Bất Diệt

Chương 111: Chương 111: Chương 32




Stephan Loong vốn xuất thân là một người đam mê công nghệ chế tạo vũ khí, dựa vào năng khiếu bẩm sinh cùng với khối óc vượt trội, ở tuổi ba mươi hai Loong đã có một công ti sản xuất vũ khí của riêng mình. Con đường thành công nhanh chóng rộng mở trước mắt, Loong trở thành một đàn ông giàu có và quyền lực khi mới ở tuổi ba mươi chín. Sau một thời gian phát triển thịnh vượng, Stephan Loong góp vốn với bốn người khác để xây dựng lên thành phố Zerone – Một thành phố chuyên chế tạo và xuất khẩu vũ khí ra khắp mọi nơi trên thế giới. Hầu hết những người dân trong thành phố đều làm việc trong những nhà máy chế tạo vũ khí, họ gần như bị ép buộc phải làm việc tại đó. Mặc dù đã có trong tay tiền tài và danh vọng nhưng Stephan Loong vẫn chưa hề cảm thấy thỏa mãn, kí ức trong quá khứ khiến Loong căm thù loài Vampire tới tận xương tủy, ông muốn tận diệt giống loài hút máu này.

Ngồi trong chiếc xe sang trọng của mình, đối diện với Loong là ba tay vệ sĩ giỏi nhất của ông ta. Stephan Loong châm một điếu thuốc rồi rít một hơi thật sâu với hi vọng khi đợt khói trắng tràn vào buồng phổi thì sự căng thẳng sẽ bị xua đi, gã chủ tịch hướng đôi mắt đang nheo lại ra ngoài ô cửa sổ và đăm chiêu nhìn vào vô số những cảnh vật đang trượt đi như bất tận.

- Tình hình thế nào? – Giọng nói của Stephan Loong vang lên, tuy nhỏ như chứa đầy quyền uy của kẻ bề trên.

- Người của ta đang bao vây ả tại một căn nhà hoang nằm sát khu vực tường ranh giới. – Tên vệ sĩ với mái tóc đen bóng liền trả lời dứt khoát.

- Có bao nhiêu người đang ở đó?

- Ba mươi, thưa ngài!

“Ba mươi?”- Loong cười khẩy khi liếc mắt nhìn về phía tay vệ sĩ ưu tú, ông ta cất giọng ngờ vực.

- Ta nhớ rằng có tới bảy mươi người canh giữ ngôi nhà trong lúc mình đi vắng thì phải!

- Bảy mươi sáu, thưa ngài! – Tay vệ sĩ ngồi ngoài có mái tóc hung đỏ dài thượt lên tiếng đính chính.

- Phải rồi, bảy mươi sáu tay vệ sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí, ngốn hàng đống tiền của ta mỗi tháng chỉ để làm một công việc duy nhất, vậy mà phòng của ta vẫn bị đột nhập một cách dễ dàng. Các người thử nói xem, liệu với ba mươi người có đủ để giữ chân ả Vampire đó hay không? – Stephan Loong gẩy tàn thuốc ra ngoài ô cửa sổ và tiếp tục làm một hơi thật sâu.

- Ả đã chọn thời cơ thích hợp, hơn nữa người của chúng ta lại ở thế bị động nên….

- Vậy ngươi muốn nó gõ cửa và xin phép trước khi lấy đồ của ta chăng?

Gã chủ tịch trừng mắt nhìn về phía tay vệ sĩ vừa lên tiếng khiến cho khuôn mặt dữ dằn có chút tái đi, tay vệ sĩ hiểu rõ mình đã phát ngôn một cách ngu ngốc, một tính cách quá đỗi quen thuộc của hắn – nói trước khi kịp suy nghĩ.

- Ngay khi ả bị máy quay phát hiện thì tất cả những người của ta trong khu vực đó đều đã được huy động và theo những gì được báo cáo lại thì đã có mười một người chết trong khi cố gắng ngăn ả đến gần tường ranh giới. Hiện tại ba mươi người đang bao vây ả tại căn nhà hoang đều được trang bị súng bắn đạn bạc. Theo tôi nghĩ họ đủ sức để giữ chân ả Vampire này cho tới khi chúng ta đến. – Tay vệ sĩ còn lại với cái đầu đinh được cắt tỉa gọn gàng thận trọng nói.

- Ta không cần biết các người làm thế nào nhưng một khi để cho nó thoát khỏi thành phố này cùng với nguyên mẫu duy nhất của ta thì các người cũng chẳng có cơ hội để sống qua ngày hôm nay!

Giọng nói của Stephan Loong ngân lên một cách chậm rãi, không hề lớn tiếng hay rít lên nhưng sự kinh khủng phát ra từ giọng nói tưởng chừng như nhẹ nhàng ấy lại khiến cho cả ba tay vệ sĩ phải sởn gai ốc. Bọn họ biết rõ đây không phải một lời đe dọa, gã chủ tịch này chưa bao giờ đe dọa, ông ta chỉ đơn giản là nói và làm.

Chiếc xe hiệu Crapfen đen nhánh và dài thượt lầm lũi lao băng băng trên con đường trống trải, hai bên đường là những phế tích nối đuôi nhau tưởng chừng như không bao giờ kết thúc. Đi sau chiếc Crapfen sang trọng của gã chủ tịch là năm chiếc xe khác, mỗi xe chứa trong đó mười tay vệ sĩ lão luyện trong thực chiến, tất cả bọn họ đều mang trong mình những khẩu súng cổ được lắp sẵn đạn bạc và bột bạc. Để đối phó với một ả Vampire, Stephan Loong đã phải huy động tới đội hình cốt lõi trong nhóm vệ sĩ của ông ta, nếu không phải những người còn lại ở quá xa khu vực giao tranh thì hẳn là cũng được gọi tới. Nếu có thể đánh đổi, Loong sẵn sàng lấy tính mạng của toàn bộ đám vệ sĩ của mình để đổi lấy nguyên mẫu duy nhất đó hoặc thậm chí bất cứ giá nào mà gã chủ tịch này có thể trả.

Thứ đó là tâm huyết cả đời của Loong, ông ta sống chỉ để chờ tới ngày từng tên Vampire gục xuống trước chân của mình và gào théo trong đau đớn tột cùng. Nó được tạo ra bởi những giáo sư hàng đầu trong công nghệ sinh hóa cùng với vốn kiến thức sâu rộng của Stephan Loong, đã có hàng trăm thử nghiệm thất bại trước khi bào chế ra nguyên mẫu duy nhất này. Sau khi thành công, để có thể giữ cho công thức không bị phát tán và trở thành món hàng độc nhất của riêng mình, Loong đã giết toàn bộ những người đã bắt tay với mình bào chế ra nguyên mẫu đó. Giờ đây, chính sự cẩn trọng đó đã đẩy gã chủ tịch vào một tình huống trớ trêu, toàn bộ công thức bào chế được ghi chép trên giấy tờ đều đã bị thiêu hủy cùng với phòng thí nghiệm, còn nguyên mẫu trong tay ả Vampire kia nghiễm nhiên trở nên đáng giá gấp hàng nghìn lần.

Không chỉ có những tay vệ sĩ bất ngờ mà chính bản thân Stephan Loong cũng không thể nghĩ tới việc một ả Vampire dám vào tận nhà của mình để đánh cắp nguyên mẫu duy nhất. Điều đó đủ nói lên rằng loài Vampire luôn ngầm theo dõi từng hành động của Loong một cách vô cùng sát sao, chính suy nghĩ này khiến cho giờ đây Stephan Loong càng thêm căm hận lũ quái vật ghê tởm đó.

….

Iscariot Elly náu mình trên tầng năm của một tòa nhà đổ nát, mùi hăng hắc của vữa và gạch quyện lẫn vào nhau trong một thời gian dài khiến cô cảm thấy khó chịu, khứu giác của Vampire luôn tốt tới bất ngờ và điều này không phải lúc nào cũng là một lợi thế. Elly cố gắng di chuyển thật nhẹ nhàng, tránh tạo ra những tiếng sột soạt do sự ma sát giữa đế giày với cái sàn nhà được trải đầy gạch đá. Cô mệt mỏi ngồi xuống bậc thềm cầu thang nằm ngay phía sau lưng, mái tóc vàng đã được Elly búi lên cao để lộ ra chiếc cổ cao và trắng muốt đang nhễ nhại mồ hôi, cái áo khoác có mũ màu tro được tô điểm một cách loang nổ bởi những vệt máu đã khô cong màu đỏ sậm, chiếc quần bò thì rách vài chỗ và bám đầy bụi bặm. Đôi mắt đỏ như máu tươi liếc nhìn xuống khẩu Flash-03 mà cô vừa lấy được từ một tên vệ sĩ, xác của hắn đang nằm vắt vẻo trên một chiếc tủ gỗ ở tầng bốn, khẩu súng chỉ có thể bắn thêm được mười phát đạn sau đó nếu may mắn cô có thể kiếm được một khẩu khác hay đen đủi đơn thì cô phải chống trả bằng tay không.

Elly ngẩng đầu nhìn về phía ô cửa sổ mở toang nằm trong căn phòng ngay trước mặt mình, bức tường cao sừng sững chắn hết đường chân trời, một màu đen nhờ nhờ của đá và bê tông trông thật ảm đạm. Tòa nhà này nằm sát với bức tường ranh giới bao bọc toàn bộ thành phố Zerone, nó cao tới hai lăm mét, dựng đứng và phẳng lì, tuy nhiên với khả năng của Elly cô hoàn toàn có thể vượt qua nó mà chẳng mấy khó khăn. Tuy nhiên hiện tại cô lại mắc kẹt ở đây với gần ba mươi tay vệ sĩ đã chuẩn bị sẵn súng săn Vampire, chỉ còn một trăm mét nữa là cô có thể thoát khỏi phạm vi của thành phố này, một khi vượt qua được bức tường thì rất khó để chúng có thể bắt được cô, nhưng chuyện đó chỉ là trên lí thuyết chứ ko phải thực tại mà Elly đang đối mặt.

Vết thương ở đùi lại nhói lên khiến cho khuôn mặt xinh đẹp không khỏi nhăn nhó, một viên đạn bạc đã bắn xuyên qua đùi của Elly cách đây một tiếng. Những viết thương được tạo bởi đạn bạc ít nhất phải cần tới vài ngày mới có thể liền lại, thậm chí là vài tuần hoặc tử vong nếu viên đạn găm sâu trong da thịt mà không được lấy ra, còn nếu bị bắn trúng những vị trí hiểm yếu thì cái chết là điều không thể tránh khỏi. Lúc này, vết thương trở nên bỏng rát một cách kinh khủng, Elly nghiến chặt hàm răng và gồng mình lên để chống lại cơn đau. Nó đang khiến cô trở nên chậm chạp và dễ bị tấn công, điều này giống như một lưỡi dao đang cứa dần hi vọng thoát khỏi nơi này của Elly.

Iscariot Elly từng làm rất nhiều nhiệm vụ khó khăn, nhưng đi sâu vào trong lòng địch một mình mà không hề có sự hỗ trợ từ đồng đội hay hội Nanh Trắng là điều mà cô chưa từng phải đối mặt, có thể nói đây là nhiệm vụ nguy hiểm nhất mà Elly từng được giao phó. Việc đánh cắp mẫu vật có thể gây ra sự diệt chủng cho giống loài Vampire này được xếp vào danh sách tối trọng, hội chủ còn nói rằng việc này không được tiết lộ với bất cứ ai kể cả người cô tin tưởng nhất và Elly sẽ phải hành động một mình trong im lặng, chỉ được phép thành công không được thất bại. Mức độ quan trọng và sự nguy hiểm của nhiệm vụ này khiến cho Elly rất lo lắng, một loại áp lực vô hình mà cô không thể gạt nó đi.

Trong lúc còn chưa biết cách tiếp cận mẫu vật bằng cách nào thì Elly lại may mắn kiếm được một gã đần làm bạn đồng hành, cũng không thể coi là đần khi hắn có rất nhiều kinh nghiệm trong việc tiếp cận và đánh cắp, ngoài ra không thể không nhắc tới khả năng đọc đọc thông tin qua hành động của hắn, nhưng chính tài năng đó lại khiến cho gã đần đó dễ dàng mắc vào cái bẫy mà cô giăng ra, khả năng đóng kịch cộng với khuôn mặt xinh đẹp luôn là một lợi thế mà Elly chưa bao giờ phủ nhận. Loài người luôn tự coi mình là thông minh trong khi họ không biết rằng bản thân chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Tuy nhiên, giờ đây Elly lại có chút hối tiếc, nếu không vì nóng vội mà đóng nốt vai diễn của mình lâu hơn chút nữa thì không biết đâu chừng gã đần đó sẽ trở thành cái bia đỡ đạn giúp cô an toàn rời khỏi nơi này mà chẳng chút thương tích.

Elly đứng dậy sau khi vết thương đã bớt cào cấu, cô biết rằng bản thân khó lòng có khả năng thoát khỏi đây nếu không có phép lạ xảy ra, siết chặt khẩu súng trong tay cô tiến gần về phía cầu thang và nhìn xuống vòng xoắn được tạo bởi những bậc thềm hình chữ nhật. Gần ba mươi tên vệ sĩ hẳn là đang ẩn nấp đâu đó ở các tầng phía dưới kia, Elly có thể nghe được tiếng bước chân và những lời thì thầm của chúng. Nếu không phải vì chân phải bị thương thì cô sẵn sàng liều mình đột phá sự vây hãm này.

Trong khi còn đang miên man suy nghĩ làm cách nào thì đột nhiên vang lên những tiếng phanh gấp phía dưới toàn nhà, một luồng điện chạy dọc cơ thể khiến Elly cảm thấy cơ thể mình như đang tê cứng, tiến nhanh về phía cửa sổ và cô nhìn thấy sáu chiếc xe đen bóng dừng lại ngay trước mặt tiền của tòa nhà đổ nát. Đám vệ sĩ vận đồ đen lao ra từ sáu chiếc xe như một bầy kiến ùa ra khỏi tổ để tìm kiếm thứ đã chọc vào tổ của chúng.

Cơ hội để Elly thoát thân giờ đây gần như bằng không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.