Bây giờ nhớ lại xin lỗi các độc giả nha, nếu bạn độc giả nào đọc bên
wattpad thì mình xin lỗi nha, tại mình đổi nhà nên bây giờ phần tiếp
theo của truyện đó nằm bên nick Futarino rồi. Mấy bạn nào đọc thì kiếm nick Futarinođể đọc nha.
Thôi vào chuyện đi nha!
- Xin tự giới thiệu tôi là viện trưởng nghiên cứu bên Trung Quốc ( xin
lỗi nha, mình có đánh tiếng trung nhưng khổ nỗi nó ko ra chữ mới ghê
chứ, thôi thông cảm nha )
- Ơ..ờ..? - Chị Bảo ngơ ngác mặt vẫn
lạnh nhìn người đàn ông ăn mặc lịch lãm đứng trước mặt mình, rồi cô quay sang nhìn trợ lí của mình đang giả bộ đánh trống lãng. -T..ê.n
k..i..a. - cô gằng giọng, dùng ánh nhìn đầy sắt bén nhìn tên trợ lí. Báo hại cô ra nông nỗi này.
Nhưng cô vẫn cố kiềm cơn tức giận lại
vì người đàn ông đang đứng trc mặt cô, đây ko phải là con người bình
thường đâu nên cô ko thể gây ấn tượng xấu đc.
- Trợ lí, thông dịch viên đâu ? - Chị Bảo nói nhỏ, nhìn tên trợ lí hỏi - Anh có biết là bây giờ anh hại tôi rồi ko ?
- Hihi - tên đó mỉm cười vô ( số ) tội.
Chả là lúc nãy nghe điện thoại của tên bảo vệ trong viện nghiên cứu hắn ta
làm ăn kiểu gì mà làm mất mấy cái xác cũng may là có xác từ Thiên rồi
vậy mà bây giờ vừa tránh đc của nợ này lại sang của nợ khác.
-
Cũng may là tên bảo vệ kia làm mất hai cái xác chứ nếu ko bây giờ viện
trưởng qua thương lượng với tôi, ko có tôi thì ông ta sẽ nghĩ sao về
tôi, hả ? - cô nói nhỏ, trách móc tên trợ lí. - Tại sao anh lại ko nói
cho tôi bữa nay có buổi kí hợp đồng?
- Dạ, thưa cô, tại tôi chưa kịp nói với cô chứ ko phải tôi quên - Tên trợ lí mặt xanh lè nhưng vẫn
cố biện minh cho sai lầm của mình thật là làm cho Bảo nhà ta phải nghiến răng, tức thầm trong lòng mà, tuy nhiên chị đâu phải dạng vừa đâu mà có thể tha cho tên dám nói dối chị đc. - Với lại tôi có sắp xếp người rồi
mà, họ đến muộn thì liên quan gì tôi ?
- Hay nhỉ ? - Chị nhép
môi cười - Anh nói dối cách trắng trợn luôn ha, anh có biết là tôi rất
ghét hạng người hay đùng đẩy trách nhiệm rồi nói dối ko hả ?
Tên kia sợ quá, im luôn, còn chị Bảo thì tức điên vì cô cóc biết tiếng
Trung, làm sao mà nói với ông ta đc, đã vậy bây giờ là 8:30 rồi, làm sao cô có đủ thời gian để chờ thông dịch viên, rồi thoả thuận, kí hợp đồng
với ông ta rồi chạy tới chỗ hẹn kịp.
Bây giờ cô toi thiệt rồi.
----------------------------------------Chuyển cảnh ----------------------------------
9:00, tại công viên Golden.
Tại một góc tối nào đó tại công viên golden, có 5 con người đang đứng gần
nhau, một người trong nhóm đang dò đồng hồ, vẻ mặt khá tức giận, chợt
người đó lên tiếng.
- Mấy đứa kia đâu hết rồi, sao lâu vậy ? -
giọng nói có chút hậm hực, người đó ngó lên nhìn hết một loạt tất cả
những người có mặt và chỉ có đúng 4 người....( mấy bạn thử đoán đi người đang nói là ai ?)
- Bình tĩnh đi, Xà Phu - người đứng bên cạnh
quay sang an ủi cái tên đang điên máu kia... ( chúc mừng cho 1 vài bạn
đã đoán đúng ) - Chắc có chuyện gì đó xảy ra thôi !
Và người
vừa mới lên tiếng ko ai khác chính là anh Ngưu, kế bên anh chắc chắn là
chị Mã, tiếp đến là Giải và đằng sau Giải là Xử.
- Ủa ? Mà sao
hai cậu bữa nay đến đúng giờ quá vậy, bình thường hai cậu hay muộn lắm
mà ! - Cự Giải im lặng nãy giờ, bây giờ mới lên tiếng. Mã thì chẳng mấy
hứng thú, chỉ nhún vai, còn anh Ngưu thì cũng im luôn ko trả lời, Giải
thấy vậy cũng khó xử theo, thế là bây giờ ko khí xung quanh 4 người chỉ
còn là khoảng lặng, xen lẫn sự lúng túng, căng thẳng.
- M.M..Ọ.Ọ..I.NGƯỜI - Từ đằng xa xuất hiện 1 bóng người đang chạy lại, đó là...Song Ngư, và tiếp sau đó có 1 người đang đuổi theo cô đến đuối sức.
- Ngư ơi ! - Bạch Dương từ đằng sau vọng hét - Cậu chạy từ từ coi, mình chạy theo ko kịp.
- Hả.? - Cá đang chạy nên ko nghe thấy Dương nói, liền quay lại phía sau, hỏi - Gì vậy Cừu?
- Mình nói....- Bạch Dương đang định nói thì mặt xanh lè nhìn bạn mình - Ngư, COI CHỪNG !
Thấy bạn mình nói vậy, cô ngay lập tức quay lại nhìn, thì thấy cách cô 2m là cây cột điện, hoảng hồn cô theo phản xạ nắm mắt lại.
- Ay da.. - Song Ngư mở mắt ra thì thấy trc mình là...
- Song Tử - Ngư bật ra tiếng hỏi.
- Có sao ko ? - Song Tử lạnh nhạt hỏi thăm trong khi người phải lo là anh mới phải, Ngư gật đầu cho có lệ, hiện tại trong đầu cô chỉ lo cho Song
Song là nhiều. Thấy Song Ngư cuối gằm mặt xuống, buồn rầu, Song Tử bật
cười, anh khẽ xoa đầu cô, giọng nhẹ nhàng an ủi - Tôi ko sao, đừng buồn
nữa, em mỉm cười đẹp hơn là cứ rầu rĩ như vậy !
Bây giờ, Bạch
Dương mới đuổi theo kịp, cô quay sang nhìn Song Ngư, hỏi han tình hình
nói vậy thôi chứ nãy giờ cô đã chứng kiến hết rồi.
- Ngư, xin lỗi nha, tại mình. - Lần này tới lược Bạch Dương mặt sệ xuống.
- Ủa ? Ngư, Song hai người bị gì vậy ? - Sư tử vừa chạy tới thì thấy cả
đám đang bu lại, máu tò mò nỗi lên, anh liền chạy tới xem chuyện gì
(tg: nói trắng ra là anh ấy nhiều chuyện ).
- Ko có gì đâu ! -
Nói xong, anh Tử bỏ đi ( tính ảnh vốn là trầm mà ! ) mặc cho 3 con người kia nhìn anh với đôi mắt khó hiểu - Nhìn gì ? - Anh quay lại nhìn mấy
đứa kia, thấy vậy đứa nào cũng né mặt sang chỗ khác, giả bộ ra vẻ “ ta
đây đang đi ngắm cảnh“.
Bây giờ nhóm Ngưu mới chạy sang.
- Thiên Bình đâu ? - Một âm thanh lạnh giá vang lên làm 9 sao giật mình
và dĩ nhiên người có thể nói giọng lạnh và kiệm như vậy chỉ có thể
là....
Các sao quay lại thì thấy trên nóc đu quay có 2 bóng người, 2 cái bóng vụt nhanh như chớp nhanh chóng đặt xuống mặt đất.
- Ko thấy ! - Kim Ngưu lên tiếng - Mà cũng ko chắc lắm tại tui đến đầu tiên mà có thấy nó đâu!
- Ê, ông kia, tui đến đầu tiên à nha! - Hai vợ chồng Ngưu - Mã thêm lần nữa trở lại.
- Ờ, phải rồi nhưng mà tụi mình đi chung nha ! - Ngưu ko nhân nhượng cãi lại.
- Ủa, nhưng ko phải ông nói tui đi trc tí nữa ông tới sau, bây giờ lại
nói là tui đi chung là sao ? - Mã lại tiếp tục bắc bẻ từ chuyện này sang chuyện khác, làm Ngưu càng ngày càng tức hơn. ( MẤY CẬU ĐỂ Ý KHI NGƯU
VÀ MÃ CHỈ CÓ MỘT MÌNH THÌ LẠI ĐỔI CÁCH XƯNG HÔ THÀNH CẬU-TỚ, ĐÃ VẬY CÒN
KO CÃI NHAU NỮA)
- Ơ..hay, sao bà cứ khoái bắc bẻ tui hoài vậy ? - Ngưu điên máu - Bộ tui làm gì bà hay sao mà bà khoái bắt bẻ tui vậy
- Thôi đủ rồi ! - Xà Phu nãy giờ đang rất điên đầu bây giờ mới có dịp lên tiếng.- Còn hai đứa nữa đâu ?
- Nè! - Xà vừa dứt lời thì Bảo từ đâu xuất hiện.
- Ủa? Vậy Bình đâu? - Nhân Mã thắc mắc, ko hiểu tại sao khi ko thấy Thiên Bình cô lại lo như vậy, mà ngay cả chính cô cũng ko hiểu tại sao nữa,
sự lo lắng bắt đầu chồng chất Lên trên suy nghĩ của cô. Kim ngưu đứng kế bên thấy Mã lo cho thiên như vậy, lòng anh như thắt lại, mà ko chỉ
riêng mình Ngưu đang khó chịu, cả Bảo nhà ta cũng đang khó chịu ko kém
phần.
************************* Giờ thì chị Bảo bắt đầu kể lại sự việc vì sao Thiên ko có mặt cho các sao nghe***********
- Như thoả thuận của chúng ta trước đây của chúng ta, tôi nghĩ bây giờ
chúng ta nên chúng ta nên đi thẳng vào vấn đề. - ông ta tuôn ra một
tràng mà chị Bảo có hiểu gì đâu, đang trong cơn hoảng thì Bình ca từ đâu xuất hiện, trên tay cầm một cuốn sổ, đưa cho ông ấy.
Trong sổ có chữ là “ Xin giới thiệu với ông, tôi là trợ lí của Bảo Bình, do cô ấy
có việc gấp nên người thảo luận với ông sẽ là tôi, do tôi không thể nói
nên tôi hi vọng ông sẽ thảo luận với tôi bằng cách đọc chữ trong sổ ''
Người đàn ông kia vui mừng liền gật đầu, còn chị Bảo nhìn vào sổ cóc hiểu cái ma gì nhưng khi nhìn phản ứng của ông viện trưởng, chị Bảo nhà ta đã
hiểu là Thiên Bình biết tiếng Trung vă đã giao tiếp đc với ông ta. Giờ
thì Thiên quay lại nhìn Bảo, trên tay là cuốn sổ có dòng chữ “ Đi trc
đi, tôi đi sau “.
Thế là bây giờ anh đang bận giải quyết rắc rối do cái đống vô dụng của chi Bảo gây ra. Còn chị chạy tới chỗ các sao.
**************** ******************* ** kết thúc câu chuyện********************************************
- EEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE - Các sao hét đồng loạt, chị Bảo phải bịt lỗ tai lại để khỏi bị điếc.
- IM COI - “2 Nữ sinh nghiêm túc “ Bạch Dương và Xử Nữ hét lên và 2 chị
chuẩn bị huyết giáo các bạn sao còn lại ( tg: Công nhận chị Xử Nữ nhà ta dù mất trí nhớ nhưng dòng máu kỉ luật trong người chị ko bao giờ phai,
XN trc khi mất trí nhớ: Cũng thường thôi * cười tự mãn *,ST: Ý nó nói
chị là con điên cuồng kỉ luật đó ! * nhìn với đôi mắt “ta trả đc thù trc rồi nha” *, tg: * chạy mồ hôi* * nghĩ thầm * quân tử 10 năm báo thù
chưa muộn* bỏ chạy* )
- Mấy người có biết ở đây là công viên ko
hả ? Mình là khách thì phải lịch sự chứ, cứ cư xử như con nít là sao? Bộ mấy người mướn đc cái công viên này là muốn làm sao thì làm à? Nếu cứ
cư xử như vậy thì người ngoài nhìn vào thì thấy đây là trại tâm thần chứ ko còn là công viên nữa, như vậy sau này sẽ gây ảnh hưởng nặng nề đến
việc kinh doanh của người ta, và bọn mình sẽ là người chịu trách nhiệm
mà chịu trách nhiệm sao nỗi, nếu có nỗi thì sau này bọn mình ko đi chỗ
này nữa mà đi chỗ khác, rồi sự việc như thế........bla ...bla ..sẽ lại
tiếp tục diễn ra.....bla ..bla .......rồi mai mốt bọn mình
.......bla........bla ...Khclhcgivkyqvxule h@₫&*##,>%!? Jfchik (
đã giảm bớt 100.000.000.000 từ ) - Bạch Dương và Xử Nữ hát thánh ca
và bây giờ tới lược mấy đứa còn lại điếc lỗ tai ( tội nhất là chị Bảo bị tra tấn 2 lần) . Đến khi Anh Song - Kết tức quá dùng sát khí dìm chị
Dương và Xử lại, thì 2 chị mới chịu im. ( đúng là chỉ có chồng hai chị mới cản đc, còn nếu mọi người thắc mắc tại sao Yết bữa nay ko cặp với
Kết toả sát khí thì nguyên nhân là do ảnh đang lo cho Thiên ca nên ko
rảnh quan tâm tới chuyện này, chắc có gian tình trong này, mà xin lỗi
độc giả nha tg là hủ nữ nên hay tưởng tượng bậy bạ, anh hai tg cũng là 1 nạn nhân trong việc tg bị ám ảnh chuyện tình con trai và tg cũng là nạn nhân của chính mình luôn rồi, hôm bữa khai giảng thấy hai thằng kia cứ
xích lại gần nhau làm gì đó thế là máu hủ nữ nổi lên cứ cười như điên,
và kết quả là trở thành trò hề cho thiên hạ, buồn ghê, thôi tiếp tục
chuyện )
-Rồi bậy giờ ta sẽ dùng pháp thuật cho các ngươi đầu
thai, còn về phần Bình ta sẽ có cách, các ngươi khỏi lo - Xà Phu vội
chen vào tuy nhiên...
- Bảo Bảo, cậu nói sao Thiên Bình mà cũng
có ngày dùng giấy để giao tiếp à ? - Song Ngư chạy lại chỗ Bảo Bình, mặt ngạc nhiên như là sắp tới tận thế ko bằng mà cũng phải Bình ca dùng
giấy để giao tiếp trời ko sập mới lạ.
- Bình, nó bị câm nhưng lại chẳng bao giờ dùng giấy, kí hiệu để giao tiếp người ta hay cho người ta biết suy nghĩ của nó, vậy mà bây giờ nó mới chịu giao tiếp, kì lạ! -
Anh Kết nói, câu nói dài nhất trong lịch sử, bây giờ thì trời ko sập nữa mà ngay cả vũ trụ cũng sập luôn rồi.
- Lạ nhỉ ? Anh và em sống chung với Bình từ lúc còn nhỏ, lúc trc em thấy nó chẳng cần phải giao
tiếp gì cả vẫn sống đc, vậy mà bây giờ nó lại.... - Yết nói mặt vẫn vô
cảm nhưng trong lòng anh thì khác, anh đang ngạc nhiên chết đi đc. ( Tg: Anh Bình, em nể anh rồi nha, người sống mà ko giao tiếp thì sao sống
trời, ngay cả ít nói tới cỡ may thì nhiều lúc vẫn phải mở miệng, vậy mà
đó giờ anh sống mà vẫn ko giao tiếp, chắc Thánh quá ).
Chị Bảo
Bình khi thấy phản ứng của mọi người thì mới nhận ra Bình là người chưa
từng cho người khác biết mình nghĩ gì hay nói rõ về ý kiến của mình.
Điều này đối với chị thật mâu thuẫn, chị là người khó gần thật nhưng ít
ra chị vẫn phải nói, điển hình như là ko biết gì thì hỏi, nghỉ học phải
nói để mượn bạn vở, khi đói phải nói với người thân, khi đau cũng
nói....ngay cả khi mua đồ cũng rất cần để nói, vậy mà sao Thiên Bình,
anh vẫn có thể tồn tại mà ko hề giao tiếp, quả thật đúng là quá mâu
thuẫn mà. chị Bảo nhà ta càng ngày càng tò mò về anh Bình rồi đó.
Tuy nhiên các bạn sao cứ lo nghĩ chuyện này chuyện kia mà quên mất ai đó đang rất hậm hực vì bị ăn nguyên cục bơ.
CÁC NGƯƠI CÂM HẾT CHO TA
Bây giờ thì các bạn mới quay sang về phía ai đó.....
- Ư..ưmm - Xà Phu lên giọng, ho nhẹ 1 tiếng rồi nói - Các ngươi im lặng để ta làm phép.
- Xà Phu...- Anh Kết định nói gì đó thì sau lưng anh như có lực kéo,
nhưng lực này khá yếu, nếu là người bình thường thì sẽ ko để ý nhưng mà
anh vốn là người khá nhạy bén nên đương nhiên là nhận ra tác động nhỏ
này rồi. Quay ra đằng sau, đập vào mắt anh là hình ảnh Xử Nữ, tay đang
nắm chặt áo anh.
- Nhóc con, làm gì zợ ? - Kim Ngưu giọng trêu
ghẹo, còn mặt thì đểu hết sức, có lẽ do bình thường toàn bị chị Xử ăn
hiếp nên bây giờ mới nhân lúc Xử mất trí nhớ mà chọc. Còn Xử nữa, mất
trí nhớ, dữ thì dữ thiệt nhưng chị nhát quá nên liền theo phản xạ của 1
đứa trẻ gặp người lạ, núp sau lưng người gần mình nhất. Ko cần biết
người này là ai chỉ cần biết một điều là con người này đủ nguy hiểm cho
Kim Ngưu im, nính và ko chọc Xử nữa.
- Ngưu, cậu định làm gì đó
hả ? - Bạch Dương cười ngạo mạn, thánh thức Kim Ngưu, chị toả ngùn ngụt sát khí làm cho anh Ngưu rùng mình, còn chị Xử thì đang núp sau lưng
Dương. Và dĩ nhiên là bạn thân của Xử Nữ, sao cô có thể đứng nhìn bạn
mình bị ăn hiếp mà ko ra tay giúp đỡ đc, thế là cô phán cho Ngưu 1 câu. - Cậu ngon mà chạm vào một sợi tóc của Xử coi, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ.
Ngưu thấy Dương đe doạ như vậy, ý thức đc thân phận nhỏ bé của mình, anh
liền cúi gằm mặt xuống, giọng trầm lại, nói - Dạ, em biết rồi ! - Lui
xuống mặt buồn hiu, và dĩ nhiên người hạnh phúc nhất khi thấy Ngưu bị
doạ 1 chưởng chính là Nhân Mã, kẻ thù truyền kiếp của Kim Ngưu. Nãy giờ
đứng ở phía dưới Nhân Mã cứ cười hoài như con điên.
” Nhỏ này bị
Bảo Bình đem ra làm thí nghiệm hay sao mà cười hoài vậy trời ? “ - Cả
đám liếc mắt nhìn vào Bảo tỷ khi chứng kiến giọng cười man rợ của Mã,
còn chị Bảo thì ra vẻ :“ tui vô tội nha ! “ ( tg: riêng về khoản thần
giao cách cảm thì các sao là giỏi nhất, đọc đc suy nghĩ của nhau mà ko
cần nói ).
- Xong rồi ! - Xà phu bây giờ mới lên tiếng. - Ta đã làm xong pháp thuật rồi ! Nhìn xuống dưới chân mình xem!
Bây giờ các sao mới nhìn xuống phía dưới thì thấy những vầng sáng cầu vồng
tập trung hết xung quanh dưới chân mình tạo thành 1 vòng tròn ma thuật.
Mặt đất thì bắt đầu run chuyển mạnh lên làm các sao hết sức bàng hoàng.
Xà phu thì miệng cứ lẩm nhẩm lên tục như đọc thần chú, trên tay thì cầm 1 lá bùa, ghi chữ gì đó.. Riêng Xử Nữ thì chạy tới gần Ma Kết, kéo anh
lại và nói gì đó với anh. Đột nhiên 1 vì sao băng trên trời rơi xuống
đâm thẳng vào các sao, vì sao này đánh dấu 1 kiếp, còn 12 kiếp nữa. Sau
khi vì sao va chạm vào các bạn, xung quanh trở nên trắng xóa, mọi thứ
bắt đầu đi vào mơ hồ...
Chỉ còn hai từ lúc nãy của Xử vẫn in đậm mãi trong suy nghĩ của Ma Kết
” BÊN ANH''
Hết chuyện