Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2759: Q.8 - Chương 2759: Kim nhân và ác giao




Những bóng kim nhân và giao long giương nanh múa vuốt cũng tốt, dường như bọn chúng có linh tính đấy.

Đây là pháp thuật gì? Bí thuật pháp tướng?

Không, hoàn toàn có khác biệt lớn với bí thuật pháp tướng mà mình thu thập được, nhưng nếu như không có đoán sai thì hơn phân nửa có liên quan tới bí thuật.

Nói đơn giản chính là dùng thần thông pháp tướng làm cơ sở, chỉ có biến hóa là khác với các bí thuật khác.

Còn dùng rất tốt.

Lâm Hiên nhìn qua hơi quen mắt, tuy vào lúc này còn chưa phải thời điểm ra tay.

Việc cấp bách bây giờ là rời khỏi đây, Lâm Hiên trừ chơi đợi thời cơ còn tìm biện pháp nhân dịp hỗn loạn, thần không biết quỷ không hay rời khỏi nơi đây.

Tu sĩ công kích không có hiệu quả, mà đỉnh đầu của hắn có vòng xoáy cực lớn che chắn bầu trời, kéo dài mấy trăm dặm, đường kính của nó đã cất cả thành Văn Thiên vào bên trong.

Sắc mặt Thiên Nguyên Hầu xuất hiện một tia thoả mãn, cho dù giờ phút này biểu hiện trên mặt hắn cố hết sức, nhưng bất kể như thế nào thì hắn đã đạt mục đích của mình.

Thiên Cực lão quái vật còn không hiện thân, vận khí của mình không tệ, trong chốc lát hắn có tới cũng muộn rồi.

Mình đã mang theo thành Văn Thiên trở về động phủ, đã không có người nào đào thoát, hắn làm sao biết chuyện này do mình làm chứ.

Tuy thiêu đốt một đám bổn nguyên chi hỏa, tổn thất không ít bổn mạng nguyên khí, nhưng đạt được máu Chân Linh đã có thể đền bù giá trị của chúng, bản thân còn lời to.

Nghĩ tới đây sắc mặt của hắn đắc ý, chú ngữ trầm thấp tối nghĩa truyền vào tai mọi người.

Sau đó hắn ngưng trọng nâng tay phải lên, quát:

- Tật!

Lời còn chưa dứt, đột nhiên trong vòng xoáy màu vàng thả ra hấp lực cực lớn.

Tuy lúc nãy hoặc ít hoặc nhiều đã thả ra hấp lực không nhỏ, nhưng so sánh với bây giờ lại không đáng là cái gì cả.

Chỉ trong nháy mắt phong vân biến sắc, hoa cỏ đá nước đều bị ảnh hưởng.

Không, đâu chỉ là hoa cỏ đá nước, mà là cả thành Văn Thiên đều chấn động không nhỏ, sau đó tường thành lắc lư, cả tòa thành, tu tiên giả và kiến trúc đều bị hút vào trong vòng xoáy.

Phàm nhân trong tòa thành hoảng sợ, nhưng mà bọn họ quá yếu ớt, không thể làm gì nên đành thuận theo ý trời, không ít người thậm chí bởi vì quá mức sợ hãi cho nên ngất xỉu ngay lập tức.

Mặc dù tu tiên giả vô cùng sợ hãi nhưng bọn họ không đến mức không có chút phản kháng nào, thời điểm này đã hạ quyết tâm công kích, lập tức hóa thành độn quang chạy ra khắp bốn phương tám hướng.

Về phần trốn không thể trốn, trong nội tâm cũng cũng không có buông bỏ, vào thời điểm này ai nguyện ý ngồi chờ chứ, bọn họ muốn buông tay đánh cược một lần.

- Ngu xuẩn!

Thiên Nguyên Hầu lại mở miệng, trên mặt cười lạnh, cứ như vậy hai tay nắm chặt và cảnh tượng không thể tưởng tượng xuất hiện, mỗi một gã tu sĩ bỏ chạy đều cảm thấy thân thể trầm xuống giống như nặng ngàn cân, độn quang dừng lại, không chỉ có như thế, hấp lực còn gia trì lên bọn họ mạnh hơn.

- Không...

Tiếng kêu sợ hãi truyền vào lỗ tai, những tu tiên giả vốn đang bỏ chạy bị hút vào trong vòng xoáy.

Thành Văn Thiên cũng bị hút lên gưữa không trung, vòng xoáy màu vàng này đã kéo dài mấy trăm trượng, sắc mặt Lâm Hiên khó coi muốn chết, cuối cùng hắn vẫn không có cơ hội đào thoát, chẳng lẽ phải động thủ sao?

Đối mặt với lão quái vật cấp bậc này, chính mình không có một chút nắm chắc nào cả, lúc này thật sự phúc họa khó biết.

Hai tay Lâm Hiên khép vào trong tay áo, cơ hôi duy nhất hôm nay chính là đối phương không biết mình, trong chốc lát có thể dùng bánh xe nghịch chuyển thời cơ hội đánh lén mà thôi.

Tuy đây chỉ là lý luận mà thôi, xem cử chỉ của lão quái vật này thì chắc chắn hắn chính là nhân vật tâm tư kín đáo, vô cùng có khả năng phòng bị đánh lén, cho nên tỷ lệ đánh lén đắc thủ trở nên xa ơời.

Không để ý còn rơi vào trong tay của người ta, như vậy được không bù mất.

Tuy cục diện phát triển đến một bước này, đã không phải do Lâm Hiên chần chờ, cho dù biết rõ nguy hiểm hắn cũng phải thử một lần.

Đáng chết!

Tâm tình Lâm Hiên phiền muộn có thể nghĩ, về phần các tu tiên giả khác chỉ có sợ hãi mà thôi, bọn họ không buông tha, vào lúc này không có ai lại che giấu, bọn họ đều lấy bảo vật bảo vệ tính mạng của mình ra, uy lực cũng không như bình thường, may mắn Thiên Nguyên Hầu đã thiêu đốt bổn nguyên chi hỏa, tu vi gia tăng hơn phân nửa so với lúc trước, nếu không hắn bị nhiều tu sĩ ngăn cản như thế sự không làm được chuêện gì dễ dàng.

Lâm Hiên đã có lựa chọn, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, hôm nay trong thành Văn Thiên bởi vì hấp lực bao phủ nên từ từ bay lên cao.

Lâm Hiên đã tính toán tốt, cơ hội chỉ có một lần.

Chờ mình cự ly cách lão quái vật này gần sẽ ra tay đánh lén.

Thuận thế bùng nổ hy vọng có thể làm một kích tất sát.

Về phần có thể tạo thành bao nhiêu tổn thương cho hắn, Lâm Hiên cũng không biết đựoc, dù sao thần thông lão quái vật này hôm nay bộc lộ ra không nhiều, có trời mới biết đối mặt với đánh lén của mình hắn chọn ứng phó như thế nào, Lâm Hiên hiện tại chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Không có biện pháp, bản thể cách nơi này quá xa.

Nếu không có thể mang theo khôi lỗi Chân Linh tới đây, chỉ sợ lão quái vật này vừa nghe tin đã chuồn đi rồi.

Lâm Hiên thở dài, đồng thời hắn cũng tính toán thời cơ động thủ.

Thành Văn Thiên chậm chạp bay lên cao cao, khoảng cách với Thiên Nguyên Hầu cũng càng gần.

Nhanh, lại gần một chút!

Trong lòng Lâm Hiên suy tính.

Trong hai ống tay áo hắn xiết chặc nắm đấm của mình.

Hôm nay đã rơi vào cục diện ngàn cân treo sợi tóc.

Lập tức có thể động thủ.

Nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Vốn Thiên Nguyên Hầu đang toàn tâm toàn ý thi triển Đại Ngũ Hành Na Di Thuật, đột nhiên hắn phát hiện cái gì đó, hết lần này tới lần ánh mắt của hắn nhìn lên không trung, trong mắt mang theo hào quang làm người ta sợ hãi.

Từ trên mặt hắn, Lâm Hiên lại bắt được một tia sợ hãi.

Chẳng lẽ nói...

Trong lòng Lâm Hiên ẩn ẩn có suy đoán.

Một chút chần chờ bỏ qua cơ hội đánh lén tốt nhất, Lâm Hiên cũng lựa chọn buông tha.

Đúng vậy, hắn đã buông tha!

Cho dù có cơ hội động thủ vừa rồi còn tốt hơn thời cơ mà hắn suy nghĩ, bởi vì lão quái vật phân tâm, nhưng cơ hội tốt như thế Lâm Hiên vẫn buông tha.

Bởi vì Lâm Hiên không có nắm chắc mười phần, mấu chốt là lão quái vật này lại sợ hãi nhìn sang hướng khác, đã có chuyện xấu ngoài ý muốn tham gia vào, như vậy hắn quan tâm làm cái gì.

Vẫn câu nói kia, không phải vạn bất đắc dĩ, Lâm Hiên không có ý định đối mặt với lão quái vật Độ Kiếp kỳ.

Ô!.

Tiếng xé gió vang lên, hấp lực cực mạnh từ vòng xoáy màu vàng càng ngày càng làm người ta sợ hãi, trên mặt Thiên Nguyên Hầu hoảng loạn, bổn nguyên chi hỏa thiêu đốt càng đậm đặc, từ trong vòng xoáy màu vàng sinh ra hấp lực đáng sợ hơn. Thành Văn Thiên bay lên cao còn nhanh hơn lúc trơớc gấp đôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.