CHƯƠNG 21 (H)
“. . . Ân… . . . A!”
“Ân a… Ngô… … A… …”
Trong rừng rậm tối đen truyền ra từng trận tiếng rên rỉ mất hồn, chỉ thấy một thân thể tuyết trắng mê người đang quỳ nằm úp sấp trong huyệt động bên ánh lửa bập bùng, phía sau bị người không ngừng mãnh liệt trừu cắm, miệng còn bị cắm dục vọng của người còn lại.
“Mị Nhi. . . Ngoan. . . Nuốt vào… . . .” Đừng tưởng Tử ngày thường ôn nhu, hiện tại ánh mắt tràn ngập ***, gắt gao nhìn Mị đem bạch dịch của mình nuốt vào.
“Ô. . . Khụ… . . .”
Người phía sau buông dục vọng của Mị đã nhịn thật lâu ra, để cho Mị cùng chính mình đồng thời giải phóng.
“Ân… Ân a!”
“Mị…” Người phía sau không ngừng giữ lấy Mị chính là ca ca hắn, Hàn.
Ba người không biết làm bao nhiêu lần, chỉ thấy Mị như là không đủ, không ngừng vặn vẹo phần eo chính mình, muốn càng nhiều càng…
“Ô… Ta. . . Muốn… … …” Đôi môi đỏ tươi hơi hơi giương, mắt hoa đào bị *** nhiễm đến ướt át, thân thể bởi vì trừu động mà không ngừng vặn vẹo , hình xăm cánh điệp trên lưng như đang bay múa, hơn nữa bên ánh lửa chiếu rọi, có vẻ đẹp đẻ mê người.
Dục vọng của Hàn còn trong cơ thể Mị lại bị khơi mào, Tử cũng giống như thế, hai người giờ phút này thầm nghĩ cứ muốn ở trong cơ thể Mị như thế.
“Chúng ta hai người cùng nhau… … . . .” Chỉ thấy Hàn đem thân thể Mị ôm lấy, nhìn như Mị ngồi lên dục vọng của mình, sau đó đem một đôi chân tuyết trắng thon dài của Mị tách ra, quay mặt về phía Tử.
“Ngô a… Ân… . . .” Tử tiến lên hôn đôi môi ngọt ngào của Mị, cùng sử dụng tay khiêu khích dục vọng Mị, ngay lúc Mị thả lỏng đem dục vọng của mình đưa vào trong cơ thể Mị.
“A! Ân a… A… . . .” Hai người ra vào có quy luật, làm cho thân thể mẫn cảm của Mị phát ra tiếng phốc xích liên tục.
“Mau. . . Nhanh lên… . . . Ân a!” Mị bất mãn hai người thong thả tốc độ, vì thế vặn vẹo phần eo, bắt hai người không ngừng nhanh hơn trong cơ thể Mị.
“Mị, gọi tên của chúng ta…”
“Ân… Tử… Hàn… Ngô a… Ta. . . Muốn…”
“Nếu như ngươi mong muốn!” Hai người điên cuồng đích trừu cắm, như là muốn biết phá hư mị đích thân thể.
“Ô. . . Ân a… . . .” Tử cúi đầu hút anh hồng trước ngực Mị, mà Hàn không ngừng vuốt ve dục vọng Mị, Mị chìm đắm trong ***.
“Ân a… !” Ba người lại lại một lần nữa đồng thời giải phóng.
“Ô. . . Mệt… . . .”
“Hô… …” Dục vọng của Mị rốt cục dập tắt, hai người thay Mị rửa sạch thân thể, cầm quần áo mặc lên người Mị, cũng làm cho Mị ở trong ngực Tử an tâm ngủ.
“Mị. . . Không có việc gì chớ?” Hàn lo lắng hỏi, dù sao ba người bọn họ cũng làm một khoảng thời gian rồi
“Không có việc gì, Mị Nhi chỉ là quá mệt mỏi mà thôi… Chúng ta mau trở về đi, những người khác sẽ lo lắng, hơn nữa nơi này rất lạnh, thân thể Mị Nhi sẽ không chịu nổi… Ta xem Điệp Quân cũng có thể bắt được hung thủ hạ xuân dược trên người Mị Nhi… . . .” Tử ánh mắt hiện lên sát ý.
“Trang chủ! Mị thiếu gia làm sao vậy?” Trong đại sảnh mọi người thấy Mị quần áo không chỉnh ở trong ngực Tử, đều lo lắng hỏi .
“Mị không có chuyện, chỉ là ngủ…”
“Hừ! Là mệt mới ngủ đi! Đều tại nữ nhân chết tiệt!” Điệp quân phẫn nộ kêu, bởi vì nếu không phải vì nữ nhân này, Mị sẽ không cùng bọn họ phát sinh quan hệ.
“Lâm Tĩnh! ?”
“Chính là nữ nhân chết tiệt này ở trên người Mị hạ xuân dược! Muốn cho Mị cùng này mấy đại hán phát sinh quan hệ, làm cho bọn họ cường bạo Mị!” Điệp Quân hận không thể đem nàng giết chết.
“Thật vậy chăng?” Hàn lấy ánh mắt lạnh như băng trừng mắt Lâm Tĩnh, lạnh lùng hỏi.
“Hàn ca ca! Hắn chỉ là một con hồ ly tinh! Tại sao Hàn ca ca còn muốn giúp đỡ hắn? ! Đều là của hắn sai! Là chính hắn phải chịu! Nếu hắn không xuất hiện, sẽ không như vậy! Ha! Nhìn hắn quần áo không chỉnh. . . Là cùng người khác phát sinh quan hệ đi? Ha! Ha ha ha ha!”
“Ngươi. . . Hẳn là phải chết! Bởi vì ngươi thế nhưng đối Mị Nhi xuống tay… Bất quá lại nói tiếp, chúng ta còn phải cảm tạ ngươi.” Tử một bên đột nhiên nói.
“Cái gì! ?”
“Nếu không phải do ngươi, chúng ta hai người sao có thể cùng Mị Nhi phát sinh quan hệ, sau đó có thể gắt gao đem Mị Nhi giữ bên người.” Tử tà khí nói.
“Ngươi. . . Ngươi nói cái gì! ? Ngươi. . . Hàn ca ca… Thế nhưng cùng hắn… …” Lâm Tĩnh đã kinh ngạc nói không ra lời, những người khác cũng giống nhau, bất quá rất nhanh liền hồi phục lại, bởi vì Hàn bọn họ đối Mị sủng ái, mọi người đều biết, nếu bọn họ cùng một chỗ, tất cả mọi người vạn phần tán thành, cũng thiệt tình chúc phúc, về phần những thứ như huynh đệ thầy trò quan hệ, đã không để ý .
“Ta yêu Mị… Nhưng Mị cũng không biết ta yêu hắn, trong mắt hắn. . . Ta chỉ là ca ca của hắn… … Tuy rằng Mị là đệ đệ của ta, nhưng ta cả đời chỉ yêu một mình Mị!”
“Cho nên vì ngươi đối hắn ra tay, kết cục của ngươi cũng chỉ có chết!” Hàn cũng không muốn sát sinh, nhưng hắn cũng sẽ không muốn việc này tái phát sinh lần nữa.
“Hàn ca ca…” Lâm Tĩnh lần đầu tiên nhìn thấy Hàn như vậy.
“Nữ nhân này ngươi có nghe không? Còn không mau cút đi, ngươi muốn để mấy đại hán này cường bạo ngươi sao?” Điệp Quân chính là nói được làm làm được.
“Ta…”
“Ta cái gì?” Điệp Quân sắp chịu đựng không nổi cơn giận của mình !
“… Ta. . . Sẽ không tái xuất hiện… … . . .” Lâm Tĩnh sợ, vô cùng sợ hãi! Đối với Điệp Quân bọn họ, nàng không nên đắc tội.
“Hừ!”
“Hàn ca ca. . . Thực xin lỗi… …” Nàng biết đây là thời điểm buông tay, Hàn ca ca của nàng cả đời chỉ thương đệ đệ tên Mị của hắn, cho dù là huynh đệ, hắn cũng sẽ không buông tay… Chính mình, chỉ là một vị khách qua đường mà thôi… . . . Đối việc mình đã làm nàng phi thường hối hận, chẳng những thương tổn Mị vô tội, hơn nữa cùng người trong lòng, ngay cả làm bằng hữu cũng không được.
“Thực xin lỗi… …” Lau nước mắt, Lâm Tĩnh bước nhanh rời đi.
Nhìn Lâm Tĩnh rời đi, trừ bỏ Hàn ba người bọn họ, mọi người trong phút chốc cảm thấy nàng thực đáng thương, nhưng vừa nghĩ tới nàng như đối với Mị làm như thể, chỉ còn xót lại nổi hận, hận nàng đối đãi vơi Mị thiện lương như thế! Nếu Mị thật sự bị mấy người … đại hán kia cường bạo, bọn họ chính là sẽ liều lĩnh trả thù nàng!
“Được rồi. . . Trước tiên mang Mị trở về phòng nghỉ ngơi đi…”
“Ân.”
“Ô. . . Đau… . . . !” Ta. . . Ở trong phòng của mình? Không… Tại sao ta lại ở chỗ này? Còn nhớ rõ ta uống dược xong, toàn bộ thân thể nóng lên… A! Hình như là bị người hạ xuân dược. . . Sau đó… Nhìn đến mấy đại hán… Bị bọn họ đuổi theo… Cuối cùng. . . Cuối cùng ta dường như cùng Tử. . . Ca ca bọn họ… …
“Không! Không phải là thật sự!” Không để ý tới phần eo cùng hạ thân đau đớn, bước nhanh đi đến gương, quần áo rớt xuống. . . Rất nhiều hồng hồng ấn ấn xuất hiện… . . . Ta. . . Ta thật sự cùng bọn họ. . . Đã xảy ra quan hệ. . . ? Hay là cùng những người khác… ? Ta ngơ ngác ngồi dưới đất, bắt buộc chính mình nhớ lại.
“Mị Nhi, ngươi làm sao vậy! ?” Cửa phòng mở ra, người tới là Tử, phía sau còn có ca ca cùng Điệp Quân.
“Mị, tại sao ngồi dưới đất?” Ca ca thanh âm ôn nhu ở bên tai.
“Ta. . . Ta… . . . Cuối cùng. . . Với ai… . . .” Ta cuối cùng với ai đã xảy ra quan hệ?
“Mị Nhi, là ta và Hàn.”
“Ta… cùng các ngươi… ? !” Ta thật sự cùng sư phụ của mình. . . Cùng ca ca của mình… Đã xảy ra quan hệ? ! Hơn nữa còn là ta chủ động yêu cầu… . . .
“Mị Nhi, nghe chúng ta nói.”
“Cái. . . Sao… ?” Các ngươi muốn nói gì…
“Ta cùng Hàn là tự nguyện với ngươi phát sinh quan hệ … Bởi vì chúng ta vẫn đều yêu ngươi! Cho dù ngươi là đồ nhi của ta. . . Là đệ đệ của Hàn, Chúng ta cũng vẫn yêu ngươi… . . .”
“Mị Nhi. . . Ta cũng yêu ngươi như vậy…” Một bên Điệp Quân cũng ôn nhu nói.
“Yêu. . . Ta… ? !”
“Mị. . . Tin tưởng chúng ta…” Ca ca nhẹ nhàng xoa mặt ta.
“Mị Nhi! Nhận chúng ta. . . Được không?”
“Ta… Có tư cách sao… . . .” Ta có tư cách nhận tình yêu các ngươi sao… ?
“Mị Nhi. . . Chúng ta cả đời chỉ yêu một mình ngươi!” Ba người trăm miệng một lời nói.
“Mị Nhi. . . Ngươi yêu chúng ta không?”
“Yêu. . . Thực yêu thực yêu… Nhưng… Ta. . . Thật sự có thể chứ… . . .”
“Có thể! Chỉ có Mị mà chúng ta yêu mới có thể… . . . !”
“Như vậy… . . . Hàn, Tử, cùng Điệp Quân. . . Vĩnh viễn đều phải theo ta nhé! Vĩnh viễn cũng không rời ta đi!”
“Mị!” ” “Mị Nhi!” ” ba người đương nhiên là vui mừng vạn phần, đặc biệt Hàn, bởi vì Mị kêu tên của hắn!
“Tốt lắm, các ngươi nhanh mà nằm trên giường đi!” Ta cười hì hì nói.
“Mị Nhi muốn làm cái gì. . . ?” Các ngươi đây là biểu tình gì, sợ ta ăn các ngươi sao?
“Làm cái gì? Các ngươi đã là người yêu của ta, ta sợ lạnh, các ngươi không phải nên ngủ cùng ta sao, làm ấm lô cho ta?”
“Ha ha. . . Mị Nhi thật sự là…” Tử ngươi cười cái gì?
“Ngươi chậm rãi cười đi! Ta ngủ bên cạnh Mị Nhi.”
“Mị, ta ôm ngươi qua nha!”
“Hắc hắc, như vậy Hàn cùng ta ngủ !”
“Cái gì! Chờ ta một chút!”
… … … …
… … …
… . . .
Đêm nay, Tuyết rơi xuống. . . Thời tiết dường như rét lạnh… . . .
Chính là, ta lại cảm thấy vô cùng ấm áp… . . .