Hai ngày sau, từ sáng sớm Taehyung cùng Jungkook đã thức dậy. Hôm nay chính là ngày Jungkook thu xếp hành lí quay trở về Anh. Mà nói là thu xếp hành lí như vậy thôi, vốn dĩ từ lúc đến đây là Taehyung tự ý mang cậu tới, mấy ngày ở đây cũng là dùng đồ lúc trước cậu để lại nên bây giờ chỉ mang theo một túi xách nhỏ chứa vật dụng cá nhân. Còn có đồ ăn sáng Taehyung làm cho cậu mang theo nữa. Lần này cậu trở về Anh cùng chuyến bay với Christian, đều là do Taehyung sắp xếp, Jungkook biết Taehyung ở đây sẽ cùng Jiyoon giải quyết cuộc hôn nhân trên giấy tờ của hai người họ, biết rõ là Taehyung vì không muốn cậu bị dính líu tới nên mới để cậu đi. Nhưng nghĩ sao cũng không tránh khỏi cảm giác phiền muộn.
Tiếng vòi nước tắt hẳn, Jungkook khoác áo choàng tắm ra ngoài, lúc này thấy Taehyung ngồi ở trước giường đợi cậu. Vừa thấy cậu, hắn liền lấy một chiếc khăn bông đem tới lau khô vài sợi tóc còn nhỏ nước của Jungkook. Ôn nhu kéo cậu tới ngồi trên giường.
“Ngồi yên để anh sấy tóc cho em.”
Jungkook không có biểu tình gì đặc biệt hơn là ngồi một chỗ nghe theo hắn. Chính cậu cũng không biết lí do vì sao, nhưng chỉ cảm thấy rất buồn khi phải trở về Anh mà không có hắn đi cùng. Khoảng thời gian gần một tuần ở đây đã là quá đủ để Jungkook không hề muốn chia xa. Cậu ngồi yên cảm nhận bàn tay to lớn ấm áp cẩn thận luồn vào những sợi tóc của mình, vậy đó, chưa gì đã thấy nhớ rồi. Nhớ sự dịu dàng, nhớ câu chào buổi sáng, cũng nhớ vòng tay, lồng ngực ôm trọn cậu mỗi tối. Nhưng dù có lưu luyến gấp mấy cậu cũng không thể ở lại hoặc muốn hắn đi cùng. Hắn còn có việc hệ trọng cần giải quyết, cậu cũng còn có mẹ đang chờ ở nhà.
Sấy tóc xong Taehyung mới phát hiện sự an tĩnh kì lạ của Jungkook. Lúc nhìn xuống chỉ thấy đôi mắt to rũ mi rất buồn. Hắn ngồi xuống cạnh cậu, ôm lấy bả vai hơi gầy.
“Em đang nghĩ gì vậy?”
“Không.. không có.”
Taehyung vươn ngón tay nghịch nghịch vành tai người bên cạnh, chất giọng trầm vô cùng ấm áp.
“Có phải là không muốn rời xa anh không?”
Jungkook theo thói quen lắc đầu nguầy nguậy. Nhưng khựng lại một chút, cậu lại khẽ gật đầu. Đến giờ khắc cuối cùng này rồi, cũng không thể cứ ngượng ngùng mãi được. Taehyung nói đúng, cậu không muốn rời xa. Một chút cũng không muốn.
Hắn thấy nét mặt Jungkook không ổn, nhưng cũng không còn cách nào khác. Taehyung lấy từ trong túi áo một chiếc nhẫn bạc sáng loáng, dưới cái nhìn ngây ngốc của Jungkook mà đeo vào tay cậu.
“Taehyung?”
Hắn chỉ cười rồi xoa xoa bàn tay mềm mại của Jungkook. Chiếc nhẫn quả nhiên rất hợp.
“Đây là nhẫn của bà nội để lại cho dâu trong nhà. Mẹ đưa nó cho em. Tuy chúng ta chưa kết hôn nhưng đeo cái này rồi, em phải nhớ rõ từ giờ em là Jeon Jungkook của riêng anh thôi biết chưa?”
“...” Jungkook không đáp lại, chỉ khẽ gật đầu. Đem đầu ngón tay mân mê viên thạch anh màu tím xinh đẹp.
“Anh không đi cùng em được. Em qua đó chờ anh, chừng nào mọi việc ở đây ổn thỏa, anh sẽ sang sau. Rồi anh sẽ cầu hôn bà xã dưới tháp Big Ben. Bà xã thích không?”
Jungkook cảm động ôm chầm lấy hắn, hàng mi dài có chút ướt át.
“Taehyung, em không muốn phải xa anh quá lâu. Nếu như anh đến trễ, em không chờ được, đến lúc đó em sẽ...” Jungkook đột nhiên nghèn nghẹn.
“Sẽ như thế nào?”
Jungkook đánh vào vai hắn, hờn trách.
“Thì em sẽ trở về đây cầu hôn anh trước. Anh đã biết chưa hả?”
Taehyung cười rộ, ôm chặt tấm lưng nhỏ.
“Cuối cùng Kookie cũng chịu thừa nhận muốn mau chóng làm bà xã của anh rồi.” Taehyung cong cong khóe mắt, nhẹ nhàng hôn môi cậu.
Sau khi sửa soạn quần áo xong xuôi, Taehyung lái xe đưa Jungkook ra sân bay. Vừa vặn đến cổng hành khách đã thấy Christian cùng Jiyoon đứng đợi bọn họ.
“Tới rồi!” Jiyoon cười cười vẫy tay.
“Hai người chờ có lâu không?” Taehyung gật đầu chào hỏi, cũng tiến đến bắt tay với Christian.
“Cậu còn hỏi sao? Hai người để bọn tôi chờ thực lâu đó.” Jiyoon vờ bĩu môi. Sau đó cũng kéo hành lí dọn ở khách sạn của Jungkook đến cho cậu.
“Sao cơ? Chúng ta cũng vừa mới tới?” Christian nhìn nhìn đồng hồ, quái lạ nói.
“Anh thực là.. anh có phải quá thật thà không? Em là đang nói đùa!”
Jungkook đứng phía trước nhìn hai người họ pha trò, không nhịn được bật cười. Đột nhiên lúc này, tiếng loa thông báo vang lên báo hiệu đã sắp đến giờ chuyến bay đến Anh cất cánh. Bọn họ cũng vội vã hơn hẳn.
Jiyoon nắm nắm tay Christian, có chút lưu luyến.
“Jungkook à, cậu về đó, có thể phiền cậu để mắt tới Chít Chít nhà tôi không?”
Taehyung đột nhiên bật cười trào phúng.
“Chít Chít*?”
[Dưa: từ Chris Chris đọc ra:))]
“Phải, nhìn cường tráng như vậy thôi nhưng Chít Chít rất ngây thơ. Jungkook, có thể phiền cậu không?”
Jungkook cười một tiếng đáp ứng.
“Được.”
Sau đó nhân lúc Jiyoon kéo Jungkook sang một bên nói vài thứ, Christian mới nhìn đến Taehyung. Đôi mắt màu nâu mới đây còn tỏ ra ngây ngốc với trò đùa của Jiyoon, vậy mà lúc này lại cứng rắn một phần. Christian nhìn hắn, nói.
“Thời gian sắp tới hẳn sẽ rất khó khăn cho hai người. Mà Jiyoon không có người thân ở Hàn Quốc, tôi cũng không thể ở lại. Cậu có thể giúp tôi để mắt tới Jiyoon không?” Christian tỏ ra lo lắng, người yêu của anh nên anh biết rõ. Jiyoon có vẻ như là một cô gái mạnh mẽ, nhưng thực chất thì chẳng có cô gái nào thật sự sắt đá ở bên trong cả.
Taehyung không trả lời, lập tức chấp thuận. Dù cho Christian có nói ra hay không thì đó cũng là điều mà hắn nên làm.
Trước khi vào cổng soát vé, Jungkook có quay lại ôm Taehyung một cái. Hắn cũng yêu chiều hôn lên tóc cậu, nói ngọt ngào vài câu từ biệt. Rất vui vẻ tiễn cậu rời đi. Khi cánh cửa hành khách đóng lại, bóng dáng Jungkook cùng Christian biến mất, Taehyung cùng Jiyoon lại im lặng nhìn bảng điện tử thông báo chuyến bay. Chuyến bay tới Anh rốt cuộc cũng chuyển sang tiến trình cất cánh, trong lòng cư nhiên cũng trống rỗng theo.
***
Bốn ngày sau đó, đơn ly hôn của bọn họ cuối cùng cũng trình đến tòa. Cũng vừa vặn đến tai báo chí. Truyền thông ở Hàn Quốc lại được một phen náo loạn. Taehyung cùng Jiyoon vốn đã bàn bạc từ trước, những chuyện xảy ra hay là cách trả lời báo chí cũng đã thống nhất với nhau. Bất quá bọn họ ly hôn lúc này chính là miếng ăn lớn cho mấy tay nhà báo. Báo giới Hàn Quốc đang sóng yên biển lặng, đột nhiên lại xuất hiện tin tức ly hôn của chủ tịch Kim thị cùng đứa con gái độc nhất của ông chủ Tập đoàn tài chính ở Anh Quốc. Kim Taehyung cùng Hwang Jiyoon kể từ khi xuất hiện ở tòa đến lúc trở về nhà luôn bị một đám kiến bám đuôi không rời.
Một tuần lễ Jiyoon chỉ có thể mọc rễ ở trong khách sạn của mình, ăn uống đều có người đến phục vụ, căn bản không thể bước ra ngoài. Taehyung mỗi buổi sáng đều phải thật nỗ lực mới có thể đến công ty làm việc. Sáng nào nhìn bộ dạng thở dài ngao ngán của hắn, Jimin lại không nhịn được nói.
“Hay là cậu cứ ở nhà. Công việc cứ để tôi mang tới cho cậu.”
Taehyung chậc miệng, chán ghét lên tiếng.
“Bọn họ vây chán rồi lại bỏ đi ấy mà. Dù sao việc ly hôn ở tòa cũng đã xong rồi. Vài tuần nữa bọn họ cũng bỏ cuộc.”
Nhưng đó cho cùng là việc của vài tuần nữa. Còn hiện tại mọi thứ thực sự rối ren. Taehyung bị đám nhà báo theo đuôi, Jiyoon bị nhà báo tập kích ở dưới khách sạn không thể ra ngoài. Cuối cùng ông Kim cũng phải nghĩ ra biện pháp tạm thời để đối phó giúp bọn họ. Taehyung thay xe hơi mới, có tài xế riêng mỗi ngày bí mật ra vào công ty tránh nhà báo. Jiyoon cũng được vệ sĩ bí mật hộ tống đến nơi ở khác. Tạm thời cắt đuôi đám người phiền phức kia.
Các bài báo trên SNS, mọi người vì sự kiện ly hôn này liên tục lời ra tiếng vào. Có người theo phe thuận, cũng có người ở phe nghịch. Đương nhiên cũng tồn tại phe trung lập, gió thả chiều nào theo chiều đó. Nói chung trên mạng rất hỗn độn. Trong công ty của hắn trước giờ tác phong làm việc nghiêm túc, việc này xảy ra cũng không mấy xáo trộn.
Taehyung vẫn tận tâm giải quyết công việc chồng chất. Cũng để dành tâm tư tổ chức cuộc họp cổ đông định kì. Thoắt cái ngày diễn ra cuộc họp đã tới, các cổ đông đều có mặt đông đủ, tổng giám đốc và trưởng phòng đều tới dự. Lần này còn có sự xuất hiện của cựu chủ tịch là ông Kim cùng với Jiyoon.
Về sự kiện ly hôn của bọn họ cũng không có một chút ảnh hưởng đến tiến trình cuộc họp. Cuộc họp tổ chức là để làm rõ các vấn đề thay thế cổ đông mới vào công ty. Giấy tờ lần trước ông Kim muốn chuyển cổ phần sang cho Jiyoon cũng đã được bàn bạc lại với cô.
“Nhân diễn ra cuộc họp ngày hôm nay, tôi là luật sư đại diện của Kim gia xin được thay mặt cho chủ tịch Kim Taehyung thông báo một việc.” Vị luật sư mặc tây trang thẳng tắp, âm giọng rành rọt đứng trước các vị cổ đông lớn tuổi mà phát biểu. Chuyện cổ phần trong công ty đều phải được làm rõ cho các cổ đông khác cùng biết. “Cựu chủ tịch Kim Taehwan đã chính thức chuyển nhượng một nửa cổ phần của mình sang cho cô Hwang Jiyoon đứng tên. Đồng nghĩa với việc kể từ hôm nay, cô Hwang Jiyoon sẽ chính thức trở thành thành phần trong ban cổ đông của công ty. Cũng kể từ ngày hôm nay, ông Kim Taehwan sẽ chính thức rút khỏi ban quản trị của công ty.”
Có người sớm nhận ra thiếu sót trong báo cáo, lập tức lên tiếng.
“Vậy còn một nửa số cổ phần còn lại của cựu chủ tịch Kim, có phải hay không là chuyển nhượng cho chủ tịch đương nhiệm?”
Kim Taehyung bên khóe môi có một chút cong lên. Hắn đứng dậy tại chỗ của mình rành mạch đính chính.
“Số cổ phần đó không phải chuyển nhượng cho tôi. 11% cổ phần đó sẽ được đứng tên vợ tương lai của tôi.”
Cuộc họp kết thúc, các vị cổ đông cũng lần lượt ra về. Trong tiềm thức của mọi người đều có chút kinh ngạc.
Hôm sau, đơn ly hôn của Jiyoon cùng Taehyung chính thức được thông qua, danh nghĩa vợ chồng của cả hai trên giấy tờ cũng chính thức chấm dứt. Sau khi báo chí đã có chút im hơi lặng tiếng, Taehyung cùng Jiyoon cùng ra ngoài ăn tối một chuyến. Về chuyện ly hôn, hắn đột nhiên hỏi cô.
“Này, nghĩ lại thì Hwang Jiyoon cậu cũng thật liều mạng.”
“Về chuyện gì?”
“Về chuyện đề nghị cuộc hôn nhân này. Ba mẹ cậu nghĩ như thế nào, còn có cậu biết rõ sau khi ly hôn sẽ để lại tai tiếng rất lớn cho phụ nữ như cậu.”
Jiyoon chỉ lắc đầu tỏ vẻ không quản, nói.
“Ba mẹ tôi nào có để ý mấy việc này. Hai người họ buông thả tôi quen rồi, sẽ không để tâm cái gì tôi làm. Còn về việc tai tiếng đó, thực ra cậu nhắc tôi mới nhớ. Trước đây tôi không nghĩ tới. Thực sự thì phụ nữ ai mà chẳng sợ bị mang tiếng từng có một đời chồng. Nhưng mà tôi không sợ. Tôi biết Chít Chít nhà tôi sẽ đợi tôi nên tôi không sợ nửa đời còn lại không thể lấy chồng.”
Mấy ngày sau đó, bởi vì đã không còn là vợ chồng nữa nên Hwang thị cũng ngừng liên kết với Kim thị. Lúc trước xem như Hwang thị là bệ đỡ để Kim thị đứng vững. Mà thời gian qua, nhờ công sức của Taehyung đã củng cố lại công ty, khi Hwang thị rút vốn cũng không mất mát quá nhiều. Chỉ là cổ phiếu của Kim thị không còn mạnh như trước, phải mất một thời gian nữa mới có thể vực lại như ban đầu.
Tối đến Taehyung ở biệt thự một mình. Hết làm việc rồi cũng chỉ đi ngủ. Hắn không có thời gian gọi điện cho Jungkook. Múi giờ ở Hàn Quốc với Anh cách nhau rất khác biệt. Tối đến mới được nghỉ tay nhưng mà Taehyung lại không gọi cho Jungkook sợ sẽ ảnh hưởng giờ học của cậu. Mà Taehyung cũng biết Jungkook không liên lạc cho mình là bởi vì sợ ảnh hưởng giờ làm việc của hắn. Taehyung khẽ mỉm cười. Như vậy cũng tốt, bởi vì hắn đã quyết định trong đầu rằng sẽ cho cậu một bất ngờ thật lớn.
------------------------------------------------
Chap này tặng
_haanh94_
jeongha97
Jungkookie chẳng bao giờ up ảnh lên twt. Tui buồn quá:< vừa nhớ vừa buồn:<