Yêu Nghiệt Triệu Hồi Sư

Chương 2: Chương 2: Xuyên qua




Nhẹ nhàng cầm sợi dây trói tên khốn đó lại, nàng lấy ra một viên dược màu trắng nhét vào miệng lão, dược này không làm lão chết luôn mà sẽ khiến lão đau đớn như có hàng ngàn, hàng vạn con kiến, con bọ, con ròi, con rết... đang thi nhau cắn xé từng mảnh thịt xuôngs đến khi không còn mẩu xương nào mới thôi. Cũng như chính tên gọi của nó " VẠN TRÙNG CỐT". Kế tiếp là một chiếc kim châm giúp lão có thể tỉnh táo trong đau đớn để cảm nhận độc dược, chỉ hận chết đi ngay lập tức mà không được.

Một bình sứ được nâng lên mũi lão và chỉ vài giây sau lão đã có dấu hiệu tỉnh lại. Ngay khi lão mở mắt ra không kiềm chế được cơn giận dữ nàng đạp túi bụi vào người lão và chỉ nghe thấy tiếng đạp " Bốp....bốp....bốp.....".

Nhíu nhíu đôi mày nàng dê dê đôi guốc của mình xuống đất. " hừ... đánh súc vật thật là bẩn...".

" Thế nào....Lão súc vật tỉnh rồi hả '' nhìn lão bây giờ có vẻ đã tỉnh táo hẳn len nàng hỏi.

" Cô....cô là ai. Chuyện gì đây. sao tôi lại bị trói. Người đâu.....người đâu..." Cất tiếng gọi nhưng không một ai đáp lại lời lão cũng như không một tiếng động nào phát ra. Thoáng cái gương mặt lão đã trắng bệch cắt không còn giọt máu.

" Hãy trả giá cho những gì ngươi đã làm với ta đi. ha... ha.... ha...." nhìn khôn mặt lão nàng cất tiếng cười khinh miệt.

Và sau đó là những cơn đau đớn đánh ập lấy lão. Cố chịu cơn đau lão khó khăn cất tiếng.." Rốt....cuộc... cô...là ai....".

" Là kẻ mà ngươi đã sát hại cả nhà 15 năm trước ".

" Cô... là.... con...của.. đôi... vợ chồng.... có... chiếc... nhẫn cổ.... đó.. ".

" không sai... tôi là con gái của họ và chiếc nhẫn đó nằm trong tay tôi " nói rồi cô vuốt ve chiếc nhẫn cổ hình một con rồng kì dị. " chỉ vì chiếc nhẫn này mà cả gia đình ta đã bị ngươi sát hại...".

Cuối cùng lão cũng không chịu nổi những cơn đau đớn Ngày càng tăng lên cùng với tiếng gầm gú như u linh, quỷ hồn đòi mạng.

Lạnh lùng nhìn những miếng thịt bị tróc xuống cô lấy ra một chai nước muối chanh đã chuẩn bị và đổ lên người lão, khuôn mặt lão đau đớn vặn vẹo lại, tiếng hét càng thêm thê thảm " A.....A....A......AAA.......".

Cùng với những âm thanh đó là giọng nói van xin đứt quãng. " a...xin...a....cô....GIẾT...TÔI..a...a...ĐI....a....van...xin...cô...aaaa......".

Nhìn lão với nụ cười trào phúng, khinh bỉ nàng gằn tưng chữ nói.

" Muốn chết đâu có dễ ..cứ từ từ mà cảm nhận đi..ha ha ha......".

Nhẹ nhàng kéo chiếc ghế qua nhưng vô tình bị một vật nhọn sau ghế cứa vào tay làm cho máu chảy ra và chảy tời chiếc nhẫn. Bỗng con mắt của rồng trên chiếc nhẫn phát ra thứ ánh sáng màu đỏ kì dị và như có một lực hút muốn hút nàng vào trong chiếc nhẫn. Cố chống cự để quay lại nhìn tên khốn đó và khi thấy hắn đã chết thì nàng cũng buông tha chống cự để mặc chính mình bị hút đi rồi lâm vào một mảnh hắc ám và trong đầu chỉ có một ý nghĩ '' chuyện gì đây??? ''.

Trong một khu rừng âm u một đứa trẻ đang ngất đi nằm trên mặt đất. Trước mặt đứa trẻ là một con heo rừng to lớn với đôi mắt đỏ ngầu, hàm răng sắc nhọn đang há miệng máu của mình đinh cắn đứa trẻ. Bỗng đôi mắt đứa trẻ mở ra và nhanh chóng lăn mình sang một bên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.