Ai Dám Yêu Vương Hậu Của Trẫm

Chương 4: Chương 4: Ngươi là ai , ta là ai




Đám người kia vừa rời đi, ta bắt đầu suy nghĩ sự tình bên trong. Đây là nơi nào? Chẳng lẽ là kỳ gương mang ta tới nơi này?Đúng đúng, nhất định là mặt gương kia,không được, ta phải chạy nhanh tìm lại mặt gương như vậy ta mới có thểtrở về. mẹ nhất định rất nhớ ta, Mỹ Tử và Diệp Thảo các nàng cũng rấtnhớ ta.

Nghĩ đến đây, ta không để ý tới thân thể suy yếu điên cuồng nhảyxuống giường bắt đầu tìm kiếm, gương gương, ngươi rốt cuộc ở nơi nào? Ta tuy rằng đem ngươi đập vỡ, không phải là cố ý mau ra đây nơi này không phải nhà của ta ta phải nhanh trở về. Trực giác của ta nói cho tabiết nơi này rất không đơn giản.

“Tiểu thư, tiểu thư, ai nha ngươi làm sao vậy? Ngươi nên nằm trêngiường nghỉ ngơi.” Tiểu Linh bắt lấy ta lo lắng nói. Ta nhìn về phíaTiểu Linh, nội tâm suy yếu cô độc trong nháy mắt phát ra, biết thanh âmphát ra rất khó nghe, nên cố nuốt vào cổ họng.

“Tiểu thư, ta biết ngươi đang lo lắng cổ họng của mình yên tâm ngàymai ngươi có thể mở miệng nói chuyện bình thường.” Nghe đến đó nội tâmta lại sinh ra hy vọng. Rửa mặt cho thanh tỉnh một chút, còn rất nhiềuchuyện tình ta đành phải tập làm quen. Ta hướng nàng làm tư thế muốn rửa mặt, Tiểu Linh thật thông minh, ngọt ngào cười nói,”Ta lập tức sẽ trởlại.”

Tiểu linh nhẹ nhàng dùng khăn lau mặt cho ta, tự đáy lòng ngưỡng mộnói,”Tiểu thư, ngươi thật đẹp. Ta lớn như vậy đã gặp qua rất nhiều người đẹp, nhưng cũng chưa có gặp người nào xinh đẹp như ngài . Quả thực rấtgiống tiên tử.”

Nghe đến đó, của ta miệng ta há to ra kinh ngạc, ta đẹp, không lầmchứ? Lớn như vậy, ta còn không chưa có nghe người nào khên ta như vậy.Tiểu Linh cười nói,”Tiểu thư bộ dạng giật mình đứng lên cũng rất đẹpđâu.”

Ta càng nghĩ càng thấy không đúng, Tiểu Linh nhìn ta với ánh mắt cựckì hâm mộ, lòng ta hạ thầm nghĩ, một cách giải thích duy nhất là ta thật sự xinh đẹp như thiên tiên. Chẳng lẽ ta nhập hồn? Nga, trời ạ, ngươi để cho ta tới đến nơi này, chính là muốn cho ta một cơ hội làm mỹ nữ sao?

Nếu thật sự là như vậy, ta cũng không có trách ngươi . Nghĩ đến đâyta càng thêm hưng phấn, ta khoa tay múa chân nửa ngày đối Tiểu Linh,Tiểu Linh mới hiểu được. Gương đồng tuy rằng không thấy rõ ràng, nhưngta có thể khẳng định người ở bên trong gương tuyệt đối không phải là ta. Tuyệt đối không phải là ta.

Nàng có một mái tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan khéo léo động lòngngười, một đôi mắt đẹp dị thường linh động, cái mũi nhỏ xinh, môi khẽnhếch một chút cũng không ảnh hưởng đén vẻ xinh đẹp hiện tại, ngượclại còn tăng thêm mấy phần kiều mỵ. Ta nhìn vào gương nhăn mặt lại,Nàng ngay cả khi nhăn mặt cũng rất mê người.

Quá tuyệt vời, ta không phải đang nằm mơ? Ta cầm gương đoan tranghỏi, ngươi là ai, ta là ai? Không không không, phải nói ngươi chính làta, ta chính là ngươi nha. Ta ngây ngô cười .

“Tiểu thư, ngươi làm sao vậy?” Tiểu Linh lo lắng hỏi ta. Ta đối TiểuLinh nghịch ngợm cười, hướng Tiểu Linh khoát tay. Hoạt động lâu như vậybụng cũng bắt đầu biểu tình, ta lập tức ném cái gương xuống, nhìn vềphía điểm tâm cầm lên đưa vào miệng. Nơi này điểm tâm rất nhiều .

Ta ăn như hổ đói.”Tiểu thư, ngươi ăn chậm một chút, mau uống nước.Đều do Tiểu Linh không tốt, làm cho tiểu thư đói bụng.” Ăn uống no say,Tiểu Linh đứng một bên, ta nghĩ bộ dáng vừa rồi của mình, quả thực giống như tên khất cái vài ngày chưa ăn quá cơm . Rất dọa người .

Ta lập tức ngồi nghiêm chỉnh, nhìn Tiểu Linh khoát tay, Tiểu Linh hiểu ý cúi xuống.

Người ở đây rất nhiều, ta phải tìm hiểu rõ ràng mới được, ca ca chota uống dược nhất định là thật tâm rất tốt với ta, còn những người khácta không biết, nơi này không nên ở lâu. Tìm được cái gương là mấu chốthàng đầu. Nghĩ đến lại khiến lòng ta phiền loạn, trước mắt cứ tạm quênđi đã ngày mai nói sau.

Xung quanh sương mù bao phủ,”Tha thứ cho ta, tha thứ cho ta. Cho tamột cơ hội nữa đi.” thanh âm nam tử thê lương lại vang lên, nữ tử khôngngừng khóc thút thít , sương mù tựa hồ không còn dày đặc như trước, ánh mặt trời chiếu vào khuôn mặt nữ tử, gương mặt của nàng khuynh quốckhuynh thành thấm đẫm nước mắt, nhưng làm cho lòng ta kinh ngạc chínhlà, tại sao lại là nàng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.