CHƯƠNG 57
Sau khi ba người đến nơi mới phát hiện hết thảy suy đoán đều là sai lầm, nơi đó căn bản là không có chút yêu khí. Sau ba người trở lại khách ***, Phật Hàng nói với Tích Duyên, bảo y hãy hồi phủ, không cần tiếp tục quản việc này nữa.
Không thể mở miệng cự tuyệt, Tích Duyên đành phải mặc kệ, hiện tại đã có người của các môn phái khác, tự nhiên sẽ có thể giải quyết gọn ghẽ những việc như thế này, mà Tích Duyên trước giờ suy nghĩ đều quá ngây ngô, căn bản cũng chẳng giúp được gì.
Sau nửa tháng.
Phong Danh thành đại khái đã khôi phục lại yên bình, Tích Duyên những ngày nay đều ở tại phủ của mình nghỉ ngơi, linh lực của y nhờ vậy mà được bảo toàn, thế nhưng hiện tại chỉ có thể vỏn vẹn bảo hộ những người trong phủ, không thể giống như trước mà đông tây trảm yêu trừ ma.
Sau lần thương nghị đó, Cửu Hoàng cùng Phật Hàng đều biệt vô tung tích, mai danh ẩn tích ở Phong Danh thành, ngay cả Xích Luyện cũng biến mất vô ảnh vô chung, cho dù là Tích Duyên tìm đến tận cửa, thủy chung vẫn không tìm được hắn. Tích Duyên lo lắng Xích Luyện gặp phải chuyện không may, liền nhân cơ hội vào thời điểm Hà viên ngoại cùng Ngọc Li thành thân mà tìm hỏi Ngọc Li hiện tại Xích Luyện đang ở nơi nào.
Xích Luyện dù sao cũng là anh em kết nghĩa của y, y tất yếu phải quan tâm hắn, thế nhưng y lại từ trong miệng Ngọc Li biết được, hiện tại thiên hạ đã thái bình, vì vậy Xích Luyện đã đến phía nam làm việc buôn bán.
Không thể nói chính xác thời điểm hắn sẽ trở về, mà ngay cả Ngọc Li bây giờ cũng như nước đã rời bát , nếu đã gả cho Hà viên ngoại thì phải hảo hảo đối đãi viên ngoại phủ, không thể cùng “Ca ca” nay đi mai đó như trước được nữa.
Tích Duyên vì thế mà một trận khổ sở muốn chết đi được, không biết khi nào mới có thể gặp lại Xích Luyện.
Tích Duyên nhớ rõ Thái sư tổ từng nói qua, cái van trấn áp yêu quái là Ngọc Tì Cửu từ thời kì thượng cổ hóa thành, tụ tập thiên địa linh lực, cứng rắn vô cùng, chỉ có vào mà không có ra.
Theo lý thuyết, yêu khí dù cho vô luận có mạnh đến thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không thể phá tan, thế nhưng tất cả mọi người là ngay từ đầu đã tính toán bước đi phương hướng sai lầm. . . . . .
Tích Duyên hồi tưởng hồi y còn nhỏ, đã từng nghe Thái sư tổ nói qua ──
“Thứ kia được gọi là ‘ trấn yêu phiệt ’, chính là một cái van, một cái kết giới hạn chế yêu vật. Bên trong kết giới đó, kỳ thật có phong ấn Ngọc Tì Cửu, mà bên trong Ngọc Tì Cửu kia lại chỉ có hai yêu nghiệt, nói cách khác, bị trấn áp ở Thanh sơn, chỉ có hai yêu nghiệt pháp lực cao cường.”
. . . . . .
“Hai tên yêu nghiệt này đều bị nhốt tại ‘tầng thứ chín’ của Ngọc Tì Cửu, tầng thứ chín này cũng như tên gọi của nó, là ngọc tì ‘tầng thứ chín’, rất nhiều người đều nhầm lẫn bên trong Ngọc Tì Cửu có chín tầng, kỳ thật chỉ có một tầng mà thôi, ‘tầng thứ chín’ chính là một cái tên.”
. . . . . .
“Liền ngay cả hai tên yêu quái kia cũng không biết nơi đó kì thật chỉ có hai người bọn họ mà thôi.”
. . . . . .
“Nếu có thời điểm hai tên yêu nghiệt kia bị phóng xuất, kia cũng là thiên ý. Đây là bí mật của Thanh sơn, nếu ngươi sau này li khai Thanh sơn, liền chớ có quản đến việc của Thanh sơn nữa.”
. . . . . .
“Phải tránh a.” Lời nói của Thái sư tổ đột ngột vang lên bên tai Tích Duyên. Tích Duyên thật sự là choáng váng cả đầu óc bởi cái lời dặn dò bất ngờ tăng âm lượng lên kia.
. . . . . .
Như vậy, Tích Duyên tạm thời đã hiểu được, yêu nghiệt vi hoạn hiện giờ tất cả chỉ là giả tưởng, mấy tháng nay bọn họ đều là sinh hoạt trong thứ không gian tự mình dối mình, trừ bỏ hai tên yêu vật trốn thoát ra ngoài kia, căn bản là không có bất kì tên yêu nghiệt nào khác, tất cả những thứ này đều là do xà yêu đang âm thầm thao túng, mục tiêu của xà yêu căn bản không chỉ là Phong Danh thành mà còn muốn lường gạt ngay cả người của Thanh sơn.
Hai tháng sau.
Thanh sơn chưởng môn tựa hồ cũng ý thức được bị yêu quái lừa, rằng yêu quái những ngày gần đây ở bên ngoài đều là do xà yêu giở trò quỷ, hết thảy đều là ảo tưởng, khiến cho nhân loại sợ hãi, vô thố. Như vậy, cả Phong Danh thành đều rơi vào bẫy của tên xà yêu kia, thời gian qua bọn họ đều là sinh hoạt bên trong ảo tưởng của chính bản thân mình. Còn về phần Thiên Niên Thụ Yêu, kia là hàng thật.
Bởi vì Tích Duyên từng nghe cao nhân các môn phái nói qua, thế gian có thiên niên thất yêu, thất yêu nội đảm có khả năng tăng công lực, mà nội đan của thụ yêu hiện đang ở trong tay Phật Hàng.
Còn nội đan của thiên niên lão hổ tinh thì đang ở trong tay tên Hắc y nhân kia, nói như vậy, nếu nội đan của thiên niên thất yêu rơi vào tay kẻ xấu khẳng định xảy ra vấn đề, nhưng những việc này này cũng không hẳn là việc mà Tích Duyên phải quản, y hiện tại phải sống hảo hảo tại Phong Danh thành, làm một người thường, có một cuộc sống tốt, cùng thê tử của mình vượt qua nửa phần đời còn lại.
Sau khi gian kế của xà yêu bị vạch trần, Phong Danh thành khôi phục thái bình, hết thảy đều đã kết thúc, nam nhân cũng không biết Cửu Hoàng đã về Thanh sơn, Phật Hàng cũng đã trở về Thanh Phong cốc.
Này hết thảy, tựa như một hồi nháo kịch, đến cũng mau, mà đi cũng nhanh. . . . . .
Nam nhân cũng không biết, lí do khiến Phật hàng tức giận buộc phải rời đi có hai cái. Đệ nhất, là bởi vì hành vi của bọn họ phụng bồi nam nhân làm càn khiến Phật Hàng bị đồng môn nhạo báng. . . . . .
Đệ nhị, là lo lắng trúng kế của xà yêu!
Còn về phần Cửu Hoàng, sau khi hắn quay trở về Thanh sơn, đã bị nữ quyến trong phủ gọi trở về.
Không lâu sau.
Ngay lúc Phật Hàng quay trở về Thanh Phong cốc, Tích Duyên cũng đồng thời nhận được tin tức, Thanh Phong cốc bị diệt môn, mục tiêu của xà yêu không phải là Phong Danh thành, cũng không Thanh sơn, mà là Thanh Phong cốc.
Sau sự kiện đó, Thanh Phong cốc liền biến mất trên thế gian, Phật Hàng cũng giống như bốc hơi khỏi nhân gian, hoàn toàn tiêu thất. Tích Duyên dùng rất nhiều phương pháp tìm kiếm Phật Hàng, đều không có kết quả.
Mà Tích Vân quan hiện giờ cũng bởi vì việc làm loạn ở Phong Danh thành khiến xú danh của Tích vân quán nổi lên khắp nơi, mà chưởng môn hiện tại của Tích Vân quan cũng không như những vị trước, không vì dân mà làm việc, cũng không quản sinh linh có hay không đồ thán, bị mọi người xưng là phán đoán sai lầm, lừa đời lấy tiếng, bị người đời mắng nhiếc.
Từ giờ khắc này khởi, Tích Vân quan đã không còn là cứ thế chủ thương yêu sinh linh, không còn ai tái tin tưởng nơi đó, mà hơn nữa rất nhiều đệ tử cũng đã ly khai Tích Vân quan, từ bỏ chức vụ giáo lý, thậm chí còn có rất nhiều đệ tử tìm cách trốn xuống núi. Tích Vân quan chỉ trong một đêm nhân khứ lâu không