắng Hồng Hoang sẽ vỡ nát thành phấn
nữa.
Nhân tộc hoàn toàn bất giác với những việc này, triều đại lại cứ tiếp tục thay đổi.
Một ngàn năm trăm năm lướt qua trong phút chốc, Thường Hi đưa một đám yêu
tộc cuối cùng vào nhân gian, chỉ chờ lần truyền đạo kế tiếp, vì phương
Tây đoạt lấy thịnh yến công đức một lần cuối cùng.
—————
Phong thần diễn nghĩa: được bắt đầu khi mười hai đệ tử của Nguyên Thủy Thiên
Tôn đều là tiên phạm luật sát sinh nên phải bị đày xuống trần chịu khổ.
Ngọc Hoàng Đại Đế truyền chỉ dụ cho hai giáo phái Xiển Giáo và Triệt
Giáo đưa 365 giáo đồ phạm tội xuống trần lập công trạng sau này sẽ phong thần cho đủ số nhà trời. 12 đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn phải hạ
giới phò nhà Chu diệt nhà Thương.
Chu Văn vương (chữ Hán: 周文王
1090 TCN? – 1050 TCN?), tên thật Cơ Xương (姬昌), người đất U (nay thuộc
ấp Tuần, huyện Bân, tỉnh Thiểm Tây), là người đã xây nền móng triều đại
nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.
Khi cha Cơ Xương là Cơ Quý Lịch còn ở ngôi, Chu tộc chỉ là một nước nhỏ thuộc vương triều nhà Thương.
Quý Lịch từng dẫn người tộc Chu từ sông Vị xuống xây thành Cư Ấp ở Chu
Nguyên, phía tây nam núi Kỳ Sơn, gây dựng cơ sở tiến về phía Đông. Về
sau, Quý Lịch bị vua nhà Thương giết hại, Cơ Xương nối ngôi cha làm tước Bá. (Nguồn Wiki)
Chu Vũ Vương (chữ Hán: 周武王), tên thật là Cơ
Phát(姬發), nhật danh là Vũ Đế Nhật Đinh (珷帝日丁), là vị Quân chủ sáng lập
triều đại nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc. Theo Hạ Thương Chu đoạn đại
công trình của các nhà sử học hiện đại Trung Quốc, ông trị vì từ năm
1046 TCN – 1043 TCN.
Chu Vũ vương nổi tiếng trong lịch sử vì đã
lật đổ Trụ Vương tàn bạo của nhà Thương, và thành lập triều đại lâu dài
nhất của Trung Quốc. Chu Vũ vương cùng Chu Văn vương, Nghiêu, Thuấn, Đại Vũ và Thành Thang thường được Nho giáo học giả nhắc đến như là hình
tượng những đại minh quân hiền minh trước thời kỳ Nhà Tần. (Nguồn Wiki)