Yêu Thương Ma Cà Rồng

Chương 8: Chương 8




Khâu Phù Lạc nói được thì làm được, bắt đầu kế hoạch thực hành nghiên cứu ma cà rồng, đang lúc đồng bọn còn sống trong cuộc sống khiếp sợ khi biết ma cà rồng thật sự tồn tại, nàng đã tích cực tập trung nghiên cứu.

Khâu Phù Lạc ở tầng cao nhất của trung tâm nghiên cứu, có đầy đủ dụng cụ, hàng năm các xí nghiệp lớn đều cung cấp kinh phí cho trung tâm nghiên cứu, cho nên bọn họ nhàn nhạ mà có được dụng cụ khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất.

Căn cứ theo miêu tả trên điện ảnh, ma cà rồng là tà ác, thích máu, dữ tợn, dựa vào việc hút máu người để duy trì sự sống, có thể trường sinh bất tử, khống chế lòng người, có năng lực tái sinh như cũ, còn nói bọn họ sợ ánh mặt trời, thánh kinh, thập tự giá, tỏi, các dụng cụ làm bằng bạc.

Vì nghiên cứu bí mật giúp ma cà rồng bất tử, Khâu Phù Lạc chuyên tâm đọc sách tham khảo, chuẩn bị rất nhiều dụng cạ, bắt đầu xét nghiệm máu.

Nàng ngồi trước bàn làm việc, trên bàn có kính hiển vi vùng các loại ống nghiệm, bốn phía vách đường đều là sách y học, nàng thử xuyên thấu qua kính hiển vi nhìn xem máu của Farl.

“Trong máu người có tế bào hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu, cùng các loại huyết tương khác, trong đó tế bào hồng cầu phụ trách vận chuyển dưỡng khí, nhưng trong máu của ngươi có một ít thành phần ta chưa thấy qua, tò mò quá.” Nàng ngẩn đầu nhìn Farl đang nằm trên giường thí nghiệm, hỏi: “Vì sao các người nhất định phải hút máu người a?”

Farl một tay chống đầu, cho dù đang nằm, cũng có sức quyến rũ vô hạn. Chỉ thấy hắn nhàn nhã nói: “Hút máu có thể bổ sung lực lượng cho chúng ta, làm cho chúng ta cảm thấy toàn thân thư sướng. Nói như vậy, bình thường ta cũng tự khác chế khát vọng của chính mình đối với máu, giống như người bình thường ăn cơm uống nước, nhưng đặc biệt là đến khi trăng tròn là không tự khác chế chính mình được.”

Nàng gật gật đầu, khó trách đêm đó lại thấy hắn hút máu sáu người nam nhân kia, ngày đó cũng là trăng tròn.

Ngươi có thể ăn được, chứng tỏ ngươi không phải là tử thi biến thành, theo ta thấy, có lẽ là bởi vì tế bào của ngươi so với người bình thường có năng lực tái sinh mạnh hơn rất nhiều, sự trao đổi chất cũng nhanh, cho nên có thể bảo trì thanh xuân trẻ mãi không già.”

Hắn ngắm nhìn vẻ mặt chuyên chú của nàng, trào phúng nói: “Ngươi muốn tìm ra phương pháp trường sinh bất lão?”

Mọi người đều vọng tưởng có thể có được diện mạo cùng sinh mệnh vĩnh hằng, nghĩ đến nàng cũng không ngoại lệ, mới đem hán đi làm thí nghiệm.

Khâu Phù Lạc nhún vai nói: “Không phải, nếu thật sự có bí phương giúp trường sinh bất lão, ta nhất định sẽ hủy diệt nó.”

Hắn kinh ngạc. “Vì sao?”

“Không cần hỏi? Nghĩ cũng biết, nếu chính mình trẻ mãi không già, người nhà củng bằng hữu chung quanh đều dần dần già đi, cuối cùng chỉ còm một mình, có tốt hay không?” Nàng một bên xem kính hiển vi, một bên cùng hắn nói chuyện.

Farl sửng sốt, ánh mắt hiện lên một chút quang mang khác thường.

“Nếu mọi người có thể cùng nhau trường sinh bất lão?”

“Vậy thì càng không được, nếu mọi người đều không chết, ngày đó chẳng phải đại loạn sao? Lão không chết, sinh mệnh mới cũng không thể sinh ra, không loạn mới là lạ, đi ở trên đường, phân không được ai già ai trẻ, nếu không tốt, tiểu tử mao đầo hai mươi tuổi òn cùng lão thái bà tám mươi yêu đương, luân thường hỗn loạn, điều này còn không nghiêm trọng, đáng sợ nhất là sống trên thế giàn nảy sẽ không còn ý nghĩa, sinh mệnh trân quý bởi vì chính nó rất ngắn ngủi, nhân tài hội học nắm chắc chút thòi gian này sẽ làm nên nhựng chuyện phi thường.”

“Nguyên lai…….. Ngươi cũng không muốn trường sinh bất tử…….”

“Một chút cũng không muốn.” Nàng đang quang sát họa đồ trên laptop, cùng ghi chú rõ một ít văn tự bên cạnh.

Farl đang trong trầm tư, nàng lại bồi thêm một câu: “Ta chỉ muốn tìm ra phương pháp có thể giúp ngươi hoạt động ban ngày thôi.”

Hắn ngẩn đầu: “Cái gì?”

“Ngươi không biết là chỉ xuất hiện vào ban đên thực rất bất tiện sao? Có rất nhiều hoạt động chỉ có ban ngày mới có thể làm được, tỷ như xem mặt trời mọc, đi ngao du, ngắm hoa, cùng đủ kiểu hoạt động khác, nếu không thể thể nghiệm thì thực đáng tiếc, huống chi đại bộ phận con người đều hoạt động ban ngày, nếu ban ngày có thể đi ra ngoài, cũng rất vui, có phải không ?”

Cuộc sống mọi người đều ngủ chỉ có mình ta tỉnh kéo dài mấy trăm năm, thực là vất vả, nếu nàng có thể tìm ra biện pháp làm cho ma cà rồng có thể sinh hoạt dưới ánh mặt trời, như vậy Farl có thể sinh hoạt giống như người bình thường.

Nàng không chút giấu diếm nói ra mục đích của chính mình, không chú ý tới những lời này của nàng làm Farl rung động không thôi, thật lâu không nói chuyện.

Nhiều lần thời đại thay đổi, hắn cũng từng có quen biết với một ít nhân loại, nhưng không có ai giống với nàng, vì hắn nghĩ nhiều như vậy……. Ngực nổi lên một cổ nóng tuyền, xóa bỏ đến chổ cô tịch sâu nhất, trong phút chốc lời nói của nàng an ủi.

Hắn lẳng lặng ngóng nhìn nàng, nhìn vẻ mặt mê người của nàng khi nàng chuyên chú công việc, cơ hồ nhìn đến ngây ngốc……

Khâu Phù Lạc chống cằm, suy nghĩ nói: “Trăng tròn nhất định hải hút máu……. Cho nên lấy trăng tròn làm cho kỳ đại biểu, cũng chính là thời điểm ngươi trao đổi chất, cỏ lẽ là thời điểm trăng tròn khi ngươi hút máu đến quan sát, mới có phát hiện lớn.” Nàng quay đầu đón nhận lam mâu của hắn, hỏi: “Ngươi đã nói, nếu gặp huyết tinh thuần, khát vọng sẽ không thể khống chế được, cái gì gọi là huyết tinh thuần?”

Nhắc tới điều này, hắn lại nhẹ nhàng nở nụ cười.

“Tựa như người, toàn thân tản ra mùi, không hề ô nhiễm, là sử nữ khiến cho người ta thèm nhỏ dãi, nếu ngươi trở thành nữ nhân của ta, ta sẽ làm cho ngươi mỗi ngày đều khoái hoạt như thần tiên.” Một cây châm đồng thật lớn cắm vào cánh tay hắn, làm cho hắn đau đến vặn vẹo cả mặt. “Làm sao lấy kim đâm ta? Không phải là đã lấy máu rồi sao?”

“Vừa rồi là lấy máu làm thí nghiệm, hiện tại là muốn bảo tồn ở kho hàng mẫu, như vậy ta mới có thể biết mỗi ngày ngươi có biến hóa gì.” Nàng mỉm cười, đối với hắn buổi tối liền lộ ra mị hoặc của ma cà rồng đã trở thành thói quen, hơn nữa nàng biết rất rõ, người này chính mà xấu miệng mà thôi, bên trong thực quân tử.

Gương mặt tuấn mỹ tà mị cách nàng rất gần, rất gần, tiếng nói khàn khàn lộ ra một cổ ma lực mê loạn lòng người. “Nữ sĩ, ngươi không sợ ta tập kích ngươi sao?”

Nàng ngâng cằm lên, không e ngại nhìn thẳng hắn, dung nhan thnah lê lộ ra sắc bướng bỉnh, tràn đầy tự tin trả lời: “Đương nhiên không, trừ phi ta nguyện ý, nếu không ngươi tuyệt đối sẽ không đánh lén ta, ta tin tưởng ngươi.”

Farl thầm rủa một tiếng, nữ nhân khác nếu nhìn thấy hắn chỉ có thần phực, nhưng nàng là ngoại lệ, thủy chung trầm tĩnh, đối với uy hiếp của hắn không chút sợ hãi, hơn nữa còn dám lấy máu quý hiếm của hắn làm thí nghiệm, còn lắp một đống thiết bị trên người hắn, làm cho hắn giống một con nhím cùng quái nhân tổng hợp.

Bất quá nhìn nàng tươi cười, hắn cũng không có cách, có đôi khi hoài nghi chính mình có phải là bị nàng thôi miên hay không, mà đối với nàng đều thuận theo.

Nói đến đánh lén, Khâu Phù Lạc liền nhớ đến một chuyện.

“Đúng rồi, cần nói với ngươi vài chuyện, nhớ kỹ nha, nếu muốn uống máu hãy đến tìm ta, ta sẽ cung cấp cho ngươi máu tươi hợp pháp, không cần tùy tiện đi cắn người khác, biết không?”

“Kỳ thật ngươi không cần phiến toái như vậy, ngươi có hai vị đồng bọn nhìn rất khỏe mạnh, tùy tiện cho ta một người cũng được.”

Hai bóng dáng trốn tránh ngoài cửa liền kích động không thôi, cảnh giác sợ hãi đối với ma cà rồng vẫn còn, Tony cùng David thủy chung không dám vào, chỉ dám tránh ngoài cửa nghe trộm, nghe được lời không hay này không khỏi lạnh người.

Kh6au Phù Lạc hay tay áp sát thắt thương cảnh cáo: “Không được, bọn họ không phải đồ ăn.”

Đúng rồi đúng rồi, chúng ta không phải đồ ăn! Ngoài cửa hai người mồ hôi đầm đìa mãnh liệt gật đầu.

Farl ra vẻ oán giận: “Keo kiệt.”

“Không được ba hoa! Kế tiếp là răng nanh, phiền ngươi cho ta xem một chút.”

Đinh —-

Hai răng nanh lắc lắc dài ra, thoạt nhìn thật dọa người, đem hai người ngoài cửa sợ tới mức chân run lên, nhưng có người lại không sợ, lại có ý muốn nghiên cứu.

“Xin hỏi chỉ có hai cái này có thể biến dài phải không – vạn nhất nếu gảy thì àm sao bây giờ? Có hay không giống ma thuật mất rồi lại dài ra?”

Tony cùng David hai mặt nhìn nhau, nhìn trong mắt lẫn nhau thấy chính mình gương mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, giúp ma cà rồng xem răng nanh…… Thật sự rất …… Rất …….Rất……..

Buồn nôn!

Ngày thứ ba, tiếp tục tiến hành thí nghiệm.

“Đem quần áo cởi ra.”

Chuột bạch thí nghiệm thực nghe lời lập tức cời quần áo ra, lộ ra thân hình tỉ lệ hoàn hảo. có thể so sánh với tượng thần Hi Lạp, người bình thường xem thấy nhất định nhịn không được mà máu mũi phún ra.

Khâu Phù Lạc đem một đống dụng cụ đường dẫn điện tử dán trên người Farl, mỗi một đường dẫn đều đem biến hóa rất nhỏ sinh ra trên da thịt truyền đến máy vi tính, theo máy tính phân tích số liệu, nàng có thể thấy được thí nghiệm có hay không hữu dụng.

“Tony kem chống nắng” Phù Lạc mệnh lệnh.

“Nha ……” Tony hai mắt mở to, chỉ kém không chảy nước miếng, bởi vì cảnh xuân trước mắt, cho nên có chút không yên lòng đem kem chống nắng giao cho thủ trưởng.

Trải qua mấy ngày quan sát, Tony phát hiện vị ma cà rồng tiên sinh này rất hiền lành, rất nghe lời lão bản, cho nên cảnh giác dần buông lỏng, hơn nửa đối phương thật suất, trên đời này không chỉ nam nhân thích mỹ nữ, nự nhân cũng thích mỹ nam, tuy rằng nàng đã có bạn trai, nhưng vẫn là nhịn không được muốn cùng soái ca thân cận, tò mò rốt cuộc chiến thắng sợ hãi, giớ phút này mới có thể đứng ở chổ này, xung phong nhận việc làm trợ thủ, thuận tiện xem phong cảnh đẹp mắt một chút.

Tony dám thề, trên đời này nữ nhân có thể ngăn cản sức quyến rũ của vị soái ca này thật sự không có mấy ai, đừng nói là nhìn, chỉ cần chạm tay liền —-

“kem chống nắng này không giống với bình thường, là do dùng nhân vũ trụ làm ra, bên trong có bỏ thêm phần tử cực mạnh, chuyên môn nhằm vào tia tử ngoại cùng tia phóng xạ làm cách ly” Phù Lạc vừa nói, một bên đem kem chống nắng thật dày vẻ loạn trên nữa người trần trụi của Farl, thứ này là do nàng lợi dụng người của phòng khác mới có thể lấy được.

Farl toàn thân không thể động, chỉ có thể để Phù Lạc tùy ý vẻ loạn trên người của hắn, khi bàn tay ngọc ngà mềm mại chạm vào người hắn, hắn toàn thân cứng đờ, hô hấp gấp gáp, cảm gai1c kia càng tiếp xúc càng trở nên nhộn nhạo, làm cho hắn nhiệt huyết sôi trào.

Khâu Phù Lạc một khi vào công việc hay nghiên cứu, sẽ hoàn toàn tiến vào trạng thái chuyên tâm, cho nên không chú ý tới phản ứng khác thường của Farl, nhưng trong cuộc u mê Tony ngoài cuộc tỉnh táo.

Cho dù đây là nghiên cứu, nhưng chính mình nhìn thấy kích thích lãng mạng giống như trên phim nhựa, nữ tử xinh đẹp động lòng người, dùng tay vuốt ve xoa bóp trên ngực nam nhân, hiển nhiên vị nam tử này dục vọng trong cơ thể này đã bị khơi mào, ánh mắt tuấn dật ngoài nãh nhặn cười còn có cuồng dã, hắn nhếch môi lộ ra lơ đãng khiêu khích.

Tony ánh mắt lặng lẽ hướng nữa người dưới của Farl dời đi, vật bên trong quần dài đang kéo cờ xướng quốc ca……. Đồng tử của nàng cũng trở nên phóng đại.

“Trong ánh mặt trời có tia tử ngoại, tia tử ngoại là một loại náh sáng mà mắt thường không thể nhìn thấy, trong đó tia c có hiệu quả sát trùng, ta nghĩ hẳn là tia c này đối với ngươi bất lợi, nếu có thể cách ly, không chừng ngươi sẽ không sợ mặt trời nữa.” Phù Lạc đối với hắn giải thích qua loa, hương Tony mệnh lệnh. “Đưa đèn dời đén đây.”

“Vâng.” Tony đem một cái đèn thật lớn dời đến, mặt đỏ tim đập nhìn hành động của hai người trong lúc đó, nếu tăng thêm tưởng tượng, giống như nữ nhân xinh dẹp động lòng người đang trừng phạt một dã thú tràn đầy sức mạnh.

“Đèn này cũng có tia tử ngoại cùng tia c giống mặt trời, thử một lần xem có hiệu quả hay không?” Phù Lạc nhìn hắn, đang dợi hắn chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Farl gật đầu, ý bảo nàng bắt đầu, cũng lặng lẽ thở ra, tay nàng cuối cùng cũng rời khỏi, nghĩ đến vừa rồi nàng đối với hắn một trận động chạm, liền không thể ức chế tâm động, nàng càng lơ đãng, hại hắn nhẫn nại càng khổ, thủy chung không dám lỗ mãng.

“A, không được, con số biển hiện da thịt của ngươi không thể thừa nhận, xem ra phải tìm một loại kem chống nắng khác mới được, đi, chúng ta đổi loại khác.”

Sau đó lại là hình ảnh một nữ tử chà đạp da thịt trần trụi của nam nhân, “nơi đó” vừa mới hạ cờ, lại nghiêm hát vang quốc ca.

Tony vụng trộm nuốt nước miếng, trong lòng thầm khen, hùng tráng uy vũ, phấn khích a……..

David ngoài cửa, vẫn như cũ không dám đến gần, chỉ dám đứng ở xa xem.

Trung tâm giám chức xuất hiện một vị mỹ nam tử cử chỉ cùng lới nói tản ra khí độ quý tột, khó tránh khỏi không khiến cho người ra chú ý, nhưng Farl chỉ có thể lợi dụng thuật thôi miên, khiến cho người khác xem hắn là một người trợ thủ bình thường, sẽ không đặc biệt chú ý tới.

Ở trong này, chỉ có Phù Lạc cùng Tony và David hai trợ thủ đắc lực của nàng hiểu được thân phận thật của hắn, bởi vì Tony cùng David là người Phù Lạc tín nhiệm nhất, cho nên Farl không cần thôi miên bọn họ.

Trước khi Farl xuất hiện, tiểu tổ xem xét bọn họ phải dùng các loại chất hóa học xem xét dược vật trúng độc, dùng kiểm tra để đo lường người chết hoặc người bị tình nghi, mặc kệ là xem xét cái gì, đều thập phần tốn thời gian để có được kết quả, hiện tại đã có biện pháp nhanh chóng hơn.

“Hương vị thế nào?”

“Hương vị thực hôi, người này hút rất nhiều ma túy, loại ma túy này là tổng hợp,”

“Vậy còn những cái khác.”

“Nam nhân, bốn mươi tuổi, người da trắng, bình thường có thói quen uống rượu.”

“Đến chén này.”

“Ân, có điểm khô, là lão thái bà sáu mươi tổi, người da vàng, có bệnh cao huyết áp.”

Cách nói năng nho nãh lại lễ độ của Farl, cầm cốc máu đong đo như cầm ly rượu, nhấm nháp máu như đang uống rượu. Rõ ràng là đang uống máu, nhưng đến trong tay hắn, tựa như cao quý va 2thanh lịch hơn gấp trăm ngàn lần.

Đáp án hoàn toàn chính xác, làm cho Tony cùng David hai người không thể không khâm phục.

Hiện tại bọn họ đã không còn sợ hắn, ngược lại mỗi ngày đầu còn đến sớm về trễ, David không trở về nhà ăn bữa tối cùng lão bà của hắn, Tony cũng không đi hẹn hò, bọn họ buổi tối đều lưu lại, đơn giản là vì muốn nhìn thật kĩ vị ma cà rồng cả đời khó gặp được này.

Thần kì nhất là hắn mỗi ngày đều uống một chén máu, lập tức có thể nói ra chuẩn xác nhóm máu còn thân phận đặc thù của chủ nhân.

“Cái này?” Tony đem nhúm tóc đánh số 4203 giao cho hắn.

Farl vừa nhìn, lập tức nói: “Nữ, cô gái da đen mười ba tuổi, xử nữ.”

Tony nhịn không được phát ra tiếng tán thưởng, thạt khâm phục xem xét của hắn.

“Đến cái này.” David đưa cho hắn quần áo vật chứng.

“Có thành phần hắc an phi, là đồng tính luyến ái.”

Hai người chậc chậc khâm phục, giống đưa đang say sưa chơi trò chơi thần kỳ, thay phiên nhau đưa ra đề mục.

“Thế còn cái này.” Tony đưa cho hắn vài cái răng.

“Nữ nhân, cuộc sống hỗn độn, ít nhất cũng quen biết với hơn năm mười nam nhân.”

“Răng nanh cùng quan hệ sinh hoạt có gì giống nhau?” David ngạc nhiên hỏi.

“Ta ở trên đó ngửi được mùi của rất nhìu nam nhân, tỏ vẻ nàng từng dùng miệng phục vụ nam nhân, cái này là kỹ nữ.”

Thần kì!

Hai người nhất trí dùng ánh mắt sáng ngời nhìn Farl, trải qua nữa tháng sống chung, bọn họ đối với Farl từ e ngại đến tò mò, từ tò mò đến sợ hãi, từ sợ hãi đến bây giờ trở thành khâm phục, hắn từ đầu đến cuối, đem nội dung xem xét, kể lại rất sống động, cùng nhanh chóng.

“Farl, ngươi có thể xem giúp ta cái này?” Tony kích động đem một sợi tóc màu vàng kim đưa cho Farl, những người khác cũng đến giúp vui.

“Nam tử da trắng, bốn mươi hai tuổi,” Farl đối với Tony cười nói.

“Cái gì? Nhưng nam nhân này nói cho ta biết hắn ba mươi hai tuổi nha!”

“Ngươi bị lừa.”

Một bên David cười ha ha. “Tony, nam nhân kia của ngươi nhất định là rất rất trẻ con, nên mới có thể thoạt nhìn giống ba mươi hai tuổi!”

Tony trừng liếc mắt nhìn David một cái, vỗ ngực trầm trồ khen. “May là ta cẩn thận, biết trước hắn như vậy, nếu không chịu thiệt cũng không biết.”

“May cho ngươi tóc kia cũng không phải là của nữ nhân, bằng không ngươi nhất định phải khóc rồi.”

“Thối David, ngươi cố ý xúc phạm rủi ro của ta a!”

“Ta là vì muốn tốt cho ngươi, sớm một chút tìm thấy nam nhân tốt để yên ổn đi.”

“Ngươi cho rằng ta không muốn ao? Ai ~~ hao nam nhân chỉ có thể cầu a” Nói xong, nàng hối hận đứng lên, gần đây mới cùng bạn trai chia tay, trước mắt nàng không có cửa sổ tình ái.

Farl nhìn bọ họ cãi nhau ầm ĩ mà cười, bởi vì quen biết Phù Lạc, làm cho hắn biết thêm hai vị bằng hữu, buổi tối không hể ở một mình, cho dù Phù Lạc không đến, cũng có người cùng hắn nói chuyện phiếm.

Nghĩ đến Phù Lạc, hắn không biết nàng đi nơi nào, nghe người khác nói nàng hôm nay cả ngày không đến, cho dù có việc, hiện tại đã mười giờ, nàng cũng phai nên trở về mới đúng, hắn cố ý ở lại cùng nàng trở về nhà.

Không nhìn thấy nàng, tâm của hắn tựa như trăng thiếu mất một góc, không viên mãn.

“Phù Lạc rốt cuộc là có việc gì? Nàng hiện tại ở đâu? Hắn nghĩ muốn nhanh chóng nhìn thấy nàng, không bằng chính mình đi tìm nàng.

“Di? Ngươi không biết sao?”

“Biết cái gì?”

David cùng Tony liếc mắt nhìn lẫn nhau một cái, mới đứng ra thuyết minh cho Farl.

“Hôm nay là ngày giỗ cha mẹ nàng.”

Nước Mỹ tuy rằng quốc lực rất lớn, nhưng nhân vật này cũng làm cho cảnh sát cùng quốc dân chịu áp lực phần tử khủng bố uy hiếp rất lớn.

Người nhà Phù Lạc chết trong sự kiện nổ bom ở trung tâm mau sắm, lúc ấy quốc tế khiếp sợ bom công kích, nước Mỹ cực lực công khai lên án, đáng tiếc không có manh mối xác thực, cho tới bây giờ hung thủ vẫn nhở nhơ ngoài vòng pháp luật, từ đó về sau Phù Lạc chính là tự lực cánh sinh, một đường thi đậu trường y, lấy trọn học bổng, cũng lấy thành tích tốt nghiệp vĩ đại nhất toàn trường.

Thánh tích mỗi năm học của nàng đều hơn người, các bệnh việ cực lực tranh thủ nhân tài, nhưng Phù Lạc không màng đến phúc lợi hẫu đãi củng lương một năm trăm ngàn, không giống người khác khi tốt nghiệp liền chọn bệnh viện lớn, nàng dứt khoát kiên quyết lựa chọn con đường pháp y này.

Giúp cảnh sát tìm bắt tội phạm, nàng lấy đó làm mục tiêu để an ủi cha mẹ trên trời.

“Đây là nguyên nhân vì sao khi làm việc Phù Lạc lại nghiêm túc như vậy, một năm bốn mùa không ngừng nghĩ, người bình thường đầu sợ hãi khi nhìn thấy người chết cùng thảm trạng vô cùng thê thảm, nhưng trong mắt Phù Lạc, nàng chỉ nhìn thấy hung thủ tàn nhẫn vô đạo.” David thở dài.

Tony đồng dạng tràn ngập kính ý nói: “Đây cũng là nguyên nhân khiến ta đi theo Phù Lạc, chính nghãi cùng can đảm của nàng làm cho ta bội phục sát đất, hy vọng nàng về sao ta cũng có tểh giống nàng như vậy …..”

David cùng Tony nhìn Farl chằm chằm, chỉ nhìn thấy vẻ mặt mãnh liệt của hắn, tầm mắt như dao, không biế là đang suy nghĩ cái gì, nhiệt độ không khí chung quang đột nhiên giảm mạnh, một thân sát khí vô hình, khiến cho người khác sâu trong nội tâm liền cảm thấy sợ hãi.

Farl có chút đăm chiêu nheo mắt lại, thân thế Phù Lạc như av6y5, nghĩ đến nàng đã bị thương tổn, đáy mắt trở nên nhọn hơn.

David cùng Tony chưa từng nhìn qua vẻ mặt này của hắn, hai người toàn thân cứng ngắc, cổ họng cũng không dám than một tiếng.

Nguyên lai, hắn cũng có thể khủng bố như vậy……

David nuốt nuốt nước miếng, ánh mắt hướng Tony đi đến, lấy ánh mắt hỏi nàng: “Hiện tại làm sao bây giờ?”

Tony cũng run run nhìn lại hắn, ánh mắt tựa như sắp khóc: “Ta làm sao biết a!”

Bởi vì ngày thường cùng hắn rất quen thuộc, sớm đã đem hắn trở thành bạn, huống chi phần lớn thời gian, Farl tóc đen mắt xanh tuấn mỹ như thiên sứ từ trên trời rơi xuống, mê chết người còn không kịp, làm sao có thể nghĩ đến thân phận ma cà rồng tà ác của hắn.

Thẳng đến thời khác này, bọn họ mới lãnh hội điều đáng sợ nhất của ma cà rồng, cũng ý thức được Phù Lạc có ý nghĩa như thế nào, lúc này chính là nên nói một chút trấn an hắn mới đúng, nhưng thanh âm tựa như ở trong yết hầu, không dám ra tiếng, đánh phải tiếp tục cứng ngắc, tồ hôi lanh tuôn rơi.

Đột nhiên thanh âm mở cửa đánh vỡ yên tĩnh trầm sâu, tiếng nói trong suốt dễ nghe bỏ dở không khí khẩn trương này.

“Di? Các người còn ở đây a?” Phù Lạc đi vào, ngoài ý muốn đã trễ thế này, ba người còn chưa có về nhà.

Một đạo ánh sáng trạng đông pha 1tan hắc ám, Phù Lạc xuất hiện như một đạo không khí mới mẻ giúp cho bọn người bên trong hít thở thông suốt.

“Như thế nào trễ như vậy mới trở về?” Farl đứng lên đi đến bên nàng, hắn vừa rời khỏi, hai người phía sau giống như bong bóng cao su xụi lơ ở trên ghế, thoáng như vừa mới từ chổ chết trở về.

“Ta hôm nay có việc a, không phải nói với ngươi rồi sao?” Phù Lạc đem áo khoác treo lên, hướng chổ để tư liệu đi đến, Farl liền đi theo phía sau.

“Ngươi biết rõ trị an ở Los Angeles không tốt, còn ở bên ngoài trễ như vậy, xảy ra chuyện thì làm sao?”

“Này Đức tham viên đưa ta về.” Nàng nói

“Này Đức? Hắn cả ngày hôm nay đều ở cùng ngươi?”

“Vừa rồi gặp hắn trên đường.”

“Khéo như vậy, ta hoài nghi hắn là lấy chuyện công làm việc riêng.”

“Chính là ở bãi đổ xe, có cái gì công tư ở đây?” Phù Lạc nhíu mi, người kỳ quái này sao hôm nay dong dài như thế? Nói đông, nói tây, nàng tiện đường đi cùng hắn có quan hệ gì?

“Ngươi còn muốn ở lại làm việc? Đã muộn thế này!”

“Thời gian của pháp y là không phân biệt thời gian, ta còn phải xét nghiệm a!”

“Xét nghiệm cái gì?”

“Máu, sáng nay vừa đưa tới, ta tạm thời để ở –? Nàng sửng sốt, nhìn bên trong tủ ướp lạnh, mười hai uống nghiệm tất cả đều —- rống không!

Con ngươi phát hỏa lập tức phừng phực vọt tới, người sau lưng đã sớm bỏ trốn mất dạng.

“Thối Farl, ngươi lăn ra đây cho ta!”

Khâu Phù Lạc nổi trện lôi đình lao tới, không nhìn đến David cùng Tony còn đang ngây ngốc, nổi giận đùng đùng tìm người.

“Phù Lạc, làm sao vậy?” David tò mò hỏi. Khắp thiên hạ chỉ có thủ trưỡng của bọn h5o mới dám rống to đối với Farl như vậy, mà Farl tực hồ cũng không có cách đối với nàng.

“Tên kai đem máu ta để trong tủ uống sạch cả rồi! Các người ai biết hắn ở đâu?”

Cho dù biết cũng không thể nói được, người ta chính là ma cà rồng nha, thử hỏi, có ai còn sống được không nếu dám bán đứng ma cà rồng……..

Khâu Phù Lạc cảnh cáo. “Vì sao không nói lời nào? Các ngươi ai dám chứa chấp hắn?”

“………”

Hai người ta thấy ngươi thấy, cho dù nhìn thấy Farl vội vàng trốn xuống nhà xác, cũng không dám tiếc lộ một chữ.

“Không nói, tốt!”

Khau Phù Lạc đột nhiên kéo cao tay áo, dùng cồn chà lau, xuất ra một cây châm đồn, lấy máu.

Không đến năm giây, Farl lập tức xuất hiện phía sau nàng, giống như biến ma thuật, giống như ba tháng chưa ăn cơm đối với nàng chảy nước miếng.

Phù Lạc một cước hướng hắn đá đến. “Xem ngươi trốn thế nào! Ta dùng một cc màu là có thể tìm được ngươi!”

Mọi người ngẹh họng nhìn trân trối, Farl bị Phù Lạc kéo như kéo thi thể trở về.

“Nhìn chuyện tốt ngươi làm đi!”

“Ngươi không khóa kho máu, ta nghĩ…….”

“Nói sạo! Ta bị ngươi hại chết rồi! Ngày mai như thế nào giao báo cáo cho người khác!”

“Ta quyên máu cho ngươi.”

“Quyên cái đầu ngươi! Phạt ngươi một tháng cũng không được uống máu!”

“Phù Lạc ~~”

“Sắc đẹp đối với ta là vô dụng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.