Yêu Ma Đạo

Chương 42: Chương 42




CHƯƠNG 42

Này ánh mắt. . . . . .

 

Này thanh âm của dã thú rất giống, khiến nam nhân liên tưởng đến bạch sư vào đêm đó. . . . . .

 

Cửu Hoàng phát hiện nam nhân bị hắn”Mua” tới đột ngột bất ngờ lâm vào trạng thái ngây ngẩn. Ba ngón tay của hắn cũng vì vậy mà không thể thâm nhập vào bên trong cơ thể nam nhân, thân thể kẻ này hảo chặt khiến hắn muốn tiến vào cũng thực gian nan. Hắn theo bên hông lấy ra một cái hộp đem thứ chất lỏng thoang thoảng mùi vị tuyết liên vẽ loạn nơi bí huyệt của nam nhân. Đây chính là thượng đẳng liệu thương dược cao chỉ có tuyết sơn mới có.

 

Tích Duyên cảm giác được hạ thân bị thứ  chất lỏng gì đó vô cùng lạnh lẻo bao phủ. Kẻ lạ lẫm trước mắt y bất ngờ đem bốn ngón tay đồng loạt đẩy vào bên trong cơ thể y . Tích Duyên khó khăn phát ra những thanh âm “Ân ân ô ô”, không ngừng ra sức lắc đầu. Bởi vì cơ thể chỗ nào cũng bị thương nên phản kháng của y căn bản không làm nên trò trống gì lại thêm băng vải trên người tác động đến miệng vết thương khiến nam nhân hoàn toàn không dám tái lộn xộn. Cùng lúc đó, Tích Duyên cảm giác những ngón tay trong cơ thể y rời khỏi, cảm giác trống rỗng vừa ập đến, lại trong nháy mắt lúc sau đã bị thay thế bởi dục vọng tráng kiện hoàn toàn khác với thường nhân.

 

Cái cảm giác cơ thể như bị xé toạc ra khiến Tích Duyên trong đầu một mảnh hỗn độn. Ngạnh khí nóng bỏng tựa hỏa nhiệt, còn có cao dược bôi trơn khiến việc tiến nhập càng thêm dễ dàng. Hai chân Tích Duyên bị tách ra, cảm giác được đối phương lay động thắt lưng đem dục vọng tráng kiện vừa đáng sợ lại cực nóng kia xâm nhập vào bên trong y. Hai chân Tích Duyên run rẩy không thể khép lại, nơi chật hẹp của cơ thể y cũng bị dục vọng so với cánh tay trẻ con còn thô to hơn không ngừng xuyên thứ. . . . . .

 

Trong bóng đêm, không ai thấy rõ ai, Tích Duyên bị người nọ áp trụ, thắt lưng bị nắm lấy, càng khai mở rộng hai chân y, bắt đầu đong đưa phần eo. . . . . .

 

Thứ kia một chút lại một chút tiến vào khiến hạ phúc của nam nhân trướng lên vô cùng khó chịu. Đối phương mỗi một lần tiến vào đều làm cho thân thể y di động mạnh về phía trước, ngạnh vật nóng rực lúc thì chậm rãi lúc thì cấp bách không ngừng tiến xuất ở huyệt khẩu tinh xảo của nam nhân. Hạ thể ma xát vào nhau lại sinh ra thứ cảm giác tựa hỏa diễm thiêu đốt, cơ hồ như muốn hướng nam nhân đem y nuốt trọn vào trong cơ thể mình.

 

Thứ kia. . . . . . Hảo thô. . . . . .

 

Huyệt khẩu của Tích Duyên trướng ra rất lớn, nhưng không biết có phải là nhờ vào tác dụng của dược cao kia không mà y một chút đau đớn cũng không cảm giác được. Nhưng là trướng như vậy lại khiến y rất khó chịu, thứ kia thật rất lớn, lại còn thô cứng, căn bản là không nhỏ như người bình thường. Tích Duyên bị đỉnh đến hô hấp cũng khó khăn, hơn nữa miệng hắn còn bị mảnh vài bịt kín lại khiến cho hô hấp càng thêm không thông thuận.

 

Hắn thống khổ rên rỉ mấy tiếng, hai tay dùng sức đẩy lui cố ngăn chận nam nhân trên cơ thể mình. Thế nhưng người này lại như dã thú, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của y. Mạnh mẽ kéo chân y, càng ra sức đỉnh nhập thân thể y, khiến y không ngừng thống khổ mà lắc đầu. Thậm chí còn thường có thanh âm gầm nhẹ của dã thú ghé vào lỗ tai y vang lên.

 

Lúc này.

 

Mảnh vải bịt miệng Tích Duyên được lấy ra, trong miệng y không ngừng xuất ra những thanh âm rên rĩ nghẹn ngào khó nhịn được. Y toàn thân vô lực nằm trên giường, băng vải trên người lại thành thứ kiềm chế y lớn nhất. Y chỉ có thể tùy ý đối phương buông ra hai chân mình, đưa ngạnh khí hỏa nhiệt mạnh mẽ sát nhập vào bên trong cơ thể y. Tích Duyên biết chính mình vô luận như thế nào đều khó lòng trốn thoát.

 

Hắn gắt gao nhắm mắt lại, đôi môi yếu ớt khẽ run rẩy. Dục vọng cực nóng kia ở bên trong cư đạo  chật hẹp nơi đồn gian  của y kia tiến xuất, chiếc giường lớn làm từ thô mộc không ngừng phát ra những thanh âm chi dát chi dát 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.