Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2753: Q.8 - Chương 2753: Nhân sinh muôn màu




Tuy Thiên Nguyên Hầu từ chỗ linh thú biết ấn ký linh lực của Lâm Hiên, nhưng vấn đề là Lâm Hiên hiện tại thi triển Thiên Ma Hóa Anh, pháp lực toàn thân biến mất, ngay cả Nguyên Anh cũng hóa thành vật vô hình, cho dù từ góc độ nào thì hắn cũng chỉ là phàm nhân, Thiên Nguyên Hầu nghĩ phá đầu cũng không nghĩ tới chuyện này, vì vậy tự nhiên không có phát hiện không ổn.

Thần thức của hắn cũng không dừng lại trên người Lâm Hiên quá lâu, chỉ dừng một chút rồi dò xét tới nơi khác.

Thiên Nguyên Hầu không coi Lâm Hiên vào đâu cho nên hắn mới tránh được một kiếp.

Tuy điều này không nói rõ cái gì, là vì vận khí Lâm Hiên không tệ, mấu chốt chính là hắn làm việc quả quyết, nếu không Lâm Hiên hơi có chút trì hoãn hoặc không thi triển Thiên Ma Hóa Anh Thuật, chỉ sợ kết quả này sẽ có khác biệt.

Tất cả những điểm này Lâm Hiên cũng không phải rất rõ ràng, tuy ít nhất biết rõ tạm thời nguy cơ trước mắt đã vượt qua, vì vậy hắn cũng không hề đi lại lung tung, hắn chỉ ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần.

Một là làm thế không có người chú ý, có lợi cho bản thân nghỉ ngơi.

Về phần điểm thứ hai, hắn liên tuc chạy đi trong suốt mười ngày, tiêu hao pháp lực tạm thời không đề cập tới, tinh thần của hắn rất mệt mỏi cần nghỉ ngơi thật tốt, nghỉ ngơi dưỡng sức để ứng phó biến cốt lát nữa xảy ra, như thế có chút nắm chắc đào tẩu.

Dù sao đối phương vừa rồi không có phát hiện ra mình, nhưng hắn vẫn chưa thoát khỏi nguy cơ hoàn toàn, mọi sự phải cẩn thận làm đầu.

Nhưng từ tình huống trơớc mắt, yên lặng theo dõi kỳ biến là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng Lâm Hiên không cảm thấy sợ hãi, không có nghĩa là người khác cũng không sợ hãi.

Tục ngữ nói phúc họa tương y, họa hề phúc hề (phúc họa đi với nhau, họa ở đâu phúc ở đâu), tu tiên giả ít có cơ hội nhìn thấy đại năng Độ Kiếp kỳ.

Nhưng mà một khi gặp sẽ có đại cơ duyên.

Chưa hẳn!

Đối phương nguyện ý đề điểm mình thì đây là cơ duyên không tầm thường.

Nhưng tu vi đạt tới đẳng cấp lão quái vật, rất nhiều đều là kẻ tính nết cổ quái, nếu một lời không hợp dẫn tới giết người cũng không phải là chuyện hiếm lạ.

Thực tế đại năng Độ Kiếp kỳ trước mắt đã hiện thân quá đột ngột, sắc mặt của hắn cũng không tốt.

Sau khi trải qua ngạc nhiên ban đầu, cả thành Văn Thiên gần ngàn vạn phàm nhân và tu tiên giả lo âu thấp thỏm.

Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi!

Trong đầu của nhiều người đang nghĩ tới câu nói này.

Nhưng mặc dù biết rõ không ổn thì như thế nào. Đối mặt đại năng Độ Kiếp kỳ bọn họ không có cả cơ hội phản kháng.

Cho nên đại bộ phận người cũng chỉ nơm nớp lo sợ đứng nguyên tại chỗ mà thôi, cầu nguyện có thể bình an vượt qua một kiếp.

Nhưng nơi này có nhiều tu tiên giả như thế, tự nhiên không có khả năng mỗi người đều có tâm tư này.

Trong một khu vực ẩn mật ở thành tây có vài tên tu sĩ sắc mặt bất an.

Hai nam một nữ đều là Động Huyền Kỳ, vào lúc này bọn họ đang nói chuyện, một tên nam tử mặt đen mặc trường bào màu xanh dung mạo xấu xí nói:

- Đại ca, ngươi nhìn ra lai lịch lão quái vật trên kia không?

- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai bây giờ?

Một tên đại hán râu quai nón tức giận.

- Hắn sẽ không tới đây vì kiện bảo vật chúng ta mới đạt được chứ?

Nữ tử trẻ tuổi bên cạnh nói chuyện, nàng bộ dáng mười bảy mười tám tuổi nhưng dung mạo vô cùng bình thường.

- Chắc có lẽ không đâu, kiện bảo vật kia đối với tu sĩ Động Huyền Kỳ chúng ta vô cùng quý giá, nhưng đối phương chính là đại năng Độ Kiếp kỳ, có lẽ không có khả năng đặt vào trong mắt.

Tên nam tử mặt đen nói chuyện tương đối khẳng định.

- Hừ, cho dù không phải thì như thế nào, đối phương tới đây đã biết lai giả bất thiện, mặc kệ mục đích của hắn là gì, kết quả cuối cùng là cả thành Văn Thiên sẽ bị san bằng thành bình địa.

Tên đại hán râu quai nón cười lạnh nói một câu.

- San thành bình địa, không thể nào đâu, tòa thành này là thế lực của Chân Cực Môn, đối phương dù là tu sĩ Độ Kiếp kỳ, về tình về lý cũng không dám không kiêng nể gì như thế.

Nàng kia kinh hô, sở dĩ lúc trước bọn họ lựa chọn tòa thành này làm nơi đặt chân chính là nhìn trúng uy danh Chân Cực Môn, có thể cung cấp che chở cho bọn họ,.

- Hừ, nếu nơi này không phải thế lực Chân Cực Môn thì chúng ta còn có thể tránh được một kiếp, nhưng ngược lại thì chúng ta gặp nguy hiểm rồi.

Đại hán râu quai nón không cho là đúng.

- Đại ca nói là...

Nam tử mặt đen kinh ngạc, sau đó cũng làm ra biểu lộ đăm chiêu.

- Hắc, xem ra ngươi cũng nghĩ đến, đối phương gióng trống khua chiêng như thế, khẳng định hắn đang tìm vật không tầm thường, hơn nữa hắn tới đây trắng trợn tìm kiếm như vậy, bản thân đã đắc tội với Chân Cực Môn cực sâu, nếu như đổi thành ngươi và hắn với nhau, có thể triệt để tiêu diệt tòa thành này để giữ bí mật hay không?

Đại hán râu quai nón từ từ nói ra.

- Không thể nào đâu, tạm thời không đề cập tới phàm nhân trong tòa thành này, chỉ nói số lượng tu tiên giả các cấp bậc trong nơi này cũng vượt qua trăm vạn, đối phương có thể diệt toàn bộ sao?

Sắc mặt của nữ tử vô cùng khiếp sợ.

- Hắc, người bình thường tự nhiên không làm được viêc này, nhưng lão quái vật này chính là tu tiên giả Độ Kiếp kỳ trong truyền thuyết, các ngươi chưa từng gặp qua đại năng như thế, nhưng bản thân cơ duyên xảo hợp ta đã tận mắt nhìn thấy một lần, kỳ thật thực lực thủ đoạn rất đáng sợ, cũng không phải các ngươi có thể tưởng tượng, nói có uy năng hủy thiên diệt địa còn không đủ, tiêu diệt một tòa thành cũng không tính là việc gì, dùng thần thức cực mạnh của hắn căn bản không có người nào có khả năng chạy thoát.

Đại hán râu quai nón cười nói.

- Theo như lời đại ca nói chúng ta sẽ chết tại đây sao?

Nữ tử trẻ tuổi kinh hoàng, nàng trải qua vất vả mới vừa vặn tiến giai Động Huyền Kỳ, lập tức có tuổi thọ dài dằng dặc sống tốt, tự nhiên không muốn cứ như vậy chết ở nơi đây.

- Hắc, nếu thật sự ở nơi hoang dã bao la, gặp phải người này chúng ta tự nhiên không có cơ hội đào thoát, nhưng nếu ở nơi này thì chưa hẳn...

Đại hán râu quai nón cười thần bí.

- Ah, đại ca, có phương pháp gì ngươi nói mau.

- Đúng vậy, đại ca, hôm nay tình thế nguy cấp, ngươi đừng thừa nước đục thả câu.

Hai đồng bạn nghe vậy tự nhiên vô cùng vui mừng, hoan hô tung tăng như chim sẻ, tuy giọng nói vẫn rất nhỏ, nhưng trong thời khắc hiện tại lại không ai thèm quan tâm tới.

- Rất đơn giản, thành Văn Thiên này tự nhiên có Truyền Tống Trận, nếu chúng ta xuất kỳ bất ý thông qua nó đào thoát, lại phá hủy Truyền Tống Trận bên kia, chỉ cần có thể một lần trốn ra xa trăm vạn dặm, đối phương có là cường giả Độ Kiếp kỳ cũng không thể tìm được chúng ta.

Đại hán tươi cười đắc ý, hắn cũng mừng rỡ vì bản thân nghĩ ra chủ ý này, đột nhiên bên tai nghe được tiếng oanh minh rất lớn, hắn nhìn theo tiếng quan sát phương hướng, đột nhiên sắc mặt của hắn tái nhợt..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.