Nàng là hậu duệ Thiên Phượng, thân mang hai chủng thần thông phong lôi vô cùng lợi hại, cho dù lão quái vật Độ Kiếp sơ kỳ nhìn thấy nàng cũng vô cùng đau đầu.
Trong nội tâm Thiên Nguyên Hầu lúc này vô cùng phiền muộn, đương nhiên hắn không thể biểu lộ sắc mặt không vui của mình ra được, tuy hắn không sợ nàng nhưng cũng không thể đắc tội để biến thành kẻ địch.
- Hừ, tốc độ Hầu gia thật nhanh, còn tới trước thiếp thân một bước, chắc hẳn là có phát hiện gì đó.
Đôi mắt nữ tử này nhìn chung quanh, trên mặt còn mang theo vài phần ngạc nhiên, thực lực đến cấp bậc như bọn họ đương nhiên ánh mắt cũng hơn xa tu sĩ bình thường, nhưng chính bởi vì ánh mắt không tầm thường cho nên mới rung động trước cảnh phía dưới.
Có lầm hay không, thiên địa cũng bị nổ thành hư vô, pháp tắc trong khu vực này cũng bị đánh thành mảnh nhỏ, người nào mà có thực lực nghịch thiên như vậy, hai người tự hỏi cho dù mình toàn lực ra tay cũng không thể làm ra hiệu quả như vậy.
- Tiên tử nói giỡn, tuy bản hầu tới sớm hơn một bước, sau đó tiên tử đã đi ra, sao có thể phát hiện cái gì không ổn, tuy nhiên nơi này thật sự xảy ra một trận đại chiến.
Thiên Nguyên Hầu cười khổ nói.
Hắn nói không sai, hai người vốn chân trước tới chân sau đến, hắn thậm chí chưa kịp quan sát chung quanh kỹ càng, chỉ có thể mơ hồ cảm giác ra nơi đây đã trải qua đại chiến thảm thiết.
- Hừ, đây không phải nói nhảm sao, nếu không phải tồn tại cấp Độ Kiếp đánh thảm thiết, vì sao pháp tắc thiên địa bị phá hư?
Nữ tử họ Tiêu bất mãn nói một câu.
Nhưng mà Thiên Nguyên Hầu nhìn như không thấy, ngược lại cảm thấy hứng thú nói:
- Theo tiên tử thì thực lực của hai người đại chiến là thế nào?
- Hừ, còn phải nói, tuy tu vi của ta và ngươi không kém, cũng là người nổi bật trong Độ Kiếp sơ kỳ, nhưng có thể đánh thiên địa trở thành hư vô hỗn độn, cho dù chúng ta ra tay toàn lực cũng không làm được.
- Muốn có thực lực này, trừ khi...
Nàng nói đến đây trên mặt có vài phần chần chờ.
- Trừ khi là Độ Kiếp hậu kỳ.
Giọng nói Thiên Nguyên Hầu vang lên.
- Đúng vậy, chỉ có tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ mới có năng lực triệt để đánh phá pháp tắc thiên địa, nhưng muốn đánh cả không gian biến thành hỗn độn thì không thể làm được.
Hai người phân tích, sau đó cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi vì kết quả mình đưa ra.
Quả thật, thực lực của hai người bọn họ đủ làm đại đa số người trong tu tiên giới hâm mộ.
Nhưng mà hoàn toàn đạt tới cấp bậc của bọn họ mới biết được Độ Kiếp hậu kỳ là cấp bậc đáng sợ tới mức nào.
Đó là tồn tại có thể đánh phá pháp tắc thiên địa.
Đưa mắt nhìn cả tam giới, người truy tìm tiên đạo nhiều vô số kể, trong đó chỉ có một số cực ít người mới đạt tới Độ Kiếp kỳ.
Mà tu tiên giả có thể bước vào cấp bậc này không ai không phải kỳ tài phúc duyên thâm hậu.
Nhưng cho dù là những thiên tài trong thiên tài này đại đa số lại kẹt ở bình cảnh Độ Kiếp sơ kỳ không cách nào tiến thêm, kết quả cuối cùng là vẫn lạc dưới thiên kiếp không ngừng tiến tới.
Đúng vậy, mặc dù là Độ Kiếp sơ kỳ thì thọ nguyên cũng có hạn.
Tuy bọn họ có thể sống lâu một hai trăm vạn năm nhưng cuối cùng sẽ có ngày tan thành mây khói.
Nhưng mà cường giả Độ Kiếp hậu kỳ lại không phải như thế.
Vô số người sở dĩ cam tâm tình đi lên con đường tu tiên chông gai này, mục đích rất đơn giản, trường sinh, hi vọng đạt tới thọ nguyên vĩnh hằng.
Nhưng mà muốn đồng thọ với thiên địa phải trở thành tiên.
Trong mắt đại đa số tu sĩ là như thế.
Lâm Hiên trước kia cũng có nhận thức như vậy.
Nhưng nhận thức này lại là sai lầm.
Kỳ thật không cần thành tiên, chỉ cần tiến giai Độ Kiếp hậu kỳ, thậm chí có thể đảo ngược pháp tắc thiên địa, khi đó không còn bị thọ nguyên làm khó.
Vĩnh sinh bất tử!
Đương nhiên đây là nói vĩnh sinh bất tử, cũng không phải không chết thật sự, nhưng nếu không tranh đấu với người ta thì thật sự chính là như thế.
Bọn họ đã có thể khống chế thiên địa pháp tắc, có thể làm thiên kiếp mà tu sĩ sợ hãi không hàng lâm nữa.
Thực lực Độ Kiếp hậu kỳ tạm thời không nói tới, chỉ nói thọ nguyên đã sánh bằng Chân Tiên đã làm những tu sĩ khác vô cùng hâm mộ. Cùng là Độ Kiếp kỳ tại sao lại có chênh lệch lớn như vậy.
Tóm lại trong cảnh giới Độ Kiếp, sơ kỳ và hậu kỳ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Tu sĩ hậu kỳ là tồn tại ngay cả tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ cũng phải nhìn lên.
Nơi này lại xuất hiện hai người, hơn nữa còn chiến đấu sinh tử, kết quả này sao không làm Thiên Nguyên Hầu cảm thán chứ?
- Là Nãi Long chân nhân sao?
Thiên Nguyên Hầu thì thào, hắn đang hỏi đối phương, đồng thời cũng có vài phần tự hỏi bản thân.
- Hẳn không phải là.
Không nghĩ tới Tiêu Tiên Tử có huyết mạch Thiên Phượng lại phủ định lời này.
- Ta nhận ra ấn ký linh lực của Nãi Long chân nhân, hoàn toàn khác biệt với linh lực ở nơi này.
- Vậy là ai chứ?
Thiên Nguyên Hầu vỗ trán suy nghĩ.
Tuy diện tích Nãi Long Giới rộng lớn, người hai tộc nhân yêu tiến vào Độ Kiếp kỳ cũng không nhiều, nhưng chính thức tiến giai đến hậu kỳ đã vượt qua trói buộc thọ nguyên cũng chỉ có Nãi Long chân nhân mà thôi.
Kỳ thật cho dù là nhìn khắp cả Linh giới, người đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ cũng không nhiều.
Trừ ba đại tán tiên và ba đại yêu vương ra cũng chỉ còn lại vài vị tồn tại siêu cấp.
Mà những người này bình thường đều ở trong động phủ của bản thân, theo lý thuyết nếu không có việc gì sẽ không vượt giới.
Tại sao lại đi tới khu vực không người này?
Lại còn là hai người đánh nhau sinh tử.
Không có khả năng, chuyện này không hợp tình lý.
Hai người nhíu mày suy nghĩ, hết lần này tới lần khác vào thời điểm này nữ tử đứng trên linh cầm đột nhiên duỗi cổ ra nhìn vào trong không gian hỗn độn.
Nó kêu lên một tiếng đầy cổ quái, có hưng phấn và khiếp sợ.
- Đây là...
Nữ tử họ Tiêu ngơ ngác sau đó biến thành mừng như điên.
Mà Thiên Nguyên Hầu phản ứng cũng không chậm, hắn lập tức nói:
- Tiên tử từng nói, tọa kỵ của ngươi kế thừa huyết mạch hai chủng Chân Linh, như vậy cảm ứng huyết mạch Chân Linh vô cùng lợi hại, hơn nữa là chẳng phân biệt được chủng loại nào...
Lời còn chưa dứt, hai vị đại năng nhân yêu này cùng xông vào trong không gian hỗn độn, tuy nơi này đã khôi phục phân nửa, nhưng từ bên ngoài nhìn vào cũng là không gian hỗn độn.
Tuy pháp tắc thiên địa nơi này vẫn chưa khôi phục, năng lượng còn sót lại đang tán loạn các nơi, nhưng đối với cấp bậc của bọn họ mà nói năng lượng như thế không có ảnh hưởng gì.
Lúc này liên quan tới máu Chân Linh, hai người không dám rớt lại phía sau, đối với tồn tại Độ Kiếp kỳ mà nói, bảo vật có thể lọt vào mắt của bọn họ không nhiều, nhưng máu Chân Linh tuyệt đối làm bọn họ động tâm.
Bành bành bành!
Linh quang lập loè, trong không gian hư vô mờ mịt này có vầng sáng phóng lên trời, lại có âm thanh nổ tung như rang đậu vang lên không dứt bên tai.
Tuy nhiên cũng không tiếp tục được bao lâu.