Yêu Thương Ma Cà Rồng

Chương 9: Chương 9




Ngày âm u, một âm mưu tà ác bắt đầu rục rịch. Một gã lão đại chỉ huy các thuộc hạ khác, đồng thời quan sát bốn phía.

“Mau! Mau lái xe, hai người các ngươi mau đem đến phía sau đi, nhanh nhanh đi!”

Vài tên hán tử lén lút, cõng một chiếc túi to, xuống xe đi nhanh ra phía sau trung tâm giám thức, xe lập tức đóng nhanh cửa, chạy nhanh mà đi.

Đợi lát nữa, hai ngươi phụ trách bắt nàng, ta canh cửa, nhanh tay nhanh chân, càng gọn gàng sạch sẽ càng tốt.”

“Phát tài rồi!” Trong đó một người nhịn không được mà hoan hô, bọn họ thật vất vả mới thừa dịp mới có thể bắt được nàng, đây là kế hoạch bắt người gian nan nhất mà bọn họ từng làm, bời vì trung tâm giám thức được bảo vệ rất nghiêm ngặt, bên cạnh lại là trạm tuần tra của cảnh sát, bọn họ phải đợi rất lâu mới có cơ hội ngày hôm nay.

Một gã thủ hạ nhìn về băng ghế phía sau, tò mò hỏi: “Lão đại, nữ nhân này thực sự đáng giá như vậy sao? Có thể làm cho đối phương ra giá cao như vậy.”

Lão đại ngồi trên nở nụ cười xót xa: “Người ta vì tiền, vì quyền thế, vì danh dự, cái gì cũng có thể làm được,”

“Nữ nhân này là ai? Vì sao chúng ta phải giết nàng?”

“Ai mà biết được, tám phấm là tìm ra chứng cứ và bí mật của người khác, cho nên mới thiệt mạng!”

“Ta biết nàng, nàng là pháp y, nghe nói rất nhiều vụ án không tìm ra chứng cứ, nàng có thể kì tích tìm ra chứng cứ phá án, cho nên có rất nhiều đại quan bị bắt bỏ tù rất hận nàng, không ích người muốn hãm hại nàng nhưng chưa bao giờ thành công.”

“Nghe nói nàng hai mươi tư giờ đền ở chung với người chết a.”

“Ta cũng có nghe nói qua, những người đó sở dĩ giết không được nàng, là vì nàng có thể cùng người chết nói chuyện.”

“Ta nghe nói là nàng nữa đêm đều uống máu người chết, dùng người chết để luyện pháp thuật, là vu nữ thời hiện đại ……” (vu nữ tương tự như phù thủy thời xưa đấy các nàng àh)

Nội dung càng ngày càng kích thích, một đám người lưng cũng càng ngày càng lạnh, ánh mắt nhất trí hướng nhìn lại phía sau, đột nhiên phát giác bọn họ sẽ đối phó với người thực khó giải quyết.

“Ban ngày ban mặt, sợ cái gì, chính là một nữ nhân thôi! Đem nàng đưa đến sau núi hoang là được rồi, trừ khi các người không muốn số tiền kia!” Lão đại uy hiếp trừng mắt nhìn mọi người.

Nói đến tiền, tinh thần liền tỉnh táo lại, việc này thành công bọn họ sẽ cố số tiền đủ để bọn họ tiêu dao cả đời, dù sao mỗi người trên người đền mang tội án, cái gọi là có tiền có thể sai khiến quỷ ma, là chuyện thương thiên hại lý cũng làm!”

“Ta cần tiền! Ta làm.”

“Ta cũng làm!”

“Giết một người mà thôi, cũng không phải chưa từng làm qua!”

Lão đại hài lòng gật đầu. “Vậy đừng nói nhãm nữa, đem chuey65n này làm cho xong đi.”

Xe đi sâu vào vùng núi hoang Dã Tĩnh, bọn họ đem túi chuyển xuống xe, mở nữ nhân còn đang hôn mê bên trong ra.

Cho tới bây giờ, bọn họ mới có thể nhìn kỹ nữ nhân này, ánh mắt nhất trí mê đắm nhìn nàng.

“Hắc! Đông Phương nữ nhân này cũng thật xinh đẹp!”

“Giết thật đáng tiếc, lão đại, có thể chơi đùa một lát hay không?”

“Ta không chơi đùa cùng Đông Phương nữ tử, trước làm cho ta mê đắm một chút lại giết không được!”

Mọi người chảy nước miếng, lão đại ánh mắt tà dâm nhìn bọn họ, hắc hắc cười nói: “Được rồi, không nếm cũng rất đáng tiếc, ta đến trước.”

Lời này vừa nói ra, lập tức đưa tới những người khác oán giận, nhưng lão chính là lão đại, ai phản đối trừ khi chán sống, những người khác tranh không được đầu tiên, đành tranh thứ hai, nhất trí cùng chơi đoán số quyết định trình tự, về phần lão đại kia, đã sớm khẩn cấp cởi quần, lộ ra dáng người xấu xí cùng thô bỉ, liếm môi, thèm nhỏ dãi đi đến bên dưới tàng cây.

Ngay khi hắn dùng mười ngón tay thô bỉ cởi bỏ quần áo nữ nhân, một chút bóng ma bao phủ phía trên, rõ ràng là ban ngày ban mặt, chung quanh lại trở nên lạnh lẽo u ám.

Vài tia màu đen theo lá cây nhẹ nhàng xuống dưới, rẫ cây như bừng tỉnh, từng bước quấn quang cổ lão đại, hắn chậm rãi ngẩng đầu, sắc mặt nháy mắt đông lại, huyết sắc không còn, đời này hắn chưa từng thấy qua cảnh tượng làm cho người ta sợ hãi như vậy.

Một gã nam tử trắng bệch như người chết d8ang ở trên thân cây, mái tóc dài như cuốn lấy hắn, cặp đồng mâu kia tản ra ma tính màu đỏ, chính trực dỏi theo hắn, làm cho hắn không thể động đậy, không thể mở miệng, toàn thân chỉ có thể run rẩy.

“Ngươi thật to gan dám chạm vào nàng…….” Mong tay lợi hại như dao, ở trên cổ nam nhân họa vài đường.

“Qủy ….. Quy ah!” Những người khác kinh hoàng kêu to, thoáng chống, tất cả đều cứng lại rồi, giống như bị điểm huyệt không thể động đậy.

“Lại đây.” Farl mệnh lệnh trầm thấp.

Các nam nhân bị hồng mâu của hắn khống chế tâm trí chậm rãi hướng hắn đi lại.

“Vì sao bắt cóc nàng?” Hắn lạnh lẽo hỏi.

“Có người bảo chúng ta giết nàng……..”

“Ai?” Tuấn mâu thoáng chốc trở nên đỏ rực.

“Không biết……. Đối phương chĩ liên lạc với chúng ta qua điện thoại ….. Chưa từng thấy qua…..”

Lửa giận tràn ngập trong không khí, tóc đen trên cổ bọn họ càng lúc càng nhiều, chỉ cần hắn hơi dùng lực một chút, lập tức có thể lấy mạng bọn họ, nhưng làm vậy cũng vô dụng, bởi vì người đứng phía sau mới là nguyên nhân nguy hiểm, giết những người đó, Phù Lạc sẽ không vui.

Farl thở phì phò, trán chảy mồ hôi lạnh, thái dương nóng cháy cùng ánh sáng làm hắn chịu không nổi, hắn không thể ra ngoài lâu, nếu không sẽ tan biến mất, sức khỏe càng ngày càng yếu đã cảnh báo hắn.

Trước khi Phù Lạc bị mang đi, hắn nghe được tiếng tim nàng đập kịch liệt cùng tiếng kêu cứu của nàng, biết nàng xảy ra chuey65n, vì truy tìm tung tích của nàng, hắn bay vọt lên mái hiên, đuổi theo hương vị mỏng manh phát ra từ trên người nàng, tuy rằng Phù Lạc vì hắn điều chế kem chống nắng, áo choàng, nhưng vẫn làm cho hắn tiêu phí rất nhiều năng lượng.

Tia tử ngoại có khắp nơi, làm cho da thịt hắn xuất hiện nhiều vết đen loang lổ, thậm chí còn xuất hiện một tầng bụi mỏng.

Máu…… Hắn cần máu.

Bắt lấy tên lão đại kia, hắn dùng răng nanh bén nhọn xâm nhập cổ đối phương hút máu.

Thực khổ, Trong máu có hàm lượng cao thuốc.

“Đáng chết!” Hắn đem máu phun ngược ra, hung hăng rủa thầm vài tiếng.

Đem gian nhân mê man ôm vào trong lòng, bóng đen bay lên không trung, nhanh chóng biến mất trong rừng rậm.

“Chết tiệt! Ngươi muốn tự sát sao? Cư nhiên ban ngày lại chạy ra ngoài!”

Khâu Phù Lạc tức giận chỉ vào Farl mắng to, nàng rất ít khi tức giận, lại cna2g không mất bình tỉnh, nhưng là hiện tại, đối mặt với những vết đen trên người Farl, nàng vừa tức lại vừa kích động.

Tony cùng David vừa vào cửa, sau khi cứu Phù Lạc về, David nhận được tin tức của Farl, liền đến cảnh sát báo án, trước mắt chỉ bắt được vài tên bắt cóc không hiểu vì sao té xỉu trên mặt đất.

“Ngươi ban ngày đi ra ngoài, tương đương đem chính mình đưa vào lò nước, ngươi nghĩ chính mình không đủ đen, hay là ngươi chán sống rồi!”

Farl nằm trong quan tài bị mắng đến thối đầu, cũng một trận tức giận.

“Có lầm hay không! Ta là ân nhân cứu mạng của ngươi nha! Nếu không có ta, hiện tại nằm trong quan tài chính là ngươi mà không phải ta!”

“Phốc…….”

Hai người ngạc nhiên trừng mắt nhìn người bên cạnh.

“Khụ…… Thực xin lỗi.” David xấu hổ nhìn bọn họ, bởi vì so sánh việc nằm trong quan tài rất buồn cười, cho nên không thể nhịn được, không có ý ngăn cản vẫy vẫy tay bảo bọn họ tiếp tục.

Trừng mắt nhìn David, hai người lại tiếp tục so giọng ai lớn.

“Ngươi là ngu ngốc sao? Sao không gọi David đi, nhất định là ngươi thích bị ánh nắng mặt trời thiêu thành tro!”

“Ta không phải không biết gọi người khác! Chỉ là đi theo mùi hương của ngươi là việc không phải dễ dàng, có thể đem ngươi trở về, còn không biết cảm ơn!”

“Vạn nhất ngươi thất bại thì làm sao? Chẳng những không cứu được ta, còn không có người biết ta bị bắt cóc!”

“Chuyện này sẽ không có!”

“Ngươi làm sao mà biết!”

“Vì ta nhất định sẽ đem ngươi cứu trở về!”

“Nhìn bộ dáng của ngươi xem! Cho dù được ngươi cứu sống cũng sẽ bị ngươi hù chết, ta sẽ chết lần hai!”

“Phốc……”

Tony che miệng, thiếu chút nữa không chịu nổi hai ánh mắt dường như muốn giết người phóng tới.

“Hắc…. Không có việc gì.” Nàng chột dạ cúi đầu xin tha, thực thức thời lui về sau trốn đi.

Hai người đằng đằng sát khí liếc mắt một cái, lại tiếp tục tranh ai đúng ai sai.

“Nếu không phải ta đúng lúc đuổi tới, ngươi có thể tiêu diêu tự do tự tai đứng ở chổ này mà tức giận sao?”

“Ngươi nhìn gương xem đi, nói ngươi hiện tại không nên kiêu ngạo a!”

Mặt Farl liên tiếp run rẩy. “Ngươi biết rõ ma cà rồng trong gương không có hình ảnh, còn dám nói ta!”

“Phiền ngươi lần sau không cần làm chuyện ngu ngốc như vậy nữa!”

“Ngươi tài trí sao, biết rõ chính mình thường bị ám toán còn dám hành động một mình!”

“@#$%&–”

“&%$#@–”

Thấy một màn như vậy, Tony nhịn không được thầm cảm thán một tiếng: “Oa ~~ rất lãng mạng nha ~~~”

David nghe như gặp quỷ nhìn về phía nàng. “Vị tiểu thư này, xin hỏi ngươi nhìn lãng mạng thế nào?”

“Ngươi không phát hiện ra sao? Bọn họ sở dĩ cãi nhau, là vì quan tâm đối phương!” Tony cường điện, cùng cảm khái nói: “Ta chưa từng gặp qua Phù Lạc tức giận như vậy, chỉ là để ý đến an toàn của đối phương, mới có thể khiến nàng mất đi bình tĩnh, mà Farl vì cứu nàng trở về, tình nguyện mạo hiểm có thể hóa thành tro tàn, sao không cảm động chứ?”

Cảm động? David tròng mắt kinh hồn nhìn một vòng, chổ này trừ bỏ là cao ốc bình thường, thì gian phòng của Farl âm trầm quỷ ám, trần nhà giăng đầy mạng nhện, ở giữa phòng còn có cổ quan tài, cảnh tượng như vậy không nên dùng từ cảm động a.

Hơn một một người là ma cà rồng khủng bố dữ tợn, một người là nữ thần long không sợ trời không sợ đất, cãi nhau để tranh đúng sai, càng bị áo chế lại càng hăng, làm hại hắn đứng bên cạnh giả câm giả điếc làm bức tượng.

Hai người thoạt nhìn không thể nào lãng mạng được, nhưng đúng theo lời Tony nói, bọn họ thực để ý đến đối phương, cho nên hiện tại mới cãi nhau đến đỏ mặt tía tai!

Xem ra bọn họ còn muốn đại chiến ba trăm hiệp, cho nên Tony đề nghị đến phòng khách giết thời gian, David đương nhiên là vô điều kiện tán thành, quyết định chờ hai người kia cãi xong mới vào.

Biểu hiện của Farl, làm cho ần tượng về ma cà rồng của Tony cùng David hoàn toàn đổi mới, cho dù nội tâm còn có chút kiên kị đối với ma cà rồng, hiện tại cũng đã tan thành mây khói, nay bọn họ tin tưởng Farl trăm phầm trăm, bởi vì bọn đã có hiệp nghị với nhau –

“Các ngươi nói cái gì?”

Khâu Phù Lạc trừng mắt nhìn hai người bọn họ, Tony cùng David vây quanh nàng, vẻ mặt túc mục nói cho nàng quyết định của bọn họ.

“Đừng nói đùa!” Nàng thất thanh kêu lên.

“Đây không phải đùa, Phù Lạc.” David nghiêm chỉnh nói: “Lần bắt cóc này không phải là chuyện nhỏ, không chỉ là đe dọa tính mạng mà thôi, có người thật sự muốn giết ngươi.”

Tony nghiêm túc gật đầu. “Bởi vậy chúng ta cho rằng tốt nhất là ngươi nên xin nghỉ dài hạn, tạm thời không nên đụng vào bất cứ vụ án nào, ta cùng David sẽ tiếp thu hết thảy.”

“Mạng người quan trọng, không được cũng phải được.”

“Ta có thể gọi cảnh sát đến giám hộ hai mươi tư giờ.” Phù Lạc quật cường phản bác.

“Cũng không được, nếu đối phương thật sự muốn giết ngươi, nhất định sẽ không từ biện pháp nào, hơn nữa nhân lực cảnh sát cũng có hạn, chúng ta không thể để ngươi mạo hiểm.”

“Cho nên chúng ta nhất trí cho rằng, chỉ có Farl mới có thể bảo đảm an toàn cho ngươi, ngươi phải ở bên người hắn.”

Bọn họ hai người một đàn một hát, lý do hoàn mỹ không tỳ vết, ăn ý đến mức làm cho nàng không thể nói lới nào.

Khâu Phù Lạc trừng mắt nhìn biểu tình kiên quyết của bọn họ, ý đồ phản bác: “Các người không thể tự tiện quyết định, ta mới là người phụ trách ở đây.”

“Ngươi nhân cơ hội này nghỉ ngơi đi, bọn ta sẽ thay ngươi làm mọi việc.” David nói.

“Đúng, chúng ta sẽ làm tiếp công việc của ngươi, sẽ không làm chậm trễ công việc.” Tony nói.

“Nếu ngươi kiên quyết tạm thời không chịu lánh mặt, nhất định sẽ gây trở ngại chúng ta.” David còn nói.

“Gây trở ngại chúng ta chính là gây trở ngại tiến độ công việc.” Tony tiếp lời.

“Vì an toàn của ngươi, ngươi phải hai mươi từ giờ ở bên Farl.” Hai người nhất trí tuyên cáo quyết định cuối cùng.

Lời này nói được lời nói chính nghĩa, đạo lý rõ ràng, bắn trúng nhược điễm của nàng, làm nàng á khẩu không trả lời được.

“Muốn ta lánh mặt thì còn có thể, nhưng vì sao ta nhất định hai mươi tư giờ phải ở bên Farl?” Nàng vẫn là không phục.

“Bởi vì hắn cứu ngươi nên mới bị thương!”

“Tri ân báo đáp là chuyện phải làm!”

“Cho nên ngươi phải hảo hảo chiếu cố hắn!”

“Lời nói của Farl, không thể làm trái!”

Nghe được một chút! Đây là tiếng người sao? Muốn nàng không được làm trái Farl? Chuyện ma quỷ hết lần này đến lần khác, nàng là thủ trưởng nha! Là linh hồn của khoa giám thức nha! Cư nhiên muốn nàng lưu lại hầu hạ hắn, còn phải hai mươi tư giờ đội lệnh, nàng cũng không phải lão bà của hắn!

Từ khi nào hai vị này lại thay đổi như vậy? Trước kia không biết ai suốt ngày ở bên tai nàng phiến toái muốn nàng cùng ma cà rồng bảo trì khoảng cách, tránh cho chết thế nào cũng không biết, hiện tại chẳng những muốn nàng chiếu cố Farl, còn muốn nàng hai mươi tư giờ không thể rời đi hắn.

Nàng không phải tiểu hài tử ba tuồi, cần bảo hộ đến như vậy, rất khoa trương!

“Các ngươi có phải bị tên kia thôi miên không? Tại sao nghiêng về một bên!”

“Chúng ta không có bị thôi miên, xem ánh mắt chúng ta sẽ biết.”

“Người bị thôi miên ánh mắt sẽ không sáng, xem chúng ta hai mắt đều sáng ngời a.”

“Chúng ta là nói công đạo thôi.”

“Không thể, ta cho rằng –“ Nàng còn muốn kéo hơi tàn giãy dụa, nhưng một câu còn chưa nói xong, tên lập tức bay đầy trời.

“Ngươi dám phản đối, chính là không để ý đến đạo nghĩa.”

Đúng, một tên bắn trúng can nàng.

“Vô tình vô nghĩa!”

Một đao đâm vào phế của nàng.

“Lấy oán trả ơn!”

Một kiếm xuyên thẳng trái tim nàng.

“Ngay cả ma cà rồng cũng không bằng!”

Bị loạn đao chém chết.

“Uổng phí chúng ta luôn luôn kính trọng ngươi, sùng bái ngươi, bội phục ngươi, thế nhưng ngươi lại làm cho chúng ta thất vọng, lo lắng, khổ sở, ăn không ngon ngủ không yên, tùy hứng làm bậy như thế, công và tư chẳng phân biệt được.”

“Được rồi, được rồi! Ta đã biết! Đừng niệm nữa, ta đầu hàng!”

Sự tình, liền như vậy định rồi.

Không ai chú ý đến, bóng tối trong phòng thấp thoáng hai đạo lam quang, nhìn một màn này, ở nơi lóe ra quang mang kia đang hắc hắc cười trộm.

Số ít phục tùng đa số, cũng không muốn mọi người trong tổ thêm phiền toái, Khâu Phù Lạc tạm thời xin nghỉ dài hạn, coi như là báo đáp Farl đi, dù sao cũng bởi vì có hắn, nàng mới có thể bình an vô sự ngồi trong nhà, bắt chéo chân nhàn hạ xem tạp chí.

Nhưng là, đột nhiên không có việc gì làm thực sự không quen, cho nên rất nhanh tìm đến công việc, phương pháp thì có rất nhiều, nếu không thể đi đến trung tâm, nàng liền đem thiết bị thí nghiệm về nhà, tiếp tục khám phá thân thể vĩ đại huyền bí của ai đó.

“Trong tỏi có chất kháng sinh, tác dụng kháng khuẩn, ta luôn luôn tự nghĩ, có thể trong cơ thể ma cà rồng các ngươi đã tồn tại vi khuẩn nào đó qua trăm ngàn năm, mà tỏi sẽ đem loại vi khuẩn này giết chết, cho nên các mơi mới bị uy hiếp.”

Khâu Phù Lạc quan sát phản ứng hiển thị trên kính hiển vi, quả nhiên phát hiện có một vài thành phần không biết tên trong máu của Farl nổi lên bài xích kịch liệt với tác dụng của tỏi.

“Có lẽ vậy.”

Farl thuận miệng đáp, giờ phút này hắn chính là đang nằm bên cạnh bàn thí nghiệm của Phù Lạc, rõ ràng có ghế dựa không ngồi, càng muốn ra vẻ tiêu sái nằm trước mặt nàng, bởi vì chỉ có như vậy, hắn mới có thể thưởng thức vẻ mặt chuyên chú xinh đẹp của nàng.

Hắn một tay chống mặt, lam mâu thâm thúy thủy chung không rời khỏi dung nhan của nàng, cô nam quả nữ ở cùng một chổ, hắn đương nhiên không thay đổi bản tính ma cà rồng, lúc nào cũng đối với nàng nháy mắt đưa tình.

Khâu Phù Lạc tuy rằng không bị hắn thôi miên, định lực cũng cao, nhưng có người bên cạnh liên tuc đưa tình, cảm giác cũng rất chói mắt.

Nàng hướng hắn liếc mắt một cái, ánh mắt nhiệt tình hồi báo càng nhiều khiêu khích, nhịn không được làm nàng xấu hổ.

“Ngươi không sợ bị mù sao?”

“Sẽ không.”

“Có thể hay không mời ngươi nhìn chổ khác, không nên hơi một tí liền mắt đi mày lại, thực chói mắt nha.”

Rõ ràng là đang châm chọc hắn, Farl lại cười đến vui vẻ, hai chữ chói mắt đến lổ tai hắn tựa hồ thành từ ca ngợi, hại nàng một chút khoái cảm mắng người cũng không có.

“Ngươi làm nghiên cứu của ngươi, ta làm thí nghiệm của ta.”

Nàng dừng lại, tò mò hỏi: “Thí nghiệm cái gì?”

“Nhìn xem phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể thành công quyến rũ ngươi.”

Chỉ biết miệng hắn phun ra lời nói không đúng đắn! Khâu Phù Lạc trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, vốn định răn dạy hắn một phen, nhưng khi thoáng nhìn thấy miệng vết thương thực kinh tâm kia, lại lập tức mềm lòng.

Đêm qua xem xét vết thương cho hắn, trên mặt hắn chổ bị tia tử ngoại làm bỏng đã muốn khôi phục lại, nhưng thân thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nghĩ đến hắn mạo hiểm có thể bị hoa 1than2h tro tàn cũng đi cứu nàng, nàng không thể không thừa nhận chính mình thực sự cảm động.

Tony nói với nàng, khi Farl ôm nàng xuất hiện ngoài cửa sổ, sắc mặt hắc đã hiện ra màu gỉ sét, toàn thân đều là hơi nước, làm mọi người sợ tới mức tè ra quần, nhất khí cho rằng người cần cấp cứu chính là hắn, bởi vì nàng chỉ bị hôn mê mà thôi. Nhưng Farl kiên trì muốn bọn họ chiếu cố nàng trước, bởi vì hắn ở trên người nàng ngửi thấy một loại dược phẩm hóa học khác, kiên trì muốn bọn họ làm rõ ràng mới bằng lòng bỏ qua.

David nói nàng bị tiêm thuốc mê, nàng cũng đoán được, khi bị bắt cóc, nàng không ngừng giãy dụa kêu cứu, kẻ bắt cóc vì muốn làm cho nàng im lặng, ở trên cánh tay nàng đâm một châm, sau đó nàng liền mất đi ý thức, chờ khi tỉnh lại đã nằm ở trên giường bệnh của trung tâm giám thức.

Khi nàng nghe xong mọi người nói qua sự tinh2m trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ, nàng muốn gặp Farl.

Bởi trong người không có gì, lập tức liền trở về tìm Farl, nàng phải biết rằng hắn chỉ là nằm ở trong quan tài, mà không phải là đã chết.

Thẳng đến khi nhìn thấy Farl, cởi bỏ đi gánh nặng ngàn cân mới dần dần trầm tỉnh lại.

Farl ngày hôm qua tính mạng còn nguy kịch, hôm nay lại đối với nàng tán tỉnh, thật sự lá cách xa vạn dặm.

“Miệng vết thương ngươi sao rồi?” Lới nói muốn mắng chửi người, cuối cùng lại trở thành quan tâm ân cần.

“Đã không còn trở ngại, trừ khi bị thái dương thiêu đốt, hoặc bị cọc gổ đâm vào tim, cái khác không chết được.” Hắn ngả ngớn nói, ánh mắt tà khí chớp động nhìn nàng.

“Ngươi khua môi múa mép.” Nàng vừa buồn cười vừa trách cứ.

“Ta là nói thật, con người hay nói dối, ta chính là khinh thường.”

Hắn là thân sĩ xã hội thượng lưu ba trăm năm trước, mặc dù mọi thời điểm đều có sự tà ác, nhưng ở chung càng lâu, nàng càng phát hiện hắn hết lòng tuân thủ lời hứa, đáp ứng nàng không động đến bọn người Tony cùng David là sẽ không động đến, trừ khi có chuyện quan trọng, nếu không cũng sẽ không đi hút máu người khác, chỉ dùng máu do nàng cung cấp, so với ngụy quân tử, hắn càng biểu hiện sự chân thật.

Cùng hắn ở cùng một chổ, nàng ngoài ý muốn cảm thấy thoải mái tự tại, muốn nói đề tài gì cũng được, không cần lo lắng lời nói của chính mình dọa đến người khác, bởi vì lới nói của hắn so với nàng càng dọa người hơn, Không cần phiền não chính mình rất đặc biệt, bởi vì hắn cũng như nàng, không cần lo lắng cuộc sống tràn đầy máu me, bởi vì hắn đối với máu càng hứng thú hơn nàng.

“Biểu tình của ngươi thực nghiêm túc, tức giận sao?” Hắn đột nhiên mặt đối mặt dựa vào người nàng rất gần, một bộ dáng sợ nàng tức giận, nhưng biểu tình lại thực đáng đánh đòn, vẻ mặt có chút trêu tức, nhưng ánh mắt lại đầy nghiêm túc.

Đây là tác phong của hắn, chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ ở thật gần nàng nói chuyện, cố ý dùng hơi thở nóng rựa kia trêu chọc nàng, mà nàng luôn cố ý không quan tâm, muốn bình tĩnh cho hắn xem.

Trên thực tế nàng biết được, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, lòng của nàng đã không còn bình tĩnh……

“Ta mới không nhỏ nhen như vậy, nhìn ngươi bị thương, không so đo với ngươi.” Nàng quay đầu, vì ngực rung động mà hai gò má dần nóng lên.

“Ta đây tình nguyện bị thương nhiều một chút, có thể có được đãi ngộ đặc biệt của ngươi.”

“Nghĩ đến mơ.”

Hắn cười đến rất thích, cùng nàng tán tỉnh trở thành hưởng thụ cao nhất, chỉ sợ hắn không cứng rắn chống đỡ. Nàng hôm qua hắn đã bị thương rất nặng, uống máu, cũng chỉ có thể khôi phục nguyên trạng mà thôi, cổ cùng các bộ phận khác cũng còn bỏng rát.

“Ma cà rồng không phải có năng lực tái sinh sao? Vì sao ngươi chỉ có bộ mặt là ph5uc hồi như cũ, các bộ phận khác thì không giống như vậy?”

“Ngươi cho rằng ta là thần thánh sao? Ta đây là bị tổn thương trầm trọng, hiện tại lại không phải trăng tròn, là thời điểm mặt trăng yếu nhất, ít nhất là phải chờ tới khi trăng tròn, ta mới có thể hòa toàn hồi phục, đương nhiên, có cách khác rất nhanh hồi phục như cũ, trừ khi ….” Hắn lại lộ ra cái loại tươi cười tràn đầy tà khí mê chết người kia, con ngươi lóe lên quang mang, khi lam khi hồng.

“Trừ khi cái gì?” Nàng ngẩn đầu.

“Trừ khi ngươi cho ta cắn một ngụm.” Nói xong, hắn đã muốn chạy biến đi, miễn cho bay tới một cây châm đồng, phật châu hoặc là củ tỏi.

Nhưng người khác cho dù có các thứ này cũng không thể uy hiếp hắn được, bởi vì hắn chỉ cần dùng ánh mắt thôi miên, liền có thể khống chế đối phương đem củ tỏi nuốt vào bụng, đem châm đồng cắm vào mông chính mình, mà phật châu phải đối với người tín ngưỡng thành kính mới có hiệu lực, bất luận kẻ nào lấy phật châu uy hiếp hắn chỉ biết hắn lấy làm đạn đánh lại, lấy kinh phật đến đầu bị hắn làm giấy vệ sinh.

Chuyện gì cũng chưa phát sinh!

Hắn đợi cả buổi, không có châm đồng bay đến, rất ngoài ý muốn.

“Máu của ta có thể giúp ngươi hồi phục lại như cũ?” Nàng hỏi.

Hắn nhíu mày. “Ta nói rồi, máu của ngươi thực thuần khiết, trong trăm ngàn người mới có, máu càng tinh khiết càng có thể cho ta thêm lực lượng.”

Nàng lại nói: “Nếu ngươi hút máu của ta, ta có bị biến thành ma cà rồng không?”

“Sẽ không, trừ khi ta hút máu của ngươi, khi trái tim ngươi không còn đập nữa, ta đem huyết của ta rót vào cơ thể ngươi, ngươi mới có thể biến thành ma cà rồng.”

“Thì ra là thế……..”

“Như thế nào? Ngươi sẽ không đột nhiên ‘tâm huyết dâng trào’, nguyện ý cho ta vào trăm cc?” Hắn tươi cười.

“Được, ta cho ngươi máu.” Nàng nói.

Nhẹ nhàng bâng quơ một câu, làm cho hắn kinh ngạc không thôi.

Hắn một phen ôm nàng vào lòng, nháy mắt tiếp theo, ánh mắt hắn, hơi thở hắn, tản ra ma tính mãnh liệt.

“Đây chính là ngươi nói.”

Nàng nuốt nước miếng, cho dù hắn ở chung lâu như vậy, hắn nhịn kh6ong được bị khuôn mặt trêu chọc của hắn làm tâm hoảng ý loạn.

“Ta nói sẽ không……hối hận……..” Sẽ không mới là lạ, nhưng lời đã nói ra, không thu trở lại, nàng cũng không muốn nhận.

Hắn nở nụ cười tà khí, có chút đăm chiêu nhìn nàng chằm chằm, giống như muốn xem chổ sâu nhất trong linh hồn nàng, giải đọc tâm tư nàng.

“Làm sao nhìn ta như vậy?” Nàng bị nhìn thấy thực không tự nhiên.

“Vì sao?”

“Cái gì? Vì sao”

“Vì sao đột nhiên đáp ứng? Trước kia mặc kệ là như thế nào, ngươi cũng không chụi bố thí một chút, chỉ c6a2n ta có ý đồ bất lương, liến giống như đại pháp sư thu yêu, không lưu tình chút nào, vì sao lại đột nhiên đổi ý?”

“Trước khác nay khác, trước kia ai cũng không thể xem như không có việc gì để người ta ở trên cổ cắn một ngụm? Bất luận kẻ nào bị muỗi cắn, đều thẳng tay đánh nha!”

Hắn da mặt rút lại. “Ta cũng không phải muỗi……..”

“Đạo lý giống nhau thôi, ngươi muốn máu máu của ta, ta đương nhiên đề phòng a, nhưng hiện tại ngươi là vì cứu ta mới làm tổn thương nguyên khí, quyên chút máu cho ngươi, coi như báo đáp ân tình của ngươi.”

“Là như thế sao?”

Ánh mắt sắc bén của hắn làm nàng tim đập nhanh, rất sợ bị nhìn ra tâm tư chân chính, nàng mới không cần cho hắn biết tâm ý chính mình, rất xấu hổ, nàng mới không cần!

“Đương nhiên, hoài nghi sao?” Nàng cố ý biểu hiện không cần, nhưng hai má đỏ bừng chính là không hợp lắm.

“Thực khả nghi.” Hắn tới gần, chính là chưa từ bỏ ý định, không nên tìm căn nguyên, đem nàng làm thấp thỏm, có chút tức giận.

“Rốt cuộc có muốn hay không? Không cần cũng được!”

Nàng muốn đẩy hắn ra, ngược lại tim càng đập nhanh.

“Đương nhiên muốn, ta làm sao có thể buông tha mỹ vị ngươi ban cho.” Hắn cười nhẹ, tiếng nói khêu gợi ở bên tai nàng nhẹ phẩy, hơi thở mị hoặc kia đã trở lại.

“Ta cảnh cáo ngươi nha, không được uống quá nhiều, nhiều nhất chỉ có thể uống hai trăm cc.” Nàng tim đập ngày càng nhanh, cố gắng ức chế, ý đồ dùng ngữ điệu lạnh nhạt che dấu chính mình không được tự nhiên.

“Yên tâm, ta có thể tiết chế.” Hắn hơi thở ấm áp cẩn thận ở trên cổ nàng lưu luyến, cũng kh6ong có lập tức cắn xuống, giống như đùa, hại nàng nổi lên một trận nổi da gà.

“Rất ngứa……. Ngươi nhanh một chút được không.”

“Đừng nóng vội.” Hắn thanh âm khàn khàn mà có từ tính, ở bên tai nàng nhẹ giọng nói lời nhỏ nhẹ, coi như có sợi bông phất qua. “Hút máu là nghi thức thần thánh, tuyệt đối không thể bừa bãi, ta không muốn làm đau ngươi.”

Cảm giác này thực kì diệu, nàng chưa bao giờ từng có, ở trong xã hội Phương Tây cởi mở, nàng lại bảo lưu tư tưởng Phương Đông bảo thủ, cùng bạn trai ít nhất chỉ tới trình độ hôn môi, hơn nữa mỗi một đoạn tình cảm lưu luyến rất nhanh đều chết non, cho nên thậm chí trình độ đắt tay cũng không có.

Cảm giác bị hắn ôm…… Nàng cảm thấy thân thể nóng lên, tâm tựa như không khống chế được. Cánh tay rán chắc của hắn ở trên cổ nàng chậm rãi duy chuyển thực mê người, biết rõ ý định khiêu khích của hắn, cũng không thể nào cảm thấy chán ghét, cũng không ngăn cản……..

“Thơm quá……. Kỳ quái? Ngươi như thế nào đột nhiên trở nên thơm như vậy?”

“Ngươi không cần thừa cơ kéo dài thời gian có được không?”

“Không, là thật, ta cảm giác được nhiệt độ cơ thể ngươi đang nóng lên, lỗ chân lông cũng co duỗi, mùi hương trên người càng nồng nàn hơn.”

“Ta không có sử dụng nước hoa.”

“Ta là đang nói hương vị tinh thuần trên người ngươi, tựa hồ như…….” Vẻ mặt hắn có chút say mê, một bên tinh tế hít thật sâu, muốn xác định lại một chút, chóp mũi lướt qua da thịt non mềm của nàng, cảm giác nhộn nhạo hại nhiệt độ cơ thể nàng bay nóng nhanh hơn.

“Ngươi là cẩu hay sao? Đừng ngửi ta như vậy!” Nàng nhẹ giọng kháng nghị, muốn thoát khỏi kiềm chế của hắn.

“Ta biết, chính là thập yêu vị đạo.” Hắn rốt cuộc xác định.

“Cái gì?” Nàng quay sang, không ngờ lại vừa lúc chống lại tuấn dung của hắn gần ngay trước mắt, rất gần rất gần, gần đến đến chóp mũi hai người chạm vào nhau, tầm mắt giằng co.

Lam mâu lóe quang mang sáng ngọc, không phải tươi cười như bình thường, mà là chuyên chú, ma mị, dụ hoặc.

“Nàng nhìn thẳng lam mâu xnah thẳm chỉ nhìn thấy lam mâu nở nụ cười, dật ra một chút nhu tình, ý cười làm cho người ta say mê.

“Một loại mùi hương của xử nữ động tâm…..”

Tiếng nói khàn khàn như thôi miên nàng, môi hắn cũng chụp xuống, nàng muối giãy dụa, hai tay cũng không tự chủ phủ trên bả vai rộng lớn của hắn.

Không phải muốn hút máu nàng sao? Như thế nào lại biến thành miệng………

Tinh lực đã bị hút hết……

Vô lực…….

Nàng thiếu chút nữa đã quên đi đặc dị công năng của hắn, chỉ cần cho hắn một giọt máu, một sợi tóc, một chiếc răng, hắn cũng có thể nói rõ ra thân phận cùng đặc thù riêng của đối phương, cho nên hắn khó kìm lòng nổi lên phản ứng, tim đập kịch liệt, cùng với nhiệt độ cơ thể đột ngột tăng nhanh, hoàn toàn không thể gạt được hắn.

Hai môi ấm áp giao nhau, dây dưa không rõ, nàng thân bất do kỷ nhắm mắt lại, cảm nhận được xâm nhập của đối phương, ôn nhu triền miên nhưng cũng tùy ý làm bậy.

Hắn hôn ôn nhu như thế, đầu lưỡi linh hoạt cuốn lấy nàng, dường như muốn nuốt lấy nàng cùng tia lí trí cuối cùng.

Đây không phải là nụ hôn đầu tiên của nàng, nhưng không có phấn khích như hắn, tao nhã, cuồng dã, thần bí cùng tà mị, độc chiếm đôi môi ngọt ngào của nàng.

Giống như đã trải qua một thế kỉ, khi môi hai người rời nhau, nàng mở mắt ra, ngóng nhìn một mãnh lam mâu trong suốt như biển.

“Ngươi thôi miên ta?”

“Không có, không nhớ rõ sao? Ta nói rồi, thôi miên của ta không có tác dụng đối với ngươi.”

“Nhưng……nhưng……..”

Tay hắn xoa xoa khuôn mặt mềm mại như tơ của nàng, mỗi một giây trôi qua, ánh mắt càng trở nên cuồng si.

“Máu của ngươi nói cho ta biết ngươi có bao nhiêu động tâm, tiếng tim đập nhanh của ngươi cho ta biết ngươi có bao nhiêu rung động, ngươi yêu ta, Phù Lạc.” Khi hắn tuyên bố lời này, lam mâu cũng trở nên thâm thúy rộng lớn hơn.

“Không có.” Nàng biểu tình kháng nghị mười phần như là tiểu nữ nhân bị ủy khuất, trong lúc vô ý tiết lộ càng nhiều chứng cứ xác minh lời hắn nói.

“Còn dám nói không? Nói dối, nên phạt.” Tiếng cười khàn khàn mê người nỉ non trong không trung, hắn lời lẽ là đòi lấy kích tình, cũng là muốn che lại cái miệng nhỏ nhắn không chịu thua.

Hôn đến cánh môi nàng ửng hồng, hắn mới vừa lòng buông tha, môi dần dần di chuyển xuổng cổ mảnh khảnh của nàng, hiển thị kích tình chưa giảm. “Lần này là thật sự, ngươi …… Thật sự có thể chứ?”

“Ân……” Nàng chưa từng khẩn trương như vậy, mối tình đầu như bừng tỉnh, hô hấp trở nên gấp gáp.

“Yên tâm, chỉ có điểm đau đau mà thôi…….” Tiếng nói của hắn cũng giống như đang làm pháp thuật thôi miên nàng.

“A!” Nàng thở nhẹ một tiếng, tay tại thời điểm hắn hướng cổ nàng cắn đi xuống.

Máu, đang bi hút ra.

Nàng vô lực hé mở cái miệng nhỏ nhắn, nhưng kêu không ra tiếng, lực chú ý đều tập trung ở cổ, có điểm….. đau….. Nhưng sẽ không thoải mái, trong choáng voáng mang theo một chút kích thích, toàn thân nổi lên da gà, đầu tiên là phiếm lạnh, nhưng sau lại…….. Thân mình dần dần nóng lên, giống như đang uống rượu.

Khâu Phù Lạc nắm chặt tay, lẳng lặng thỏa mãn hắn, tứ chi vô lực xụi lơ ở trong lòng hắn, ý thức dần trở nên mơ hồ.

Nàng nhất định là bị thôi miên, nhất định là thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.