[12 Chòm Sao] 12 Chòm Sao Và Vùng Đất Phép Thuật

Chương 11: Chương 11




* Chap 9:

Mặt trời nay đã đứng bóng hẳn, đồng hồ cũng đã chỉ đúng tám giờ, nắng ngày càng gay gắt, nhưng dưới những tán lá rậm rạp thì cũng chỉ còn là những tia nắng mỏng manh chiếu xuống mặt đất thành những đốm trắng nho nhỏ, không khí ẩm ướt làm giảm đi cái nóng của nắng cuối hè. Trên bờ con sông mang hình thù kì lạ là một túp lều nhỏ, trong lều là hai người đang ngủ say, dường như chẳng có một khoảng cách nào cần thiết dành cho nam và nữ khi họ đang trong tư thế ôm nhau thắm thiết. Và người chứng kiến cảnh này đã không ngần ngại mà áp sát họ vào nhau hơn. Những tiếng cười khúc khích, mấy cái nháy mắt ám hiệu và tiếng lục đục khe khẽ vang lên.

- Hức hức, mắc cười quá, tui chảy cả nước mắt rồi nè - Giọng một cô gái vang lên

- Hô hô hô, cho chừa cái tội ngủ ngon lành trong khi tụi này khổ sở biết bao nhiêu - Lần này cũng là giọng của nữ

- Thằng này cũng ngon phết, dám qua mặt anh mày, ngủ với gái - Thêm một giọng nam

- Ờ, thằng này mà dậy là tham khảo nó làm sao mà được Song ngư cho ngủ chung mới được - Một giọng nam đùa cợt cất lên

........

Những tiếng thì thầm to nhỏ khiến cho hai người kia khó chịu mà thức giấc. Khung cảnh trước mắt hai người mờ mờ rồi dần dần hiện rõ ra. Đó cũng là lúc cả hai đứng hình khi nhìn thấy đối phương, sau ba giây đứng hình, cả hai bỏ chạy tán loạn la hét thất thanh:

- Má ơi, ma, ma, sáng sớm có ma , má ơi ~~~~~ - Kim ngưu, Song ngư kinh hãi la to, mặt mày tái mét không còn giọt máu, bỏ chạy tán loạn như hai đứa điên trốn trại . Lát sau khi cả hai đã đuối sức và nhận ra điều hết sức vô lí thì mới bình tĩnh ngồi xuống, nhìn kĩ cái đứa mà lúc nãy tưởng là ma thì bất ngờ đồng thanh:

-Kim ngưu/ Song ngư?

- Haha, mặt cậu bị làm sao vậy? - Đồng thanh lần 2

Rồi nhận ra điều bất thường cả hai lập tức chạy đến bờ sông, soi mặt mình dưới nước thì biến sắc, quay ra đằng sau thì thấy cả đám đang cười lăn cười bò , ngay cả con người lạnh như Ma kết cũng quăng luôn cái tự trọng mà cười như điên. Cả hai chỉ hận không thể xé xác họ rồi đem thịt đi hầm, đem xương cho chó gặm. Cơn thịnh nộ đạt tới đỉnh điểm, hai người rửa mặt xong thì hầm hầm đi tới chỗ đám người cười như đười ươi kia. Cả đám khi nhìn thấy mặt của Song ngư và Kim ngưu thì cũng bắt đầu bất an:

- K..im Ngư...u , So..ng n..gư à... Áaaaaaaa

Sau tiếng hét động trời của 10 người thì quang cảnh trở nên tan hoang hơn, mặt mày ai của rũ rượi, riêng chỉ có khuôn mặt của Song ngư và Kim ngưu là hả hê, vui sướng.

- Một tiếng sau mới được rửa mặt nhé, không thì đừng trách thủ hạ vô tình, nghe chưa hả ? - Kim ngưu hằm hè nhìn cả bọn khóc không ra nước mắt mà hả hê trong lòng

- Dạ thưa anh chị - Còn cả bọn thì hối hận khi không lại chọc giận Kim ngưu và Song ngư, hai người đó giận thì thật đáng sợ. Ông trời có xuống mà coi khuôn mặt xinh đẹp của con đi~

- Kim ngưu à, tha cho bọn mình đi, bọn mình mới về đến đây, mệt rã rời luôn nè, trong khi đó hai cậu lại ngủ ngon lành nên bọn mình mới động kinh mà chơi ngu chớ bộ, coi như hai cậu thương cho khuôn mặt xinh đẹp, mĩ miều của mình đi - Xử nữ than khóc kể khổ, động cơ gây họa cũng như chêm thêm một câu khen mình mà nài nỉ Song ngư, mắt long lanh chỉ chực trào khóc.

- Cậu đừng hòng nước mắt cá sấu, lúc nãy mình thấy cậu lén dùng thuốc nhỏ mắt rồi - Song ngư bình thản trả lời

- Xử nữ nói đúng đó, tụi mình mệt lắm mà, tha đi, tha đi mà - Sư tử cũng gắng nài nỉ Song ngư

- Tha cho tụi tao đi Kim ngưu. Cho tụi tao rửa mặt rồi còn bày trò ăn chơi nữa chớ, chút chiều là về rồi, đừng lãng phí thế chứ - Bảo bình nhắm trúng vào cái tính thích ăn và chơi của Kim ngưu mà nói

- Ừ thì... Thôi được rồi , tha cho mấy người đó, rửa đi - Kim ngưu hơi do dự nhưng sở thích đã đánh bay cái lý trí

Được cho phép thì cả đám phóng tới bờ hồ, rửa mặt thật lẹ rồi thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng được giải thoát, hên quá đi. Rồi cả đám trở về trại, bàn bạc nên chơi trò gì. Một lát sau thì cả đám quyết định sẽ tổ chức một buổi picnic ngoài trời

- Này, mình còn chút rau và hoa quả hôm qua hái nè, vẫn còn tươi nên làm vài món đi - Cự giải giơ giỏ hoa quả của mình ra, một chút của Cự giải bằng cả đống của người ta. Cả giỏ to luôn chứ chả ít mà Cự giải nói một chút thì cũng chẳng biết nói sao

- Ừ... để tôi làm cho... - Kim ngưu giơ tay nhận lấy thì giỏ hoa quả bị người khác lấy đi

- Thôi, Kim ngưu là con trai mà đụng chi, để con gái tụi tui làm cho - Sư tử hồ hởi nói

- Không đâu, Kim ngưu nấu ngon lắm , tớ còn muốn làm học trò của kim ngưu nữa kìa - Song ngư cười nói

- Dù là thế nhưng cũng phải để bọn con trai thấy con gái tụi mình không vô dụng chứ - Bạch dương cũng đồng tình với Sư tử, nhưng mà nói vậy chứ Bạch dương cũng chẳng biết gì về nấu ăn cả

- Ừ, tớ cũng nghĩ thế -Thiên yết

Sau khi quyết định là nhóm nữ sẽ nấu ăn thì nhóm nam sẽ đi chụm củi nhóm lửa. Mỗi bên đều có một công việc để làm, nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài thành viên mỗi nhóm rảnh rỗi sinh nông nổi mà sáng nhóm khác thăm dò.

- Ê, mấy cô nấu được không vậy - Nhân mã lo lắng cho tính mạng của mình mà tò mò hỏi - Chắc mấy cô sẽ không bỏ thuốc độc hay thuốc xổ vào thức ăn đâu nhỉ?

- Anh nói hay nhỉ, nếu vậy thì sao bọn tôi ăn được - Bạch dương cáu gắt nói. Cô đang bận lặt rau mà tên đó cứ lải nhải miết.

- Mà cô đang làm gì vậy - Nhân mã hỏi

- Làm gì không thấy sao mà hỏi - Bạch dương dù tức nhưng vẫn trả lời - Nếu anh rảnh thì qua kia rửa rau trước cho tôi đi

- Ừ, được thôi

- Này, bọn tôi nhóm lửa xong rồi, mấy cô chuẩn bị xong hết chưa - Song tử gọi vọng đến

-Chưa, còn nhiều thứ phải làm, các anh lại đây giúp đỡ đi - Xử nữ tay thì làm, miệng thì trả lời

Nghe vậy thì năm chàng trai còn lại đều chạy đến. Mỗi người phụ một việc, Kim ngưu thì đương nhiên phụ trách phần nêm nếm gia vị cùng Song ngư. Bảo bình cùng Sư tử phụ trách cắt thái thịt , xà lách và

hành tây, Thiên yết cùng Thiên bình thì làm cá, Xử nữ và Song tử thì ướp thịt để nướng , còn Cự giải và Ma kết thì rửa rau và hoa quả cho Bạch dương và Nhân mã lặt và sơ chế.

- Này, cậu nếm thử đi - Kim ngưu múc một muỗng nhỏ canh đưa cho Song ngư nếm thử

- Ừm, hơi mặn - Song ngư nhận xét

- Ô kê, còn thế này - Kim ngưu sau khi thêm muỗng đường vào thì đưa Song ngư nếm lại

- Ừ, ngon rồi đấy - Song ngư nếm lại thì tấm tắc khen ngon, giơ ngón tay cái cười

- Well well well, Song ngư à, nhìn hai người giống vợ chồng trẻ quá nha - Sư tử nhìn thấy cảnh đó thì trêu chọc

- Đúng rồi , Kim ngưu, cậu ghê quá nha - Bảo bình của chen chân nói đùa

- Đâu bằng cậu, nhìn hai người kìa, bộ hai người đang thi đua nhau hay sao mà cầm dao băm nhanh dữ vậy, bộ hai người định thái hết rau quả hay sao hả - Kim ngưu nhìn hai người đang hì hục thái rau kia mà lắc đầu bó tay

-Tớ làm sao thua nhỏ điên đó được - Bảo bình đã quyết tâm thắng bại với ai thì đừng hòng chịu thua

- Đồ biến thái như anh mà thắng được tôi sao - Sư tử cũng hiếu thắng không kém

Hai người cầm dao thái rau mà không nhìn thấy tay cũng đủ hiểu họ đang sung sức cỡ nào. Ai mà sáp lại gần can dự thì có thể dao phóng tới mặt liền. Tốt nhất nên tránh xa cặp này ba mét để bảo toàn tính mạng. Bên cạnh đó là chỗ làm cá của Thiên yết và Thiên bình

- Woa, tay nghề làm cá của ghê quá nha - Thiên bình nhìn Thiên yết làm cá mà không khỏi khen ngợi

- Bình thường thôi - Thiên yết cười mỉm

- Cha, lần đầu thấy cô cười nha, cứ phát huy đi, khi cô cười đẹp hơn là mặt lạnh đấy - Thiên bình ngây người trầm trồ khen nụ cười của Thiên yết dù đó chỉ là cười mỉm. Nhưng chỉ có thế thôi cũng đủ chứng minh cô đã mở lòng hơn

- Tôi biết - Thiên yết tự tin nói

- Ừ, xem ra cô không phải lạnh lùng đâu nhỉ , mà còn có chút trẻ con giống chị mình đúng không? - Thiên bình trầm ngâm hỏi

- Vậy sao? Nè , anh làm thử đi - Thiên yết đưa một con cá và một con dao cho Thiên bình . Anh ngơ ngác không hiểu cô đang làm gì thì cô dúi vào tay Thiên bình bảo:

- Thì làm cá đó, tập làm đi. Chẳng lẽ anh ngồi nhìn thôi à?

- Nhưng tôi có biết làm cá đâu - Thiên bình méo mặt

- Vầy nè - Thiên yết vừa làm vừa chỉ Thiên bình phải làm thế nào , còn Thiên bình vừa chăm chú nhìn Thiên yết làm rồi thực hành với con cá của mình. Nhìn hai người chụm đầu hú hí thì Cự giải đang rửa rau

quay sang Ma kết nói:

- Coi bộ Thiên yết đã thân hơn với Thiên bình rồi nhỉ , tốt rồi - Cự giải cười nói

- Ừ, tốt rồi - Ma kết lặp lại lời Cự giải, mắt vẫn tập trung vào công việc của mình

- Ma kết nè, cậu chắc cũng giống Thiên yết, lạnh lùng cũng chỉ là vỏ bọc thôi đúng không - Cự giải nhìn Thiên yết đang cười thì bỗng nhiên nghĩ tới Ma kết , và cô cũng tin rằng Ma kết không phải là người lạnh lùng.

- Tôi cũng không biết - Ma kết nghe Cự giải nói vậy thì ngừng tay

- Ừ, nhưng mà này, cậu rửa nhẹ tay tí đi, rau quả dập hết rồi kìa - Cự giải biết mình không có được câu trả lời nên cũng không đào sâu thêm đành lảng sang vấn đề khác

- Ừ, tôi biết rồi, phải vầy không? - Ma kết làm theo lời Cự giải nói, nhưng kết quả vẫn có vết dập, đúng là tay con trai.

-Thôi, để tớ làm cho - Cự giải thở dài cười, vỗ vai Ma kết. Ma kết ngừng tay và nhìn Cự giải làm.

Đằng xa kia, một cặp đôi ồn ào hết chỗ nói đang đấu khẩu với nhau. Tay thì lặt rau mà miệng vẫn cứ nói luyên thuyên, mắt thì cứ bắn tia lửa điện

- Cha kia, ông lặt rau cho đàng quàng đi, lặt gì mà hết cả lá lẫn cọng thế kia, bỏ phần cuống thôi chứ - Bạch dương quát mắng

- Pà lặt rau giỏi quá nhỉ , nhìn kìa, phần rau kia bị nát mà pà chưa lặt bỏ kìa - Nhân mã săm soi cọng rau cô cầm trên tay, nhếch mép trêu chọc

- Tui đang định lặt chứ không phải không lặt nghe chưa hả, còn ông thì sao, cọng dài cọng ngắn , lặt kiểu gì vậy - Bạch dương phản bác ngay

- Cọng ngắn cọng dài, lá rách lá lành mới... nghệ thuật, đồ mù nghệ thuật như pà sao hiểu - Nhân mã nói một câu mà Bạch dương muốn té ngửa, lặt rau mà cũng nghệ thuật, vậy chả lẽ ai là nghệ nhân cũng lặt rau kiểu này à.

- Ông đúng là đồ khùng, lặt rau mà cũng nghệ thuật, ông làm gì cũng nghệ thuật hết nhỉ, vậy chắc ông đi WC cũng nghệ thuật lắm - Bạch dương vừa thốt lên lời thì Nhân mã đỏ mặt, nhưng mà đúng là anh đi WC cũng rất khác người a~

Và rồi chiến tranh thế giới lần ba phiên bản mới bùng nổ. Hai người chỉ đấu khẩu chứ không thể đấu tay đôi , vì thế mà đã dùng hết sức lực và văn chương mà mình có để mặc sức văn bay chữ phóng vèo vèo. Đây cũng là chỗ ồn ào nhất trong đám.

- Này, Xử nữ, ướp thịt làm sao? - Song tử nhìn dĩa thịt rồi quay sang nhìn Xử nữ đang soi gương

- Ừ thì, tôi cũng không rõ lắm - Xử nữ ậm ừ qua loa

- Cô dẹp cái gương rồi lại đây làm coi, cô là con gái gì kì vậy - Song tử nhăn nhó khó chịu trước thái độ của Xử nữ

- Dẹp thì dẹp, nhưng mà vì tôi là con gái nên mới cần phải soi gương - Xử nữ cũng nể tình Song tử tìm thấy sợi dây chuyền mà nghe theo lời anh

- Vậy giờ làm gì với dĩa thịt này đây - Song tử hỏi

- Theo trực giác của con gái như tôi thì làm vầy nè. Anh đổ cả dĩa thịt đó vào tô lớn đi - Xử nữ chỉ đạo cho Song tử làm theo

- Thêm 1 muỗng mắm, 2 muỗng tiêu, 2 muỗng ớt, 1 muỗng xì dầu, 1 muỗng bột ngọt, 1 muỗng muối và tỏi băm, sau đó đổ ra dĩa lại - Xử nữ nói mà không suy nghĩ . Còn Song tử thì cứ làm theo mà không hề biết rằng có thứ gì Xử nữ cũng bảo bỏ vào. Và thành quả đã chứng minh cho trực giác nhạy bén của Xử nữ

- Đây là cái quái gì vậy? - Song tử nheo mắt nhìn dĩa thịt hỏi

-Thì là đồ ăn, hấp dẫn mà - Xử nữ trầm trồ thán phục tài năng thiên bẩm của mình

Xử nữ cứ tự sướng trong khi Song tử thì mặt mày xám xịt. Thôi thì, trót đã lỡ thì cứ để cho nó lỡ luôn, miễn sao đừng đụng vào là được, Song tử bấm bụng nghĩ thế là đổ nguyên dĩa thịt lên bàn nướng,xèo một tiếng phừng lên một mùi hương mang đầy sự cám dỗ chết người, mùi hương đặc biệt có một không hai a~.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.