Vạn nhất đối phương làm ra hành động này chỉ muốn dụ mình ra mặt, dùng lòng dạ Lâm Hiên làm sao dễ bị lừa như thế?
Vào lúc này tình cảnh trên bầu trời lại phát sinh biến hóa.
Xoẹt xẹt...
Quang cầu kia lại mở rộng thêm một bước, sau đó nó quay tròn càng lúc càng nhanh, qua mấy hô hấp đã biến thành vòng xoáy màu vàng xuất hiện trước mặt mọi người.
Vòng xoáy kia tỏa sáng chói mắt, ẩn ẩn có dấu vết xé rách hư không, mặt ngoài trải rộng điện quang màu vàng nhạt, vừa nhìn đã thấy nó thần bí tới cực điểm.
Âm thanh xoẹt xoẹt truyền vào tai, hai mắt Lâm Hiên nhắm lại, trong nội tâm ẩn ẩn có cảm giác không ổn, mà giữa không trung chính là lão quái vật Độ Kiếp Kỳ, trên mặt của hắn ta có nét cười.
Hai tay của hắn vung vẩy bấm niệm pháp quyết cực nhanh, chú ngữ phong cách cổ xưa từ trong miệng hắn đọc ra, nhìn bộ dáng của đối phương chắc chắn đang chuẩn bị thi triển bí thuật nào đó.
Nhưng mà tình hình hiện tại hắn thi triển bí thuật gì mới có hiệu quả?
Có thể sưu hồn cả tu sĩ và phàm nhân thành Văn Thiên hay sao?
Các ý niệm liên tục xuất hiện trong đầu Lâm Hiên, hắn lập tức không nhịn được mà cười lên.
Chỉ sợ đối phương hết chiêu rồi, nhưng mà loại chuyện này đừng nói một ti sĩ Độ Kiếp kỳ, cho dù là Chân Tiên cũng không có khả năng làm được.
Nói đùa, mặc dù thành Văn Thiên này không phải là siêu cấp đại thành, nhưng nó cũng kéo dài hơn trăm dặm, nhân khẩu không dưới ngàn vạn, đồng thời còn tiến hành sưu hồn nhiều người như thế, không cần nói kết quả, chắc chắn sẽ hao hết thần hồn mà chết.
Cho nên Lâm Hiên không có lo lắng chuyện này, nhưng đối phương bấm niệm pháp quyết chuẩn bị làm gì?
Trừ nghi hoặc chính là nghi hoặc, yên lặng theo dõi kỳ biến trở thành lựa chọn duy nhất.
Trên bầu trời, âm thanh độc chú ngữ của Thiên Nguyên Hầu làm mọi người chú ý, dường như nghe được chú ngữ từ thượng cổ vọng về, theo động tác và âm thanh của hắn, vòng xoáy màu vàng kia càng ngày càng lớn.
Không phải biến hóa chậm rãi, mà là dùng tốc đội khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối kéo dài qua hư không, trong nháy mắt đã bao phủ nửa bầu trời.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh người này vẫn chưa dừng lại..
Bêến hóa kinh người này làm cho tất cả tu sĩ há hốc mồm, hắn định làm cái gì?
Không có người nào biết rõ nhưng bất an lan tỏa ra khắp thành như ôn dịch, ở trong thành có thể nghe được tiếng tim dập dồn dập của mọi người...
Đã có người đứng ngồi không yên, vào lúc này biểu lộ của Thiên Nguyên Hầu càng thống khổ
Trên trán phủ kín mồ hôi, mắt thường có thể thấy được giọt giọt rơi xuống, “Bành “, tiếng nổ lớn truyền vào tai mọi người, nhưng tóc của hắn thoát khỏi trói buộc bay phất phơ trong gió.
Lão quái vật này chính là tồn tại sống hơn trăm vạn năm, tuy nhiên hắn lại có mái tóc rất đẹp. Vào lúc này tóc của hắn lại tỏa ra hào quang màu vàng, mái tóc như biến thành hoàng kim sáng ngời..
Nếu như có ai thi triển Nội Thị Thuật quan sát cơ thể Thiên Nguyên Hầu, người đó có thể nhìn thấy trong đan điền khí hải của hắn có một Nguyên Anh độc nhất vô nhị đang ngồi đó, Nguyên Anh đang bị khí diễm màu vàng bao phủ, hiển nhiên vì thi triển Đại Ngũ Hành Na Di Thuật hắn đang thiêu đốt bổn nguyên.
Bổn nguyên chi hỏa chính là một loại thần thông nghịch thiên chỉ có tu sĩ Độ Kiếp kỳ mới có, nói đơn giản nó không khác gì thâ thể bổn nguyên của Chân Linh, nếu là lúc bình thường thì dù thế nào cũng không thi triển ra..
Nhưng vào lúc tình thế bất đắc dĩ, nói thí dụ như tánh mạng bị uy hiếp mới có thể đốt bổn nguyên chi hỏa, nhìn như không khác gì uống rượu độc giải khát, nhưng có thể trong thời gian ngắn tăng pháp lực và tu vi lên rất lớn.
Tuy hậu quả cũng không tầm thường, nhẹ thì tổn thương tiêu hao lớn lượng bổn mạng nguyên khí, cần bế quan vạn năm mới có thể khôi phục, nặng thì trực tiếp rớt cảnh giới, từ Độ Kiếp rớt xuống Hóa Thần.
Hơn nữa loại rớt cảnh giới này muốn tu luyện trở lại còn khó khăn hơn trước, muốn lại bước vào cảnh giới Độ Kiếp kỳ, bình cảnh còn mạnh hơn năm xưa vài lần.
Cho nên ít người nào dám vận dụng tới bổn nguyên của bản thân.
Dùng thọ nguyên dài dằng dặc của Độ Kiếp kỳ, mỗi lần bế quan là vạn năm cũng không phải không thể tiếp nhận được.
Nhưng có nguy hiểm rớt cảnh giới, hơn nữa tu luyện trở lại ngàn khó vạn khó, đây mới là điều làm cho các đại năng chùn bước, không đến thời khắc tính mạng lâm nguy sẽ không thiêu đốt bổn nguyên chi hỏa.
Thiên Nguyên Hầu cũng giống như vậy.
Nhưng bây giờ là hắn không có cách nào, hậu quả trêu chọc quái vật khổng lồ Chân Cực Môn cũng bỏ đi, hắn còn chịu được, nhưng kéo dài thời gian thì có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Mà máu Chân Linh hắn nhất định phải có, trong lúc nhất thời hắn đã chuẩn bị gần đủ.
Cũng may hắn tính toán qua, nếu sử dụng một lần Đại Ngũ Hành Na Di Thuật, bổn mạng nguyên khí của hắn tiêu hao nhiều nhưng không tới mức rớt cảnh giới..
Cho nên hắn mới dám làm, mất đi thua xa đạt được, mua bán này hắn biết mình nên làm thế nào.
Thiêu đốt bổn nguyên chi hỏa, khí thế của hắn tăng lên một nửa lúc trước, biểu lộ cố hết sức trên mặt giảm bớt, vòng xoáy màu vàng đáng sợ tiếp tục mở rộng ra.
Pháp tắc không gian!
Không ít tu sĩ nhìn cảnh này đều không nói được lời nào.
Cho dù đại bộ phận người không khẳng định được cái gì, nhưng hiện tại lại nhìn thấy hư không đang bị xé nát.
- Đối phương muốn làm gì?
- Này... Bảo tháp này là gì thế/
- Vẫn còn mở rộng, chẳng lẽ hắn muốn thôn phệ toàn bộ thành Văn Thiên sao?
Trong thành có vài tên tu sĩ cấp bậc Phân Thần bàn tán, ánh mắt rất không kém, tiếng nghị luận vang lên không ngớt.
Đương nhiên, có phải hay không còn chưa dám khẳng định.
Tuy hắn tùy ý thi triển ra, tình cảnh mọi người trở nên không yên ổn, điểm này mọi người đều hiểu rõ.
- Không thể ngồi chờ chết.
Tên tu sĩ mặt đen nói ra.
- Chúng ta có thể làm thế nào, đối phương chính là tu sĩ Độ Kiếp kỳ đấy, không phải mấy người chúng ta có thể phản kháng.
Một mỹ phụ trung niên nói ra.
- Hừ, không thử làm sao biết được?
Lúc này có một lão giả mặc đạo bào nói ra.
- Thử xem, sư huynh, ngươi điên rồi, máy gia hỏa vừa rồi sử dụng Truyền Tống Trận có kết cục thế nào, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy sao?
Mỹ phụ trung niên lắc đầu như trống bổi.
- Sư huynh tu luyện Trục Lãng Quyết có uy lực không kém, nhưng thứ cho tiểu muội nói thẳng, đối mặt với lão quái vật đẳng cấp này vẫn không có lực hoàn thủ.
- Vậy cũng không thể ngồi chờ chết, nếu không kết cục của chúng ta nhất định là chết.
Lão giả mặc đạo bào bi phẫn tới cực điểm.
- Sư huynh, tại sao ngươi nói như vậy?
Mỹ phụ trung niên ngạc nhiên, nơi này tốt xấu gì cũng là thế lực của Chân Cực Môn, đối phương không có khả năng không chút cố kỵ a.
Tu sĩ chung quanh cũng vãnh tai lắng nghe, dù sao tình thế trước mắt nguy hiểm, mỗi người bọn họ không thể không quan tâm.