Yêu Hoàng Thái Tử

Chương 2: Chương 2: Đạp Thiên Bát Bộ




Vân tòng Long, phong tòng Hổ.

"Ô ô ——" một cỗ yêu phong nồng đậm giống như liêm đao cắt đến, một đạo hình ảnh bạch sắc cự hổ hiện lên.

"Rống ——" cự hổ gầm vang vọng cả cánh rừng, cự hổ thân mang bạch sắc hoa văn chân đạp yêu phong mà đến. "Huyết thực thật nồng nặc, trong cơ thể của ngươi ẩn chứa năng lượng thật to lớn, thực thích a. . ."

"Ông ——" Bạch sắc cự kén đang huyền phù giữa không trung bỗng nhiên chấn động mạnh một cái, một đạo hoàng sắc ba văn* hiện lên, cực nhanh nhằm về phía cự hổ.

(*Hoàng sắc ba văn: sóng gợn màu vàng)

"Hừ! Điêu trùng tiểu kế, " Hổ Lực khí phách trừng mắt, chân trước cường tráng giống như thần đao quét mạnh qua, hoàng sắc ba văn trong nháy mắt liền bị cự móng phách thành mảnh nhỏ. "Tiểu tử, ngươi nếu như ở trạng thái bình thường có thể ta còn e ngại ngươi ba phần, tiếc là ngươi ở nơi này tấn cấp, đây là ngươi muốn chết!"

"Tiểu tử, nạp mạng đi!" Hổ Lực rít gào một tiếng, hắn chồm cả người lên, khí thế cả người tăng vọt. "Đại Lực Long Hổ Quyền!"

"Tiểu tử, ngươi nên cảm thấy tự hào, “Đại Lực Long Hổ Quyền” chính là cha ta được một vị Trúc cơ kỳ đại yêu truyền lại, lúc thi triển ra, uy lực vô biên, băng sơn toái thạch càng dễ dàng, tuy rằng ta tu luyện chưa đến nơi đến chốn, nhưng đối phó ở trên người ngươi là dư dả, ngươi an tâm chết đi!" Quanh thân Hổ Lực yêu khí dâng trào, điên cuồng hét lên hướng Lục Thiếu Du vồ tới.

Trong đại kén, khí tức Lục Thiếu Du trang nghiêm, giống Phật Đà nhập định, quanh thân phun ra nuốt vào những tia khí tức nhàn nhạt bá đạo.

"Rống! —— Long Hổ Long Hổ, Long hành Hổ bộ, Long tinh Hổ mãnh! Phi Long tại Thiên, Hổ hành vu Địa!" Hổ Lực lúc này giống như nhân loại chỉ dùng hai cái chân sau đứng thẳng, quả nhiên là Long hành Hổ bộ! Cự trảo cuốn theo kình phong to lớn, đánh vào bạch sắc cự kén.

Nhưng vào lúc này, một chuỗi âm thanh bén nhọn truyền đến, một cơn lốc kịch liệt lén lút đâm về phía Hổ Lực, Hổ Lực phẫn nộ quát một tiếng, một trảo đón nhận cơn lốc.

"Kẻ nào! ? ——" Hổ Lực điên cuồng hét lên một tiếng, đôi mắt hổ đảo quanh tứ phía.

"Lệ ——" một tiếng ưng bén nhọn vang vọng khắp vòm trời, "Hổ Lực, tiểu tử này là con mồi của ta, ngươi cút đi."

Hổ lực giận dữ cười lạnh: "Ưng Không! Ngươi tuổi gì! Mà dám kêu ta cút!"

Trên không trung, Cự Ưng kia bay quanh, toàn thân che lấp bởi một bộ lông vũ màu nâu tím nhạt sáng bóng, một đôi trảo thép sắc bén lãnh khốc xuất hiện, Ưng Không ở trên không bễ nghễ nhìn Hổ Lực, nói: "Không phục thì chiến."

"Hừ ——" Hổ Lực lúc này hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt hổ chợt lóe lên tinh quang rồi biến mất. "Ngươi cho ta ngu xuẩn sao? Hiện tại tiểu tử này đang tấn chức, xem khí thế của hắn nếu tấn chức sẽ một bước hóa rồng, ngươi phải biết rằng đây chính là luyện khí lục trọng thiên cảnh giới! Cho dù hai chúng ta cộng lại cũng khó mà giết chết hắn! Dù sao chúng ta cũng chỉ là luyện khí ngũ trọng thiên đỉnh."

Yêu tộc tu luyện cực kỳ trắc trở, thế nhưng một ngày nếu đột phá luyện khí lục trọng thiên có thể hóa hình. Ưu thế tiên thiên lúc này mới xuất hiện, tu hành mới có thể một đường khải hoàn, thế nhưng đây cũng là một phân cách rất liều lĩnh, thành công, tương lai là hoạn lộ thênh thang, thất bại, thì hôi phi yên diệt.

Bởi vậy, lúc yêu tộc hóa hình, tất nhiên phải tìm địa phương yên tĩnh mà đột phá. Mà Lục Thiếu Du lại không biết chuyện này, mới có cái tràng diện này xuất hiện.

"Nếu không như vậy, trước hết giết tiểu tử này, sau đó ai đạt được thì do bản lãnh của mình!" Hổ Lực trầm giọng nói

Ưng Không mạnh mẽ đáp xuống, rít một tiếng, "Cứ làm như vậy!" Hai cánh ưng mang theo gió, giống như Thiên Cân Trụy đánh về cự kén.

Trong cự kén, Lục Thiếu Du chấn động mạnh một cái, trong miệng phát sinh một tiếng thanh khiếu, xuyên thủng kim thạch. Cự kén chấn động mạnh, một đạo khí tức hùng mạnh từ bên trong tuôn ra, khuôn mặt Hổ Lực biến sắc, sải bước hướng phía trước đánh tới.

"Bây giờ mới đến, đã chậm!" Chỉ thấy một thiếu niên tuấn mỹ mang hắc y phá vỡ cự kén, giẫm chân bước ra."Dám tới giết ta, đều chết đi cho ta!"

Lục Thiếu Du mang hắc bào, quanh thân yêu khí lay động, sát khí bén nhọn tràn ngập toàn bộ không gian, giống như kim thiết giao kích, âm hưởng không ngừng.

Sau lưng hắn chợt có kình phong đánh tới, Lục Thiếu Du không chút hoang mang, trở tay ra một quyền, kình phong kịch liệt bắn ra, va chạm trực tiếp với mỏ chim sắc nhọn của Ưng Không.

"Phanh ——" một tiếng nổ thật to vang lên, Ưng Không bị đánh ra xa hơn ba trượng, khó khăn lắm mới ngừng được thân hình, mà Lục Thiếu Du lại không chút sứt mẻ, cao thấp đã phân!

"Hừ, các ngươi muốn chết!" Lục Thiếu Du khuôn mặt lạnh lùng, từ từ tới gần Ưng Không, biết vừa rồi cực kỳ nguy hiểm, hơi có sai lầm sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Nhìn Lục Thiếu Du vẻ mặt âm trầm đi tới, Hổ Lực gằn giọng nói: "Tiểu tử, ngươi chớ nên càn rỡ, cho dù là ngươi hóa hình, cũng không giết được hai chúng ta!" Vừa nói, chân đạp long hình, trảo thành răng nanh, mang theo trận trận cuồng phong. Ưng Không đồng thời cũng vọt tới trước, mới vừa lui lại phía sau làm cho nó cảm thấy cực kỳ sỉ nhục cùng phẫn nộ.

"Hắc, các ngươi cùng lên đi, không giết được các ngươi, ta tên Lục Thiếu Du ngày hôm nay sẽ đổi thành Lynk a! o(^-^)o!" (Ngon đó D-T)

Lục Thiếu Du cười lạnh một tiếng, đồng thời nhanh chóng bước ra, chỉ là một bước bình thường, Lục Thiếu Du lại vận dụng một cách hồn nhiên thiên thành, phảng phất có thể thấy một luồng đạo vận lưu chuyển xung quanh.

"Phanh!" Lục Thiếu Du mạnh bước một bước, nguyên khí kịch liệt ba động truyền đến, Hổ Lực cùng Ưng Không ngay lập tức như bị sét đánh, cảm thấy ngực như bị cự chuy đập trúng không thở nổi. Thân hình nhất thời dừng lại, hai người nhìn nhau hoảng sợ, đây là công pháp gì? Có thể làm cho hai người cảm giác trên người phảng phất như bị thâm sơn đại trạch* đè ép.

(*thâm sơn đại trạch: núi sâu sông lớn)

Lục Thiếu Du cười lạnh một tiếng, bộ pháp này chính là lúc hắn vừa đột phá thì bên trong đan điền liền truyền tới, bộ pháp này huyền diệu dị thường, cho dù là đột phá đến luyện khí lục trọng thiên cũng chỉ có thể miễn cưỡng lĩnh ngộ ba bước, còn lại năm bước cũng không có đầu mối.

Điều này làm cho Lục Thiếu Du cực kỳ bất đắc dĩ, nhưng nghĩ đến sự huyền diệu của bộ pháp này, cho dù là ba bước cũng đủ để hắn hoành hành, chí ít ở luyện khí kỳ hắn không sợ hãi bất cứ kẻ nào, nếu như gặp phải cường địch, thì nên thối lui, nhưng nếu gặp phải người cùng đẳng cấp, liền có thể hoàn toàn áp chế hắn, chút thủ đoạn này làm Lục Thiếu Du có lòng tin, có can đảm phóng xuất cuồng ngôn muốn giết hai con tôm tép này tại đây.

Lục Thiếu Du đặt cho bộ pháp này một cái tên bá đạo, gọi là "Đạp Thiên Bát Bộ". "Đạp thiên", đã nói lên bộ pháp này bá đạo, bát hoang, trên trời dưới đất, đều có thể đến được, mà bộ pháp này cũng chỉ có bát bộ, nên gọi là Đạp Thiên Bát Bộ.

Đạp Thiên Bát Bộ! Đệ Nhị Bộ!

Một cỗ khí thế quét ngang thiên hạ bộc phát ra, so với khí thế vừa rồi mạnh hơn thập bội!

Chỉ thấy Lục Thiếu Du bộ cương đạp đấu (đạp sao), chân đạp Càn Khôn, thân thể thon gầy bỗng bộc phát ra kình khí kinh người, kích động thành âm thanh bạo phát bốn phía không ngừng, phảng phất tay hắn như xé thiên địa, chân như đạp tinh thần, trong thoáng chốc, Hổ Lực lại có cảm giác như thấy được viễn cổ thần ma!

"Hổ Lực! Ưng Không! Ta thông nát *** các ngươi!" Lục Thiếu Du quát tháo như sấm rền, gầm mạnh về hướng hai người. Chỉ thấy hắn nhảy qua liền xuất hiện trước mặt Ưng Không, năm ngón tay vạch thành trảo, mạnh mẽ hướng trái tim Ưng Không.

"Lệ ——" Ưng Không liền hít thở mạnh, hướng không trung chạy trốn, tựa như tên rời cung.

"Chạy? Hắc, ngươi chạy được sao!" Lục Thiếu Du cười lạnh, chân đạp Đạp Thiên Bát Bộ, một bước hơn mười dặm, liền xuất hiện ở trước mặt Ưng Không.

"Kết thúc." Lục Thiếu Du cười lạnh, hai trảo chụp vào Ưng Không, yêu khí kịch liệt gào thét mà đến.

Một trảo, chỉ là một trảo, Ưng Không liền vô pháp nhúc nhích!

"Phanh ——" Ưng Không, yêu thú luyện khí ngũ trọng thiên đỉnh đang sống sờ sờ liền bị xé rách! Phía dưới Hổ Lực thấy kết cục của trận chiến, lông tơ toàn bộ đều dựng thẳng lên.

Quá mạnh mẽ! Quá bá đạo! Cho dù là luyện khí lục trọng thiên cũng không có khả năng đem một yêu thú luyện khí ngũ trọng xé rách! Nhưng mà Lục Thiếu Du lại làm được!

"Giờ đến phiên ngươi!" Lục Thiếu Du lúc này liền phảng phất như sứ giả câu hồn của địa ngục, chậm rãi đi hướng Hổ Lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.