Bừng tỉnh dậy bất giác ta đưa tay lên xoakhuôn mặt, thiên a, có khi nào đây chính là khuôn mặt của nàng ấy không? Ta nghiêng người lảo đảo bước xuống giường, gương đồng, gương đồng đâu? Lòng ta thực hồi hộp, vỗ ngực trấn an sau đó liền nhắm mắt lại hít sâumột hơi rồi mãnh liệt mở to hai mắt nhìn, trời ạ, thật sự là nàng.Khuôn mặt đẹp tựa thiên tiên, mái tóc đen dài quyến rũ. Chính là nữtử thường xuất hiện trong giấc mơ, không hiện tại thì nàng chính là ta,ta và nàng có mối quan hệ gì?
Vì sao lại là ta? Còn nam tử trong mộng là ai? Ta không thấy rõ khuôn mặt hắn, chết tiệt tại sao lúc nào ta cũng mơ thấy giấc mộng kì lạ đó.
“Tiểu thư, ngươi tỉnh.” Tiểu Linh thanh âm rất nhỏ nói. Ta buông gương đồng xuống, nuốt nuốt nước miếng,
“Tiểu Linh” ta kinh hỉ sờ yết hầu, ta không nén nổi niềm vui sướng kêu to
“Tiểu Linh ta nói được rồi thuốc này đúng là kỳ diệu.” Ta vui sướng ôm Tiểu Linh.
“Tiểu thư, ngươi không biết đó chứ lúc người trúng độc nằm mê manbất tỉnh Ngũ thiếu gia như muốn điên lên. Thuốc này là do Ngũ thiếu giatự tay sắc cho ngươi. Hắn còn”
Tiểu Linh còn đang huyên thuyên không ngừng, ta thầm nghĩ chủ nhâncủa thân thể này vì cứu Ngũ thiếu gia mà trúng độc xem ra là có ngườimuốn ám hại Ngũ thiếu gia, mà Ngũ thiếu gia lại cẩn thận chăm sóc nànghai người này thật đúng là huynh muội tình thâm.
Theo ta suy đoán ngày hôm qua giúp ta uống thuốc chính là Ngũ Ca.
“Tiểu thư, tiểu thư, ngươi” Tiểu Linh thấy ta thất thần suy nghĩ liền lên tiếng gọi
“Tiểu linh, Ngũ Ca đâu?”
“Tiểu thư, hôm qua Ngũ thiếu gia thấy tiểu thư tỉnh lại đã bớt lolắng. Nên hôm nay thiếu gia đang ở phòng giam để xử phạt gian tì muốnyếu hại Ngũ thiếu gia.”
Tiểu Linh lòng đầy căm phẫn nói. Gian tì, là nữ tử muốn hại Ngũ ca?vì cớ gì ?? chuyện này chắc có nguyên nhân sâu xa, ta phải suy nghĩ cẩnthận?
“Tiểu thư, Thừa tướng đại nhân đang ở đại sảnh chờ người. Tiểu thư mau rửa mặt nhanh rồi đi đừng để ngài ấy chờ lâu.”
Ta không nghe nhầm chứ? Thừa tướng? Quan lớn? Ta phải đi gặp Thừatướng, nữ tử cổ đại không thể làm quan, cũng không có cơ hội yết kiếnquan viên, thân thể ta vừa mới khỏi đã phải đi gặp hắn. làm đến chứcthừa tướng chắc chắn tuổi không còn trẻ, như vậy, chỉ có còn một khảnăng, Thừa tướng đương triều là phụ thân của ta, ta cư nhiên là nữ nhicủa Thừa tướng.
A, ta cảm giác mình xuyên qua đến đây cũng không tệ, trở thành mỹ nữ, lại có một phụ thân có chức có quyền, hì hì, ông trời đối với ta thậttốt . Nhưng ta cần phải chứng thực lại một lần nữa đã, ta nghiêm mặtnói,
“Mau giúp ta chuẩn bị một chút rồi đi gặp phụ thân.”
“vâng, tiểu thư.” Trời ạ, ta cư nhiên đoán đúng rồi. Vận khí thật tốt.
Bước vào đại sảnh, ta thấy không khí thật căng thẳng, bốn phía đều im lặng đến nỗi ta chỉ có thể nghe tiếng tim đập của mình, ta chậm rãinâng mí mắt nhìn những người ở phía trước, người đang ngồi nghiêm chỉnhngay chính giữa đính xác là Thừa tướng, khuôn mặt nghiêm nghị không mộtchút thay đổi. Thiệt không hổ là Thừa tướng, bên cạnh là năm nữ nhân,nam tử cổ đại bình thường đều lấy năm thê bảy thiếp, huống chi đây làcao cao tại thượng Thừa tướng đại nhân.
Ta mải quan sát bọn họ mà quên hành lễ, Tiểu Linh túm ống tay áo của ta nhắc nhỏ ta mới nhớ tới liền
“Ly nhân thỉnh an phụ thân, mẫu thân và các vị di nương.” Thừa tướngkhông lên tiếng chỉ có vị phu nhân bên cạnh lên tiếng, khẳng định nànglà Đại phu nhân, nhìn quần áo và vị trí nàng đang ngồi có thể đoán được .
” Nữ nhi ngoan, thân thể đã khỏi chưa. Làm vi nương sợ chết mất.” Ta nhìn thấy khóe mắt của nàng có chút ẩm ướt
“Ly nhân mau tới đây để cho mẫu thân xem thân thể thế nào.” Ta gật đầu rồi chậm rãi bước tới.
Nàng đem ta ôm vào trong lồng ngực, khiến ta ngửi được hương vị của mẫu thân, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống
“Ly nhân được rồi, không có việc gì .”
” Tỷ tỷ, nữ nhi tỷ sinh ra thiệt xinh đẹp ta cảm thấy nữ nhi của mình so với nàng thiệt không bằng, nhìn tướng mạo, dáng người. Đúng là không ai có thể so sánh với nàng được. Toàn bộ Cùng phủ ai cũng biết Lục tiểu thư xinh đẹp tựa thiên tiên.”
Ta ngượng ngùng nói
“Di nương quá khen .”
Nguyên lai ta là Đại phu nhân sinh còn nữ nhân kia nói chuyện thực làm người ta chán ghét, ta không biết nàng đứng ở vị trí nào?
“Tứ muội, ngươi nói quá lời, Tam tiểu thư và Thất tiểu thư nghe nóicũng rất giỏi, lại nhu thuận.” Đại phu nhân nhân từ bỏ qua lời châm chọc nói.
“Tỷ tỷ, ngươi đừng an ủi ta, ai chẳng biết tỷ muội bọn chúng so ra thiệt không có tiền đồ .”
“Được rồi, Thúy Trữ, không cần nói nữa. Ly nhân không việc gì là tốtrồi, ta còn có việc.” Trong lời nói rõ ràng là ẩn chứa sự mất kiên nhẫn, Thừa tướng bỏ lại mấy lời rồi bước đi .
Ta đã biết thì ra nàng chính là dì Tư, ai nữ nhân rõ ràng là đang ghen tị. Ta không biết chuyện này đến khi nào mới chấm dứt,
“Mẫu thân.”