“… Love may be just a chapter to a guy’s life… But to a girl, it’s the whole book… How can she hold their love? The story of their love… The story of their love...”
- A, Lục Trình, có người gọi anh kìa.
- Em lấy máy hộ anh, tay anh đang ướt mà, bật chế độ loa ngoài đi.
An Tĩnh chạy đến, lục từ trong túi áo của Lục Trình một đống đồ. Ví da, hộp BlackStone, bật lửa Zippo, khăn tay, khăn giấy, chìa khóa, điện thoại, còn có cả kẹo que nữa. An Tĩnh không thể nào tưởng tượng được cảnh Lục Trình ngậm kẹo que sẽ như thế nào nữa. Trời ạ, nam thần của lòng cô ăn kẹo que a~
Nhấn nút trả lời, bật loa ngoài, cô chạy lại đưa cái điện thoại lại gần chỗ Lục Trình đang rửa bát. Số điện thoại này không trong danh bạ của anh, chắc là một khách hàng nào đó rồi.
- Xin chào, ai vậy?
- Lục học trưởng, em là Hà Lam Lam nè. Anh đã ăn trưa chưa ạ, em mời anh đi ăn nhé?
Lục Trình thấy An Tĩnh đang nhìn mình bằng ánh mắt mờ ám, dùng khẩu ngữ nói với anh “Phụ nữ muốn lên giường anh kìa!” liền thản nhiên từ chối:
- Xin lỗi, cô cứ ăn đi. – Liếc nhìn An Tĩnh một chút rồi nói tiếp – Tôi vừa ăn cơm với Tĩnh Tĩnh rồi.
Nghe xong đầu dây bên kia im lặng ba giây rồi lập tức tiếng xôn xao vang lên, hai người còn nghe được cả tiếng gào rú của nhiều người vọng vào điện thoại, An Tĩnh cầm điện thoại ngơ ngác nhìn anh, cô còn nghe được mấy người ở đầu dây bên kia nhắc tên bọn họ nữa. Có người còn nói “Thấy chưa, tớ nói An Tĩnh mà về là anh ấy bỏ hết mọi công việc ngay.”, “Lục học trưởng chắc đang ở cùng cô ấy đấy.” hay “Quả nhiên lời Lâm Diệp Chi nói là sự thật nha!”. Này, rốt cuộc là chuyện gì thế?
- Hey guys, please quiet! – Hà Lam Lam rống lên với mấy người đang ồn ào quanh mình, cầm điện thoại tiếp tục nói chuyện – Lục học trưởng, An Tĩnh hiện tại có ở đó không. A, không có cũng được, tối nay 7h anh mang cô ấy đến Cẩm Tú hội quán đi, chúng em đang chuẩn bị tổ chức họp mặt ở đó. Nhớ nha nhớ nha, nhất định phải đến đó. Bye bye~
Một tràng dài “Tút… tút… tút” vang lên, An Tĩnh vẫn còn ngơ ngác. Một lúc sau cô mới tiêu hóa được hết nội dung cuộc đối thoại giữa bọn họ, liền quay sang Lục Trình hỏi:
- Anh bỏ hết công việc về nấu cơm cho em à? ( Tác giả có cảm giác thật giống vợ về nấu cơm cho chồng~ )
- Em đúng là tiến bộ hơn trước, hỏi rất đúng trọng tâm đấy.
- Được rồi, đại tiểu thư em về nước, anh sao có thể bỏ em lại. Nếu lúc nãy anh đến, giờ này chắc em cũng đang lưu lạc nơi nào rồi.
- Hầy, em biết Lục soái ca anh tốt nhất mà. Nhưng bọn họ nói tối nay họp lớp kìa, sao trùng hợp vậy. Hôm qua em mới về là hôm nay họp lớp luôn. Em cũng nhớ mọi người nên tối nay mình đi nha~
Lục Trình gật đầu, cười bất đắc dĩ, đôi mắt tràn ngập vẻ cưng chiều nhìn cô. An Tĩnh vẫn không thay đổi, chỉ cần nghe chỗ nào náo nhiệt nhất định sẽ đến. Nghĩ đến nhóm bạn học cũ của cô và anh, Lục Trình bỗng cảm thấy đau đầu. Bọn họ tin tức cũng nhanh thật, vừa nghe tin An Tĩnh về là lập tức không từ bỏ cơ hội để lôi kéo bọn anh tới ăn uống trêu chọc. Chỉ sợ lần này trốn không thoái đi. Lục Trình dọn dẹp mọi thứ xong, dặn dò cô ở nhà chuẩn bị để khi anh về sẽ đi luôn rồi lái xe về công ty làm việc.
Mặt trời lặn, màn đêm buông xuống.
An Tĩnh đã chuẩn bị xong mọi thứ, tối nay cô mặc một chiếc đầm màu thiên thanh, mang đôi giày thể thao trắng nhảy vui vẻ nhảy xuống từng bậc thang như đứa trẻ. Cô chẳng thể nào mang guốc vì lần nào dùng cũng bị té đến trẹo chân làm Lục Trình cằn nhằn như bà mẹ già bên tai. Nhưng thật ra được soái ca lải nhải bên tai cũng là một loại diễm phúc
Vừa xuống đến công viên đối diện khu chung cư, cô đã thấy một chiếc Lexus phóng tới, dừng lại bên cạnh. Cửa kính đen hạ xuống, trong khoang xe tràn ra hương vị ngọt ngào của BlackStone khiến người ta say mê. Đặc biệt người đàn ông đang ngồi bên trong cười với cô, trên tay cầm điếu thuốc tỏa khói trắng càng khiến cho người ta phải mê muội. An Tĩnh nhanh nhẹn mở cửa ngồi vào, chẳng mấy chốc chiếc Lexus lại vụt đi hòa vào dòng xe đông đúc giữa phố đến điểm hẹn.
Cẩm Tú hội quán vốn là một tòa nhà rộng lớn ba tầng, vừa địa điểm ăn uống vui chơi quen thuộc của sinh viên đại học X qua rất nhiều khóa, vừa là một KTV nổi tiếng trong thành phố. Với lại giá cả nơi này rất phải chăng, phù hợp với túi tiền sinh viên nên lúc nào đang tấp nập người ra vào. Đây cũng là địa điểm mà nhóm sinh viên quyền lực khóa KL37, KL38 vốn thân thuộc như người nhà thường xuyên tụ lại. Nhưng do An Tĩnh vừa tốt nghiệp đã xuất ngoại nên đây là lần đầu tham gia họp lớp.
Bước vào phòng bao riêng, An Tĩnh chưa kịp chuẩn bị tinh thần đã bị tiếng gào rú của một đám tinh anh ngoài xã hội dọa cho giật mình, Lục Trình thì đã quá quen nên vẫn giữ vững phong độ ưu nhã, rất tự nhiên kéo tay cô ngồi xuống. Hà Lam Lam là người không nhịn được trước lao đến bên họ, dựa sát cả thân hình nóng bỏng vào An Tĩnh vờ nũng nịu:
- “Anh” yêu à, sao bây giờ “anh” mới về, em nhớ “anh” đến nỗi đêm nào cũng ngủ không ngon giấc. Cho dù là lúc làm việc, ăn uống, tắm rửa hay đi ngủ, hình bóng “anh” lúc nào cũng ở trong tim em đó~
- Hơ hơ, chị Lam Lam, em biết mình rất quyến rũ mà. Nhưng chị đừng có yêu em nha, em chỉ là truyền thuyết mà thôi. – An Tĩnh nghe xong vờ choàng vai học tỷ, tự mình YY.
Hà Lam Lam nghe xong quăng cho cô một ánh mắt khinh bỉ cực bự.
Mọi người nghe xong quăng cho cô một ánh mắt khinh bỉ cực bự + 1.
Nhân viên phục vụ vừa mang đồ ăn vào nghe xong quăng cho cô một ánh mắt khinh bỉ cực bự + 2.
Khách đi qua nghe xong quăng cho cô một ánh mắt khinh bỉ cực bự + 3.
An Tĩnh thấy thế đắng lòng. Được rồi, cô chỉ giỡn thôi mà.
Mọi người nghe cô nói thế, đương nhiên trong lòng tự hiểu An Tĩnh vẫn còn đang trong tình trạng độc thân vui tính. Tất cả đều đưa ánh mắt chất vấn sang Lục Trình, còn Lâm Diệp Chi thì ánh mắt phức tạp nhìn anh.
Hầu hết sinh viên ở khóa KL37, KL38 đều biết nhân vật phong vân trong trường, Lục Trình yêu An Tĩnh. Lời đồn này bắt đầu khi Lục Trình vừa chân ướt chân ráo vào trường đại học X vì một trong số bạn học của anh đều là những người đã từng học chung từ thời trung học. Lời đồn rằng nam thần trong mắt bọn họ thật ra đã theo đuổi thầm lặng một đàn em từ thời xửa thời xưa, cho nên đối với cám dỗ xung quanh chỉ xem như cát bụi cuốn qua, chẳng ảnh hưởng gì. Ai ngờ đâu khi đàn em kia vừa lên đại học, Lục Trình lại có quan hệ yêu đương với Lâm tiểu thư Lâm Diệp Chi. Chưa đầy bao lâu cặp “kim đồng ngọc nữ” tan rã, nghe đồn Lâm Diệp Chi dùng thủ đoạn “tàn độc” gì đó ép anh hẹn hò, làm anh bỏ lỡ người trong mộng suốt hai tháng. Nam thần sau khi được “giải thoát” liền áp dụng chiến thuật dính người vô hình mà mình đã luyện suốt mấy năm với An Tĩnh, cộng thêm lời đồn mà mấy anh zai bạn cùng khóa của Lục Trình thổi bùng lên lần nữa, mọi người liền hiểu rõ soái ca của bọn họ tân tân khổ khổ theo đuổi vợ bao nhiêu. Đáng tiếc cái vị trong truyền thuyết kia thần kinh thô, chẳng hiểu tâm ý, còn cho đây là hành động quan tâm đặc biệt giữa “đàn anh” với “đàn em” nữa. Thật đáng thương thay cho Lục Trình.
Hà Lam Lam, nữ vương quyền lực của khóa KL37 không nhịn được máu bà tám, thì thầm hỏi nhỏ, Lục soái ca:
- Sao anh vẫn chưa tỏ tình với cô ấy?