Truyền thuyết tại Linh giới, Cổ Ma giới, Âm Ti Giới có tiểu vị diện.
Những tiểu vị diện này có lớn có nhỏ, có linh khí và ma khí các loại, thậm chí có khi chỉ kém Linh giới một chút mà thôi.
Những nơi này gọi là tiểu Linh giới.
Tươn tự nơi có ma khí sánh bằng hoặc kém hơn Cổ Ma giới sẽ được gọi là tiểu Ma giới.
Mà còn có một khu vực không có linh khí, cũng không có ma khí, thậm chí thiên địa nguyên khí rất mỏng manh gọi là vị diện hoang phế.
Bất kể là tiểu Linh giới cũng tốt, hay là tiểu Ma giới cũng được, hoặc là vị diện hoang phế, nơi này có thể không có người ở lại, bởi vì diện tích của nó quá nhỏ, vị diện nhỏ chỉ lớn vài dặm, nếu là vị diện lớn có khả năng đạt tới mấy trăm dặm.
Diện tích nhỏ sẽ bị đại năng dùng pháp tắc không gian luyện chế thành bảo vật.
Hơn nữa những tiểu vị diện này không ngừng di động trong tam giới, nếu gặp phải không gian phong bạo còn bị phá hủy.
Về phần lai lịch thì mỗi người mỗi ý, không biết đâu mà lần.
Các ý niệm đảo quanh trong đầu, Lâm cũng có nhận thức về nơi mình tới, hắn thanh tỉnh lại, về phần tại sao lại tới đây thì hắn có một chút mơ hồ.
Tuy nhiên Lâm Hiên không thèm nghĩ tiếp, bởi vì hắn nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.
Bách Hoa tiên tử.
Có lẽ không có nhìn lầm, đó là phía sau một ngọn núi xa xa.
Nàng còn không có vẫn lạc?
Lâm Hiên rất hoảng sợ.
Kim Nguyệt Chân Thiềm tự bạo bổn nguyên có bao nhiêu đáng sợ, tuy bởi vì cảnh giới của hắn không đủ không thể hoàn toàn tính ra rõ ràng, nhưng suy nghĩ thấy ngay cả hư không cũng hóa thành hư vô, pháp tắc thiên địa cũng bị nổ thành hỗn độn thì có thể thấy nó mạnh bao nhiêu.
Dưới tình huống như vậy nàng còn không vẫn lạc, có thiên lý hay không?
Cho dù là Độ Kiếp hậu kỳ là cường giả siêu cấp cũng không thể không hợp thói thường như vậy.
Nhưng sự thật lại bày ra trước mặt hắn nên không cho phép Lâm Hiên hoài nghi, hêện tại hắn đang suy nghĩ mình có nên đi qua hay không.
Dù sao chuyện này cũng khác với suy nghĩ ban đầu của hắn.
Hắn vốn cho rằng nàng đã đồng quy vu tận với Kim Nguyệt Chân Thiềm, vì vậy mình có thể kiếm tiện nghi, trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi.
Nhưng hiện tại xem ra đời không như là mơ.
Nàng vẫn còn sống rất tốt, nhưng hắn phải làm sao bây giờ?
Tuy trong lòng Lâm Hiên hiểu rõ, cho dù nàng tránh được một kiếp không vẫn lạc nhưng nhất định phải bị trọng thương không thể nghi ngờ, dù sao bổn nguyên Chân Linh nổ tung có uy lực không phải chuyện đùa, đừng nói nàng là tu tiên giả Độ Kiếp hậu kỳ, cho dù là Chân Tiên đổi chỗ với nàng cũng không có quả tốt mà ăn.
Huống chi khoảng cách gần như vậy, khoảng cách hai bên chỉ trăm trượng mà thôi, mình cũng phát hiện tung tích của nàng, dùng hần thức đáng sợ của Bách Hoa tiên tử là Độ Kiếp hậu kỳ, cho dù như thế nào cũng không có lý do gì không phát hiện mình.
Vì sao nàng làm như không thấy, cách giải thích hợp lý duy nhất chính là nàng không thể động đậy.
Tuy đang ở trong không gian vứt đi này thần niệm của hắn bị áp chế, nhưng so sánh với trạng thái trong không gian hỗn độn thì tốt hơn quá nhiều.
Lâm Hiên thả thần thức ra.
Quả nhiên phát hiện nàng vẫn nằm nguyên tại chỗ, hoàn toàn không động đậy.
Sắc mặt vô cùng tái nhợt, khóe miệng còn có vết máu nhưng đôi mắt rực rỡ như sao trời vẫn mở to. Hiển nhiên nàng dù trọng thương rất nặng nhưng không có hôn mê.
Bởi vậy chắc chắn nàng cũng phát hêện ra mình.
Nhưng vì sao nàng không tỏ vẻ.
Không thể động đậy chính là cách giải thích duy nhất.
Nội tâm Lâm Hiên đã có phỏng đoán.
Cẩn thận phần tích thì suy nghĩ này cũng hợp tình hợp lý.
Dù sao Kim Nguyệt Chân Thiềm đã vẫn lạc, nàng lúc này bị trọng thương nhưng không có lý do gì làm như không thấy với mình.
Nếu mình đi mà quay lại, đổi thành kẻ ngu ngốc cũng biết hắn định làm gì.
Mặc kệ ý định này là cái gì, nàng trong tình huống này phải phòng bị hắn.
Nhưng nàng lại không làm gì cả, đây không phải nói không thể động đậy hay sao?
Tuy Lâm Hiên không rõ ràng lắm vị Bách Hoa tiên tử này làm sao sống sót dưới vụ nổ đáng sợ như vậy. Nhưng bị thương nặng không thể động cũng hợp tình hợp lý.
Cơ hội tới.
Tu Tiên Giới không có nhân nghĩa đạo đức gì đáng nói, dùng lịch duyệt của Lâm Hiên cũng không làm ra hành động ngu xuẩn thương hoa tiếc ngọc gì đó. Thừa dịp hắn bệnh muốn mạng của hắn, Lâm Hiêm cũng không có giao tình gì với Bách Hoa tiên tử này, nếu như hắn diệt trừ nàng, túi trữ vật và bảo vật của nàng đều thuộc về mình.
Đổi lại bất cứ tu sĩ thì đây cũng là hấp dẫn tuyệt đối, gia tài của một tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ quý giá tới mức khó tưởng tượng nổi.
Tiên Thiên Linh Bảo?
Hoặc là linh dược nghịch thiên giúp người dùng tấn cấp.
Hoặc là một loaij bảo vật nào đó chỉ có Chân Tiên mới có?
Còn có công pháp nàng tu luyện, hoặc là bí thuật sở trường gì đó, cầm đi ra ngoài đều là những thứ có giá trị liên thành.
Không, giá trị liên thành còn không đủ hình dung.
Những vật quý giá này không phải giá cả có thể hình dung nổi.
Nghĩ tới đây dùng lòng dạ Lâm Hiên vẫn hết sức kích động, sắc mặt biến ảo không thôi, nhưng hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đúng, không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Lâm Hiên cũng không phải là tu tiên giả đầu óc ngu si, hắn trải qua vô số gió tanh mưa máu, cân nhắc vấn đề cũng không phải phiến diện, hắn suy tính rất nhiều.
Phải hiểu rõ có lợi thì có tệ.
Chính mình vừa mới nói, chỉ có trải qua mạo hiểm mới bắt được tiền lời cần có.
Nhưng khả năng nguy hiểm là bao nhiêu?
Không sai, hiện tại Bách Hoa tiên tử bị thương rất nặng, chắc chắn thân thể không thể động đậy, nhưng mà không nên quên, nàng chính là đại năng Độ Kiếp hậu kỳ, cũng không phải tu sĩ hậu kỳ bình thường, nàng là cường giả có được lĩnh vực.
Cho dù là vụ nổ vô cùng khủng khiếp vừa rồi cũng không thể lấy mạng của nàng, mặc dù hôm nay không thể động đậy nhưng mà ai lại biết rõ nàng còn ẩn giấu chiêu số gì chứ?
Dù sao thực lực hai người chênh lệch quá xa, lời nói không khách khí, cho dù bàn tay trắng như ngọc của nàng phất một cái, thả ra một đạo kiếm khí cũng có khả năng diệt sát mình ngay lập tức.
Lời này nghe không hợp thói thường nhưng tuyệt đối không quá lời.
Sự đáng sợ của Bách Hoa tiên thế nào Lâm Hiên vừa mới tận mắt nhìn thấy.
Ai nói hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, rồng bơi nước cạn bị tôm đùa giỡn?
Đối mặt với cường giả đẳng cấp này, cho dù muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn cũng phải có đủ tư cách mới được.
Mà Lâm Hiên là người không dám mạo hiểm.
Cũng không phải nhát gan, mà là khinh nghiệm nói cho hắn biết, một cường giả Độ Kiếp hậu kỳ cho dù thương thế nặng hơn nữa, toàn thân không thể động đậy nhưng khẳng định có bí thuật kích phát thực lực.
Mặc dù sao khi thi triển thương thế của nàng sẽ nặng hơn nữa, nhưng tất cả đều không sao cả, bởi vì lúc đó mình đã sớm chết rồi.