CHƯƠNG 8
Vừa bước vào nhà, Mặc Tư đã day day thái dương, tóc tai rũ xuống. Tử Thiên đứng đằng sau, khép cửa lại có chút thô bạo, hình như không hài lòng.
“Tên đó là ai?”
“Học trò cũ”
Mặc Tư măc kệ sát khí từ phía sau, thản nhiên lấy lon bia từ trong tủ lạnh ra, dốc ngược vào miệng.
“Nói dối”
Tử Thiên cau mày tiến lại gần, cổ họng hơi gân lên, gương mặt tuấn tú thoáng đỏ. Hắn ngay từ đầu đã cảm thấy có điểm bất an. Dạ dày của hắn như cuộn trào, Tử Thiên nhớ lại, cái khoảnh khắc hai người đó nhìn nhau, ánh mắt của Mặc Tư thay đổi, căng như dây đàn, thậm chí… còn có chút giống với khi y nhìn hắn.
Chỉ nghĩ đến việc bọn họ đã từng có mối quan hệ thầy trò như mình đã khiến hắn bực tức.
Thái độ của Mặc Tư càng lơ đãng càng khiến hắn cáu giận, giống như đối với y, hắn chẳng hề quan trọng. Hắn đã thích y đến vậy, cũng hi vọng y rồi sẽ hết lòng vì mình, nhưng chẳng qua, vẫn là hắn đơn phương.
“Bình tĩnh đi” Mặc Tư buông một câu, thủng thẳng đi tắm.
…
Tối hôm đó, sau khi học bài xong, Tử Thiên cuộn người trên ghế, mắt nhắm lại, hàng mi rung rung.
Mặc Tư tay cầm điếu thuốc, lặng nhìn hắn. Tay rút điếu thuốc ra, dí vào gạt tàn, kéo chăn lên đắp cho Tử Thiên.
Trong lòng Mặc Tư giống như có chút dày vò y cảm thấy có chút tội lội, đồng thời cũng vô cùng trớ trêu. Nếu như người ta phát hiện ra mối tình đồng tính này, cuộc đời cả hai người sẽ như thế nào, y rồi sẽ ra sao. Cứ giả sử vị giám đốc họ Vương kia là người tốt bụng thì ít ra rồi cũng đệ đơn tố cáo y có hành vi dẫn dụ nam học sinh dưới mười tám tuổi. Vị quan tòa đáng kính kia sẽ nhìn y, ánh mắt cũng sắc bén và nhọn hoắt như Tiểu Phúc Tử chiều nay, phải rồi…
Mặc Tư khép hờ cửa, thong thả đi ra đón hơi mát hiếm hoi trời hè.
Cũng ba bốn năm trước, y cảm nhận được cái tiết trời này, vào lúc đó, bên cạnh y là một nam học sinh khác không phải Tử Thiên.
“Thầy Kim, lâu không gặp” Nụ cười rạng rỡ ban chiều biến đâu mất, chỉ thấy một thanh niên bí ẩn, thần sắc xám xịt.
Mặc Tư im lặng không nói, biểu tình vô hỉ vô bi.
“A… Thầy vẫn thế à? Vẫn qua đêm cũng học trò mình chứ?”
“Có, và nói thật thì so với hắn cậu chẳng khác gì bị liệt”
Giọng nói đều đều không nhanh không chậm khiến Phúc Tử buồn cười, cậu nhẹ nhàng rảo bước lại y, không khí xung quanh như chùng xuống,
“Còn thầy thì chỉ biết nâng mông cho người ta” Hơi thở nam tính nóng bỏng phả vào tai, “Thế nào, muốn làm lần nữa không?”
“Cậu có vợ rồi”
“A… đằng ấy à? Lỡ bầu bí thôi, có sao đâu”
Ngón tay nhanh như mèo mơn trớn lên eo y, Mặc Tư không phản đối, cũng chẳng né tránh, chỉ hơi cau mày,
“Buổn nôn bỏ mẹ, cút”
Tiểu Phúc Tử nghe vậy, liền tức giận, thô bạo muốn dằn cổ y xuống mà hôn cho đỡ nghẹn, nhưng chưa kịp động thủ thì đã bị lôi thẳng một mạch ra đằng sau, tóc bị kéo mạnh buốt hết cả mạch máu.
Tử Thiên đằng đằng sát khí tóm gọn cậu, ánh mắt đỏ lên gắt gao, môi còn cố tình dán sát tai cậu, nhỏ nhẹ tâm sự,
“Còn nói nữa bố giết mày”
Lời nói nhẹ nhàng như nước chảy, Phúc Tử từ cảm giác *** đãng chuyển sang thẹn thùng xấu hổ rồi bỗng dưng… hạ thể cương cứng. Tử Thiên chưa hết cáu giận, đẩy mạnh đầu cậu ra, lực phát tạn mạnh rợn người. Phúc Tử một mạch lảo đảo vào nhà, nghẹn ngào phẫn uất, các người đồ đồng tính chó má.
Chỉ còn lại hai người, Tử Thiên thâm trầm nhìn Mặc Tư, y hơi nhướn mày, nhếch môi cười,
“Tôi nghĩ thằng bé thích cậu đấy”
“Thầy chết chắc với em” Nói xong, lôi y một mạch vào nhà.
o0o
Tử Thiên hít hà dọc cổ Mặc Tư, hắn nhớ lần đầu tiên gặp y, vẫn dáng vẻ giả vờ đạo đức khiến người khác muốn lột phăng hết đi ấy, chỉ thế thôi đã khiến toàn thân rạ rực. Nhịp thế nhẹ nhàng lả lướt trượt từ trên xuống, “Em với hắn, thầy muốn ai?”
Mặc Tư thờ ơ, y vẫn nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt vừa kiên định vừa khêu gợi, giống như một con mèo trưởng thành biết điều khiển độ quyến rũ của mình. Bỗng y chủ động luồn tóc vào hắn, hạ thể cũng cố tình cọ xát nhau, rền rĩ, “Muốn em”
Tử Thiên không chần chừ, hôn lên trán, lên mũi, lên cằm y, từ từ trượt xuống.
“Cửa chưa khép……” – Mặc Tư vừa muốn lên tiếng ngăn cản, đã bị Tử Thiên đặt gọn gàng trên ghế, kéo tuột quần xuống, đằng sau lớp vải kia là một bờ mông câu dẫn vô cùng, trong mùa nóng lại càng tỏa nhiệt hơn.
Nhẹ nhàng hôn lên lớp da ngọt ngào mà nam tính của Mặc Tư rồi trượt xuống xương quai xanh. Hơi liếm môi, cắn lấy nhũ tiêm thoáng đã dựng đứng làm cho Mặc Tư thở dốc, bờ môi cắn chặt để tiếng rên rỉ không phát ra ngoài. Tử Thiên bấu lấy cặp mông tròn trĩnh của y rồi từ từ đút ngón tay thô dài vào mật động, phát hiện nơi co rút kia đã chứa *** dịch từ khi nào, trong đầu bỗng bùng nổ một tiếng.
Quần lót cởi ra không hết, còn cuốn lấy một bên chân, xét trên nền là thân hình mảnh khảnh của nam nhân càng thập phần gợi cảm. Tử Thiên vừa nhấn nhá bên cổ y, vừa mau chóng rút côn thịt đã dựng đứng từ khi nào, mong muốn mau mau đem chính dịch thể của mình bắn hết vào trong mật động y, khiến y hiểu rằng cả đời này ngoài hắn ra, y không được quyền dây dưa với ai khác.
“Tên đó, hắn với thầy như thế nào?” Vừa hỏi, vừa cố định chế trụ thắt lưng y, đem hai chân Mặc Tư kéo đến trước ngực mình rồi mạnh mẽ đung đưa, chầm chậm, tăng lên, nhanh dần đều.
Bị đâm chọc thích vô cùng, Mặc Tư ngửa cổ ra đằng sau, mái tóc đen xõa xuống, vừa hô hấp dồn dập vừa đáp, âm thanh ngắt quãng
“A…hắn…ngày xưa a… chuốc say tôi….”
Tử Thiên chất vấn “Thật lòng? Không phải thầy chủ động?”
Mặc Tư đang khó chịu, liền dừng hẳn rên rỉ, đưa thân rướn lên kề sát người hắn, hơi thở ám muội, “Làm tôi sướng đi”
Tử Thiên như bị sét đánh, lao đến cắn vai y thật đậm, rút côn thịt ra, đặt ở cửa huyệt, hung hăng chà đạp, liên tục vồ vập, tốc độ ngày càng tăng. Da thịt dính lấy nhau, mồ hôi nhễ nhãi chảy xuống hòa cùng *** dịch khiến Mặc Tư không thể kìm nổi đong đưa thắt lưng hướng côn thịt của hắn mà ma sát, *** đãng hít thở, tham lam đòi hỏi nhiều nữa từ hạ thể.
“Ân a…sướng quá, thật thích…” Vừa nắm chặt tóc hắn, lưng thoải mái tựa vào ghế, nhịp nhàng bắt kịp tốc độ.
“Ân. …. Ân…… A…… Thật thoải mái a……”
Dù được làm tình cùng người mình thích, song nghĩ đến việc tên hạ lưu kia đã từng chạm vào cơ thể quí báu này vẫn làm hắn nổi cơn tức giận. Dừng lại va chạm hắn, bàn tay xoa nắn đầu nhũ, tiếp tục nhả câu chữ thô tuc bên tai “Thầy là của em, mông thầy cũng là của em, chỉ có em mới có thể làm cho thầy thích”
Y không trả lời. Đầu núm vú bị đầu ngón tay trêu đùa thì sưng lên có màu đỏ tươi. Từng trận khoái cảm ở ngực truyền đến khiến cho Mặc Tư uyển chuyển nâng đỡ hạ thể, ở tư thế khó di chuyển lại kích thích hơn. Hiện cửa không khép lại, chỉ cần một người đi qua cũng có thể thấy hai nam nhân đang quấn chặt lấy nhau đung đưa kịch liệt
Tử Thiên liếm một bên đầu nhũ của y, vừa nắm một bên đùa bỡn, đồng thời nửa thân dưới luật động chậm rãi, khiến Mặc Tư tính khí khổ sở ép ra từng giọt từng giọt *** dịch, chảy dọc phân thân.
Càng nhìn thấy Mặc Tư chật vật càng khiến Tử Thiên thích thú, “Thao, thầy còn có thể *** đãng hơn được không?”
Mặc Tư tóc tai lụi xơ, mồ hôi lấm tấm trên trán, áo sơ mi phanh ra để lộ bờ ngực săn chắc, đôi mắt phủ một tầng sắc dục, khóe môi nhếch lên, vẽ một nét cười như vầng trăng khuyết, đồng thời eo cũng cố tình cong lên, “Còn có thể làm cậu sướng suốt đêm…ân…a…chỗ đó a…”
Tử Thiên như sắp chảy máu mũi vì xúc động, nửa mình dưới bắt đầu động mạnh.
Cánh mông bị va chạm liên hồi, côn thịt thô bạo không ngừng ra vào tiểu huyệt sưng đỏ. Tiếng nước *** mỹ vang lên tản mát vào không khí làm thú đực Tử Thiên cực kì phấn khích, càng thêm dùng sức va chạm để thao chết tiểu huyệt *** đãng đói khát hút chặt tính khí của hắn.
Hắn rất thích tiếng kêu của y khi bị làm cho dục tiên dục tử. Bàn tay thô bạo bóp chặt bờ mông *** đãng phơi bày trong không khí, răng nanh khẽ nhá đầu nhũ mỏng.
Dục vọng của y bỗng chốc mê loạn,hai tay nắm chặt cổ hắn, đôi mắt trong veo lộ khát khao muốn được ôm hôn. Tử Thiên dĩ nhiên đáp lại, lưỡi luồn sâu vào chân răng, mút chặt lấy sinh lực người kia, làn nước nhớp nháp trao đổi trong khoang miệng sau triền miên không dứt. Hắn vừa vuốt ve phân thân của y, vừa khàn khàn nói những lời kích dục. Côn thịt khủng bố kia đâm chọc điểm mẫn cảm nhiều lần khiến y phải yếu ớt mà run rẩy dưới thân hắn, cảm nhận đợt sóng khoái cảm dâng trào.
“Thầy đã thích đến loạn như vậy, tốt nhất đừng bao giờ rời xa em nữa”
“Ân…a… Tử Thiên, cậu…a… là gì của tôi?”
Tử Thiên nhếch khóe môi, xích lại bên tai y thủ thỉ, “Học trò của thầy và…” Thúc mạnh một cái, “Vợ của thầy”
Mặc Tư bị thao đến độ mê man, định phản bác lại bị hắn hôn môi mút lưỡi.
Côn thịt hoàn toàn bị tiểu huyệt nhỏ nhắn kẹp chặt. Đầu ngón tay đi đến phía trước xoa bóp bao tinh hoàn, một trận tê dại khiến cho thân mình Mặc Tư mềm nhũn.
“Nhanh lên đi…”
Sắc dục tăng cao, Tử Thiên càng dùng sức cắn, quần lót còn vương dính dịch nhớp nháp trắng đã khô từ khi nào nhưng không gian lại ẩm ướt mê người. Hắn ngày càng luật động thô bạo, rất muốn thấy vẻ mặt thèm khát của Mặc Tư, muốn thấy đủ sắc thái của y, muốn y nuốt trọn mình, có như thế mới gọi là tạm đủ.
Hành đông thô thiển lỗ mãng của nam học sinh này càng khiến cho Mặc Tư vui thú lạ. Càng động mạnh y càng ra sức rên rỉ, rướn người, nửa thân nằm trên ghế, măc cho hắn ra sức cắn và chà đạp núm vú sưng đỏ trước ngực. Tràng bích sảng khoái co rút chặt lại. Côn thịt tiếp tục xâm nhập, ma sát điểm mẫn cảm. Những lần khiến nam nhân dưới thân đạt đến đỉnh điể, Tử Thiên cũng thõa mãn đến lạ, mỗi một cú thúc càng góp phần làm hắn ngày một hăng, toàn bộ nhiệt năng đồ dồn về hạ thể.
Mặc Tư vừa *** dật rên rỉ, vừa cầu mong đừng ai nhìn thấy cảnh này.
“A…” Y rên lên, kẻ bên trong cơ thể cũng vừa mới bắn ra.
Vừa mệt mỏi khép mắt lại, Mặc Tư cảm nhận được toàn bộ dịch thể nóng chảy hòa làm một cùng cơ thể mình.