..". Trên một hòn đảo. Một bóng dáng nhỏ nhắn bước ra khỏi khu rừng đằng sau.
Trên người là vết thương chồng chất loang lổ những vết máu chứng tỏ những điều khủng khiếp mà cô bé đã trải qua. Nhưng đừng nhìn vậy mà lầm, xung quanh cơ thể bé nhỏ đó là từng tầng từng tầng sát khí dày đặc bao phủ như có thể cô đọng lại.
1000 người bước vào khu rừng nhưng bây giờ chỉ còn lại một mình nàng. Dù trong đó có bạn bè thân nhau trong những ngày huấn luyện hay những kẻ ganh ghét khi nàng hoàn thành suất sắc trong những đợt kiểm tra. Nhưng giờ đây tất cả đều đã ngã trong đôi bàn tay nhỏ bé này.
Gian khổ 12 năm huấn luyện cuối cùng chỉ còn lại một nhiệm vụ là : Giết.
Giết tất cả để sống sót và mong muốn được trả thù quá mãnh liệt nàng bắt buộc phải sống để rồi đến ngày hôm nay.
Vài phút sau một chiếc trực thăng đỗ lên hòn đảo và nàng được đón đi.
Hai năm sau nàng ở tổng bộ hoàn thành tất cả nhưng gì được giao. Giờ đây nàng đã 20 tuổi, thời gian qua nàng đã đạt được vị trí cao quý trong tổng bộ nhưng chưa một phút giây nào nàng ngưng việc tìm kiếm hung thủ sát hại cha mẹ và cuối cùng nàng cũng chờ được cái ngày này.
Trên chiếc ghế xoay tròn trong bàn làm việc một cô gái thân hình mảnh mai đang nhìn chăm chú màn hình máy tính.
Nụ cười càng mở rộng trên môi và sát khí xung quanh không ngừng tỏa ra và vây kín lấy căn phòng khiến cho không một ai dám bước vào.
Nhìn những dòng chữ được hiện lên trên màn hình :
Đã tìm được người.
Tên : Trương Định.
Tuổi : 48.
Nghề nghiệp : Bán đồ cổ.
Địa chỉ : Đường xx...yy...zz....
Đi kèm theo là một bức ảnh của một người đàn ông.
" Hừ.... cuối cùng cũng tìm được ngươi. Ta sẽ cho ngươi biết cái giá phải trả khi chạm đến gia đình ta. Ngày này năm sau chắc chắn sẽ là ngày giỗ của ngươi " đi kèm theo lời nói là điệu cười mang theo sự tức giận.
" Ha...Ha Ha....Ha Ha Ha Ha.... ..."
Sau khi chuẩn bị xong nàng lên chiếc xe xuất phát tới nơi đó với tốc độ nhanh nhất có thể, nàng muốn nhanh chóng gặp hắn, muốn cho hắn nếm thử cảm giác sông không bằng chết.
Đến nơi đứng bên ngoài theo hướng gió bay, trên tay là một giấy nhỏ không màu không mùi, nhẹ nhàng mở ra để nó bay theo hướng gió . Với loại thuốc mê này chỉ cần ngửi phải thui thì đảm bảo ít nhất ba ngày may ra mới tỉnh lại.
Trong những năm huấn luyện nàng cũng học thêm y dược và châm cứu để phòng thân và trị thương khi làm nhiệm vụ. Đối với những người như nàng mà không học một khi trúng độc dược đồng nghĩa với chết nên việc này rất là cần thiết.
Chỉ trong ba phút thuốc đã phát huy tác dụng, từng người vệ sĩ lần lượt ngã xuống và năm phút sau tất cả các camera, tia hồng ngoại.... đều bị nàng vô hiệu hóa.
Bước vào bên trong biệt thự rộng lớn và cổ xưa , nhìn những vật phẩm được trang trí bên trong tất cả đều không phải là vật phàm . Từ cái bình hoa đến tách trà , từng cái ghế, cái bàn đều được làm từ gỗ đàn hương đen nhánh thơm ngát, sừng hươu, sừng tê giác, cung tên , trường thương hay những thanh kiếm ... rất nhiều tất cả đều nhàn nhạt tản mát ra hơi thở cổ xưa .
Bỏ qua tất cả đi vào bên trong cuối cùng nàng cũng tìm thấy hắn. Tên khốn đó đang nằm trên sàn nhà vì trúng mê dược.
Vẫn thân hình béo ú lùn tịt xấu xí kinh tởm đó. Chính hắn đã phá hủy mái ấm gia đình của cô.
Thật đáng hận mà....
"Tên khốn hãy tận hưởng giấc ngủ cuối cùng này đi vì chỉ vài phút nữa thui. ngươi sẽ là cái xác không hồn. Ha...Ha....Ha ha ha ha ha.....